Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2011: Cày Điểm Thiện Cảm

Chương 2011: Cày Điểm Thiện Cảm
Ơ? Chuyện gì thế này?
Tống Thư Hàng mơ màng ngồi dậy, giơ tay lên gãi đầu. Sau đó hắn phát hiện trạng thái bây giờ của bản thân hơi kỳ lạ, đầu vẫn là đầu của hắn nhưng thân thể lại là thể ý niệm dạng linh hồn trong suốt.
“Ngươi tỉnh rồi à, số Bá Tống.” Một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng quay đầu lại thì thấy một khuôn mặt mỹ nhân xinh đẹp cùng với một cây đại thụ bảy màu.
Khuôn mặt mỹ nhân xinh đẹp này mọc ra trên đại thụ, đồng thời nhánh cây của nó còn đang quạt nhẹ.
“À, là ngươi à, Thụ Thụ.” Tống Thư Hàng nói.
Cây mỹ nhân bảy màu này là thú cưng số bốn của Bạch tiền bối two, ở chung với con hổ xấu xí trông cửa, được bắt ra từ nơi vốn là cấm địa Điện Hàn Đông, Thụ Thụ là tên của nó.
Thế mới nói về một số mặt nào đó, hai vị Bạch tiền bối duy trì một sự đồng điệu vi diệu.
Bạch tiền bối two có cây mỹ nhân bảy màu, Bạch tiền bối hiện thế có liễu yêu Khinh Vũ.
Nếu sủng vật của hai vị Bạch tiền bối có thể đối ứng với nhau hết...
Vậy mặt trời nhỏ ngươi bận không T233, tà ma chuột Hamster Nhiễm Chân và tinh tinh tướng quân của Bạch tiền bối two sẽ đối ứng với gì nhỉ?
“À đúng rồi, nơi này là thế giới Tà Liên của Bạch tiền bối two.” Tống Thư Hàng tỉnh táo lại.
Hắn nhớ bản thân chạy đến gặp Bạch tiền bối two, hắn còn giúp Bạch tiền bối áp chế mảnh vỡ thể tập hợp ý chí Cổ U.
Rồi sau đó, sao tự nhiên hắn lại ngủ nhỉ?
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên, phát hiện Bạch tiền bối two đang chìm nổi lên xuống trong cột thủy tinh, giữ nguyên tư thế đầu dưới chân trên, đang mỉm cười nhìn hắn.
“À đúng rồi, Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng chỉ vào cột thủy tinh nói: “Có muốn cho ta phá vỡ phong ấn của đại lão quả cầu béo thử không?”
“Ngươi?” Bạch tiền bối two trở mình hỏi: “Ngươi định phá phong ấn bằng cách nào?”
“Thật ra lần trước lúc đối đầu với đại lão quả cầu béo, đại lão quả cầu béo cũng sử dụng cạm bẫy phong ấn trong xương giả đối phó ta. Sau đó ta dùng Khắc Kim Nhất Kích, hiến tế luôn xương giả.” Tống Thư Hàng giải thích.
Trong mắt Bạch tiền bối two lộ ra vẻ tò mò, bèn nói: “Được, vậy ngươi cứ thử xem.”
Tống Thư Hàng đi đến bên cạnh cột thủy tinh, đưa bàn tay của thể ý niệm ra chạm vào cột thủy tinh.
Xoẹt xoẹt xoẹt~
Một cảm giác như bị điện giật từ bàn tay truyền đến, Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy não phồng lên, lập tức buông tay ra.
“Cột thủy tinh này là thủ đoạn phong ấn do quả cầu béo làm ra.” Bạch tiền bối two nói: “Nếu là phong ấn, một khi tiếp xúc trực tiếp với nó nhất định sẽ chịu thương tổn do bị phong ấn cắn trả.”
“Sao Bạch tiền bối ngài không nói sớm chứ?” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Bạch tiền bối two thở dài: “Đây là thường thức căn bản về tu chân mà? Thân là nghìn năm đệ nhất thánh, dủ chỉ là hàng rởm thì ít nhiều gì cũng phải biết một số tri thức căn bản về tu chân chứ.”
“Thật ra hễ có thời gian rảnh là ta lại tranh thủ học tập ngay đấy.” Tống Thư Hàng đáp.
Chỉ là thời gian rảnh của hắn không nhiều mà thôi.
Đọc sách học tập chính là sở thích của hắn, nếu cho hắn thời gian, hắn có thể ngồi đọc sách suốt mấy ngày mấy đêm không cần nghỉ ngơi. Học tập làm con người ta vui vẻ~
Dứt lời, Tống Thư Hàng lại giơ tay trái lên chạm vào phong ấn.
Lần này hắn đã phòng bị sẵn.
Cảm giác như bị điện giật lại truyền đến nhưng Tống Thư Hàng đã có chuẩn bị, hắn cắn răng chịu đựng.
“Tốt lắm, chạm vào nó rồi, tiếp theo là thử... thần kích!” Tống Thư Hàng quát khẽ.
Tay trái chạm vào cột thủy tinh, tay phải ngưng tụ ra một điểm sáng.
“Hiến tế cột thủy tinh nhưng không thể hiến tế Bạch tiền bối two ở bên trong. Đi nào, Khắc Kim Nhất Kích!”
Ong ong ong~
Bốp~
Trong thoáng chốc...
Điểm sáng trên đầu ngón tay bên tay phải của Tống Thư Hàng vỡ nát.
Khắc Kim Nhất Kích... thi triển thất bại.
Bởi vì cây cột thủy tinh này không phải bảo vật có thể bị hiến tế. Nó không còn là trạng thái xương giả nữa mà là trạng thái phong ấn hoàn chỉnh.
Xương giả phong ấn là bảo vật nhưng phong ấn hình thành sau khi sử dụng lại không nằm trong hàng ngũ bảo vật.
“Thất bại rồi à?” Bạch tiền bối two hỏi.
Tống Thư Hàng thu hồi tay trái, thở dài: “Thất bại rồi, là ta quá lý tưởng hóa.”
“Không sao, dù gì người sống trên đời cũng phải có lý tưởng.” Bạch tiền bối two cười an ủi.
Mặc dù bị vây trong cây cột thủy tinh này nhưng hắn không hề sốt ruột lo âu gì cả.
Đối với hắn, cây cột thủy tinh này có tác dụng giống như kén lớn, lúc ngủ ở trong này hắn ngủ ngon đến lạ.
Vừa nhắc đến ngủ, hắn lại cảm thấy buồn ngủ, mí mắt cứ sụp xuống.
“Bạch tiền bối, bản thân ngài không thể phá vỡ phong ấn của đại lão quả cầu béo được à?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Phá vỡ phong ấn? Có thể, đương nhiên ta có thể phá vỡ phong ấn.” Bạch tiền bối two gật đầu liên tục: “Tối đã là năm nghìn năm thì ta sẽ đi ra ngoài.”
Đối với Bạch tiền bối two, năm nghìn năm cũng chỉ là một giấc ngủ thôi.
“Mất đến năm nghìn năm thật ư?” Tống Thư Hàng sững sốt.
Không ngờ đại lão quả cầu béo lại không khoác lác, nó có thể phong ấn Bạch tiền bối two lâu đến năm nghìn năm thật ư? Hắn cứ tưởng đại lão quả cầu béo nói khoác chứ.
“Không có cách nào đi ra nhanh hơn sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Dù sao cũng chỉ là một giấc ngủ thôi.” Bạch tiền bối two khoát tay: “Hơn nữa mục đích chính khi ta lấy mảnh vỡ ý chí Cổ U đến đây là để nó phát huy tác dụng lúc ta ngủ say.”
“Hay là để ta thử lại lần nữa nhé?” Tống Thư Hàng đề nghị.
Dứt lời, hắn dùng tóc làm tay chạm vào cột thủy tinh lần nữa.
Hắn thi triển bí pháp giám định, hy vọng có thể lấy được một ít manh mối.
Kích hoạt bí pháp giám định.
Lần này cái giá phải trả khi dùng bí pháp giám định thấp ngoài sức tưởng tượng của Tống Thư Hàng, chẳng qua trên mặt chỉ xuất hiện một vết cắt khá mờ.
Sau đó kết quả giám định hiện ra trong đầu hắn.
[Một phong ấn rất mạnh, có hiệu quả dài đến sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu năm. Dù dùng ngoại lực mạnh mẽ can thiệp cũng phải mất mấy nghìn năm mới phá được.]
Ngoài ra không còn thông tin nào khác.
Đau đầu rồi đây.
Hắn thu hồi bàn tay do tóc biến thành.
Nhưng lúc hắn thu tóc về, đột nhiên trong lòng chợt động, tiện tay thả một phát Dưỡng Đao thuật lên cột thủy tinh.
Bây giờ Dưỡng Đao thuật giống như là linh lực vạn năng đối với Tống Thư Hàng.
Lúc gặp phải mấy thứ thần kỳ, các tu sĩ thích thả một phát linh lực. Bây giờ Tống Thư Hàng gặp một số thứ không thể giải quyết thì hắn cũng muốn thả một phát Dưỡng Đao thuật.
Oong~~
Dưỡng Đao thuật rơi lên cột thủy tinh.
Kết quả... chẳng có phản ứng gì cả.
Biến hóa duy nhất có thể là Tống Thư Hàng cảm thấy bản thân và cây cột này trở nên thân thiết với nhau hơn một chút. Ít ra khi bàn tay hắn chạm vào cột thủy tinh thì cảm giác như bị điện giật đau nhói kia đã yếu đi rất nhiều.
Hình như là điểm thiện cảm +1 thì phải?
Vì vậy Tống Thư Hàng lại thử thả thêm mấy phát nữa.
Ánh sáng của Dưỡng Đao thuật lóe lên liên hồi.
Mấy phút sau.
Lúc Tống Thư Hàng chạm tay lên cột thủy tinh đã không có cảm giác như bị điện giật nữa.
“Vừa rồi người làm gì với phong ấn của quả cầu béo thế?” Bạch tiền bối two hỏi.
“Ta đang cày điểm thiện cảm, ta nghĩ nếu cày đầy điểm thiện cảm giữa ta và nó thì biết đâu nó sẽ nể mặt ta mà mở cửa sau hay gì đó chẳng hạn.” Tống Thư Hàng trả lời.
Bạch tiền bối two lấy làm khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận