Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2275: Có duyên quan trọng hơn hết thảy

Chương 2275: Có duyên quan trọng hơn hết thảy
Thánh quang lóe lên trên đại kiếm giống như thánh hỏa trong đêm tối.
Toàn thân Joseph đắm chìm trong thánh quang, giống hệt một thánh kỵ sĩ trong truyền thuyết.
Cộng thêm với ‘nước suối nguồn sự sống’ đã uống lúc trước, khí huyết bị thiếu hụt của hắn nhanh chóng được bổ sung, cơ thể linh hoạt hơn, thậm chí đến cả nếp nhăn ở khóe mắt cũng nhạt đi nhiều.
“Chiến đấu vì vinh quang!”
Joseph hét lớn kiếm quyết.
Kiếm khí của thánh quang chữ thập khổng lồ, chói mắt bao trùm lên mười một con tà vọng lợi trảo kia.
Mười một tà vọng lợi trảo sợ hãi... Với trí tuệ hiện nay, chúng hoàn toàn không hiểu được những gì đang xảy ra trước mắt. Rõ ràng là một tên suy yếu đến mức đứng cũng đứng không vững, tại sao chỉ trong chớp mắt lại chém ra được nhát kiếm khủng bố như thế?
Bọn chúng muốn trốn đi nhưng từ lúc thánh quang chữ thập chém xuống, bọn chúng đã bị khóa lại rồi.
Ngay sau đó, Thánh Quang Thập Tự Kiếm hung mãnh chém vào người chúng, cắt nát tà vọng lợi trảo... Lần này, mười một con tà vọng còn không kịp kêu thảm.
Cơ thể bị cắt nát của chúng rơi xuống bùn đất trong sân, để lại một dấu ấn màu đen trên nền gạch.
Đại kiếm trong tay Joseph rũ xuống.
Lần này hắn đã hoàn toàn kiệt sức rồi.
Kiếm khí tiêu tan.
Nhưng thánh quang vẫn chưa bị dập tắt. Chúng biến thành những ngọn lửa, bám vào cơ thể bị nát vụn của tà vọng lợi trảo, thiêu cháy hoàn toàn tà vọng, không để chúng có cơ hội hồi sinh.
“Sống... sống rồi ư?”
Joseph mệt mỏi nhìn về phía trước.
Hắn yên lặng nhìn thánh quang thiêu cháy thi thể của tà vọng.
Joseph cảm thấy tất cả những chuyện xảy ra vừa nãy đều giống như một giấc mộng vậy.
Vì thế...
‘Chát ~’ Joseph thẳng tay tát mình một cái.
Đau... Cả hàm răng đều đau điếng.
Có lẽ mặt sưng hết lên rồi.
Nhưng đây không phải là mơ, mình thật sự sống rồi!
Còn sống thật là tốt.
...
...
Ở phía sau.
Kỷ Song Tuyết và người đã xuống tầng là mẹ cô đều ngây cả ra.
Bất luận thế nào họ cũng không ngờ, kiếm thuật mà Joseph khổ luyện hàng ngày lại mạnh tới như vậy.
Thánh quang trảm chữ thập đó để lại dấu ấn quá sâu trong mắt hai người, không thể xóa đi được.
Lúc này, người làm cha, làm chồng như Joseph chẳng khác gì nam chính trong các bộ phim điện ảnh.
“Là sư phụ! Nhất định là sư phụ.”
Joseph chống đại kiếm, nói.
Vừa rồi, khi ở bên bờ vực cái chết, hắn đã nghe thấy tiếng của sư phụ.
Thậm chí cơ thể của hắn cũng thuận theo một chỉ dẫn thần bí, bày ra tư thế xuất kiếm... Quan trọng hơn, hắn chỉ là một bệ phóng, thức thứ hai Thánh Quang Thập Tự Kiếm này không phải do hắn chém ra.
Đây chắc chắn là cách không truyền công trong kungfu Trung Quốc... Thông qua truyền công, sư phụ đã giúp hắn chém ra nhát kiếm vừa rồi!
Joseph ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhưng một người đến Trúc Cơ cũng chưa hoàn thành như hắn không thể nhìn được nguyên thần của Tống Thư Hàng.
Chẳng lẽ... sư phụ đang ở cách đây ngàn dặm, tiến hành cách không truyền công với hắn ư?
Joseph bắt đầu trầm tư.
Sau khi mười một tà vọng lợi trảo bị diệt trừ, chướng nhãn pháp ‘sương mù che mắt’ bao xung quanh tiểu khu cũng từ từ tan đi.
Nguyên thần của Tống Thư Hàng bình tĩnh nhìn Joseph.
Joseph là một kỳ tích không lớn không nhỏ.
Đã hơn 40 tuổi, chưa hề Trúc Cơ, chỉ dựa vào việc luyện tập thức thứ nhất của Thánh Quang Kiếm Thuật – Thánh Quang Trảm Ác Kiếm mà có thể tiếp xúc với sức mạnh của thánh quang.
Có thể là năng khiếu, cũng có lẽ là thể chất đặc biệt chăng?
Nếu như vậy... nói không chừng Joseph là một thiên tài tu luyện thánh quang bị mai một cũng nên.
[Vậy... tới tìm ta đi.]
Nguyên thần của Tống Thư Hàng đi vào trong nhà.
Tuy rằng đã lỡ tuổi tu luyện nhưng nếu Joseph thật sự có tấm lòng ‘cầu đạo’, thu nhận một đệ tử như hắn cũng không sao. Có lẽ thành tựu tương lai sẽ không quá cao, có lẽ cả đời cũng chỉ tu luyện được đến cảnh giới nhất hoặc nhị phẩm, nhưng chẳng vấn đề gì, có duyên quan trọng hơn hết thảy.
Chỉ là tiêu hao một ít Thối Thể Dịch và Khí Huyết Đan thôi.... Hơn nữa, tự hắn cũng có thể chế tạo được Thối Thể Dịch.
Tống Thư Hàng đi tới trước mặt Kỷ Song Tuyết và mẹ cô, vươn tay điểm lên mi tâm của họ.
Phù văn ‘xóa ký ức thuật’ được kế thừa từ Bạch tiền bối sáng lên.
“Phải xóa ư?”
Ngón tay của Tống Thư Hàng hơi khựng lại một chút.
Trong tình huống bình thường, để không cuốn người thường vào trong sự hỗn loạn của tu chân giới, phần lớn tu sĩ sẽ lựa chọn thủ đoạn như xóa ký ức này.
Không thể nói làm như thế là tốt hay xấu, tóm lại đây là kinh nghiệm mà vô số tu sĩ tiền bối tổng kết lại.
“Xóa hay không xóa cũng như nhau.”
Lúc này, giọng nói của tà ma chuột Hamster vang lên bên tai nguyên thần của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cười khổ nói:
“Nhiễm Chân, trước khi ngươi đột nhiên lên tiếng có thể nhắc nhở đôi câu được không?”
Chức năng tàng hình của tấm áo choàng đỏ tà ma chuột Hamster đang mặc quá mạnh, không kém gì chiếc chăn đơn của ‘cái gì cũng có thể bán đại lão’. Cho dù là trạng thái nguyên thần, Tống Thư Hàng cũng không thể cảm ứng được đối phương.
“Không thể.”
Tà ma chuột Hamster vui vẻ nói:
“Sau khi bị tà vọng ảnh hưởng, một lát nữa những người bình thường này sẽ bị hôn mê.”
Hắn vừa dứt lời, Kỷ Song Tuyết và mẹ cô đã ôm lấy đầu, chau mày lại.
Tiếp đó, cả hai ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
“Đợi sau khi họ tỉnh dậy, do ảnh hưởng của tà vọng, những ký ức vừa nãy sẽ trở nên mơ hồ. Thậm chí những người thể chất yếu có khi sẽ bị bệnh nặng. Những người may mắn có sức khỏe tốt thì may ra còn sót lại một vài đoạn ký ức lẻ tẻ.”
Tà ma chuột Hamster bổ sung.
“Như thế cũng tốt.”
Tống Thư Hàng nguyên thần gật đầu đáp.
Nếu họ có thể nhớ được dáng vẻ liều chết chống chọi với tà vọng của Joseph thì không còn gì tốt hơn.
Joseph đang đứng ở cửa nghe thấy tiếng động, xoay người nhìn thấy vợ và con gái của mình nằm hôn mê trên đất thì hốt hoảng.
Hắn kéo đại kiếm chạy vào trong nhà, khóa cửa lại... Tuy rằng hoảng hốt nhưng hắn chưa thất thố, còn biết đề phòng tiếp tục có tà vọng lợi trảo xuất hiện.
Nguyên thần của Tống Thư Hàng bước ra khỏi nhà, vươn tay vạch một đường, lấy ‘đao gỗ thánh ấn’ ra khỏi thế giới hạch tâm, chôn nó trong sân nhà Joseph.
Vốn dĩ hắn cũng định để lại vài tọa độ khu Giang Nam, tiện thể để luôn một tọa độ ở đây cũng được.
Sau đó hắn đứng dậy đi tới mấy nhà bên cạnh.
Bị tà vọng tấn công, mấy hộ dân bên cạnh đều bị hôn mê, toàn thân suy yếu.
“Cũng may ngươi tới sớm... nếu muộn thêm chút nữa, có lẽ tất cả dân cư ở đây đều bị tà vọng mang đi, biến mất khỏi nhân gian.”
Tà ma chuột hamster nói.
Thân là một tà ma thuần uu, điểm chính nghĩa của số chuột Hamster nằm ở trung lập, ở thế giới Cửu U tên này cũng là kẻ đầu cơ kiếm lợi.
“Những tà vọng lợi trảo này là loại gì vậy?”
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Hắn đối chiếu với tất cả nội dung trong ‘bảo điển phổ cấp khoa học về tà vọng’ một lượt, nhưng không tìm thấy tư liệu về tà vọng lợi trảo.
Dù sao hắn cũng mới chỉ xem chưa được một phần mười quyển bảo điển dày cộm kia.
“Một loại tà vọng cấp thấp dạng hồn, tên khoa học là [Qủy Trảo], như ngươi thấy đấy, chúng sẽ bị những thuộc tính như chính nghĩa, thánh quang khắc chế. Loại tà vọng này không có địa bàn cố định, lang thang khắp nơi, giống như một đàn thú vậy.”
Tà ma chuột Hamster đáp.
“Xử lý sạch sẽ rồi đúng không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tà ma chuột Hamster đáp:
“Chỉ cần sương mù tiêu tan là đã bị xử lý sạch rồi, sương mù kia là chỗ dung thân của chúng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận