Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1594: Giữ lớn ~ hay là giữ nhỏ đây ~

Chương 1594: Giữ lớn ~ hay là giữ nhỏ đây ~
Mỹ nhân rắn công đức được Tống Thư Hàng triệu hoán ra.
Đồng thời, Tạo Hóa Tiên Tử cũng tò mò hiện ra, lơ lửng phía sau Tống Thư Hàng.
Mỹ nhân rắn công đức khá là thích chuyện ‘tuốt cá voi’, bởi vì chuyện này, Tạo Hóa Tiên Tử không làm được.
Đan điền và kim đan là nơi quan trọng nhất của tu sĩ, không thể để ‘người khác’ tiếp xúc.
Mỹ nhân rắn công đức là một phần công đức của bản thân Tống Thư Hàng, là chính mình. Mà Tạo Hóa Tiên Tử, dù cho có thể dung nhập vào trong cơ thể Tống Thư Hàng, nhưng chung quy cô vẫn là vật ngoại lai.
Trong biệt thự của Dược Sư.
Con rối tiên tử ngồi xụi lơ trên sô pha, không hề nhúc nhích, cố gắng tiết kiệm năng lượng.
Bạch tiền bối ngồi trên sô pha đối diện cô, trong tay cầm tách trà, nhẹ nhàng nhấp một hớp. Mái tóc dài của hắn xõa phía sau ghế sô pha, m Trúc đang chui vào sau ghế sô pha, lén lút tết bím tóc cho Bạch tiền bối.
Tống Thư Hàng vịn sô pha, cắn chặt răng: “Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, tuốt kim đan mới ra một hơi cho ta!”
Tay nhỏ của mỹ nhân rắn công đức hóa thành ánh sáng công đức tinh khiết, tiến vào đan điền Tống Thư Hàng rồi túm lấy kim đan cá voi mập.
Đây không phải lần đầu tiên cô đỡ đẻ cho kim đan cá voi mập, đã rất quen tay.
Lần đầu sinh còn bỡ ngỡ, lần thứ hai sinh nở thuận lợi, lần thứ ba thì càng có thể dễ dàng sinh hơn… ngoại trừ bào thai đôi.
Kim đan cá voi mập liều mạng bơi lội trong đan điền, nhưng đan điền chỉ lớn có bấy nhiêu mà thôi, lại thêm lúc này bụng của kim đan cá voi mập còn lớn hơn trước nên bơi không nổi.
Bàn tay nhỏ bé của mỹ nhân rắn công đức dễ dàng túm được đuôi nó rồi xách nó lên.
Sau đó, một tay khác của mỹ nhân rắn công đức nắm lấy thân cá voi, dùng sức nặn lên trên.
Nặn một lần…
Không nặn ra được.
Có lẽ do bào thai đôi tương đối khó sinh hơn.
Mỹ nhân rắn công đức đổi tư thế nặn thêm lần nữa.
Kim đan cá voi mập ra sức giãy giụa, nhưng kim đan vẫn không ra ngoài.
Tạo Hóa Tiên Tử sau lưng Tống Thư Hàng rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, cô mở miệng hát: “Lão gia ~ lão gia ~ phu nhân khó sinh rồi.”
Mỹ nhân rắn công đức chợt ngẩng đầu lên, hát tiếp lời: “Phu nhân khó sinh rồi ~~ giữ lớn hay là giữ nhỏ đây?”
Tống Thư Hàng: “…”
Con rối tiên tử: “…”
Bạch tiền bối: “…”
Lý m Trúc: “? ? ?”
“Giữ lớn ~ hay là giữ nhỏ đây ~ đây là một ~ vấn đề nan giải ~” Tạo Hóa Tiên Tử tiếp tục hát.
Mỹ nhân rắn công đức: “Giữ nhỏ ấy à, mang thai đứa bé mới có một… ngày, có giữ cũng chỉ có một con đường chết. Vì vậy, đương nhiên là giữ lớn rồi.”
Cũng không biết lời thoại này được lượm lặt ở đâu, âm thanh nghe khá quen tai, dường như là âm lồng tiếng của một nữ minh tinh nào đó.
“Đừng giỡn nữa.” Tống Thư Hàng thật muốn chết mà.
Ngày mai phải đi tìm Tạo Hóa Pháp Vương để trả Tiên Tử nhà hắn lại mới được.
Mỹ nhân rắn công đức + Tạo Hóa Tiên Tử, căn bản không chừa đường sống cho người ta.
Mới đến trưa nay thôi mà hắn đã tuyệt vọng với cuộc sống mấy bận.
“Không sinh được.” Mỹ nhân rắn công đức chớp mắt, mở miệng nói.
Hiếm khi bản thể của cô lại phát ra âm thanh.
Tống Thư Hàng: “?”
“Còn chưa lớn đủ, phải nuôi một thời gian nữa.” Mỹ nhân rắn công đức nói: “Thai đôi!”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Nói cách khác, kim đan cá voi mập của hắn còn phải mang thai hai viên ‘tiểu kim đan’ một thời gian nữa ư?
Lúc này, Bạch tiền bối đi tới, vỗ Tống Thư Hàng, an ủi hắn: “Dù sao thai đôi cũng tốt hơn thai ba, thai ba sẽ càng vất vả hơn.”
Lúc Bạch tiền bối đứng dậy, Lý m Trúc đang lặng lẽ tết tóc cho hắn cũng bị kéo lên. Cô bé treo trên tóc của Bạch tiền bối, lòng thòng theo bước đi… nhưng ngay cả như vậy thì cô bé cũng không bỏ cuộc, vẫn đang cố gắng tết bím tóc.
“Thai ba thì hẳn là sẽ không đây… Thánh Nhân cũng chỉ có hai mắt, không biến ra được ‘ánh nhìn thai ba’ đâu.” Tống Thư Hàng nói, hắn cứ cảm thấy kim đan cá voi mập của mình mang thai đôi có liên quan đến ‘ánh nhìn thai đôi’ của Thánh Nhân Nho gia. Cho nên, kim đan thai ba hẳn là sẽ không xuất hiện đâu nhỉ.
Tạo Hóa Tiên Tử nghiêng đầu, lâm vào trạng thái trầm tư.
Thánh Nhân rốt cuộc có mấy con mắt đây?


1 giờ 20 phút rạng sáng thứ ba, ngày 22 tháng 10.
Thời gian chờ sống lại của Tống Thư Hàng đã gần kết thúc.
Mắt thấy bình minh sắp ló dạng, trên người Tống Thư Hàng lại xuất hiện nguy cơ lớn.
Lúc này, trong phòng hắn.
Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công trong cơ thể hắn đang không ngừng vận chuyển, hết vòng này đến vòng khác, vận chuyển một cách điên cuồng.
Thậm chí Tống Thư Hàng không cách nào dừng chúng lại.
Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công vận chuyển điên cuồng khiến linh lực trong cơ thể Tống Thư Hàng tăng cường không ngừng… Công lực tăng mạnh.
Công lực tăng mạnh là chuyện tốt.
Nhưng mà, công pháp hoàn toàn không phanh lại được thì không tốt chút nào.
Đây là điềm báo tẩu hỏa nhập ma.
Nếu các tu sĩ khác tẩu hỏa nhập ma thì còn có tỷ lệ sống sót nhất định.
Tống Thư Hàng mà tẩu hỏa nhập ma thì sẽ phát nổ.
“Tiêu rồi.” Tống Thư Hàng run rẩy móc di động ra.
Hắn gọi cho Bạch tiền bối.
Điện thoại còn chưa kết nối đã nghe được giọng Bạch tiền bối: “Ngay bên cạnh ngươi đây.”
Vừa rồi Bạch tiền bối ở trên lầu nghiên cứu phi hành khí của Thiên Nhân, cảm ứng được khí tức Tống Thư Hàng biến hóa bèn trực tiếp vượt không gian đến đây.
Phi hành khí mà Bạch tiền bối tháo ra chơi là chiến lợi phẩm của Tống Thư Hàng, sau lại chuyển tặng cho Bạch tiền bối nghiên cứu… hoặc nên nói là tháo ra chơi.
“Bạch tiền bối, ta còn cứu được không?” Tống Thư Hàng cẩn thận hỏi.
Bạch tiền bối vươn tay đặt lên người Tống Thư Hàng, nhẹ nhàng cảm ứng trạng thái của hắn.
“Nhìn chung thì không phải chuyện xấu. Hiện tại, trong bụng kim đan cá voi mập của ngươi có hai viên kim đan đang được thai nghén. Tổng cộng bảy viên kim đan khiến ‘linh lực’ trong cơ thể ngươi rốt cuộc cũng tiếp cận một loại trạng thái cân bằng. Mà bây giờ linh lực trong cơ thể ngươi bạo động chính là bởi vì lực lượng trong cơ thể đang chủ động tìm kiếm điểm ‘cân bằng’ này.” Bạch tiền bối giải thích.
Điều Tống Thư Hàng quan tâm không phải cái này: “Bạch tiền bối, vậy ta có nổ không?”
“Có, nếu cứ tiếp tục như vậy, kim đan của ngươi còn chưa sinh thì ngươi đã nổ mất rồi. Hơn nữa, có thêm hai tiểu kim đan thì ngươi cũng không cách nào đạt đến ‘cân bằng’ thật sự.” Bạch tiền bối nói, vươn tay đặt lên phần bụng Tống Thư Hàng, trực tiếp cưỡng chế phong ấn kình đan bản mệnh của Tống Thư Hàng, cũng cưỡng chế cắt ngang việc vận chuyển công pháp trong cơ thể hắn.
“Ngoại trừ đan điền bản mệnh ra… tu sĩ còn có bảy đan điền nhỏ. Long Vĩ, Long Trảo, Long Khu, Long Chưởng, Long Cảnh, Long Thủ cùng với Long Giác. Bây giờ ngoài kình đan bản mệnh ra, ngươi đã có sáu tiểu kim đan. Muốn đạt đến cân bằng chân chính, viên kim đan cuối cùng là không thể tránh.” Bạch tiền bối nói: “Đừng áp lực quá, trước tiên cứ sinh hai tiểu kim đan trong kình đan bản mệnh ra cái đã. Tiếp đó tranh thủ để nó mang thai một lần nữa, bổ sung vào chỗ trống của viên kim đan cuối cùng.”
Tống Thư Hàng: “…”
Chỗ cánh cửa, cửa phòng bị mở ra, con rối tiên tử hành động chậm chạp đẩy cửa đi vào.
Cô cũng cảm ứng được khí tức hỗn loạn của Tống Thư Hàng, bèn nhanh chóng chạy tới. Nhưng giờ cô đã mất đi hạch tâm, hành động không nhanh nhẹn được.
Lúc cô tiến vào phòng thì nói tiếp lời: “Kỳ thực, Thư Hàng đạo hữu… ngươi cũng có thể cân nhắc một chút đến thai ba, một lần về đích luôn.”
Tống Thư Hàng: “! ! !”
“Lai lịch sáu viên tiểu kim đan của ngươi lần lượt là gì?” Bạch tiền bối hỏi: “Nói không chừng chỗ ta có tài liệu gì đó, có thể bổ sung viên tiểu kim đan cuối cùng cho ngươi.”
“Viên tiểu kim đan thứ nhất là tiểu kim đan do bản thân ta ngưng tụ ra, viên kim đan thứ hai là yêu đan bảy màu. Viên thứ ba là kim cương công đức do mỹ nhân rắn công đức tạo ra sau khi uống nước sông mẫu tử. Viên thứ tư là hạch tâm của Huyết Ma trong ngoại vực Thiên Ma. Viên thứ năm và viên thứ sáu mà kình đan đang mang thai còn chưa ra đời. Nhưng nếu như ta đoán không lầm thì phỏng chừng là ‘lò phản ứng hạch tâm’ và ‘Cổ Vu thần huyết’, hoặc giả là hóa thân bọc thép của ta. Hai trong ba cái trên.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối gật đầu, hắn vỗ tay cái bộp, ngưng tụ ra phân thân.
“Bản thể, có gì phân phó!” Bạch tiền bối phân thân lần này mang dáng vẻ nghiêm túc, thoạt nhìn trông giống như quân nhân vậy, giọng nói vang dội mạnh mẽ.
Đây tuyệt đối là một phân thân đáng tin cậy.
“Đi kiểm tra bảo khố của chúng ta, nhìn xem trong đó có thứ phù hợp với kim đan của Thư Hàng tiểu hữu không.” Bạch tiền bối nói.
“Nhận được, bản thể. Có điều ta cảm thấy khả năng khá là nhỏ. Bình thường chúng ta không sưu tầm đồ vật cấp bậc ngũ phẩm.” Bạch tiền bối phân thân nghiêm túc nói.
Sau khi nói xong, hắn vẫn cẩn thận đi đến bảo khố của mình, bắt đầu kiểm tra.
“Cũng đúng, e rằng trong bảo khố của ta không có đồ vật thuộc cấp bậc đó. Chúng ta lên hỏi đạo hữu trong nhóm xem sao.” Bạch tiền bối nói.
Hắn lấy di động, mở giao diện nhóm Cửu Châu số 1 ra.
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Dù sao cũng là người tu chân, bọn họ không có khái niệm ban ngày hay ban đêm.
Số lượng thành viên đang online trong nhóm không hề ít.
Lúc Bạch tiền bối tiến vào giao diện tán gẫu, Đồng Quái Tiên Sư đã gửi một tấm hình.
Đó là hình ảnh của một đôi chân dài. Trắng nõn thon thả, đường nét xinh đẹp, căng mịn co dãn, bắp đùi, cẳng chân và mắt cá chân đều có tỷ lệ hoàn mỹ.
Cuồng Đao Tam Lãng: “Đồng Quái đạo hữu, ngươi đổi gu hồi nào vậy? Không phải trước đây ngươi thích tiên tử ngực bự à?”
Đồng Quái Tiên Sư: “Ngươi nhớ nhầm rồi, thích ngực bự khẳng định không phải ta, bởi vì ngực của bản thân ta cũng rất bự.”
Cuồng Đao Tam Lãng: “Cơ ngực á?”
Đồng Quái Tiên Sư: “[icon ngón tay cái] bất kể là ngực hay là cơ ngực thì ta đều bự cả.”
Cuồng Đao Tam Lãng: “Ta gửi tấm hình sang cách vách. Cơ Tử Ngọa tiền bối sát vách bày tỏ rằng chân này rất đẹp, hắn rất thích. Hắn hỏi có cơ hội làm quen với vị tiên tử này hay không?”
Đồng Quái Tiên Sư: “Ừm, có cơ hội. Chân này của đạo hữu trong nhóm chúng ta.”
“Lệ Chi Tiên Tử?” Diệt Phượng Công Tử hỏi.
Lệ Chi Tiên Tử: “Ta chưa từng chụp tấm hình như thế này, hơn nữa chân ta cũng không dài được vậy… Cảm giác giống chân Vũ Nhu Tử hơn. @ Vũ Nhu Tử Là Đạo Hiệu Hôm Nay Của Mị.
Vũ Nhu Tử: “Cũng không phải của ta, có thể là Đông Phương Lục tỷ tỷ chăng?”
“Đồng Quái không có khả năng sưu tầm hình của ta, dường như ta không phải loại hắn thích.” Đông Phương Lục Tiên Tử nói: “Cho tới nay, hắn đều thích đối tượng thiên về hệ chính trực cơ. Tuy rằng hắn giấu rất kỹ, nhưng ta đã sớm cảm giác được.”
“Có phải của khuê nữ Ngư Kiều Kiều nhà ta không?” Giao Bá Muốn Sinh Một Đội Bóng Đá Nam nói với vẻ nghi hoặc.
Bắc Hà Tán Nhân: “Ha ha, bằng vào hiểu biết của ta với Đồng Quái. Chân này khẳng định là của chính bản thân hắn. Tam Lãng, bảo những đạo hữu cảm thấy cẳng chân này xinh đẹp nên đi tắm rồi ngủ đi.”
Đồng Quái Tiên Sư: “Chậc, bị đoán trúng rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng: “! ! !”
Cuồng Đao Tam Lãng: “[hình ảnh một con mắt trái khổng lồ] ánh nhìn của Bá Tống! Mang thai đi, Đồng Quái!”
Bá Tống: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận