Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1868: Giọng Loli

Chương 1868: Giọng Loli
Hóa thân tâm ma, đúng như cái tên của nó chính là làm tâm ma của bản thân thực thể hóa, tạo thành hóa thân.
Tâm ma mà các tu sĩ vừa nhắc đến đã biến sắc, người gặp người sợ lại khác hoàn toàn khi ở trong tay Vũ Nhu Tử cô nương. Pháp thuật hóa thân tâm ma này của cô hoàn toàn thay đổi định nghĩa về tâm ma của các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1.
Đương nhiên, tâm ma thông minh lanh lợi như tâm ma của Vũ Nhu Tử là một trường hợp đặc biệt. Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều biết lối suy nghĩ của Vũ Nhu Tử cô nương khác tu sĩ bình thường, tính đến thời điểm hiện tại cô là thành viên duy nhất không hề sợ Bạch tiền bối trừng phạt, thậm chí còn cảm thấy rất kích thích.
Vậy nên mọi người mới tò mò muốn biết Bắc Hà Tán Nhân ngưng tụ ra dạng hóa thân tâm ma gì.
Phải chăng hóa thân tâm ma nào cũng rất đặc biệt? Hay chỉ có mỗi hóa thân tâm ma của Vũ Nhu Tử là khác người?
Rốt cuộc pháp thuật hóa thân tâm ma này có đáng để phổ biến cho tất cả thành viên trong nhóm không?
Mà bây giờ, không ngờ Xích Tiêu kiếm tiền bối lại thành công ngưng tụ ra hóa thân tâm ma.
“Lần đầu tiên ta nghe nói thần binh cũng có tâm ma đấy.”
Tống Thư Hàng nhìn Vũ Nhu Tử và Xích Tiêu kiếm tiền bối.
Sau khi thần binh có linh, thứ sinh ra là khí linh.
Khí linh khác với nhân loại, chúng là thể ý thức rất thuần khiết, về mặt lý thuyết vốn không hề tồn tại tâm ma.
“Thế mới nói Xích Tiêu kiếm ta là đặc biệt, dù gì ta cũng là thần binh cảnh giới Trường Sinh Giả còn tiến hóa nửa bước.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối cười to.
Tống Thư Hàng ngồi dạng chân, mười ngón tay đan xen chống dưới cằm, cất giọng trầm thấp nói:
“Vậy rốt cuộc tâm ma của Xích Tiêu kiếm tiền bối ngài là gì? Thuộc loại hình nào?”
Trên đời này loại tâm ma gì cũng có, chỉ cần là sự vật ngươi tưởng tượng được đều có thể trở thành tâm ma. Tống Thư Hàng rất tò mò, thân là một thanh kiếm, Xích Tiêu kiếm tiền bối có dục vọng hoặc là lỗ hổng tâm lý gì?
Con rối tiên tử ngồi xuống cạnh Tống Thư Hàng với tư thế tương tự, đôi mắt màu cam như ánh đèn chiếu lên người Xích Tiêu kiếm tiền bối, cô dùng giọng máy móc nói:
“Tiền bối thân là bảo kiếm lại chém ra đao ý và đao khí. Ta mạnh dạn suy đoán đây chính là tâm ma của tiền bối!”
Xích Tiêu kiếm:
“...”
“Lẽ nào con rối tiên tử đoán đúng rồi ư?”
Tô thị A Thập Lục hiếu kỳ nói.
“Nếu đúng là thế thì tâm ma của Xích Tiêu kiếm chắc chắn là nó - Xích Tiêu đao!”
Tống Thư Hàng khẳng định.
“Xích Tiêu đao em gái ngươi!”
Xích Tiêu kiếm tiền bối phản bác:
“Không phải Xích Tiêu đao.”
“Vậy rốt cuộc tâm ma của tiền bối là gì? Tiền bối đừng che giấu nữa mà, dù sao con dâu xấu vẫn phải gặp cha mẹ chồng, gọi tâm ma của ngài ra cho bọn ta xem chút nào.”
Tống Thư Hàng nói.
“Tiền bối, có thể do Thư Hàng uống nhiều rượu đến giờ vẫn chưa tỉnh hẳn.”
Tô thị A Thập Lục vươn tay ra kéo nhẹ Tống Thư Hàng. Cô cảm thấy hình như lúc Xích Tiêu kiếm tiền bối hiện thân, hành vi cử chỉ của Tống Thư Hàng đột nhiên thay đổi thì phải? Cứ như bị Tam Lãng tiền bối phụ thể ấy.
“Cũng có thể là bị tâm ma của ta ảnh hưởng.”
Vũ Nhu Tử cười nói.
Xích Tiêu kiếm thở dài:
“Không phải lỗi của hai tiểu cô nương các cô, trạng thái của Tống Thư Hàng biến hóa thật ra là do lỗi của ta, nói đúng hơn là do tâm ma của ta ảnh hưởng đến hắn.”
Nếu không phải vậy, nó đã rút kiếm ra khỏi vỏ đâm một nhát vào quả thận bảy màu của Tống Thư Hàng từ lâu rồi chứ hơi đâu mà để hắn ngồi đó đâm tim nó?
Nói xong, Xích Tiêu kiếm tiền bối chỉ mũi kiếm xuống đất rồi điểm nhẹ.
Trong cái bóng của nó có một thân ảnh từ từ hiện ra. Hóa thân tâm ma này cũng chui ra từ trong cái bóng giống như hóa thân tâm ma của Vũ Nhu Tử.
Thứ xuất hiện đầu tiên là chuôi kiếm.
Chuôi kiếm này có kiểu dáng rất bình thường, đúng kiểu dáng của Xích Tiêu kiếm, mang mác da đen.
“Không biết sao khi ta vừa nhìn thấy chuôi kiếm này, hai tay không nhịn được bắt đầu trượt.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô thị A Thập Lục:
“...”
“Dưỡng Đao thuật?”
Bạch tiền bối phân thân hỏi.
Lúc mọi người nói chuyện, hóa thân tâm ma của Xích Tiêu kiếm tiếp tục chui ra.
Dưới chuôi kiếm không phải thân kiếm mà là cơ ngực giống như đá cẩm thạch.
Sau đó là cơ bụng khỏe đẹp.
“Phụt~~”
Tống Thư Hàng nhịn không được bật cười:
“Đây là gì vậy Xích Tiêu kiếm tiền bối? Hình thái tiến hóa của ngài là đầu người thân kiếm, tâm ma của ngài thì ngược lại với ngài, là chuôi kiếm thân người?”
“Khoan đã, tạm dừng một chút.”
Hoàng Sơn Tôn Giả giơ tay lên che mắt Lệ Chi Tiên Tử:
“Xích Tiêu kiếm tiền bối, phía dưới hóa thân tâm ma của ngài có mặc quần áo không?”
Thất Tu Thánh Quân cũng giơ tay lên che mắt Lục Tu Tiên Tử.
Tống Thư Hàng học theo Hoàng Sơn tiền bối, ý niệm vừa động, mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử lập tức trở về thân thể hắn.
Tiếp đó cánh tay của các cô vươn ra từ trong thân thể Tống Thư Hàng, hai cánh tay che mắt Tô thị A Thập Lục, hai cánh tay che mắt Vũ Nhu Tử. Ngoài ra trong cơ thể hắn còn có một linh quỷ, hai cánh tay của linh quỷ vươn ra che mắt Bạch tiền bối phân thân.
Còn hai cánh tay của Tống Thư Hàng thì không che mắt ai cả bởi vì hết người rồi, chẳng lẽ lại đi che mắt Bắc Hà tiền bối à?
“Yên tâm đi, không có cảnh 18+ đâu.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối nói:
“Ta chỉ là một thanh kiếm, các ngươi đừng nghĩ nhiều quá.”
Trong lúc nó nói chuyện, nửa người dưới của hóa thân tâm ma đã chui ra khỏi cái bóng.
Nửa người dưới của hóa thân tâm ma không phải hai chân... mà là một tấm khiên rất lớn.
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời!”
Tại sao lại là một tấm khiên chứ?
“Tại sao không phải hai chân mà là tấm khiên? Nhìn thật khó chịu.”
Thất Tu Thánh Quân cau mày, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế sắp phát tác rồi.
“Nếu đổi hai chân thành đao thì còn chấp nhận được.”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Chuôi kiếm, thân người, nửa người dưới là tấm khiên, đây rốt cuộc là tâm ma gì chứ?”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Tâm ma của Xích Tiêu kiếm tiền bối đúng là ngoài sức tưởng tượng.
“Chuôi kiếm hẳn là đại diện cho bản thân Xích Tiêu kiếm tiền bối, thân người này... có thể là đại diện cho phần bán tiến hóa của Xích Tiêu kiếm tiền bối. Nhưng còn tấm khiên này, hoàn toàn nghĩ không ra nó đại diện cho cái gì.”
Lệ Chi Tiên Tử phân tích.
“Hơn nữa nếu muốn sử dụng nó, rốt cuộc nên xem nó như vũ khí gì để dùng đây?”
Tống Thư Hàng nhìn hóa thân tâm ma kiếm chẳng ra kiếm người chẳng ra người trước mắt, dù nó có uy năng của thần binh cấp bậc Trường Sinh Giả nhưng dùng nó thế nào là một vấn đề lớn.
“Yên tâm đi, thật ra hình dáng bây giờ chỉ là hình thái bán tiến hóa của nó thôi, giống như ta vậy.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối đắc ý nói, mũi kiếm của nó lại điểm nhẹ.
Hóa thân tâm ma bỗng co lại, trong nháy mắt đã hóa thành hình dáng Xích Tiêu kiếm da đen.
“Thôi, thời gian không còn nhiều nữa, ta để hóa thân tâm ma của ta ở chỗ ngươi đấy. Chờ sóng gió qua đi, chúng ta sẽ gặp lại nhau.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối nói.
Dứt lời, nó cũng không thèm giải thích cấu tạo của hóa thân tâm ma cho Tống Thư Hàng biết đã mở đường hầm không gian chạy mất.
Tống Thư Hàng nhìn Xích Tiêu kiếm da đen:
“...”
Từ đầu đến cuối, Xích Tiêu kiếm da đen không nói lời nào.
“Xin... xin chào... Tống Thư Hàng tiểu hữu.”
Lúc này Xích Tiêu kiếm da đen lên tiếng, là giọng loli nũng nịu.
Anh trai, yêu qua mạng không? Ta có giọng loli này.
Nhưng... hình ảnh hiện lên trong đầu của tất cả mọi người ở đây lại là cơ bắp như đá cẩm thạch của Xích Tiêu kiếm da đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận