Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1623: Cấm Ma lĩnh vực

Chương 1623: Cấm Ma lĩnh vực
Chiến xa Hà Long Thần Hành bay càng lúc càng nhanh.
Côn Na nữ sĩ muốn nói lại thôi.
Có vẻ cô thuộc loại hình dễ do dự, lúc nào cũng muốn nói lại thôi như vậy.
“Côn Na nữ sĩ, có chuyện gì không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừm, có chuyện này, ta không biết có nên nói hay không.” Côn Na nữ sĩ ngập ngừng.
Tống Thư Hàng: “Mời…”
"Không làm chèo, không làm chèo, lúa mì vỏ quýt không làm chèo*!" mỹ nhân rắn công đức đột nhiên thò ra, dùng âm thanh đọc chậm điện tử nói.
Bây giờ cô đang ở hình thái thu nhỏ, chỉ bằng một con rắn bé xíu chui ra từ ngực Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Tống *lúc nào cũng bị cướp đoạt quyền lên tiếng* Thư Hàng.
Côn Na nữ sĩ: “? ? ?”
Ngôn ngữ của mỹ nhân rắn công đức là tiếng Trung, cô nghe không hiểu, trong trí nhớ cũng không có ngôn ngữ đó.
“Đáng ghét, không ngờ lần update này lại không có gói ngôn ngữ!” mỹ nhân rắn công đức thấp giọng nói. Đó là giọng nói đàn ông rất đặc biệt, hệt như giọng của MC dẫn chương trình trò chơi.
Tống Thư Hàng ngửa cổ nhìn trời, kho ngôn ngữ của mỹ nhân rắn công đức thực sự quá phức tạp, chẳng hiểu cô ấy gom góp đống gói ngôn ngữ ấy ở đâu ra nữa.
“Xin Côn Na nữ sĩ cứ nói đi, không cần phải để ý tới cô ấy.” Tống Thư Hàng nắm đuôi mỹ nhân rắn công đức, kéo cô về như kéo co rồi đẩy vào cơ thể mình.
Mỹ nhân rắn công đức không ngừng giãy giụa nhưng giãy kiểu gì cũng phí công, thân thể cô cuối cùng vẫn bị Tống Thư Hàng nhét lại.
“Á á á á ~” Lần ra sân này của mỹ nhân rắn công đức kết thúc bằng bốn tiếng kêu thảm thiết của Bá Tống. Sau tiếng hét cuối cùng, Tống Thư Hàng dí ngón tay lên đầu cố, ấn tọt cô vào cơ thể.
“Ta sẽ còn quay lại!” Xích Tiêu Kiếm đột nhiên nói. Nó treo sau lưng Lý m Trúc, giải thích: “Ừm, câu này không phải ta muốn nói mà là @#%× Tiên Tử nhờ ta thuật lại. Ta chỉ phụ trách truyền âm thôi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối, ngài thân là thần binh của Trường Sinh Giả, tôn nghiêm của ngài đâu? Xích Tiêu Tử tiền bối chủ nhân của ngài sẽ khóc ngất trong toilet đấy!
Côn Na nữ sĩ ở bên cạnh cứ nhìn chằm chằm vào ngực Tống Thư Hàng.
“Hồn sủng ư?” Cô hỏi.
Pháp sư trong thế giới hắc long cũng có ma sủng và thú triệu hồi của mình.
Hồn sủng là một loại thú cưng đặc biệt dạng u linh.
“Không, đây là thành quả sau khi ta hành thiện tích đức.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói. Không dối tí nào, ánh sáng công đức vốn là thành quả của việc hành thiện tích đức mà.
Côn Na nữ sĩ: “? ? ?”
Tri thức của ta có hạn ngươi đừng có gạt ta. Hành thiện tích đức xong có thể biến ra một hồn sủng mỹ nhân như vậy á? Nếu thế thì trong thế giới hắc long đã không còn người đàn ông độc thân nào nữa rồi!
“Côn Na nữ sĩ, ban nãy cô định nói gì vậy?” Tống Thư Hàng mỉm cười hỏi.
Côn Na nữ sĩ: “À đúng rồi, ta định nói là chúng ta đi sai đường, đây không phải là đường tới rừng Dadma.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn phanh gấp, Chiến xa Hà Long Thần Hành vững vàng dừng lại, lơ lửng trong hư không.
“Sao cô không nói sớm?” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
“Ban đầu ta quá kinh ngạc vì đạo cụ ma pháp của Thư Hàng tiên sinh, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một đạo cụ ma pháp kì lạ như vậy đó. Sau đó lúc ta muốn nói thì bị ngắt lời, lúc đang nói, đề tài còn bị dời đi nữa.” Côn Na nữ sĩ dang tay ra.
Vậy nên không thể trách cô được.
Tống Thư Hàng day day giữa hai lông mày, chủ đề nhảy vèo vèo là truyền thống quý báu của nhóm Cửu Châu số 1, hắn ở trong nhóm lâu quá, tư duy cũng nảy số nhanh y hệt các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 rồi.
Trên thế gian này, kẻ không theo kịp sẽ bị đào thải.
“Vậy chúng ta phải đi hướng nào?” Tống Thư Hàng hỏi.
Côn Na nữ sĩ lấy máy nạp ma lực ra, nói: “Thư Hàng tiên sinh, ngươi mở giao diện nhiệm vụ ra, khi ngươi nhận nhiệm vụ sẽ hiển thị vị trí nhiệm vụ, cứ đi theo vị trí đó là đến thẳng rừng Dadma. Chức năng này để đề phòng nhiều pháp sư tu luyện minh tưởng dài ngày, lúcra ngoài không quen với ngoại giới, không tìm được mục tiêu, tiện lợi lắm.”
“Ừm, đúng là một công năng rất tiện lợi.” Tống Thư Hàng lấy máy nạp ma lực của mình ra, không ngờ thứ đồ chơi này còn có cả chức năng hướng dẫn.
Trình độ khoa học kĩ thuật của thế giới ma pháp cũng thật là lợi hại.
Sau khi xác định vị trí của rừng Dadma thông qua máy nạp ma lực, Tống Thư Hàng thay đổi hướng đi của Chiến xa Hà Long Thần Hành.
“Khang mang, ti bỉ, lai cật cẩu!” Tống Thư Hàng ra sức phất tay.
Chiến xa Hà Long Thần Hành vọt về phía trước, nghe “Viu” một tiếng.
Côn Na nữ sĩ: “? ? ?”
Cô luôn cảm thấy Thư Hàng tiên sinh hay nói mấy thứ linh ta linh tinh, rất chi là quái lạ.

Lúc này, trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Thông Nương hiện hình một cô nàng tóc xanh nóng bỏng, tay cầm một cái ấm nước to, lấy một ít nước từ suối nguồn sự sống và mảnh vỡ suối Thiên Đình, trộn với nhau theo tỉ lệ 1:9.
Sau đó, cô đến bên cạnh thụ yêu Mễ Lộ Lộ, tưới nước suối cho nó.
Rồi lại tưới cho cả cây Thất Hoàng Diệu Quả.
Sau nữa là linh thực, nguyên liệu nấu tiên trân và dược liệu mà Tống Thư Hàng gieo trồng.
Sau khi tưới nước, bón phân xong, Thông Nương lại về ốc đảo cho đám kiếm cổ, Đao Cổ Vô Hình và các loại linh thú ăn. Đó là lương thực dành cho linh sủng mà Bạch tiền bối luyện chế ra từ rất lâu về trước.
Vốn dĩ chúng được chuẩn bị cho Kiếm Cổ Vô Hình, nhưng bây giờ các linh thú khác không có lương thực ăn, bèn trích một ít từ phần của Kiếm Cổ Vô Hình ra trước.
Tưới nước, bón phân, cho linh thú ăn xong, Thông Nương lại cõng Cửu Tu Phượng Hoàng đao trở lại bên suối nguồn sự sống.
Ở đó, Quy tiền bối và Sở các chủ đang trò chuyện câu có câu không, nội dung câu chuyện quá cao thâm, Thông Nương cảm thấy cực kì khó hiểu.
“Xong hết việc chưa?” Quy tiền bối thấy Thông Nương về thì mỉm cười hỏi.
Thông Nương yên lặng gật đầu.
“Không còn gì để làm sao?” Sở các chủ cũng hỏi.
Thông Nương lại gật đầu.
Thấy dáng vẻ như người gỗ của Thông Nương, Quy tiền bối thở dài hỏi: “Thông Nương, ngươi có cần cái gì không?”
Thông Nương lập tức ngẩng đầu lên, trong mắt hiện rõ vẻ chờ mong: “Ta muốn… có wifi.”
“Cái này thì ta cũng không có cách nào.” Quy tiền bối đắng lòng: “Thế giới hạch tâm lại cắt đứt liên lạc với ngoại giới, có thể là vì nó đang thăng cấp, cũng có thể Tống Thư Hàng lại chạy tới chỗ nào có thể phong tỏa thế giới hạch tâm, khiến cho thế giới hạch tâm không thể kết nối được với thế giới bên ngoài rồi.”
“Thế lúc nào mới có thể nối được wifi?” Thông Nương nhẹ giọng hỏi.
“Chẳng ai biết được.” Quy tiền bối trả lời.
Thông Nương ngửa cổ nhìn trời, cảm thấy đời chẳng còn gì đáng sống.
“Tiểu Thông Nương… hay là nhân lúc này mà tu luyện một chút đi?” Sở các chủ đề nghị: “Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, ta thấy thiên phú tu luyện của cô không tồi đâu.”
Thông Nương tu luyện Thiên Khấp Bảo Điển của Bích Thủy các của cô, cô có thể chỉ điểm một chút.
“Ngươi có thiên phú nhất định về thủy hệ và băng hệ, nếu về phương diện tu luyện thì ta có thể chỉ điểm một hai đấy.” Quy tiền bối ở bên cạnh cũng gật gù.
Sở các chủ thổi bong bóng một lát, bổ sung: “Vả lại, khi tu luyện ngươi sẽ thấy thời gian trôi qua rất nhanh, nhắm mắt lại, mở mắt ra là đã qua vài ngày, thậm chí mấy tháng, mấy năm. Như vậy thì thời gian không có wifi cũng dễ chịu hơn một chút.”
Thông Nương nghĩ ngợi một lúc, hai mắt sáng ngời lên.
Không có wifi, cô cảm thấy đời hành không còn gì đáng sống, một giây dài như mấy năm.
Nhưng nếu tu luyện có thể khiến thời gian không có wifi trôi qua nhanh hơn thì cô có thể bớt được một chút dày vò.
Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, thế thì tu luyện thôi.
Thế là Thông Nương gật đầu như giã tỏi.
“Xin Quy tiền bối và Sở các chủ chỉ điểm cho tiểu yêu tu luyện.” Thông Nương thành khẩn nói: “Ta muốn học cái công pháp nào mà thời gian bế quan trở nên nhanh thật nhanh ấy.”
Quy tiền bối mỉm cười: “Công pháp kiểu này ở đâu cũng có.”
“Nói đúng ra, công pháp ở hậu kì đều như vậy. Từ tứ phẩm trở lên, tu sĩ lấy tháng làm đơn vị đo thời gian bế quan. Mà một khi lên tới ngũ phẩm thì đơn vị sẽ chuyển thành năm.” Sở các chủ bổ sung.
Ừm, cái tên Tống Thư Hàng từ khi bắt đầu tu luyện tới bây giờ còn chưa bế quan được đến một tháng là ngoại lệ, không có bất cứ ý nghĩa tham khảo nào cả.
“Ta sẽ cố gắng tu luyện!” Thông Nương nắm chặt nắm tay.
Trong sâu thẳm đáy lòng cô, suy nghĩ “một ngày kia phải mạnh hơn Tống Thư Hàng, trở mình làm chủ, thu Tống Thư Hàng làm thú cưng hình người” lại rục rịch ngóc đầu dậy.

Trong rừng Dadma.
Đây là một khu rừng rậm nằm ở biên giới tiểu thế giới vảy rồng.
Cũng giống với phong cách chung của thế giới hắc long, rừng rậm ở đây là những cây cổ thụ đen tỏa bóng che trời, chỉ thi thoảng thấy một vài loài cây màu xanh thưa thớt ít ỏi.
Bản thân rừng rậm Dadma chính là khu vực nguy hiểm cấp 5.
Bên trong có chướng khí kịch độc chết người, có độc trùng tà thú.
Một vài nơi trong rừng thi thoảng còn phụt lên suối phun máu độc.
Chuyện khiến cư dân thế giới hắc long buồn nôn là suối phun máu độc kia có thuộc tính khắc chế đối với bọn họ, chỉ cần bị dính một tí thôi thì thuẫn ma pháp có kiên cố rắn chắc đến đâu cũng vỡ vụn, còn người tu luyện dính máu độc thì sẽ lở loét trúng độc ngay.
Độc này không lấy mạng người, cùng lắm chỉ xấu cái mặt, yếu mấy năm mà thôi.
Nhưng trong rừng rậm Dadma đầy rẫy nguy cơ, bị yếu đi đã là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Nếu không có đồng bạn đáng tin mà gặp phải suối phun máu độc thì có sống sót được hay không chỉ trông vào may mắn mà thôi.
Phân bộ lạc của Long Huyết tộc nằm ngay trong rừng Dadma.
Thiếu niên Long Huyết tộc từ nhỏ đã làm bạn cùng nguy hiểm, bọn họ trời sinh chính là những pháp sư cận chiến cực kì mạnh mẽ.
Nhưng lúc này, rừng rậm Dadma đã bị phá hủy hơn một nửa.
Kẻ địch là đội ngũ do tà linh và tà thú tạo thành.
Trong trận doanh của tà linh và tà thú có một tòa ma tượng đen tuyền có mười cánh tay, tay hướng lên trời, chống đỡ một lĩnh vực lấp lóe ánh điện.
Trong phạm vi lĩnh vực lấp lóe ánh điện này, lưới rồng bị quấy rầy, ma lực không thể ngưng tụ được.
Khiến nó trở thành một khu vực “cấm ma”.
*Câu này có nghĩa là “Tôi có câu này, không biết có nên nói con mợ nó ra hay không”, chế ra bằng cách đọc hài âm từ câu chuyện một ông thương nhân đi mua lúa mì và vỏ quýt, lúc ngồi thuyền quay về thì mái chèo của người chèo thuyền bị gãy, người chèo thuyền mới hỏi ông là có thứ gì đưa ra thay mái chèo được không, ông bèn bảo “Đừng sốt ruột quá, tôi có quýt với lúa mì đây, có làm mái chèo được không”
Bạn cần đăng nhập để bình luận