Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2674: Không có câu chuyện nào kỳ lạ bằng chuyện do hiện thực viết ra

Chương 2674: Không có câu chuyện nào kỳ lạ bằng chuyện do hiện thực viết ra
“Tuy ta không biết đại lão quả cầu béo mà ngươi vừa nhắc đến là ai, nhưng nếu không có ta ngăn cản cú đấm vừa nãy thì ngươi đã bị đánh chết rồi.” Giọng nói của Bạch Cốt Tiên Cơ vang lên ngay bên cạnh thần thức của Tống Thư Hàng. Ngay đến xương vụn của Tống đầu gỗ mà cô thi triển toàn lực còn chẳng đỡ nổi một quyền của đối phương, tia thần thức yếu nhớt của Tống Thư Hàng chắc chắn sẽ bị nó nghiền ra bã.
Đồng thời, dáng hình thon thả của Bạch Cốt Tiên Cơ thoáng hiện, chĩa trường kiếm trong tay về phía thần thức của Tống Thư Hàng. Trường kiếm như một khối nam chân, hút tia thần thức của Tống Thư Hàng về phía mình, để nó bám lên thân kiếm.
“Quả cầu béo là đại lão chúa tể Cửu U nhiệm kỳ trước, ừm, cũng là cái tên đi đời nhà ma vì Thiên Đạo sụp đổ ấy.” Tống Thư Hàng trả lời.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “…”
Ngươi nở mày nở mặt thật đấy nhỉ?
Chúa tể Cửu U không nện chết ngươi, không biết mạng ngươi cứng đến mức nào đây?
Bạch Cốt Tiên Cơ không cho rằng Tống Thư Hàng đang chém gió. Trong thời gian này cô đi theo Bạch Thánh, hỗ trợ hắn hoàn thành thí nghiệm kế hoạch tạo thần, đã biết chuyện Bá Tống có quyền hạn chúa tể Cửu U tạm thời rồi.
Một phàm nhân vừa mới tấn thăng Huyền Thánh bát phẩm đã nắm trong tay quyền hạn của chúa tể Cửu U… Nói chuyện hoang đường này ra thì chỉ e cả chư thiên vạn giới chẳng có ai tin.
Có chém gió cũng chẳng chém ra được!
Thần thoại cổ tích trong giới Tu Chân cũng không dám viết như thế hiểu không?
Cho nên… chẳng có câu chuyện nào kỳ lạ bằng chuyện do chính hiện thực viết ra cả.
“Phải rồi, cảm ơn Bạch Cốt Tiên Cơ, nếu không nhờ cô ngăn cản cú đấm kia thì tia thần thức của ta đã tan thành tro bụi mất rồi.” Tống Thư Hàng lên tiếng. Sau khi tâm tính tự đắc tung trời do ảnh hưởng của quyền hạn chúa tể Cửu U qua đi, tâm thái của hắn sẽ trở nên bình tĩnh trong mộ khoảng thời gian ngắn. Trong thời gian không tự đắc này, hắn vẫn rất biết chừng biết mực.
Bạch Cốt Tiên Cơ ổn định thân mình, liếc nhìn xuống trường kiếm trong tay: “Không cần khách khí, lần trước ngươi đã cứu ta, lần này coi như trả nợ.”
Khi Bạch Cốt Tiên Cơ nói chuyện, người khổng lồ xương trắng lại một lần nữa ngưng tụ quanh người cô.
“Bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của ngươi có đưa tới đây được không?” Bạch Cốt Tiên Cơ hỏi. Khi kết hợp với tổ hợp pháp khí bản mệnh của Tống Thư Hàng, người khổng lồ xương trắng của cô có thể thi triển hình thức Thú Thần Vũ Trang, giúp cô phát huy ra chiến lực mạnh hơn.
Đại lão đang náu mình trong Mộng Giới có thực lực quá khủng bố. Hắn chưa hiển lộ chân thân, mới chỉ cách không giáng một cú đấm đã phá tan người khổng lồ xương trắng của Bạch Cốt Tiên Cơ, cô cảm thấy mình cần cường hóa thêm một chút.
“Thông đạo giữa thế giới Cửu U và Mộng Giới đã bị đối phương bóp nát, mà tên này còn phong tỏa toàn bộ không gian. Bản thể của ta đang cố gắng mở lại thông đạo, nhưng cần thêm chút thời gian nữa.” Thần thức của Tống Thư Hàng truyền âm nhập mật trả lời Bạch Cốt Tiên Cơ. Đại lão đối địch dường như có mặt ở khắp mọi nơi, cho nên một số việc cần phải nói riêng mới được.
Trước mắt xem ra, sau khi cắt nát giới chủ Mộng Giới hơn 200 lần, tên đại lão giấu mình trong Mộng Giới này đã nắm giữ được một phần quyền hạn của Mộng Giới. Ban nãy hắn thi triển pháp thuật phong tỏa không gian đã phong kín toàn bộ vị diện Mộng Giới! Bế quan tỏa cảng, người ở bên trong không ra được, người ở phía ngoài cũng không vào được.
Tuy Mộng Giới chỉ là một vị diện thế giới rất nhỏ, nhưng nếu không nắm giữ một phần quyền hạn của thế giới này thì không thể phong tỏa và đóng kín toàn bộ không gian của nó được.
Cũng may bản thể của Tống Thư Hàng nắm giữ quyền hạn chúa tể Cửu U, có cấp bậc quyền hạn cao hơn. Dù Mộng Giới bị phong tỏa hoàn toàn, thì chỉ cần một chút thời gian, hắn vẫn có thể dựa vào quyền hạn của chúa tể Cửu U để cưỡng ép mở đường đến Mộng Giới!
[Quyền hạn của chúa tể Cửu U chính là thích gì được nấy như vậy đó! Không phục thì ra mà cắn ta nè!] Tống Thư Hàng khiêu khích trong nội tâm. Đương nhiên lúc này hắn chỉ có thể khiêu khích trong nội tâm thôi. Hắn không phải là Vân Tước Tử Tiên Tử, tia thần thức này không thể hồi sinh ngay tại vị trí cũ được đâu.
“Mất bao lâu mới được?” Bạch Cốt Tiên Cơ cau mày, truyền âm hỏi.
Nếu quá lâu thì e rằng cô chống không nổi.
Tuy Bạch Thánh là một sự tồn tại thần kì, nhưng cảnh giới của hắn mới có bát phẩm. Cảnh giới chính là một vấn đề rất lớn.
Vân Tước Tử Tiên Tử cũng là một sự tồn tại thần kì, nhưng cảnh giới của cô ấy còn thấp hơn, mới có thất phẩm.
Cộng thêm một Trường Sinh Giả mới ngấp nghé trình làng là cô, muốn đối phó với đại lão ác độc trong Mộng Giới, cứ thấy thấp thỏm thế nào…
Mãi đến sau khi Thiên Đình viễn cổ phá diệt, Bạch Cốt Tiên Cơ mới bước lên đạo của chính mình và chứng đạo trường sinh. Trong hàng ngũ Trường Sinh Giả, cô vẫn được coi là lính mới.
Đối mặt với đại lão có thể đánh vỡ tuyệt kĩ xương vụn của Tống đầu gỗ của mình trong một quyền, cô quả thực hơi ren rén.
“Bản thể của ta đang giành giật từng giây để mở thông đạo, nhưng ta cũng không thể xác định được là sẽ mất bao lâu.” Tống Thư Hàng truyền âm trả lời.
“Ta thấy tiêu đến nơi rồi… Nếu không được thì ta sẽ đưa Bạch Thánh và Vân Tước Tử Tiên Tử kia chạy trốn trước vậy.” Bạch Cốt Tiên Cơ thở dài nói.
Tuy bây giờ trạng thái tốt nhất của cô cũng không phải là đối thủ của đại lão độc ác đang ẩn thân, nhưng đưa Bạch Thánh và Vân Tước Tử Tiên Tử chạy trốn thì không thành vấn đề.
“Yên tâm đi, bản thể của ta nhất định có thể thành công kịp lúc.” Tống Thư Hàng nói chắc như đinh đóng cột.
Bởi vì bản thể của Bạch tiền bối đang ở đây. Chỉ cần Bạch may mắn còn ở bên cạnh, thì xác suất chuyện có lợi cho ngài ấy phát sinh sẽ được đẩy lên mức cao nhất!
Tống Thư Hàng mở thông đạo nối giữa Cửu U và Mộng Giới là chuyện có lợi cho toàn bộ tình hình chiến cuộc, vậy thì chắc chắn hắn sẽ mở được nó ra vào đúng thời cơ tốt nhất.
“Không cần bi quan. Chưa chắc người phải chạy trốn đã là chúng ta, biết đâu vị đại lão ẩn thân kia mới phải chạy ấy chứ.” Tống Thư Hàng truyền âm bổ sung.
“Không biết ngươi lấy đâu ra cái tự tin ấy. Thật hy vọng ngươi có thể chia lòng tự tin thái quá ấy cho ta vài gram mà.” Bạch Cốt Tiên Cơ dở khóc dở cười, nhẹ nhàng hất trường kiếm lên, chuyển thần thức của Tống Thư Hàng lên một túi hương đeo bên hông cô: “Tóm lại, ta đi hỗ trợ Bạch Thánh đây… ngươi phải tăng tốc lên. Nếu ngươi không kịp chi viện bọn ta thì ta chỉ đành đưa Bạch Thánh trốn trước đi thôi.”
Núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt.
Dứt lời, Bạch Cốt Tiên Cơ khống chế người khổng lồ xương trắng, nhanh chóng áp sát vị trí của Bạch Thánh.
Nhưng chưa kịp đến gần Bạch Thánh thì lại một nắm đấm khổng lồ vô hình trong hư không giáng xuống chỗ cô!
Dường như đại lão độc ác đang ẩn thân kia muốn chia bọn họ ra để trị, không cho Bạch Cốt Tiên Cơ tụ họp cùng Bạch Thánh.
Rõ ràng hắn ta cường đại đến tột cùng, thế mà lại vẫn vô cùng cẩn thận.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực. Không ngờ đại lão độc ác đang ẩn thân kia lại làm được điều này.
“Lại tới? Chết đi!” Bạch Cốt Tiên Cơ cả giận nói, sau đó hất mạnh hai tay, hai quả chùy chiến tung lên, được người khổng lồ xương trắng nắm chặt trong tay.
Mảnh xương vụn của Tống đầu gỗ toàn lực ứng phó, vung mạnh hai chùy nghênh đón cú đấm vô hình.
Ầm ~
Chùy và quyền va chạm với nhau làm bộc phát sóng xung kích hủy diệt. Trường Sinh Giả khai chiến trong hiện thế chính là tai họa cho cả thế gian.
Hai tay của người khổng lồ xương trắng bị nện vỡ, cả người lại bay ra xa.
Nhưng lần này nó không tan xương nát thịt như ban nãy. Sau khi lãnh một quyền vô hình, Bạch Cốt Tiên Cơ đã tìm ra phương án ứng phó với nó chỉ trong nháy mắt.
Tốc độ tính toán của đại não Trường Sinh Giả là vô cùng khủng bố, mỗi chiêu mỗi thức khi họ chiến đấu đều đã trải qua tính toán tinh vi.
“Không ổn, cứ thế này thì ta không thể hỗ trợ Bạch Thánh được.” Bạch Cốt Tiên Cơ cau mày nhìn về nơi Bạch Thánh đang đứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận