Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2702: Hết lòng phục vụ

Chương 2702: Hết lòng phục vụ
“Chưa chứng đạo bất hủ, lấy thân phàm nhân cai quản Cửu U? Tống tiền bối làm sao mà làm được chuyện đó cơ chứ?” Nghe Thiên Đế nói xong, Kim Quái áo trắng tò mò hỏi.
“Trên thế gian này luôn có một vài sự tồn tại đặc biệt mà không thể suy xét theo lẽ thường được. Tống tiền bối chính là kiểu nhân tài đặc biệt mở ra thời đại mới đó đấy.” Thiên Đế Tiên Tử nâng chén trà nhấp nhẹ một ngụm rồi nói với bạch long tỷ tỷ: “Kim Long đạo hữu, ta có kể gì sai về sự tích liên quan tới Tống tiền bối không?”
[Có kể sai hay không, tự cô không biết rõ trong lòng chắc?] Bạch long tỷ tỷ cạn lời hồi lâu mới nói: “Những gì cô vừa nói không sai… đúng lắm.”
Từ đầu đến cuối Thiên Đế đều nói thật, đây mới là chỗ chơi khăm người ta nhất. Nhìn vẻ mặt của A Thường đi, sắp lọt hố không lên được rồi kia kìa.
“Bạch Long đạo hữu còn muốn bổ sung thêm gì không?” Thiên Đế Tiên Tử thổi nhẹ lên chén trà, cười ngọt ngào mà hỏi.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Ta còn biết bổ sung cái gì nữa?
Bổ sung thêm Tống *mỗi tháng thăng một cấp* Thư Hàng, hay bổ sung Tống *cà khịa số đại lão xòe tay đếm không xuể* Thư Hàng?
Bổ sung thêm mấy cái này chẳng phải là phối hợp với Thiên Đế tạo thế cho Tống Thư Hàng? Nối giáo cho giặc chơi xỏ A Thường sao?
“Cô kể đủ lắm rồi, ta không muốn bổ sung thêm gì nữa.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Cô không muốn tham gia vào cái đề tài này chút nào.
Ở phía đối diện, Kim Quái áo trắng cầm quân cờ với vẻ thổn thức khôn nguôi. Sau khi bạch long tỷ tỷ chính miệng xác nhận, Kim Quái áo trắng đã tin sái cổ sự tích truyền kỳ về Bá Tống mà Thiên Đế vừa kể rồi.
Hình tượng “Tống tiền bối” trong mắt hắn vĩ đại hẳn lên.
“Nếu có cơ hội, nhất định phải gặp Tống tiền bối một lần mới được. Mà Tống tiền bối không tranh đoạt Thiên Đạo sao? Thiên Đạo bất hủ chẳng có sức hút gì với hắn cả sao?” Kim Quái áo trắng hỏi.
Thiên Đế đặt một quân xuống bàn cờ: “Muốn tranh đoạt Thiên Đạo phải xem cơ duyên. Trước kia cơ duyên của Tống tiền bối chưa tới nên hắn không tiện ra tay, mà Thiên Đạo lần này lại vừa đúng thời cơ của hắn. Theo ta biết thì Tống tiền bối đã sắp xếp hết rồi. Một phân thân của hắn đang ở sao Hỏa nghênh chiến với cường giả trong khắp chư thiên vạn giới. Tính đến bây giờ, chí ít cũng phải có đến mười Trường Sinh Giả bại dưới tay Tống tiền bối rồi.”
“Một phân thân nghênh chiến cường giả khắp chư thiên vạn giới? Mà còn đánh bại mười Trường Sinh Giả?” Nghe đến đây, Kim Quái áo trắng rung động sâu sắc, chính thức quỳ gối trước mị lực của Tống tiền bối.
Phân thân mà còn mạnh thế thì bản thể của Tống tiền bối còn dã man tàn bạo đến mức nào nữa?
Có lẽ chỉ có Thánh Nhân Nho gia – “kiếp trước” của hắn là đủ sức đại chiến với hắn một trận mà thôi.
Thậm chí nói không chừng Tống tiền bối đã vượt xa cả kiếp trước Thánh Nhân Nho gia của hắn rồi ấy chứ!
“Bạch Long tiền bối, khi nào ta hoàn toàn nắm giữ được Thiên Đình đại đạo, có thể nhờ cô giới thiệu cho ta gặp Tống tiền bối được không?” Kim Quái áo trắng hỏi. Trong tiềm thức hắn luôn cảm thấy mình có duyên với “Tống tiền bối”, cho nên rất muốn được gặp “Tống tiền bối” một lần.
Bạch long tỷ tỷ ở phía đối diện còn chưa trả lời thì Thiên Đế đã cướp lời thêm lần nữa: “Muốn gặp Tống tiền bối không cần phiền thế đâu. Chẳng phải ta đã nói Tống tiền bối có một phân thân đang nghênh chiến cường giả của chư thiên vạn giới ở sao Hỏa của hiện thế sao? Nếu ngươi muốn gặp Tống tiền bối thì cứ đến sao Hỏa một chuyến là được.”
“Có lý.” Kim Quái áo trắng gật đầu, cười ha hả mà nói: “Đến lúc đó ta cũng có thể tự mình thể nghiệm sự cường đại của Tống tiền bối rồi.”
Thiên Đế mỉm cười nhấp trà, hai mắt híp lại cong cong như vành trăng khuyết.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Đến lúc đó Bá Cầu phân thân sẽ giáp lá cà với Thiên Đế mới nhậm chức à?
Nghĩ tới đây, không ngờ trong lòng bạch long tỷ tỷ lại dấy lên một chút chờ mong.

Ở một nơi khác.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với bạch long tỷ tỷ, nguyên thần của Tống Thư Hàng bỗng hơi sững ra.
A Thường?
Cái tên mà bạch long tỷ tỷ ghi trong tin nhắn trả lời hắn là tên thật của đại tiền bối áo trắng trên đảo thần bí sao?
Thiên Đình viễn cổ, A Thường, mảnh vỡ thiên cung thế giới trăng tròn, nuôi thỏ… tất cả những tin tức này xâu chuỗi trong đầu Tống Thư Hàng, khiến hắn bỗng nhớ tới một vị tiên tử bỏ chồng nào đó trong truyện cổ.
Cho nên, đại tiền bối nuôi thỏ trên đảo thần bí rất có thể là kẻ phụ bạc kia nhỉ?
Tống Thư Hàng đang suy tư thì giọng nói của Trình Lâm Tiên Tử đã vang lên bên tai hắn: “Đáp án của ta đâu?”
“Trình Lâm Tiên Tử đừng nóng, đối tượng mà Thiên Đế truyền ngôi cho là người sống sót của Thiên Đình viễn cổ, đảo chủ đảo thần bí, đại tiền bối áo trắng nuôi thỏ, A Thường!” Tống Thư Hàng học đi đôi với hành, lôi luôn cái tên A Thường ra.
Trình Lâm Tiên Tử: “…”
“Tiên tử có biết A Thường tiền bối không? Hai người đều là thành viên của Thiên Đình viễn cổ mà?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Không ngờ cô ta lại truyền ngôi Thiên Đế cho Kim Quái.” Trình Lâm Tiên Tử nói với vẻ khổ não: “Ban đầu bọn ta cũng định sắp tới sẽ đến đảo thần bí để tâm sự với Kim Quái, nhưng xem ra đã chậm một bước rồi. Ai mà ngờ Kim Quái lại là người kế nhiệm Thiên Đế cơ chứ?”
“Kim Quái?” Tống Thư Hàng nhạy cảm bắt được từ khóa: “A Thường là Kim Quái? Có phải hắn có một đệ tử tên là Ngân Quái hay không?”
Bảo sao Đồng Quái tiền bối bị bắt đến đảo thần bí lại tự do tự tại, chẳng bị trói buộc gì như thế. Đồng Quái tiền bối còn thường xuyên đi nghỉ ở đảo thần bí, sau đó về hiện thế gặp các đạo hữu mà vẫn không bị phong ấn ký ức kia.
Nói không chừng Kim Quái nhận ra thân phận của Đồng Quái nên mới âm thầm mở cửa sau cho hắn cũng nên.
“Ta cũng không biết… trước kia ở Thiên Đình viễn cổ, chí ít cũng phải có bốn vị đạo hữu tên là Kim Quái, mà A Thường chỉ là một trong số bốn người đó thôi.” Trình Lâm Tiên Tử nói.
“Cũng có thể cả bốn vị Kim Quái đều là A Thường đấy.” Tống Thư Hàng đáp. Nếu Kim Quái thực sự là sư tổ của Đồng Quái tiền bối thì hắn có cả đống thân phận cũng là chuyện thường. Dưới tác dụng của thuật dịch dung cấp thần, các thành viên trong dòng kim loại Quái có thể là nam là nữ, là giả là trẻ, hoán đổi thân phận với nhau cứ gọi là xoành xoạch.
“Nếu đại tiền bối túi thỏ con thực sự là Kim Quái thì sau khi rời khỏi Kiếp Tiên Hư Không, có lẽ ta phải đến gặp hắn một lần.” Tống Thư Hàng suy tư rồi nói.
Vừa rồi hắn đã chỉnh trang lại ký ức khi xông vào đảo thần bí năm xưa một lần.
Nhưng phần ký ức này vẫn chưa hoàn chỉnh.
Trước kia phong ấn ký ức của hắn là khế ước tự nguyện, trước mắt hắn còn chưa đủ điều kiện để giải trừ khế ước, chỉ thu lại được một vài ký ức vụn vặt dựa vào những kỳ ngộ lẻ tẻ mà thôi.
Muốn giải trừ hoàn toàn khế ước phong ấn này, hắn phải đến đảo thần bí để gặp đại tiền bối nọ.
Cho nên bây giờ hắn phải nghĩ cách bồi dưỡng tình cảm với Kiếp Tiên Hư Không cho nhanh.
“Thời gian chính là sinh mệnh. Trình Lâm Tiên Tử, hay bây giờ chúng ta xây nhà trong Kiếp Tiên Hư Không luôn đi?” Tống Thư Hàng nói.
“Trình Cẩu Đản ~” Mỹ nhân rắn công đức nhắc nhở, không phải Trình Lâm mà là Trình Cẩu Đản.
Trình Cẩu Đản Tiên Tử: “…”
Một lát sau.
Trình Cẩu Đản Tiên Tử nắn cuống họng nói: “Ting ~ Hệ thống ổ chó của Trình Cẩu Đản kích hoạt chế độ khóa. Tinh linh hệ thống Trình Cẩu Đản sẵn sàng hết lòng phục vụ. ký chủ Tống Cẩu Đản thân yêu, xin hỏi ngài muốn xây ổ chó kiểu gì?”
Tống Thư Hàng: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận