Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1061: Qùy Trước Bá Tống Chỉ Mất Bốn Tháng Đã Lên Cấp Tứ Phẩm!

Chương 1061: Qùy Trước Bá Tống Chỉ Mất Bốn Tháng Đã Lên Cấp Tứ Phẩm!
Hai vị Tôn Giả tiến vào cùng một thế giới thiên kiếp, vậy kết cục chỉ có chết mà thôi. Cùng một thế giới, cùng một kiểu chết.
Hai Tôn Giả độ kiếp cùng nhau = tự tìm đường chết!
Theo Đông Qua Thánh Quân biết, tính đến nay trong hệ thống tu chân giả và hệ thống tu luyện Thánh kỵ sĩ ở phương tây vẫn chưa thấy trường hợp tự tìm đường chết nào như vậy. Bởi lẽ những nhân vật có thể tu luyện đến cảnh giới Tôn Giả đều là lão đại đứng đầu một phương, vậy nên không có lý gì bọn họ lại lấy mạng của mình ra làm trò đùa cả.
Thật ra trước kia trong hệ thống cổ vu đôi lúc cũng sẽ xuất hiện trường hợp hai Tôn Giả cùng độ kiếp, nhưng hai Tôn Giả ở đây là chỉ bản tôn cổ vu và cổ trùng cấp Tôn Giả của hắn, chứ không phải là hai vị Tôn Giả thật sự.
Ngoài trường hợp hai Tôn Giả độ kiếp cùng nhau sẽ tiến vào cùng một thế giới thiên kiếp ra thì vẫn còn một khả năng khác, đó chính là vị Huyền Thánh trong thế giới thiên kiếp nào đó đã độ kiếp xong, chuẩn bị rời khỏi thế giới thiên kiếp, mà ngay lúc này lại có một vị Tôn Giả thất phẩm khác bắt đầu độ kiếp, hơn nữa dưới xác suất trùng hợp cực thấp, vị Tôn Giả này còn tiến vào đúng thế giới thiên kiếp mà vị Huyền Thánh kia mới vừa độ kiếp xong.
Như vậy vị Huyền Thánh đã độ kiếp xong còn chưa rời đi thế giới thiên kiếp và vị Tôn Giả thất phẩm sắp bắt đầu độ kiếp sẽ chạm mặt nhau trong giây lát.
Chỉ là mặc dù hai người có thể gặp mặt nhưng lại không cách nào can thiệp vào chuyện của nhau, cùng lắm chỉ có thể trò chuyện mấy câu, sau đó vị Huyền Thánh độ kiếp xong kia sẽ bị đưa ra khỏi thế giới thiên kiếp.
Nhưng mà xác suất xảy ra khả năng này thật sự là cực kỳ cực kỳ thấp. Cho dù trong thời kỳ viễn cổ, cũng phải cách một trăm hay hai trăm năm mới xuất hiện một vị Huyền Thánh. Vào thời kỳ viễn cổ, cứ cách mỗi mười năm lại có Tôn Giả độ kiếp nhưng đa số đều thất bại. Thời gian độ kiếp của mỗi một vị Tôn Giả đều cách rất xa nhau, xác suất để hai vị Tôn Giả có thời gian độ kiếp khác nhau lại gặp nhau trong cùng một thế giới thiên kiếp là siêu thấp, thấp đến mức gần như bằng không.
...
“Nhưng cũng không đúng.”
Đông Qua Thánh Quân cau mày nghĩ.
Mặc dù đúng là hắn đã độ kiếp thành công, sắp rời khỏi thế giới thiên kiếp, nhưng mà vị Tôn Giả áo trắng này cũng đã tiến vào thế giới thiên kiếp để độ kiếp ngay lúc hắn bắt đầu phần Huyền Thánh giảng pháp rồi kia!
Tại sao vị tu sĩ áo trắng này lại xuất hiện trong thế giới thiên kiếp của mình? Thế giới thiên kiếp của hắn đâu?
Ầm~~~
Sóng xung kích dữ dội do thiên kiếp bom nguyên tử nổ tung tạo thành bỗng ập tới.
May là Đông Qua Thánh Quân đã độ kiếp xong, vậy nên vụ nổ thiên kiếp hình bom nguyên tử của Bạch Tôn Giả cũng không gây hại gì đến hắn.
Đông Qua Thánh Quân thầm nuốt nước miếng, cho dù đang ở chế độ người xem nhưng hắn cũng phải rùng mình khi chứng kiến uy lực của vụ nổ. Sức nổ của quả bom nguyên tử này chắc hẳn đã vượt qua cực hạn chịu đựng của Tôn Giả thất phẩm rồi.
Không biết vị Tôn Giả áo trắng kia có sao không nhỉ?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, mây nấm dần tản đi, tu sĩ áo trắng bước ra từ trong khói mù ra, thân thể hoàn toàn không chịu thương tổn gì cả.
“Thất bại rồi... nhưng loại này cũng lấy được mấy quả rồi, có nổ cũng không đáng tiếc.”
Tu sĩ áo trắng lẩm bẩm một mình.
Với tu vi bát phẩm, cho dù cách xa nghìn dặm Đông Qua Thánh Quân vẫn có thể nghe rõ giọng của đối phương.
Thất bại rồi? Loại này? Mấy quả? Không tiếc?
Nói vậy là có ý gì?
Mấy từ này tách ra thì hắn hiểu, nhưng tại sao hợp lại chung một chỗ, hắn nghe chẳng hiểu gì hết vậy kìa?
“Giờ nghỉ ngơi chút đã, một hồi lại cày thêm đợt nữa.”
Tôn Giả áo trắng nói tiếp.
Dứt lời, Tôn Giả áo trắng bỗng đưa tay rạch một đường trong hư không, một pháp khí hình hộp dài hai mét được gọi ra. Chiếc hộp mở ra, bên trong là một vị tu sĩ với sắc mặt tái nhợt.
Tu vi của vị tu sĩ mang sắc mặt tái nhợt này chỉ ở cảnh giới lục phẩm, nhưng trên người hắn lại có một quả thánh ấn ngưng tụ.
Đông Qua Thánh Quân vừa nhìn thấy người này đã biết ngay tên của đối phương “Thường Viễn Tử Huyền Thánh!
Hiện tại vị Thường Viễn Tử Huyền Thánh này đang bị vây hãm trong tâm ma kiếp.
“Lẽ nào gặp vấn đề trong giai đoạn Huyền Thánh giảng pháp, sau đó tu vi của bản thân bị rớt xuống cảnh giới lục phẩm, còn bị hãm trong tâm ma kiếp?”
Đông Qua Thánh Quân lập tức động não suy diễn ra một đáp án.
Tiếc thật đấy, rõ ràng chỉ một chút nữa thôi là chính thức trở thành Huyền Thánh, vậy mà lại bị kẹt ở bước cuối cùng ngay trước cửa thành công, cũng không biết hắn có thể vượt qua tâm ma kiếp được không.
Vậy mới nói trong quá trình tu luyện, tu sĩ đừng cứ vùi đầu khổ luyện mãi, cũng cần phải luyện tài ăn nói nữa.
Giai đoạn Huyền Thánh giảng pháp rất quan trọng!
Ngay cả mấy tên đệ tử Phật môn tu luyện bế khẩu thiện (*) cũng chú trọng đến chuyện này. Sau khi đạt đến cảnh giới Tôn Giả thất phẩm, bọn họ sẽ kết thúc quá trình tu luyện bế khẩu thiện, có rảnh hay không cũng sẽ đi giảng mấy bài pháp hoặc là viết bản thảo giảng pháp.
Nghe nói ở thời kỳ thượng cổ, có một số Huyền Thánh bát phẩm sẽ bán bản thảo giảng pháp cho một số Tôn Giả thất phẩm sắp độ kiếp, đây là một con đường kiếm tiền khá nhẹ nhàng.
Tiếc là sau khi thời đại Thiên Đình viễn cổ kết thúc, Huyền Thánh và Kiếp Tiên đều quy ẩn, Tôn Giả thời bây giờ có muốn mua bản thảo giảng pháp cũng không có cách nào mua được.
Vị Thường Viễn Tử Huyền Thánh này chỉ thiếu một phần bản thảo giảng pháp mà thôi, đúng là đáng tiếc.
“Chờ chút, không đúng!”
Đông Qua Thánh Quân đột nhiên tỉnh ngộ lại.
Tại sao vị Tôn Giả áo trắng này lại kéo Thường Viễn Tử Huyền Thánh đang độ tâm ma kiếp ra đây? Còn nữa, tại sao hai người bọn họ lại xuất hiện trong thế giới thiên kiếp của mình? Thế giới thiên kiếp của bọn họ đâu?
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này!
...
Ngay lúc Đông Qua Thánh Quân đang ngẩn người chẳng hiểu gì, Bạch Tôn Giả ở đằng xa cũng đã phát hiện ra Đông Qua Thánh Quân.
“Xin chào... ưm Đông Qua đạo hữu, ngươi mới vừa độ kiếp xong đấy à?”
Bạch Tôn Giả lịch sự chào hỏi.
Đông Qua Thánh Quân có thánh ấn trong người, Bạch Tôn Giả vừa gặp mặt đã biết đạo hiệu của đối phương.
“Chào đạo hữu.”
Từ trong giọng điệu của Bạch Tôn Giả, Đông Qua Thánh Quân cảm nhận được một loại cảm giác có tên là nhẹ nhàng. Vị Tôn Giả áo trắng này hỏi người ta “mới độ kiếp xong đấy à” mà nhẹ nhàng như dân chúng bình thường hỏi “ăn cơm chưa” vậy. Dương như đối với hắn, đợt thiên kiếp bom nguyên tử kinh khủng vừa rồi cũng chẳng là gì, chỉ nhẹ nhàng như uống một ly nước mà thôi.
“Bần đạo mới vừa kết thúc phần Huyền Thánh giảng pháp.”
Đông Qua Thánh Quân trả lời.
Lúc Huyền Thánh giảng pháp, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều có thể nhìn thấy, còn tu luyện giả nào đang độ kiếp thì sẽ được nhận phần phát lại sau khi độ kiếp xong.
“Mới vừa độ kiếp xong ư? Vậy tính ra đạo hữu chính là nghìn năm đệ ngũ thánh rồi? À đúng rồi, vị đạo hữu ở cạnh ta đây là nghìn năm đệ tam thánh, lúc hắn và Bá Tống Huyền Thánh độ kiếp cùng nhau thì có xảy ra chút vấn đề.”
Bạch Tôn Giả thuận miệng nói.
“Độ kiếp cùng nhau?”
Đông Qua Thánh Quân trợn to hai mắt.
Trước đó hắn có nói, theo như trí nhớ của bản thân thì ở hệ thống tu chân, không có hai Tôn Giả nào lại ngốc đến mức độ kiếp cùng nhau, ấy vậy mà giờ lại gặp ngay hai vị.
Mà càng đáng sợ hơn là nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh và vị nghìn năm đệ tam thánh Thường Viễn Tử Huyền Thánh đều độ kiếp thành công! Mặc dù Thường Viễn Tử Huyền Thánh rơi vào tâm ma kiếp nhưng cũng đã ngưng tụ thánh ấn, chỉ cần vượt qua tâm ma là có thể lấy thân phận Huyền Thánh rời khỏi thế giới thiên kiếp.
Hai người dám độ thiên kiếp cấp Huyền Thánh cùng nhau, không phải thằng ngốc thì chính là thiên tài yêu nghiệt. Mà hiển nhiên nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống là thuộc về loại sau!
Nhưng tại sao vị Thường Viễn Tử này lại là đệ tam thánh? Chẳng lẽ ở giữa hai người còn có một vị Tôn Giả lên cấp trở thành đệ nhị thánh ư?
Đông Qua Thánh Quân vốn không ngờ rằng đệ nhất thánh, đệ nhị thánh, đệ tam thánh và cả đệ tứ thánh độ kiếp cùng nhau. Hai Tôn Giả độ kiếp cùng nhau đã rất yêu nghiệt rồi, vậy ba người độ kiếp cùng nhau thì sao? Là đầu óc ngu si bị lừa đạp ư?
“Ừ, đúng vậy, bọn họ đã độ kiếp chung với nhau.”
Bạch Tôn Giả đáp.
“Đạo hữu, chẳng lẽ ngươi quen với Bá Tống Huyền Thánh ư?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi.
Lúc nói đến Bá Tống Huyền Thánh, vị tu sĩ áo trắng này tỏ ra rất quen thuộc, lẽ nào hai người này quen nhau?
“Ừ, quen. Từ lúc hắn mới bắt đầu tu luyện không bao lâu thì ta đã quen biết hắn rồi.”
Bạch Tôn Giả xoa cằm đáp.
Trùng hợp vậy sao? Không ngờ vị tu sĩ áo trắng này lại còn là bạn nối khố của Bá Tống Huyền Thánh!
“Đạo hữu, ta có thể hỏi một vấn đề được không? Dĩ nhiên, nếu ngươi không tiện trả lời thì cũng không sao. Ta chỉ muốn hỏi là thiên phú của vị Bá Tống Huyền Thánh kia thế nào vậy?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi.
Bá Tống có thể kết bạn độ kiếp với người khác, còn thành công đột phá đến Huyền Thánh, vậy rốt cuộc hắn yêu nghiệt tới mức nào?
Bạch Tôn Giả tiếp tục xoa cằm, nghiêng đầu suy tư trong chốc lát rồi trả lời:
“Ừ, ta nhớ thời gian từ lúc hắn mới bắt đầu tu luyện, cộng thêm một ít thời gian trong bí cảnh, hắn chỉ tốn chừng bốn tháng đã tấn thăng tới cảnh giới tứ phẩm.”
“Hả?”
Đông Qua Thánh Quân trợn to hai mắt.
Hắn có nghe lầm không vậy?
Bốn tháng?
Cảnh giới tứ phẩm?
Có khi nào vị tu sĩ áo trắng này nói sai không nhỉ?
Chỉ tốn bốn tháng luyện tới tứ phẩm ư? Không thể nào!
“Xin lỗi đạo hữu, ngươi có thể nói lại lần nữa không? Bá Tống Huyền Thánh mất bao lâu để tấn thăng lên tứ phẩm thế?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi lần nữa.
“Cộng hết lại là gần bốn tháng đấy.”
Bạch Tôn Giả đáp chắc nịch.
“Bốn tháng? Không phải bốn năm? Bốn mươi năm? Mà là bốn tháng ư?”
Mỗi khi nói ra một chữ, Đông Qua Thánh Quân lại dừng một chút, cuối cùng cũng nói hết câu
“Ừ, đúng là bốn tháng đấy, tốc độ lên cấp của hắn còn nhanh hơn cả ta khi xưa nữa.”
Bạch Tôn Giả thành thật trả lời.
Đậu xanh!
Giờ đây trong đầu Đông Qua Thánh Quân chỉ còn hai chữ này mà thôi.
Hắn vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý về mức độ yêu nghiệt của Bá Tống Huyền Thánh rồi, dù sao cũng là vĩ nhân dám độ kiếp cùng với vị Tôn Giả khác mà.
Kết quả... mức độ yêu nghiệt của Bá Tống Huyền Thánh còn vượt xa tưởng tưởng của hắn, hoàn toàn đánh nát quan niệm con đường tu chân dài đằng đẳng trong hắn.
Bốn tháng lên tứ phẩm! Bốn tháng lên tứ phẩm!
Quỳ luôn!
Nhưng chỉ lát sau Đông Qua Thánh Quân đã bình tĩnh lại.
Chính vì Bá Tống Huyền Thánh yêu nghiệt như vậy, thiên tài như vậy, cho nên hắn càng có động lực khiêu chiến hơn.
Hắn muốn tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều biết rằng đạo phòng ngự của hắn sẽ không thua bất kỳ thiên tài yêu nghiệt nào.
“Vào đêm trăng tròn sắp tới, ta sẽ chứng minh thực lực của mình cho Bá Tống Huyền Thánh thấy, đạo phòng ngự của ta không yếu hơn đạo của bất kỳ người nào.”
Đông Qua Thánh Quân tuyên bố, trên mặt đầy vẻ quyết tâm.
Lần này đến phiên Bạch Tôn Giả nghệt mặt chẳng hiểu gì:
“Ể?”
“Cám ơn đạo hữu rất nhiều! Đúng rồi, ta vẫn chưa hỏi đạo hiệu của ngươi là gì, thật là thất lễ quá. Bần đạo là Đông Qua Đạo Nhân, đạo hiệu bằng tiếng Anh là... Thôi bỏ đi, không đề cập đến vấn đề này nữa, lúc hiển thánh cũng đã quyết định dùng đạo hiệu Đông Qua rồi.”
Đông Qua Thánh Quân vuốt mái tóc vàng của mình, trên môi lộ ra nụ cười hiền hòa.
“Đạo hiệu của ta là Bạch, gọi ta là A Bạch hoặc Bạch đạo hữu đều được.”
Bạch Tôn Giả khẽ mỉm cười đáp lại.
Lúc Bạch Tôn Giả nhoẻn miệng cười, toàn bộ thế giới thiên kiếp đột nhiên tối sầm lại, đây là dấu hiệu cho biết có một đợt thiên kiếp sắp giáng xuống.
Chú thích:
(*) Bế khẩu thiện: còn gọi là cấm ngữ, là thuật ngữ dùng trong Phật giáo, ý chỉ cấm bản thân nói chuyện vì để giảm bớt khẩu nghiệp, tiêu tội miễn tai, giảm bớt tội nghiệp của bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận