Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1043: Rồi Cũng Có Một Ngày Ta Chém Chết Hắn

Chương 1043: Rồi Cũng Có Một Ngày Ta Chém Chết Hắn
Nhưng khổ là trên tay trái của Tống Thư Hàng còn mang găng tay tình yêu của kiếm khách Mộc Ngưu. Sau khi độ kiếp xong, cặp gắng tay này đã bị hư hỏng đôi chút nhưng về tổng thể thì vẫn có thể che kín bàn tay của Tống Thư Hàng.
Thế nên giờ Tống Thư Hàng không cách nào cảm ứng được cụ thể là Bạch Tôn Giả đang viết chữ gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay ngứa ngáy mà thôi.
Tống Thư Hàng:
“...”
Do mang găng tay, xem ra phương pháp trao đổi bằng cách viết chữ vào lòng bàn tay không thực hiện được rồi.
Nhưng nếu cởi găng tay ra lại càng không ổn, một khi lấy nó xuống thì bí pháp giám định sẽ tự động phóng ra không bị kiểm soát, giám định trời giám định đất giám định không khí. Đến lúc đó, sớm muộn gì Tống Thư Hàng cũng toi mạng.
Cũng không biết Bạch tiền bối còn phương thức trao đổi nào trực tiếp hơn không nhỉ?
Trong lúc đang suy nghĩ, Tống Thư Hàng bỗng phát hiện cơn ngứa trong lòng bàn tay đã ngừng lại.
Chắc hẳn Bạch Tôn Giả đã phát hiện ra chuyện vì có găng tay, dù có viết chữ lên thì Tống Thư Hàng cũng không cách nào cảm ứng được, vậy nên không tiếp tục dùng phương pháp này nữa.
Ngoài ra Bạch tiền bối cũng biết trên người Tống Thư Hàng có mang bí pháp giám định đặc thù, cho nên không hề có ý muốn cởi găng tay tình yêu của kiếm khách Mộc Ngưu trên tay Tống Thư Hàng xuống.
“Bạch tiền bối, nếu không thể viết chữ vào lòng bàn tay thì ngài thử viết chữ lên cẳng tay xem sao, không chừng ta có thể cảm ứng được nội dung mà ngài muốn truyền đạt đấy.”
Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Nhưng dường như Bạch tiền bối đã tạm ngừng ý định truyền đạt tin tức rồi thì phải? Tống Thư Hàng tập trung cảm ứng cả buổi mà chẳng cảm ứng được gì.
Chẳng lẽ Bạch tiền bối tạm thời từ bỏ rồi ư?
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Ngay lúc này, tay trái bỗng truyền đến cảm giác tê dại, đúng là cảm giác khi bị điện giật. Chẳng lẽ Bạch tiền bối đã bắt đầu độ kiếp lần nữa rồi sao?
Hắn cảm ứng được cơn tê dại do điện giật gây ra không hề mạnh, chắc tay trái chỉ bị dự âm của đợt thiên kiếp mà Bạch tiền bối đang độ ảnh hưởng đến thôi. Tình cảnh bây giờ của tay trái cũng khá giống với tình cảnh mà Thông Nương phải chịu trong lúc hắn độ kiếp. Lúc đó cô ấy đang ở trong túi thu nhỏ một tấc, cứ liên tục bị điện giật cho choáng váng.
Nhắc tới mới nhớ, đến bây giờ Thông Nương vẫn còn đang hôn mê... Trong lần độ kiếp này, hình như cô ấy không nhận được chỗ tốt gì cả. Tới lần độ kiếp tiếp theo, nhất định phải chú ý chuyển Thông Nương vào trong thế giới hạch tâm kịp thời mới được, tránh cho cô ấy lại chịu khổ lần hai với mình.
“Này Thư Hàng, ngươi không sao chứ?”
Đông Phương Lục Tiên Tử thấy Tống Thư Hàng đột nhiên im lặng hồi lâu, sau đó thân thể bỗng run lên dữ dội thì lo lắng hỏi.
Bạch Hạc Chân Quân:
“Theo kinh nghiệm nhiều năm của ta, ắt hẳn là do Tống Thư Hàng nín tiểu quá mức nên cả người mới run rẩy như thế.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Bạch Hạc Chân Quân, trước kia lúc ngài nín tiểu quá mức, cơ thể cũng sẽ run rẩy như bị điện giật thế này sao?
“Ta không sao.”
Tống Thư Hàng đáp:
“Chỉ là tay trái của ta vẫn còn ở trong thế giới thiên kiếp, mới nãy Bạch Tôn Giả lại độ kiếp lần nữa, tay trái bị lôi kiếp của thiên kiếp ảnh hưởng đến cho nên tê dại chút thôi.”
Bạch Hạc Chân Quân nghe vậy thì đột nhiên im lặng một hồi, sau đó lẳng lặng ngồi xổm ở góc tường, mở bốn cánh bao bọc thân thể lại, trông có vẻ như bị đả kích rất nặng nề.
...
Đối với mấy người Tống Thư Hàng, rốt cuộc trận thiên kiếp sóng gió lần này cũng chấm dứt.
Lúc này trời đã gần sáng.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ và Thiên Nhai Tử đạo trưởng chào tạm biệt rồi rời đi. Hai người bọn họ mới độ thiên kiếp lên cấp xong, cần bế quan một thời gian để củng cố cảnh giới.
Ngoài ra trong trận thiên kiếp 5+1 kinh khủng này, hai người bọn họ đã nợ Tống Thư Hàng một nhân tình lớn. Thông qua việc tiếp xúc với thánh ấn trong cơ thể, bọn họ biết được sau khi ba người mình rơi vào tình trạng hôn mê, gần như chỉ có một mình Tống Thư Hàng chống đỡ thiên kiếp, cố sức vượt qua thiên kiếp 5+1.
Nhờ vậy bọn họ mới giữ được tính mạng đồng thời tấn thăng một cấp, thậm chí còn được nhận một loạt phúc lợi là nhân tiền hiển thánh và Huyền Thánh giảng pháp.
n tình này cực lớn, với tính cách của Phủ Chủ và Thiên Nhai Tử, chỉ cần có cơ hội thì chắc chắn hai người sẽ trả lại phần ân tình này.
Trong lòng Đông Phương Lục Tiên Tử còn có một số nghi hoặc liên quan tới thiên kiếp, muốn hỏi Tống Thư Hàng cho rõ. Chỉ là thấy Tống Thư Hàng mới vừa vượt qua thiên kiếp, toàn thân vô cùng chật vật, vì vậy cô cũng tạm thời chào tạm biệt rồi rời đi. Dù sao thì sắp tới cô vẫn ở khu Giang Nam, có rất nhiều cơ hội tìm Tống Thư Hàng để hỏi cho rõ.
Bỉ Ngạn Ma Quân cũng rời đi, hắn muốn thuê một khu nhà ở gần đây, trong quãng thời gian sắp tới hắn cũng sẽ ở lại khu Giang Nam.
Còn Bạch Hạc Chân Quân thì mặt dày lại nhà của Dược Sư, khó khăn lắm mới có cơ hội danh chính ngôn thuận ở chung một mái nhà với Bạch Tôn Giả, sao có thể dễ từ bỏ như vậy được chứ?
...
Mắt thấy còn một lúc nữa mới đến sáng sớm, Tống Thư Hàng quyết định về phòng mình đả tọa điều tức, làm quen với cảnh giới mới.
Khá với chân khí hóa dịch tam phẩm, tiên thiên chân nguyên tứ phẩm có sự tăng lên về chất cực lớn. Ngoài ra sau khi tu sĩ tăng lên tứ phẩm, kinh mạch và đan điền trong cơ thể đều đã hoàn thành quá trình mở rộng. Từ tứ phẩm lên lục phẩm chính là quá trình diễn hóa viên hư đan trong bản mệnh đan điền thành kim đan.
Đây là một bước cực kỳ quan trọng đối với tu sĩ.
Một viên kim đan định đại đạo, đan văn trên kim đan có mấy phẩm sẽ liên quan trực tiếp đến việc tương lai tu sĩ có thể leo cao được bao nhiêu.
Tống Thư Hàng nhìn con cá voi mập mạp ngày càng béo tròn trong đan điền, bây giờ nó có sừng có móng có vảy, cũng không biết cuối cùng sẽ diễn hóa thành thần thú gì? Bản thân Thư Hàng rất hy vọng tên béo này có thể biến thành hình rồng vừa chất vừa ngầu... Nhưng nhìn cái tướng mập mạp của nó, có lẽ đừng ôm ảo tưởng thì hơn.
Sau khi tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công xong, Tống Thư Hàng mở mắt ra.
Lúc này hắn mới phát hiện có một thân ảnh nhỏ nhắn đang ngồi tại mép giường. Trong đêm tối, đôi mắt của người này tản ra ánh sáng nhàn nhạt, cứ nhìn chằm chằm vào cánh tay trái của hắn.
Người này chính là Tô Thị A Thập Lục, chẳng biết cô đã lặng lẽ tới bên cạnh hắn từ lúc nào. Trước đó Tống Thư Hàng đang ở trong trạng thái tu luyện vậy mà cũng không thể cảm ứng được.
Nên biết rằng bây giờ lục giác của Tống Thư Hàng cực kỳ nhạy bén, chỉ chút gió thổi cỏ lay thôi cũng đủ khiến hắn tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện ngay lập tức.
“A Thập Lục, cô vào đây bằng cách nào thế?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Hôm nay trông A Thập Lục rất có khí thế, đặc biệt là đôi mắt kia, nhìn cứ như tự mang uy áp vậy.
“Ta nghe nói ngươi độ kiếp thành công cho nên qua đây thăm một chút. Nhưng ngươi lại đang tu luyện, là Bạch Hạc tiền bối mở cửa rồi dắt ta vào trong phòng này.”
Tô Thị A Thập Lục khẽ ngáp một cái, sau đó đưa tay lên dụi mắt. Sau đó đôi mắt của cô không phát sáng nữa, khôi phục lại như bình thường.
Bạch Hạc Chân Quân mở cửa sao? Thảo nào hắn lại không cảm ứng được gì khi A Thập Lục tiến vào phòng.
“Nói thật là ta cũng không ngờ rằng tốc độ lên cấp của ngươi lại nhanh như vậy. Lúc này mới bao lâu chứ, vậy mà cảnh giới của ngươi đã đuổi kịp ta rồi.”
Long mi Tô Thị A Thập Lục hơi rũ xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười.
“Ha ha, gặp may thôi, cứ luyện rồi luyện thế là đến cảnh giới này.”
Tống Thư Hàng cười ngây ngô nói.
“Nếu giới tu sĩ nghe được mấy lời này của ngươi, không biết lại có bao nhiêu người bị chọc tức điên lên.”
Tô Thị A Thập Lục nháy mắt một cái rồi nói tiếp:
“Lúc ta tới có nghe Bạch Hạc Chân Quân nói, lần này các ngươi độ kiếp là năm người cộng thêm một con con rối cùng nhau độ đúng không? Những người khác thế nào rồi?”
“Thất Sinh Phù tiền bối và Thiên Nhai Tử đạo trưởng đều bình an vô sự, còn có một vị tiền bối tên là Thường Viễn Tử đang bị hãm trong tâm ma kiếp nên vẫn đang ở trong thế giới thiên kiếp. Về phần lão giả quỷ tu độ kiếp với bọn ta thì đã hóa thành tro bụi trong đợt thiên kiếp thứ hai rồi, con con rối kia cũng vậy.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Con con rối kia có lai lịch gì thế?”
Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Cô nghe Bạch Hạc Chân Quân kể lại, lúc ấy là do con con rối kia đột nhiên xông vào sân, trực tiếp dẫn thiên kiếp xuống, mới dẫn đến việc mấy người Tống Thư Hàng bị buộc phải độ thiên kiếp 5+1.
“Là một tên khiến ta đau cả não.”
Vừa nghĩ tới cái tên có vô số ID kia, Tống Thư Hàng lại thấy đau đầu. Hắn giơ hai tay lên định xoa huyệt thái dương, nhưng đáng tiếc là chỉ có mỗi tay phải đè ở trên huyệt thái dương mà thôi.
Tay trái hẳn là vẫn bị Bạch tiền bối chứa ở trong cái hộp trong suốt kia, lúc này đang ấn trúng vào nắp hộp.
Tô Thị A Thập Lục thấy vậy thì bèn bò ra sau lưng Tống Thư Hàng, chìa tay xoa huyệt Thái dương giúp hắn.
“Tên kia... Ta và hắn kết thù trong cuộc chiến trên Đoạn Tiên đài ở Sở gia lúc trước. Hắn khống chế một đệ tử Thiên Thủ Môn bị con rối hóa, nhằm chiếm đoạt kiếm quyết có liên quan đến phương pháp mở cửa vào cấm địa của Sở gia. Nhưng kế hoạch của hắn lại bị ta và các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 phá hủy, phương pháp mở cửa vào cấm địa cũng rơi vào tay ta.”
Tống Thư Hàng cười hắc hắc rồi tiếp tục nói:
“Sau đó, tên kia lại hãm hại ta một lần. Hắn ẩn núp trong đám chiến sĩ nhím biển, hạ lời nguyền trên người ta. Nhưng về sau lời nguyền đó đã bị ta chuyển cho Công Tử Hải, cũng là một tên làm ta đau não khác.”
Công Tử Hải? Lúc nghe thấy cái tên này, hai mắt Tô Thị A Thập Lục lại mơ hồ phát sáng lên. Cô cũng có thù với Công Tử Hải, lúc trước bị hắn gài bẫy, mấy lần gặp họa sát thân. Nhưng cũng vì Công Tử Hải mà cô mới quen được Tống Thư Hàng.
“Rồi cũng có một ngày ta chém chết hắn.”
Thanh âm trong trẻo của Tô Thị A Thập Lục vang lên.
“Sẽ có cơ hội, đến lúc đó chúng ta cùng nhau chém chết hắn.”
Tống Thư Hàng nói.
Bây giờ Công Tử Hải vẫn đang trong quá trình trùng kích cảnh giới ngũ phẩm, mà hắn và Tô Thị A Thập Lục đã tiến vào cảnh giới tứ phẩm.
“Được đấy.”
Tô Thị A Thập Lục đáp lại hùng hồn, bởi vì lúc trả lời rất dùng sức nên hai tay cũng bất giác xoa mạnh hơn.
“Đau đau đau đau đau, A Thập Lục, nhẹ một chút.”
Tống Thư Hàng kêu lên. Vừa rồi A Thập Lục xoa rất mạnh, như muốn chọc thủng huyệt thái dương hắn luôn vậy!
Tô Thị A Thập Lục lặng lẽ giảm lực trên ngón tay:
“Vậy ngươi có biết thân phận thật sự của tên con rối đó không?”
“Hoàn toàn không biết cho nên ta mới đau não đấy, tên đó có quá nhiều clone.”
Tống Thư Hàng buồn bực nói.
Nhất là lúc ở trong cấm địa, cũng không biết tên kia bị hủy bao nhiêu con con rối nữa, trong đó còn có một con bị Bạch Tôn Giả đánh đến thần hình câu diệt. Thế nhưng sau đó tên đấy lại vẫn có thể moi ra con rối mới, tiếp tục đi ra ngoài nhảy nhót.
Clone quá nhiều, giết thì không hết lại không tìm ra được bản tôn, bực quá đi mất!
Sau khi suy nghĩ một chút, Tô Thị A Thập Lục đưa ra một đề nghị:
“Thư Hàng, hay là tìm người tính một quẻ thử xem, biết đâu lấy được một ít tin tức thì sao.”
“Nhưng Đồng Quái tiền bối bị bắt đi phối giống rồi mà?”
Tống Thư Hàng trả lời theo bản năng.
“Ta đâu có nói đến Đồng Quái tiền bối, hắn bói toàn xịt thôi.”
A Thập Lục cười nói, sau đó cô nhìn ra bên ngoài, trời đã dần sáng.
“Thư Hàng, ngươi đã lên tứ phẩm rồi, sắp bắt đầu luyện ngự kiếm phi hành rồi đúng không?”
A Thập Lục hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận