Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 511: Bi kịch

Chương 511: Bi kịch
Linh Hoàng tóc đỏ muốn đợi Tống Thư Hàng giao bảo vật ra thì sẽ… đánh hắn trọng thương!
Bởi vì đến lúc đó, Tống Thư Hàng bị trọng thương thì có thể giữ chân người có vẻ như có máu mặt trong tu chân giới là “Thất Tu tiền bối” kia lại. Mà Linh Hoàng tóc đỏ có thể nhân cơ hội này để rời khỏi…
“Trên người ta có bảo vật có thể dẫn Phệ Hồn Yêu Hồ tới ư?”
Tống Thư Hàng suy nghĩ, vô cùng thành khẩn nói:
“Nếu như ta nói ta không có bảo vật đó, ngươi có tin không?”
Lời nói của Tống Thư Hàng hoàn toàn là sự thật, nhưng có những lúc, lời nói thật lại không có ai tin cả.
“Tiểu tử kia, sự nhẫn nại của con người là có hạn thôi đấy.” Linh Hoàng tóc đỏ sờ bảo đao của mình, lạnh lùng nói:
“Ta cho ngươi một cơ hội nữa, nếu như vẫn không chịu giao bảo vật ra thì đừng trách ta vô tình!”
Người có tứ chi, hắn có thể cho Tống Thư Hàng tổng cộng là bốn cơ hội để trả lời… À, có lẽ có thể cho Tống Thư Hàng năm cơ hội trả lời, vì còn cả cơ thể hắn nữa mà.
Tống Thư Hàng cau mày lại, bắt đầu ngẫm nghĩ, nếu nói trên người hắn có thứ liên quan đến “phi kiếm dùng một lần” vậy thì chắc hẳn là đồ vật cũng do Bạch Tôn Giả tặng vạn lý phi độn thuật chăng?
Hay là mình giao cái hộp gỗ chứa vạn lý phi độn thuật cho hắn ta nhỉ?
Bởi vì bây giờ, tiểu đội thám hiểm của Bạch Tôn Giả đã tạm thời lui ra khỏi di tích và đang ở trong trạng thái nghỉ ngơi chỉnh đốn lại.
Nếu như Linh Hoàng tóc đỏ khởi động vạn lý phi độn thuật rồi trực tiếp bay đến bên cạnh Bạch Tôn Giả thì cũng là một chuyện rất thú vị đấy chứ?
Không ổn, không ổn. Vạn lý phi độn thuật không chỉ là con át chủ bài bảo vệ tính mạng của Tống Thư Hàng mà còn là cách hắn rời khỏi vũ trụ và về nhà, nếu như giao nó ra thì một tháng sau hắn muốn về trái đất sẽ rất phiền phức.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, đột nhiên cơ thể của Linh Hoàng tóc đỏ kia chợt khựng lại!
Sau đó, ánh mắt của Linh Hoàng tóc đỏ nhìn vào chỗ “pháp khí kết giới hình cầu”!
Vì để tra hỏi Tống Thư Hàng nên Linh Hoàng tóc đỏ cũng vào trong “pháp khí kết giới hình cầu”.
Cũng chính bởi vì cơ thể của hắn ở trong pháp khí kết giới có không khí này nên hắn mới nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Tống Thư Hàng và cả giọng nói trong trạng thái khuếch đại âm thanh của Thất Tu Tôn Giả nữa.
Lúc trước Ngư Kiều Kiều cảm nhận được tiếng chuông điện thoại là do cô ở trong chiếc mũ vũ trụ của Tống Thư Hàng.


Lúc này, Linh Hoàng tóc đỏ nhìn thấy chỗ kết giới có một đạo kiếm quang bay nhanh tới.
Đó chính là kiếm quang chở “Phệ Hồn Yêu Hồ” lúc trước.
Khí tức kia không thể sai được!
Đi mòn gót giày tìm không ra, cuối cùng lấy được lại chả mất tí công sức nào.
Linh Hoàng tóc đỏ cười điên cuồng:
“Ông trời đang giúp ta mà.”
Tên tiểu tử này còn nói trên người hắn không có thứ gì có thể dẫn kiếm quang tới. Bây giờ, kiếm quang đó tự tới rồi đấy thôi!
Nếu là của hắn thì cuối cùng cũng thuộc về hắn thôi. Phệ Hồn Yêu Hồ này, hắn đành không khách khí mà cầm đi vậy.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cái tên tu sĩ luôn bám sát không rời Phệ Hồn Yêu Hồ chạy đi đâu rồi? Chẳng lẽ hắn bị kiếm quang đá đi rồi sao?
“Nhưng bây giờ không kịp để nghĩ nhiều như thế, nhiệm vụ cấp bách trước mắt là ngăn đạo kiếm quang đó lại đã.”
Cơ thể của Linh Hoàng tóc đỏ động một cái, lắc mình từ trong pháp khí kết giới ra ngoài.
Đồng thời, ánh sáng của kim đan trong cơ thể hắn bắt đầu nhấp nháy.
Hắn có kim đan bốn long văn, ở trong số các tu sĩ kim đan thì cũng thuộc hàng trung đẳng.
Sức mạnh của kim đan hóa thành thần quang bốn màu ở trên đỉnh đầu của Linh Hoàng tóc đỏ, số màu sắc của kim đan ứng với số long văn kim đan của hắn.
Thần quang trên đỉnh đầu của tu sĩ kim đan không chỉ là để cho đẹp thôi đâu. Mỗi một màu sắc của thần quang đều có thể tăng thêm đạo thuật, một phần uy lực của đòn tấn công cho tu sĩ kim đan. Thần quang bốn màu có thể tăng thêm bốn phần uy lực tấn công cho Linh Hoàng tóc đỏ.
Linh Hoàng tóc đỏ vận sức chờ tấn công.
“Chẳng trách các thần tiên trong truyền thuyết trên đầu ai cũng đều có thần quang, hóa ra là thế này à?”
Ở bên trong phong ấn, Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Đồng thời ánh mắt của hắn cũng nhìn chằm chằm vào đạo kiếm quang đang bay tới kia.
Phi kiếm dùng một lần thật sự bị hắn ảnh hưởng, chủ động bay tới chỗ hắn sao? Nếu thật sự như vậy thì có lẽ phi kiếm dùng một lần này là một cơ hội thoát thân rồi.
...
...
Bên ngoài kết giới, Linh Hoàng tóc đỏ chắp hai tay lại tạo thành đạo ấn.
Ánh mắt của hắn chăm chú nhìn vào phi kiếm đang ngày càng tới gần kia, trong lòng nhanh chóng tính toán khoảng cách giữa hắn và phi kiếm.
Đợi đến khi phi kiếm đến gần phạm vi một nghìn mét, hai mắt Linh Hoàng tóc đỏ sáng lên:
“Chính là lúc này!”
Hắn há miệng nhổ về phái phi kiếm, bốn vòng tròn lửa đồng thời bị hắn phun ra, phóng về phía phi kiếm.
Bốn vòng tròn lửa này là một pháp thuật phong ấn. Linh Hoàng tóc đỏ này cũng giống như lão giả Linh Hoàng lúc trước, đều chuẩn bị giảm tốc độ của phi kiếm, phong ấn kiếm quang của nó rồi mới lấy đi bảo vật phía trên nó.
Bốn vòng tròn lửa bao quanh kiếm quang một cách chuẩn xác.
Kiếm quang đã bị hạn chế, tốc độ ngay lập tức chậm đi hơn mười lần, kiếm quang cũng dần nhạt đi, có thể loáng thoáng nhìn thấy hình dáng của bảo vật bên trong kiếm quang, sao lại cảm thấy kiếm quang này không giống hồ lô nhỉ?
Nhưng hiện tại, Linh Hoàng tóc đỏ không kịp nghĩ nhiều như vậy.
“Thành công rồi!”
Trong lòng hắn vô cùng vui mừng, cơ thể bay nhanh về chỗ kiếm quang.
Nhưng đúng vào lúc này, có một đạo kiếm khí trên kiếm quang nổ ra.
Bốn vòng tròn lửa bao quanh kiếm quanh trong nháy mắt tan thành nhiều mảnh nhỏ!
Cơ thể của Linh Hoàng tóc đỏ vội vàng dừng lại, trong lòng hắn dâng lên một cơn rét lạnh, bốn vòng tròn lửa này là pháp thuật phong ấn mạnh nhất của hắn. Thế mà không chống đỡ nổi thời gian một hơi thở, trong nháy mắt đã tan tành rồi.
Rốt cuộc kiếm quang này có công kích cấp mấy chứ?
Nhưng mà... bảo vật đã ở ngay trước mắt rồi, hắn không thể bỏ qua được.
“Ta muốn nhìn xem, kiếm quang này còn có thể phóng ra bao nhiêu đạo kiếm khí nữa.”
Linh Hoàng tóc đỏ cắn chặt răng, thần quang bốn màu trên đầu hắn lại sáng lên lần nữa, tay hắn lại chắp thành đạo ấn, thi triển đạo thuật phong ấn vòng tròn lửa.
Lần này, hắn còn tế ra một chiếc vòng kim cương để phối hợp với pháp thuật phong ấn vòng tròn lửa.
Vòng kim cương và thuật phong ấn vòng lửa phóng ra cùng lúc.
“Phi kiếm dùng một lần” chỉ bay loạn trong không trung, không có người khống chế, vì thế nên dễ dàng bị pháp thuật của Linh Hoàng tóc đỏ khóa lại.
Bốn vòng lửa lại lồng vào kiếm quang.
Ngay sau đó, vòng kim cương cũng bao quanh kiếm quang.
Dưới tác dụng của hai tầng phong ấn, tốc độ của kiếm quang lại bị chậm lại.
Lúc này, Linh Hoàng tóc đỏ đã xông đến chỗ kiếm quang, chỉ đợi lúc vòng kim cương và phong ấn vòng lửa phát huy tác dụng, phong ấn kiếm quang lại, hắn sẽ nhanh chóng lấy Phệ Hồn Yêu Hồ ở trên đó xuống!
Linh lực trên vòng lửa và vòng kim cương khởi động, thi triển thuật phong ấn.
Đạo kiếm quang kia nhanh chóng tắt dần.
“Ha ha, Phệ Hồn Yêu Hồ bây giờ đã thuộc về ta rồi!”
Linh Hoàng tóc đỏ giơ tay ra muốn lấy bảo vật trên kiếm quang đi.
Nhưng đúng lúc này, Linh Hoàng tóc đỏ lại phát hiện ra có chỗ không bình thường:
“Cái gì?”
Lúc trước, do bị kiếm quang bao phủ nên với thị lực của hắn không thể nào nhìn rõ được đồ ở bên trên kiếm quang rốt cuộc là thứ gì. Chỉ có thể nhìn loáng thoáng được hình dáng của “bảo vật” mà thôi.
Bây giờ, sau khi kiếm quang bị phong ấn trong thời gian ngắn, rốt cuộc hắn cũng đã nhìn thấy món bảo bối trên kiếm quang rồi. Tiên sư nó! Vốn không phải là Phệ Hồn Yêu Hồ mà chỉ là một cái máy điều hòa gia dụng có công suất 3200W mà thôi!
Lừa bố mày à?
Tại sao trên kiếm quang lại có một cái máy điều hòa chứ? Phệ Hồn Yêu Hồ đâu rồi?
Tại sao lại như vậy chứ?
Chết tiệt, chẳng lẽ không phải là cùng một đạo “kiếm quang” sao?
“Chẳng trách đằng sau kiếm quang này lại không có tu sĩ đi theo, hóa ra trong vũ trụ không chỉ có một đạo kiếm quang này, chết tiệt!”
Linh Hoàng tóc đỏ lập tức ngộ ra.
Nhưng tại sao trên kiếm quang lại có điều hòa?
Đây không phải giỡn mặt với người ta sao?
Rốt cuộc kẻ nào nhàm chán như thế, gửi một chiếc điều hòa gia dụng lên trên vũ trụ thế này?
Muốn tặng cho người ngoài hành tinh dùng à?
Đợi chút... Hình như chiếc điều hòa này bị cháy đen rồi.
Tiên sư nhà nó, đây còn là một cái điều hòa bị hỏng nữa chứ.
Đậu má, đậu má nó!
Hơn nữa, Linh Hoàng tóc đỏ nhìn rõ bản thể của kiếm quang chính là một thanh kiếm gỗ bình thường. Dường như là thuận tay điêu khắc mà thành.
Một thanh kiễm gỗ làm sao có thể mạnh đến vậy, có thể dễ dàng phá hỏng phong ấn của hắn thế chứ?
Phải là tu sĩ có cảnh giới thế nào mới làm ra được phi kiếm kiểu này đây?
Trong nháy mắt khi Linh Hoàng tóc đỏ ngây người, trên kiếm gỗ có một đạo kiếm quang sáng lên.
Ngay sau đó, bốn vòng tròn lửa lồng quanh nó bị phá vỡ trong nháy mắt.
“Tiêu rồi!”
Trong lòng Linh Hoàng tóc đỏ thầm kêu không ổn, hắn nhanh chóng kết tay thành đạo ấn hòng thu lại vòng kim cương.
Nhưng mà kiếm khí còn đáng sợ hơn tưởng tượng của hắn.
Ngay sau khi vòng lửa bị vỡ khoảng 0,001 giây, pháp khí vòng kim cương của hắn ta cũng bị kiếm khí chém vỡ.
Khỏi phải bàn trong lòng Linh Hoàng tóc đỏ đau lòng biết bao nhiêu, đây là pháp khí kiểu phong ấn quý giá đấy!
Trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo, lỗ hết cả vốn nhà mẹ đẻ.
Nhưng bây giờ không phải là lúc đau lòng... Kiếm khí bạo phát ra, kiếm ý tung hoành.
Cơ thể của hắn cũng đang ở trong phạm vi công kích của kiếm khí.
“Chết tiệt, a!”
Linh Hoàng tóc đỏ liên tục phẫn nộ hét lên, thần quang bốn màu trên đầu hắn không ngừng nhấp nháy, trong chớp mắt hắn tung ra mấy chục đạo phòng ngự, cơ thể đội trong khiên bảo hộ, bay nhanh về phía sau.
Cho dù như vậy thì cơ thể hắn vẫn có tới ba vết thương sâu đến tận xương.
Máu của hắn hóa thành nhiều quả cầu máu, lơ lửng trong không trung.
...
...
Sau khi bắn ra hết kiếm khí, trên thân kiếm gỗ lại được kiếm quang bao phủ lần nữa.
Trong sắc mặt đen như đáy nồi của Linh Hoàng tóc đỏ, kiếm gỗ thảnh thơi bay về chỗ Tống Thư Hàng.
“Đúng là đi về chỗ mình.” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Phi kiếm dùng một lần chở điều hòa, chắc là sau khi Bạch Tôn Giả bất cẩn nghịch hỏng điều hòa thì lặng lẽ dùng phi kiếm dùng một lần bản 004 bắn nó lên vũ trụ.
Sau khi phi kiếm phóng tới thì đụng vào trên pháp khí kết giới trói Tống Thư Hàng.
Bùm!
“Pháp khí kết giới hình cầu” quý giá của Linh Hoàng tóc đỏ kia bị phi kiếm dùng một lần đâm vỡ rồi!
Sau đó, phi kiếm dùng một lần ngừng lại, yên lặng bay bên người Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng thử giơ tay ra chạm vào “phi kiếm dùng một lần”, kiếm khí trên kiếm gỗ hoàn toàn không hề có ý định làm hại hắn.
Phi kiếm thần kì do Bạch tiền bối đặc chế lại còn có cả chức năng nhận diện nữa.
Tống Thư Hàng không kịp nghĩ ngợi nhiều, hắn vác khoang vũ trụ lên, xoay người nhảy lên trên phi kiếm dùng một lần.
Lúc này không đi thì còn đợi đến khi nào?
“Đi!”
Tống Thư Hàng giơ tay chỉ về phía xa, hét lớn một tiếng!
“Tiểu tử, đừng hòng chạy!”
Sau lưng hắn truyền tới tiếng quát phẫn nộ của Linh Hoàng tóc đỏ.
Hai pháp bảo trân quý của hắn liên tiếp bị phá hỏng, vậy mà bây giờ tên tiểu tử kia còn dám cưỡi lên thanh kiếm gỗ kì quái kia để bỏ trốn. Không được, trên người tên kia có bảo vật có thể thu hút được “kiếm quang”, nhất định phải cướp lấy nó.
Linh Hoàng tóc đỏ gào lên một tiếng, đuổi theo Tống Thư Hàng.
“Đi, đi mau.” Tống Thư Hàng kêu lên.
Nhưng mà, có vấn đề rồi.
Sau khi phi kiếm dùng một lần bản 004 dừng lại thì không có ý định khởi động lại nữa. Dường như... đối với nó mà nói, đến được bên cạnh Tống Thư Hàng cũng giống như đã đến được đích rồi vậy.
Tống Thư Hàng: ...
Hắn quay đầu nhìn Linh Hoàng tóc đỏ đang đuổi theo phía sau.
Đúng là một tấn bi kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận