Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1543: Chủ shop, có biết ngôn ngữ viễn cổ không? Biết không? Không biết thì gọi nhân viên chăm sóc khách hàng nào biết ra đây!

Chương 1543: Chủ shop, có biết ngôn ngữ viễn cổ không? Biết không? Không biết thì gọi nhân viên chăm sóc khách hàng nào biết ra đây!
Vì sao quả cầu kim loại thể lỏng này lại xuất hiện trong hạt giống chiến lợi phẩm chứ?
Chiến lợi phẩm lần này là gì đây? Một phần thân thể của đại lão quả cầu béo à? Hay là lực lượng tiềm ẩn của nó trong nhục thân của Vân Tước Tử bị cụ hiện hóa ra, rơi vào hạt giống này?
Nhìn đại lão quả cầu béo bản mini tròn vo, sinh động như thật trong hạt giống, Tống Thư Hàng thấy thứ này cực kì nguy hiểm.
Cho nên bây giờ hắn phải làm gì với cái hạt giống này đây?
Suy nghĩ một lát, Tống Thư Hàng tạm thời vứt nó vào vòng tay không gian.
Hắn sẽ không trồng hạt giống này vào thế giới hạch tâm, lỡ may trồng ra phân thân của đại lão quả cầu béo thì biết làm thế nào?
Thôi thì cứ trồng nó trong thế giới Tà Liên của Bạch tiền bối two vậy. Vạn nhất trồng ra phân thân của quả cầu béo thật thì Bạch tiền bối two cũng áp chế được phần nào.
“Thư Hàng, bên ngươi ổn không? Vừa nãy bị ngắt kết nối, thế giới hạch tâm của ngươi lại trốn à?” giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
“Đúng vậy, mệt tim ghê.” Tống Thư Hàng đáp mà đắng hết cả lòng.
Thân là con át chủ bài mà chẳng mấy khi nó phát huy được tác dụng thực sự cả.
Nhưng căn nguyên của chuyện này cũng tại Tống Thư Hàng suốt ngày tham gia vào mấy chuyện mạo hiểm cấp Kiếp Tiên cửu phẩm đấy chứ.
“Ban nãy quả cầu béo lợi dụng nhục thân của Vân Tước Tử tới tìm ta. Nó ngụy trang cực kì giỏi, ta không tài nào nhận ra được, suýt nữa thì bị nó lừa một vố to rồi. May mà Bạch tiền bối làm nổ bản thể của nó đúng lúc, làm phân thân của nó bị ảnh hưởng, nếu không hôm nay ta đã toi cơm rồi.” Tống Thư Hàng đáp.
Bạch tiền bối two: “Ha ha, thế giới hạch tâm của ngươi khôi phục, nghĩa là quả cầu béo kia thất bại rồi đúng không?”
Giọng nói của Bạch tiền bối two hơi vội vã, hình như hắn bị ai đó đuổi theo?
“Phải, khi nó cưỡng chế đọc kí ức của ta thì bị phản phệ. Hôm nay ta may mắn thật, bị cưỡng ép đọc trí nhớ mà thế giới tinh thần không bị tổn thương gì. Sau đó, nhân lúc đại lão quả cầu béo bị phản phệ, ta kịp thời bổ cho nó một phát ánh nhìn mang thai + ánh nhìn phôi thai, cuối cùng kết ra một hạt giống. Ta đang định nói với Bạch tiền bối đây, hạt giống lần này không ổn lắm, bên trong nó có một đại lão quả cầu béo bản mini này. Ta không dám trồng nó vào thế giới hạch tâm, trồng trong thế giới Tà Liên của Bạch tiền bối có được không?”
Bạch tiền bối two cười ha hả: “Đương nhiên là thế giới tinh thần của ngươi phải ổn rồi, ngươi quên là trước đó ta tăng cường cường hóa và bảo vệ cho tinh thần của ngươi à? Còn hạt giống mà ngươi nói thì lần sau gặp mặt cứ đưa cho ta. Ta muốn xem thử có trồng được ra một quả cầu béo nhỏ không. Giờ không tán gẫu nữa, quả cầu béo đang phát điên, muốn đập cho ta một trận kia kìa. Ối trời đất thánh thần thiên địa ơi, suýt nữa thì bị đuổi kịp. A đúng rồi, sắp tới không phải lo quả cầu béo tìm ngươi nữa đâu, ta sẽ canh chừng nó cho. Không thể để nó ra ngoài hiện thế ỷ lớn hiếp nhỏ thế được. Ta cúp trước nhé, bao giờ đồng vàng hồi sinh của ngươi dùng được thì chúng ta sẽ gặp nhau sau.”
Nói xong, Bạch tiền bối two kết thúc liên hệ.
Tống Thư Hàng còn chưa kịp nói lời cảm ơn.
“Sắp tới đại lão quả cầu béo không đến kiếm chuyện với mình thì quả là không còn gì tốt hơn. Trong chư thiên vạn giới bây giờ, mình chỉ sợ nhất là nó và hành tinh mọc mắt kia thôi.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Quả cầu béo không tới, mà bản thể của hành tinh mọc mắt cũng không thể trực tiếp giáng lâm Trái Đất cà khịa hắn. Nó vừa mới ra khỏi phòng tối Thiên Đạo xong, nếu dám đến nữa thì chắc chắn sẽ lại bị nhốt vào.
Chỉ cần hai vị đại lão này tạm thời không xuất hiện thì Tống Thư Hàng có thể sống mấy ngày an ổn.
Thời gian chờ của đồng vàng hồi sinh còn 5 ngày.
Tiếc là lần trước Thời Quang thành bị quá tải khiến cho năng lượng hao hết, nếu không hắn có thể vào Thời Quang thành một ngày để nhanh chóng bỏ qua thời gian chờ.
“Thôi, thế này cũng tốt. Mình đang rảnh rỗi, học bù lại một số kiến thức tu chân vậy.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ. Hắn vẫn còn muốn trở thành một đại tiền bối đáng tin đó.
Thực tế thì khi lên đến cảnh giới Linh Hoàng ngũ phẩm, hắn đã chẳng còn coi trọng chuyện học hành nữa rồi.
Tống Thư Hàng trước kia coi đi học là nghề chính, nhưng bây giờ thì trường học chỉ là nơi để hắn nghỉ ngơi mà thôi.
Nếu mệt thì về nghỉ một lát.
Nếu có việc thì có thể nhờ liễu thụ yêu Khinh Vũ đi học thay, hoặc là gọi phân thân ra. Tác dụng lớn nhất của phân thân chỉ là để spam group chat và đi học thay chủ nhân thôi.
“Tranh thủ mấy ngày này học ngôn ngữ viễn cổ, dùng ngôn ngữ viễn cổ để giao lưu với con rối tiên tử và Bạch tiền bối, sau đó dùng ngôn ngữ viễn cổ để gọi tên Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử.” Tống Thư Hàng đặt tay lên hình vẽ anh em hồ lô 3D trên eo mình.
Đó là hệ thống học bá do Bạch tiền bối tự tay chế tác, trong đó có phần học tập ngôn ngữ viễn cổ.

Tống Thư Hàng hòa mình vào không khí lớp học xa cách đã lâu.
Hắn ngồi bên cạnh ba bạn cùng phòng, mở sách giáo khoa, nghe giáo sư trên bục giảng truyền thụ tri thức.
Nhưng đầu óc lại dùng cho hai việc cùng một lúc.
Hắn vừa nghe giảng bài, vừa đưa một phần ý thức vào hệ thống học bá, bắt đầu học tập ngôn ngữ viễn cổ.
Sau khi nắm giữ được ngôn ngữ viễn cổ, nếu tương lai Hoàng Sơn tiền bối lại thêm một con gà mờ vào nhóm, hắn có thể sử dụng ngôn ngữ viễn cổ giả trang làm đại tiền bối rồi. Chỉ nghĩ thôi mà đã mong chờ quá đỗi.
Phải biết là trong nhóm Cửu Châu số 1 bây giờ, số lượng thành viên tinh thông ngôn ngữ viễn cổ cũng không nhiều đâu.
“Thư Hàng?” Đúng lúc này, Cao Mỗ Mỗ ngồi bên cạnh đột nhiên cất tiếng gọi hắn.
Tống Thư Hàng hiếu kì quay đầu lại nhìn Cao Mỗ Mỗ: “Gì đấy?”
Cao Mỗ Mỗ xoa cằm, gật đầu.
Sau đó cậu ta đẩy kính mắt, quay người nói với bạn gái Nha Y: “Chính xác, hôm nay Tống Thư Hàng không dễ thương tí nào. Có lẽ hôm nay nó đã nhớ uống thuốc nên hết dễ thương rồi. Em bảo các bạn nữ khác trong lớp hôm nay đừng thử nữa, mai rồi lại thử sau.”
Nha Y mỉm cười gật đầu, để lộ chiếc răng khểnh đáng yêu.
Tống Thư Hàng: “…”
Xin lỗi nhá, ngày mai thử lại cũng vô dụng. Ngày mai tao vẫn là tao, không phải Khinh Vũ ngụy trang, chẳng có dễ thương gì hết. Dù sao ông đây cũng là đực rựa cứng còng, tôi luyện thân thể bằng ba đại công pháp cơ mà. Mấy người có sợ hay không?
Trên lớp học, tiếng giảng bài của giáo sư vẫn vang lên đều đều.
Trong hệ thống học bá, Tống Thư Hàng đã đứng trên bờ sụp đổ.
Khi hệ thống học bá dạy ngôn ngữ viễn cổ vẫn lấy Thiên Tự Văn làm cơ sở.
Lần trước Tống Thư Hàng đã học mười câu đầu trong Thiên Tự Văn: Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang. Nhật nguyệt doanh trắc, thần túc liệt trương. Hàn lai thử vãng, thu thu đông tàng. Nhuận dư thành tuế, luật lữ điều dương…
Khi đọc lại mười câu này bằng ngôn ngữ viễn cổ thì thành: (*^)&%_#...
Lần này, chương trình học chạy tiếp đến đoạn tiếp theo.
“Cực lực đề nghị Bạch tiền bối đổi Thiên Tự Văn thành Tam Tự Kinh. Tốt nhất là bắt đầu học từ “Chào buổi sáng, chào buổi trưa, chào buổi tối, ngủ ngon, ăn cơm chưa?” ấy!” Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Giáo viên trong hệ thống học bá vẫn là sinh vật hình người nhưng dạng điện giật kia.
Cách học vẫn là nó đọc một câu, Tống Thư Hàng đọc theo.
Đọc đúng thì được thưởng, đọc sai thì bị phạt.
Một khi Tống Thư Hàng đọc sai, sinh vật điện lưu hình người kia sẽ ném một quả cầu điện vào người hắn.
Tạch tạch tạch tạch. Tống Thư Hàng bị điện giật run người.
Dường như lần trước thăm dò ra Tống Thư Hàng có kháng tính siêu cường đối với dòng điện, lần này uy lực của dòng điện đã mạnh hơn rất nhiều.
Lần trước dòng điện chỉ có LV1, lần này đã vọt thẳng lên LV5.
Tống Thư Hàng bắt đầu cảm thấy không chịu nổi.
Nhưng đầu lưỡi của hắn không thể nào uốn theo một cách thuận lợi được.
Chẳng lẽ trời sinh hắn với ngôn ngữ viễn cổ khắc nhau à?
Tống Thư Hàng làm hai việc một lúc đang chìm trong suy tư thì điện thoại nhận được tin nhắn mới.
Đó là tin nhắn của Hoàng Sơn tiền bối gửi cho hắn: “Ta đã nhận được phi hành khí của Thiên Nhân tộc rồi nhé, phi hành khí này gần như không bị hư hại gì, chất lượng rất tốt, tiện cho việc nghiên cứu. Thư Hàng tiểu hữu à, ta gửi cho ngươi một trang web đặt hàng thuyền tiên online, ngươi lên xem có cái nào hợp ý không nhé. Nếu không có thì dựa vào các kiểu dáng sẵn có rồi chế tạo lấy một cái mình thích đi, chọn xong bảo ta, ta trả tiền cho. Ta gửi cả tài khoản và mật mã cho ngươi rồi, lên xem đi nhé.”
Nói xong, Hoàng Sơn tiền bối gửi một đường link đến, còn bổ sung thêm cả tài khoản và mật mã của mình.
“Đầu năm nay thuyền tiên cũng đặt mua online được cơ à? Bắt trào lưu nhanh thế.” Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Trang web nhanh chóng được mở ra.
“Khu vực giao dịch trang bị game Huy Bá số 1111”
Tống Thư Hàng: “…”
Khu vực giao dịch trang bị game? Hoàng Sơn tiền bối gửi nhầm link cho hắn à?
Sau khi tu luyện xong, Hoàng Sơn tiền bối cũng thích chơi game hả? Đã thế lại còn là game đập tiền.
“Hoàng Sơn tiền bối, đây là khu vực giao dịch trong game mà.” Tống Thư Hàng run rẩy nhắn tin trả lời. Học tập thì có thể học hai thứ một lúc, nhưng điện giật trong hệ thống học bá lại tác động thẳng lên tinh thần hắn.
Hoàng Sơn tiền bối trả lời: “Đúng là chỗ này đấy, ngươi đăng nhập xong thì nhấp vào giao diện giao dịch trang bị game mobile rồi nhấp tiếp vào mục thuyền tiên. Ngươi đăng nhập bằng tài khoản của ta, bọn họ sẽ biết ngươi là khách mua thuyền tiên. Xem qua kiểu dáng thuyền tiên trong đó đi nhé, thích cái nào thì gọi lại cho ta.”
Còn có cách làm như vậy nữa ư?
Tống Thư Hàng làm theo chỉ dẫn của Hoàng Sơn tiền bối, vào mục thuyền tiên.
Lập tức, các loại thuyền tiên đủ hình dáng và màu sắc chói lóa mù mắt hắn.
Muốn loại nào có loại ấy.
Có loại to đến mấy trăm mét, giá cả cũng trên trời. Tống Thư Hàng muốn mua cũng không mua được.
Có loại kích cỡ bình thường, nhưng ngoại hình, tốc độ và tính năng khác hẳn nhau.
Tống Thư Hàng còn nhìn thấy một cái thuyền tiên cũ rích dùng nhiên liệu là xăng của ngành hàng không kìa…
Nếu có loại dùng xăng, vậy có loại nào dùng điện không?
Có thật!
Động cơ hỗn hợp có thể dùng linh thạch, dùng điện, thậm chí nếu tu sĩ cảm thấy linh lực của mình thừa thãi thì còn có thể tự mình cung cấp linh lực cho thuyền tiên.
Cái này hay đấy!
Tống Thư Hàng mở giao diện chăm sóc khách hàng.
“Chào ngài, Hoàng Sơn tiền bối, lần này ngài muốn mua thuyền tiên loại hình nào ạ?” chủ shop thân thiết hỏi.
Tống Thư Hàng duỗi tay run rẩy, gõ chữ: “Chủ shop có biết ngôn ngữ viễn cổ không?”
Chủ shop: “? ? ?”
“Biết không?” Tống Thư Hàng tiếp tục run rẩy hỏi.
“Xin lỗi Hoàng Sơn tiền bối, ta không biết ngôn ngữ viễn cổ.” Chủ shop trả lời.
“Chủ shop này, đổi cho ta nhân viên chăm sóc khách hàng nào biết ngôn ngữ viễn cổ được không?” Tống Thư Hàng run rẩy đề nghị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận