Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2715: Phiền não của bé Bạch

Chương 2715: Phiền não của bé Bạch
Sau khi phóng vèo đi một quãng xa, phi kiếm nguyên thần Vân Tước Tử Tiên Tử vẽ một vòng tròn giữa hư không, sau đó quay đầu lại, nhẹ nhàng đâm ra một tiết điểm bên cạnh tiết điểm của Linh Điệp Thánh Quân, Thất Tu Thánh Quân và Ngũ Kiếm Quân Chủ.
Toàn bộ quá trình trơn tru liền mạch, tiên khí mười phần.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tống*mũi khoan đột phá chân trời*Thư Hàng không sao cân bằng nổi tâm lý.
Hắn hóa thân thành mũi khoan, bay vào Kiếp Tiên Hư Không vừa khoan đục, vừa thi triển Dưỡng Đao thuật, vừa phóng thích lực lượng ngụy bất hủ, vất vả lắm mới tạo ra được một tiết điểm Kiếp Tiên.
Nhưng nhìn Vân Tước Tử Tiên Tử mà xem. Phi kiếm dùng một lần Vân Tước Tử số 001 do cô biến thành ra tay tựa như một kiếm tiên chân chính, lượn vòng xinh đẹp, sau đó đâm khẽ một cái đã mở được một tiết điểm Kiếp Tiên giữa Kiếp Tiên Hư Không.
Không so sánh thì không đau thương.
“Thư Hàng, đừng buồn.” Giọng nói non nớt của bé Bạch vang lên bên tai hắn.
Tống Thư Hàng vội vàng đi theo Vân Tước Tử Tiên Tử, phóng thích lực lượng sương mù ngụy bất hủ của mình, chống đỡ tiết điểm Kiếp Tiên mà Vân Tước Tử Tiên Tử đâm ra giữa hư không và nhanh chóng củng cố nó.
Một khắc sau, nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử cũng bị hút vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không như Thất Tu tiền bối và Linh Điệp tiền bối.
Tống Thư Hàng lại ngắt một phần nhỏ trong nguyên thần của mình, để nó hóa thành Nguyên Thần trụ rồi đưa vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không của Vân Tước Tử Tiên Tử.
Tuy Vân Tước Tử Tiên Tử không sợ chết, nếu bị vây khốn trong tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, thì sau khi chết cô vẫn có thể hồi sinh nhờ khúc xương bất hủ. Nhưng chết đi chung quy chẳng phải là chuyện gì tốt đẹp. Bởi thế Tống Thư Hàng vẫn để lại một tọa độ cửa ngõ cho cô về nhà.
Mặt khác, hắn quả thực rất tò mò với tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không mà Vân Tước Tử Tiên Tử mở ra.
Rốt cuộc trong tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không này có thủ đoạn gì mà Thánh Nhân Nho gia để lại hay không?
Hoặc là, ở đó có thể tìm được di vật gì của Thánh Nhân Nho gia, ví dụ như con mắt còn lại hay không?
Nguyên Thần trụ của Tống Thư Hàng tiến vào tiết điểm Kiếp Tiên theo nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử.
Tình hình trong tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không giống với khung cảnh mà hắn nhìn thấy ở chỗ Linh Điệp tiền bối và Thất Tu tiền bối y như đúc, không hề có khác biệt gì.
Không có thủ đoạn Thánh Nhân để lại, nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử cũng chỉ tiến hành ký thác vào hư không một cách bình thường mà thôi.
Điều này khiến Tống Thư Hàng hơi thất vọng.
Nếu hắn là Thánh Nhân Nho gia, nhất định hắn sẽ để lại chút gì đó trong Kiếp Tiên Hư Không. Để khi Vân Tước Tử Tiên Tử chứng đạo Kiếp Tiên, mở tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, nguyên thần của hai người sẽ ký thác cùng một chỗ.
“A, từ từ đã. Có khi nào Thánh Nhân Nho gia có chuẩn bị gì đó cho Vân Tước Tử Tiên Tử ở cấp bậc Kiếp Tiên, nhưng vì Vân Tước Tử Tiên Tử đi đường tắt với chúng ta, mở tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không dựa vào bạo lực, cho nên mới không mở được thủ đoạn của Thánh Nhân Nho gia hay không?” Tống Thư Hàng hơi động trong lòng, suy đoán.
Nếu đúng như vậy thì quả thực là hơi đáng tiếc.
“Có trí tưởng tượng phong phú là tốt, nhưng lát nữa là ngươi mất đầu rồi ~” Mỹ nhân rắn công đức nặn ra một lời thoại kinh điển để trả lời Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không của Vân Tước Tử Tiên Tử không có gì lạ thường, ý thức của Tống Thư Hàng bắt đầu lui đi, chỉ để lại Nguyên Thần trụ làm tọa độ.
Nhưng đúng lúc này, trạng thái nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử lại có chút dị thường.
Một luồng sức mạnh bất hủ vượt không mà tới. Lực lượng bất hủ có đẳng cấp cao nhất chư thiên vạn giới thoải mái xuyên qua tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, đáp xuống nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử.
“Sức mạnh của khúc xương bất hủ sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
Sức mạnh của khúc xương bất hủ bao phủ nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử, sau đó lấy nguyên thần Vân Tước Tử Tiên Tử làm trung tâm, một hình ảnh bắt đầu được dựng nên.
Lực lượng cùng loại với Thực Tại Ảo ấy ngưng tụ thành một tòa kiến trúc hư ảo bao quanh Vân Tước Tử Tiên Tử.
Tòa kiến trúc này hoàn toàn không bị hạn chế bởi thế giới tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không 1D, bảo vệ nguyên thần Vân Tước Tử Tiên Tử một cách cực kỳ kín kẽ.
“Lực lượng hình chiếu này cực kỳ giống với lực lượng của Thực Tại Ảo. Vậy có phải… ổ chó Tống mà ta tạo ra trong Kiếp Tiên Hư Không cũng có thể đưa vào tiết điểm Kiếp Tiên không nhỉ?” Thấy hình ảnh này, Tống Thư Hàng chợt nảy ra suy nghĩ đó.
Trước kia hắn còn chưa biết phải xử lý ổ chó Tống như thế nào sau khi nguyên thần của mình đã ký thác vào hư không. Chẳng lẽ lại để nó lơ lửng trong Kiếp Tiên Hư Không, trở thành một ngôi nhà trôi dạt?
Bây giờ thấy sự biến hóa trên nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử, hắn sáng dạ hẳn ra.
Xoẹt ~
Sau khi hóa thành kiến trúc bảo vệ an toàn cho Vân Tước Tử Tiên Tử, phần lực lượng của khúc xương bất hủ còn thừa đi dạo một vòng trong không gian tiết điểm Kiếp Tiên, cuối cùng… chiếu hình đến Nguyên Thần trụ của Tống Thư Hàng!
Lực lượng của khúc xương bất hủ không hề bài xích Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng đã tiếp xúc với khúc xương bất hủ quá nhiều lần, trên người hắn lại mang những truyền thừa có quan hệ với nó… ví dụ như thủ đoạn hồi sinh Long phù chuyển sinh mà hắn mang ra từ thế giới Hắc Long cũng có liên hệ mơ hồ với truyền thừa của khúc xương bất hủ.
Tuy cơ hội hồi sinh bằng Long phù chuyển sinh có tiêu hao, nhưng phù văn không những không biến mất mà còn dung hợp với nguyên anh của Tống Thư Hàng.
Sau khi chiếu hình đến Nguyên Thần trụ của Tống Thư Hàng, lực lượng của khúc xương bất hủ bắt đầu vây quanh nó và cũng cụ hiện hóa cho nó một cái ổ.
Cái ổ rất nhỏ, bởi vì phần sức mạnh bất hủ này là đầu thừa đuôi thẹo sau khi xây nhà cho Vân Tước Tử Tiên Tử xong.
“Đây mới thật sự là ổ chó Tống ha.” Tống Thư Hàng không nhịn được mà nói.
Cái bao quanh Vân Tước Tử Tiên Tử là nhà, còn bao quanh Nguyên Thần trụ của hắn thì là ổ chó chính hiệu.
Sau khi xây dựng nhà cho Vân Tước Tử Tiên Tử và ổ chó cho Nguyên Thần trụ xong, sức mạnh bất hủ kết thúc quá trình chiếu hình.
Ý thức của Tống Thư Hàng rời khỏi tiết điểm của Vân Tước Tử Tiên Tử.
Vừa lui ra, hắn đã vui vẻ quay lại cung điện ổ chó Tống mà nói với bé Bạch: “Bạch tiền bối ơi, tiếp theo đến lượt ta đích thân khoan một tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không đúng không? Ta có ý này hay lắm.”
“Hả?” Bé Bạch nghi hoặc ngẩng đầu.
“Chúng ta dời cả ổ chó Tống vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không đi!” Tống Thư Hàng truyền âm nói: “Mình xây cái ổ xinh xắn trong tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, để nó thành nhà không bị di dời. Dù trong tương lai có ngày ta thần hình câu diệt, ổ chó Tống của ta vẫn sẽ chiếm cứ tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không kia. Khoái!”
Bé Bạch trách cứ hắn bằng giọng nói non nớt: “Đừng nói lung tung đến thần hình câu diệt. Một khi thần hình câu diệt, trừ khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử đạo hữu ra, trên đời này không có cách nào khác cho ngươi hồi sinh đâu. Không được tùy tiện nói đùa như thế.”
“Vâng, Bạch tiền bối, ta nhớ rồi.” Thân thể của Tống Thư Hàng đứng thẳng, nghiêm túc truyền âm trả lời.
“Mặt khác, chúng ta đang gặp vấn đề nan giải đây.” Bé Bạch nói với vẻ phiền não: “Bây giờ, nếu tạo một tiết điểm để đưa thân thể của ngươi vào trước, thì ta không thể củng cố được tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không của mình mà không có sự giúp đỡ của ngươi. Nhưng nếu tạo tiết điểm Kiếp Tiên cho ta vào trước, thì thân thể của ngươi lại không thể dựa vào lực lượng của chính mình để khoan xuyên qua Kiếp Tiên Hư Không được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận