Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1665: Thật Ra Ta Là Người Mang Song Đồng Bẩm Sinh!

Chương 1665: Thật Ra Ta Là Người Mang Song Đồng Bẩm Sinh!
Mặc dù Kiếp Tiên cửu phẩm và Huyền Thánh bát phẩm chỉ hơn kém nhau một cấp nhưng thọ nguyên của hai bên lại chênh lệch cực lớn.
Thọ nguyên của Huyền Thánh bát phẩm có thể đạt đến mấy chục vạn năm, nếu trường thọ có thể đạt đến cả trăm vạn năm. Mà đa số Huyền Thánh có thọ nguyên trung bình dao động từ bốn đến năm mươi vạn năm, cũng có người đoản mệnh chỉ sống được chừng mười mấy vạn năm.
Việc này có liên quan đến mức độ lĩnh ngộ pháp tắc, loại hình cũng như số lượng pháp tắc lĩnh ngộ của các Huyền Thánh.
Ngoài ra điều đáng nhắc đến là Huyền Thánh bát phẩm cũng nắm giữ bí thuật loại bạo phát ‘đốt cháy thọ nguyên’. Thật ra số năm mà Huyền Thánh có thể sống thấp hơn số năm được đưa ra trên lý thuyết rất nhiều.
Đến nay đa số các Huyền Thánh có thọ nguyên xấp xỉ nhau trong giới tu sĩ đều đã sử dụng bí thuật ‘đốt cháy thọ nguyên’ nhiều lần.
Đặc biệt là trong quá trình các Huyền Thánh lĩnh ngộ pháp tắc, dung hợp pháp tắc tăng lên tiểu cảnh giới, hầu như lần nào cũng phải sử dụng bí thuật đốt cháy thọ nguyên để kích thích bản thân.
Mà một khi bước vào cảnh giới Kiếp Tiên, thọ nguyên mới đầu đã là nghìn vạn năm.
Thường thì có rất ít Kiếp Tiên chết già.
...
Cửu phẩm kiếp thứ nhất hóa phàm thành tiên chính là thọ nguyên chi kiếp.
Trong kiếp này, thọ nguyên của Huyền Thánh bát phẩm sẽ bị rút lấy, từ từ ép khô mãi cho đến khi nào ‘chết’ mới thôi.
Có thể tìm được sự sống trong cái chết, phối hợp với sức mạnh của thiên kiếp, dẫn ra sinh cơ hoàn toàn mới trong thân thể trước khi thọ nguyên bị rút sạch hay không chính là chìa khóa để phá kiếp.
Là đồ cũ cuối cùng sẽ bị vứt đi, thọ nguyên tối đa của Huyền Thánh là một trăm vạn, đây là cực hạn không thể đột phá.
Mà dưới sức mạnh của thiên kiếp hóa phàm thành tiên, tu sĩ có thể dẫn ra một luồng sinh cơ mới trong thân thể, đây là sinh cơ thuộc về Kiếp Tiên! Chỉ cần dẫn luồng sinh cơ này ra, sau khi độ kiếp thành công, khi thực lực thăng từ cảnh giới Huyền Thánh lên đến cảnh giới Kiếp Tiên, thọ nguyên sẽ bước thẳng vào tầng thứ một nghìn vạn năm!
Đương nhiên... nếu sau khi độ kiếp thành công nhưng thực lực của tu sĩ lại chưa đạt đến cấp bậc Kiếp Tiên, vậy thì đừng nghĩ đến một nghìn vạn năm kia nữa.
Sinh cơ Kiếp Tiên + thực lực Kiếp Tiên = Nghìn vạn năm thọ nguyên, thiếu một thứ cũng không được.
“Vậy nên trước khi tấn thăng Kiếp Tiên, thọ nguyên của Huyền Thánh bát phẩm càng dài thì càng có ưu thế. Nếu thọ nguyên dài, quá trình bị rút lấy ép khô cũng khá dài, thời gian lĩnh ngộ càng nhiều.”
Cật Qua Thánh Quân giải thích.
Nếu là lúc hắn chưa trọng sinh trước kia, dù có tiến vào thiên kiếp bát tấn cửu thì hắn cũng sẽ thua ở kiếp này, bởi hắn đã từng tiêu hao rất nhiều thọ nguyên. Vì tìm kiếm thời cơ đột phá cửu phẩm, hắn đã sử dụng bí pháp đốt cháy thọ nguyên rất nhiều lần.
Nhưng hắn bây giờ đã khác hoàn toàn với hắn trong quá khứ.
Thân thể công đức hóa hoàn toàn, sau khi trọng sinh thọ nguyên rất dài, đủ để hắn phung phí.
Cật Qua Thánh Quân ngồi xếp bằng mặc cho ‘thọ nguyên cũ’ bị ép, bị rút đi.
Hắn toàn lực vận chuyển pháp tắc thuộc về lĩnh vực công đức, dẫn dắt sức mạnh của thiên kiếp, phối hợp với nó tìm kiếm sinh cơ hoàn toàn mới ẩn trong thân thể.
“Không biết Tống Thư Hàng tiểu hữu có vượt qua được kiếp này không?”
Trong đầu Cật Qua Thánh Quân chợt lóe lên ý niệm này.
Một kiếp này trực tiếp rút sạch thọ nguyên.
Nghĩa là cho dù Tống Thư Hàng còn pháp khí hồi sinh cũng vô dụng. Một khi thọ nguyên bị rút sạch, pháp khí hồi sinh cũng không giúp được gì.
Hơn nữa Tống Thư Hàng đang ở cảnh giới ngũ phẩm, thọ nguyên chỉ có từ một đến mấy nghìn năm.
Chút thọ nguyên này qua mấy hơi là bị rút sạch ngay.
Cật Qua Thánh Quân thở dài, một kiếp này hắn rất muốn giúp nhưng lại không giúp được gì.
Người có lượng công đức khổng lồ, vận khí sẽ không quá kém, hy vọng hôm nay thần may mắn sẽ đứng về phía Tống Thư Hàng.
Sau đó Cật Qua Thánh Quân xóa bỏ tạp niệm, dốc toàn lực bắt đầu phá kiếp.
...
Ở bên kia.
Lượng lớn thọ nguyên bị rút đi, Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy cả người yếu ớt lạnh lẽo, mỗi một giây lại có rất nhiều thọ nguyên bị rút mất.
Thiên kiếp bát tấn cửu quá quỷ dị.
Không phải kiểu thiên kiếp bổ xuống thẳng mặt mà là chơi quy tắc.
Chẳng bằng cứ bổ thẳng mặt cho rồi, như vậy phấn khích hơn nhiều.
Tống Thư Hàng thà đối mặt với bom nhiệt hạch thiên kiếp bản béo phì còn hơn là gặp phải kiểu thiên kiếp chơi quy tắc thế này.
“Đây hoàn toàn không phải sở trưởng của ta.”
Tống Thư Hàng lấy ra một đồng vàng hồi sinh nhét vào trong tay tiểu m Trúc.
Lý m Trúc vẫn đang ngủ say, lúc này mà còn có thể ngủ ngon lành như vậy, Tống Thư Hàng cũng thấy hâm mộ cô.
Tương tự như tình huống của Tống Thư Hàng, thọ nguyên trên người tiểu m Trúc cũng bị rút đi, không ngừng giảm bớt.
Lý m Trúc chỉ có cảnh giới tứ phẩm, tổng thọ nguyên cũng chỉ hơn sáu trăm năm, căn bản không thể chịu nổi.
Nếu cứ tiếp tục thế này, chắc chắn Lý m Trúc sẽ chết.
“Không thể để tình hình này tiếp tục nữa, hết cách rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Bây giờ đành phải dùng cách mà Bạch tiền bối phân thân đã dùng để cứu hắn lúc trước thôi.
Để Lý m Trúc cầm chặt đồng vàng hồi sinh, sau đó... đánh chết cô bé.
Chết ở trong tay hắn, Lý m Trúc còn có cơ hội sống lại, không phải lo thọ nguyên bị rút sạch.
“Mười tháng hay mười năm cũng được, chỉ xin đồng vàng đừng dựng đứng.”
Tống Thư Hàng dịu dàng nói.
Hắn đưa tay ra, song đao Ô Tặc Bạo Quân bay vào trong tay hắn.
“Hãy sống cho thật tốt đấy.”
Tống Thư Hàng nhắm mũi đao vào Lý m Trúc, sau đó cắn răng đâm một nhát.
Cảm giác tự tay đâm chết ‘con gái’ mình thật đau đớn, đau đến mức không cách nào hình dung nổi.
Nhưng hắn phải làm như vậy, đây là cách duy nhất để Lý m Trúc có thể sống sót.
Keng~
Đao của Tống Thư Hàng bị cản lại.
Là mỹ nhân rắn công đức, cô cầm thanh đao Ô Tặc Bạo Quân còn lại đỡ lấy một kích của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc.
Mỹ nhân rắn công đức thở dài, sau đó lộ ra vẻ mặt đau lòng vô cùng.
Cô run rẩy tháo sợi dây chuyền có viên kim cương công đức đang đeo trên cổ xuống.
Dây đeo là dùng hai sợi tóc dài bện thành.
Một sợi là của Bạch tiền bối, một sợi khác là của Bạch tiền bối two.
Mỹ nhân rắn công đức vừa quay mặt qua nhìn Tống Thư Hàng với cặp mắt ngấn lệ, vừa đeo dây chuyền kim cương công đức lên cổ Lý m Trúc.
Cặp mắt rưng rưng, vẻ mặt đau lòng của cô cứ như đang nói: “Ngươi thiếu ta một ân tình lớn, cực kỳ lớn”.
“Ta biết rồi.”
Tống Thư Hàng nói:
“Nếu có hiệu quả, chờ lần này chúng ta còn sống rời khỏi thế giới thiên kiếp, ta sẽ đi tìm Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two xin mấy sợi tóc, đền gấp đôi cho cô luôn!”
Bạch tiền bối rất dễ nói chuyện, xin ngài ấy hai sợi tóc chắc ngài ấy không từ chối đâu.
Về phần Bạch tiền bối two, cần phải chuẩn bị hai câu chuyện cười có chất lượng tốt. Mặc dù Tống Thư Hàng cảm thấy mình không có tài kể chuyện cười nhưng hắn sẽ cố gắng.
Mỹ nhân rắn công đức gật đầu đồng ý.
Cô đưa tay điểm nhẹ lên trên kim cương công đức.
Ngay sau đó, viên kim cương công đức kia dung nhập vào trong cơ thể Lý m Trúc.
Tống Thư Hàng:
“Chờ chút, nếu làm vậy m Trúc cũng có thêm một viên kim đan giống ta à?”
Mỹ nhân rắn công đức nhún vai tỏ vẻ cô cũng không biết được.
Kim cương công đức chỉ là vật dẫn, quan trọng nhất là hai sợi tóc kia. Dây nhỏ do hai sợi tóc bện thành đeo trên cổ Lý m Trúc bắt đầu phát huy hiệu quả của chúng.
May mắn... cùng với sự dẫn dắt của một luồng ý chí thuộc về chúa tể Cửu U.
Ngay sau đó sợi tóc dài của Bạch tiền bối two biến mất.
Nơi này là thế giới thiên kiếp, sau khi rời khỏi mỹ nhân rắn công đức và kim cương công đức, nếu sợi tóc dài này tiếp tục ở lại thì thiên kiếp sẽ nổi đóa.
May mắn to lớn cộng với sự dẫn dắt chính xác một trong khoảnh khắc, lại phối hợp với sự trợ giúp của kim cương công đức, tuy thọ nguyên cũ trong cơ thể Lý m Trúc vẫn không ngừng tiêu hao nhưng cùng lúc đó lại có một luồng sinh cơ hoàn toàn mới tràn ra.
Trong nháy mắt, luồng sinh cơ mới tràn ra này đã bù đắp phần thọ nguyên của Lý m Trúc bị rút đi, đồng thời còn đẩy thọ nguyên của cô lên tầng thứ nghìn năm.
Thậm chí sau này nếu Lý m Trúc lại độ thiên kiếp bát tấn cửu, đến lúc đó cô chỉ cần nằm một chỗ không làm gì cũng có thể vượt qua cửu phẩm kiếp thứ nhất, bởi sinh cơ trong cơ thể cô đã chuyển hóa thành sinh cơ Kiếp Tiên.
Trước không đề cập đến Kiếp Tiên, chờ sau này khi cô tấn thăng đến Huyền Thánh bát phẩm, thọ nguyên có thể đột phá giới hạn một trăm vạn!
Một kiếp này may mắn vượt qua, cả quá trình hữu kinh vô hiểm, song Lý m Trúc vẫn ngủ say sưa.
“A Tống, ta muốn uống nữa~~”
Thậm chí cô còn bắt đầu nói mớ, tay nhỏ nắm chặt drap giường của Tống Thư Hàng, lại còn cọ lên cánh tay của Tống Thư Hàng hệt như một con mèo nhỏ.
Tống Thư Hàng:
“...”
Bé con à, bé chẳng biết gì cả, vừa rồi bé suýt bị ta dùng đao đâm chết đấy!
Tống Thư Hàng nói thầm.
Hắn đặt đồng vàng hồi sinh kia vào trong tay Lý m Trúc.
Một kiếp này, coi như Lý m Trúc đã vượt qua.
Thế nhưng... chính hắn vẫn chưa vượt qua đâu!
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, còn cách nào khác làm trong cơ thể ta cũng tràn ra một luồng sinh cơ hoàn toàn mới không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức bình tĩnh lắc đầu.
Muốn có kim cương công đức thì có thể uống nước sông Mẫu Tử để ngưng tụ ra, nhưng cô lại chỉ có một phần tóc của Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two.
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy thọ nguyên không ngừng tiêu hao, trong nháy mắt thọ nguyên đã bị rút đi một nửa.
Hơn nữa thời gian chờ của đồng vàng hồi sinh vẫn chưa kết thúc, giờ có muốn nhờ mỹ nhân rắn công đức đâm chết hắn để đi sống lại tránh kiếp cũng không được.
Đau đầu quá đi.
Phải nghĩ ra cách mới được.
Tống Thư Hàng cau mày suy tư. Hắn phát hiện dù thọ nguyên vẫn không ngừng giảm bớt nhưng trong lòng hắn lại vô cùng bình tĩnh.
Có lẽ là do chết lần rồi nhiều nên mới bình tĩnh như vậy?
“Đừng nôn nóng, bây giờ ngươi chỉ cần tiến hành độ kiếp như bình thường.”
Mỹ nhân rắn công đức lên tiếng, cô dùng chính giọng của mình để nói.
Chủ yếu là do cô không tìm được lời thoại thích hợp trong kho lời thoại.
Cô cảm thấy kho lời thoại của cô cần thăng cấp gấp.
“Sự lý giải về sống và chết của ngươi vượt xa tu sĩ bình thường, đây là ưu điểm lớn nhất của ngươi. Thật ra một kiếp này ngươi vẫn có cơ hội vượt qua, bây giờ hãy bĩnh tĩnh lại.”
Mỹ nhân rắn công đức dịu dàng nói.
Tống Thư Hàng:
“Hóa ra chết nhiều còn có cái lợi như vậy à?”
“Xin lỗi~ Chết nhiều rồi, thật sự có thể muốn làm gì thì làm.”
Mỹ nhân rắn công đức giơ ngón cái lên, phát ra giọng của một ông chú.
Rốt cuộc tìm được một câu thoại thích hợp.
Tống Thư Hàng nhắm mắt lại, sau đó trong đầu hắn hiện ra hình ảnh của những lần hồi sinh trước.
Từ sống đến chết, từ chết sống lại.
Về lĩnh ngộ liên quan đến sống chết, quả thật hắn vượt xa tu sĩ bình thường, chẳng có ai chết chăm chỉ như hắn.
Nhưng vẫn chưa đủ.
Tống Thư Hàng cảm thấy mình còn thiếu một chút chuyển cơ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút
Thọ nguyên của Tống Thư Hàng giảm đi rất nhanh.
Lúc thọ nguyên đã bị rút mất một phần tư, trong đầu hắn chợt hiện ra một hình ảnh.
Thánh Nhân Nho gia bước đi trên tầng mây, hắn đi theo phía sau.
Đi một hồi, Thánh Nhân đột nhiên xoay người lại:
“Thật ra ta là người mang song đồng bẩm sinh!”
Tống Thư Hàng:
“???”
“Vậy nên trên cơ sở mang thai đôi, ta còn có thể tạo ra ánh nhìn mang thai tư.”
Thánh Nhân nói.
Đây là ý tưởng lạ đời gì vậy hả?!
Hắn chợt mở mắt ra, ngay sau đó hắn phát hiện trong bụng có một luồng sinh cơ hoàn toàn mới tràn ra.
Tống Thư Hàng:
“...”
Thành công rồi ư?
...
Ở bên kia.
Cật Qua Thánh Quân nhíu mày.
Thọ nguyên của hắn vẫn không ngừng bị rút đi nhưng hắn lại không tìm được sinh cơ mới.
Hắn cần được giúp đỡ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận