Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2098: Tri thức cao đoan và tri thức cao đẳng va chạm

Chương 2098: Tri thức cao đoan và tri thức cao đẳng va chạm
Thấy vẻ mặt xoắn xuýt của Tống Thư Hàng, Chủ nhân của căn phòng thủy tinh suy nghĩ một lúc rồi đoán: “Lĩnh ngộ thất bại à?”
Tống Thư Hàng vẫn không có phản ứng gì, vẻ mặt vẫn quái dị như trước.
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh bật cười, vươn tay vỗ nhẹ lên thân thể bằng gỗ của Tống Thư Hàng rồi an ủi: “Đừng buồn, lĩnh ngộ thất bại cũng là chuyện thường tình. Ngươi còn trẻ, vẫn còn cơ hội mà. Chờ đến khi ngươi tấn chức Tôn Gỉa thất phẩm thì lại nhận được tư cách vào thí luyện thánh sơn Gars lần nữa. Cứ tiếp tục cố gắng, đừng nhụt chí.”
“Cảm ơn tiền bối.”
“Còn nữa, thật ra thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công có rất nhiều cách lĩnh ngộ. Có người có thể lĩnh ngộ theo từng bước thí nghiệm trong quá trình sáng tạo thần công, khi ý thức quay về từ quá khứ là sẽ lập tức lĩnh ngộ ra được thiên tổng cương truyền thừa. Nhưng có người ngộ tính không cao thì sẽ nhớ hết phần lớn chi tiết trong quá trình sáng tạo thần công, đợi ra khỏi phó bản thí luyện thánh sơn Gars thì mới từ từ suy ngẫm và cân nhắc lại. Sau đó lĩnh ngộ ra được thiên tổng cương truyền thừa của riêng mình.”
Chủ nhân của căn phòng thủy lại hỏi: “Nên tiểu đạo hữu ngươi đã nhớ bao nhiêu chi tiết sáng tạo thần công thế?”
Nhưng do bị ảnh hưởng của thời gian chi đạo + sức mạnh thiên địa lúc biên soạn thần công ảnh hưởng và quấy nhiễu nên dù phần lớn tu sĩ cưỡng chế ghi nhớ, thì cũng không thể nhớ hoàn toàn chi tiết quá trình sáng tạo bằng cách thứ hai được.
Dựa vào những ký ức không hoàn chỉnh này cũng có tỉ lệ lĩnh ngộ ra thiên tổng cương truyền thừa, nhưng cuối cùng cũng không hoàn mỹ bằng trực tiếp lĩnh ngộ trong lúc quan sát quá khứ.
“Nghĩ kỹ lại thì phần lớn quá trình ta đều nhớ cả.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Trạng thái hiện tại của hắn rất lạ.
Chính bản thân hắn cũng không biết là mình đã lĩnh ngộ được hay chưa.
Trong lúc theo dõi quá trình lão giả kia sáng tạo ra thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công, dường như hắn đã lĩnh ngộ ra được thứ gì đó rất quan trọng.
Nhưng cụ thể đã lĩnh ngộ được gì thì hắn lại khó mà diễn tả được – vì hắn không hiểu.
Bản thân lại không hiểu thứ mà mình đã lĩnh ngộ ra, ngươi nói xem có tin được không?
Thực ra Tống Thư Hàng căn bản xem không hiểu quá trình thí nghiệm của lão giả.
Trình độ tri thức mà lão giả dùng trong quá trình sáng tạo thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công từ nông đến sâu, từ thất phâm đến tận Kiếp Tiên đều có.
Rất nhiều chỗ mấu chốt còn ẩn chứa pháp tắc đại đạo.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tống Thư Hàng thấy mệt tim.
Lượng tri thức của hắn bị thiếu hụt và không đa dạng.
Với Tống Thư Hàng, quá trình xem lão giả sáng tạo thần công chẳng khác gì học sinh tiểu học mới học nhân chia đã phải đối mặt với số liệu chế tạo đầu đạn hạt nhân vậy, chỉ biết ngu người mà nhìn.
Tuyệt vọng tột độ.
Thật ra Tống Thư Hàng đã chăm chỉ lắm rồi.
Bây giờ, chỉ cần rảnh rỗi là hắn sẽ chủ động đi bổ sung tri thức thiếu hụt ở phương diện tu chân ngay... nhưng thời gian “rảnh” của hắn lại rất ít.
Thời gian tu luyện chính là hạn chế lớn nhất.
Hơn phẩn nửa tri thức tu chân mà hắn có được bây giờ đều đến từ nhập mộng.
Phân nửa còn lại là lấy được từ kỳ ngộ.
Ví như Trình Lâm giảng pháp hoặc là pháp tắc tinh hà dùng mắt thường để tiếp xúc, còn có tin tức về bất hủ mà hắn lấy được một chút từ chấp niệm của Bất Diệt Chi Chủ và Thánh Nhân nho gia... những kinh nghiệm này sau đó đều mang theo một số tri thức khả quan.
Những tri thức này có trình độ rất cao. Phần lớn đều nhét thẳng vào trong đầu Tống Thư Hàng, với cảnh giới của Tống Thư Hàng hiện tại thì căn bản không thể nào hiểu được.
Cũng chính vì trong đầu hắn nhét quá nhiều tri thức cao đoan, nên lúc quan sát thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công nên hắn luôn sinh ra một loại cộng minh mà mình không thể giải thích được.
Là những tri thức cao cấp trong đầu hắn đã xảy ra va chạm nảy lửa với tri thức trong quá trình sáng tạo truyền thừa của lão giả nọ.
Trong quá trình tri thức va chạm này, Tống Thư Hàng đã lĩnh ngộ được rất nhiều... nhưng lại không hiểu gì hết.
Đây là nguyên nhân khiến sắc mặt của Tống Thư Hàng cổ quái như vậy.
“Ngươi nhớ phần lớn thần công à?” Chủ nhân của căn phòng thủy nhìn Tống Thư Hàng, như có điều suy nghĩ – đúng rồi, hẳn là vị tiểu hữu này thường xuyên tiếp xúc với thời gian chi đạo nên thân thể đã quen với sức ảnh hưởng của nó. Bởi vậy nên hắn sẽ nhớ được nhiều quá trình sáng tạo thần công hơn những thí luyện giả khác.
“Nếu đã vậy thì ngươi phải tranh thủ thời gian để củng cố những ký ức trong đầu lại, tốt nhất là nhớ hết từng chi tiết. Đợi sau khi trở về thì ngươi có thể từ từ ngẫm lại, minh tưởng, có lẽ sẽ lĩnh ngộ ra được tổng cương truyền thừa của riêng mình từ đó.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh nói.
“Cảm ơn lời trấn an của tiền bối.” Tống Thư Hàng ôm quyền hành lễ.
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh mỉm cười đáp: “Vậy thì chúng ta tạm biệt nhau ở đây vậy. Mong lần sau có cơ hội gặp lại.”
Đập mặt thật sự quá sướng, lần sau gặp hắn vẫn muốn đập mặt tiểu đạo hữu này tiếp.
“Mong có cơ hội gặp lại.” Tống Thư Hàng gật đầu nói. Nhưng trong lòng hắn biết rõ bản thân mình chắc là không có cơ hội nữa. Hắn không phải thành viên của thú giới, suất tham gia thí luyện lần này vẫn là Thanh Loan Tiên Tử tranh thủ giành lấy cho hắn.
“Tiếp theo tiểu đạo hữu hãy thả lỏng đi. Ta sẽ tiễn ngươi rời khỏi đây.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh đứng dậy.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Trước khi đi, Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Đúng rồi, tiền bối này. Hay là chúng ta thêm bạn nhé?”
“Hả?” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh nghi hoặc hỏi lại.
“Thêm bạn ấy, sau này có gì cũng tiện liên lạc. Ta cảm thấy chúng ta khá hợp tính nhau đấy.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh thoạt nhìn có vẻ dễ nói chuyện, tính tình cũng tốt.
Nên dù có hợp ý hay không thì trước tiên cứ thêm bạn rồi tính sau.
“Làm kiểu gì đây?” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh tò mò hỏi lại.
Tống Thư Hàng thuần thục tế đồ án kim đan mã QR của mình ra.
Hắn vừa tế ra thì vị Chủ nhân của căn phòng thủy tinh kia đã dùng tinh thần lực quét cái xoẹt qua đồ án theo thói quen của tu sĩ.
[Ting~]
Tiếng thông báo đồng thời vang lên trong đầu Tống Thư Hàng và Chủ nhân của căn phòng thủy tinh.
Nhưng Chủ nhân của căn phòng thủy tinh lại không thể gia nhập danh sách bạn bè.
“Trong đầu ta kêu ting một tiếng, thế là đã thành công chưa?” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh hỏi lại.
“Không được ư?” Tống Thư Hàng nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Chủ nhân của căn phòng thủy tinh.
Ngay cả người đã “chết đến không thể chết hơn” như Trình Lâm Tiên Tử vẫn có thể thêm bạn với hắn.
Ngay cả cấp bậc chúa tể Cửu U như Bạch tiền bối two và Tiểu Ban Ban cũng không có sự cố gì.
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh đang sống sờ sờ ra đó nhưng lại không thể gia nhập ư?
“Xem ra là vấn đề bên ta rồi đúng không?” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh mỉm cười: “Thôi vậy, nếu có duyên thì sẽ gặp lại. Nếu vô duyên thì chẳng cần cưỡng cầu.”
Nói đoạn, hắn vỗ tay một cái.
Thân hình của Tống Thư Hàng biến mất, rời khỏi không gian phòng thủy tinh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận