Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2530: Trở về xem ta có quất chết ngươi không

Chương 2530: Trở về xem ta có quất chết ngươi không
Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao ta lại thắng Hà Chỉ tiền bối một ván?
Chẳng lẽ ‘tuyến thế giới’ nhảy vọt vào lúc ta không biết?
Tống Thư Hàng đần mặt ra.
‘Cốp cốp ~’ Lúc này, sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu gõ nhẹ lên đầu Tống Thư Hàng, hỏi: “Làm gì vậy? Đột nhiên phát ngốc?”
“Dường như trong lúc vô tình, ta lại nhổ lông dê của Hà Chỉ Ma Đế?” Tống Thư Hàng trả lời.
Sợi tóc ngố Sở các chủ: “…”
“Cảm giác trạng thái của Hà Chỉ tiền bối hôm nay không bình thường, tính cách thay đổi thất thường… Xem ra gần đây không thể nhổ lông dê hắn nữa rồi.” Tống Thư Hàng thở dài, lại nói: “Đáng tiếc, Côn Vương tiền bối đã bị ta đánh nổ thành trứng, giao cho Bạch tiền bối two, rõ ràng là chỗ nhổ lông dê số 2 khó khăn lắm mới tăng thêm được.”
Cũng không biết bao giờ mới có cơ hội tăng têm một vị đại lão có thể dùng để nhổ thuộc loại tiêu chuẩn như Côn Vương tiền bối vào sổ đen số 2 đây.
Bạch long tỷ tỷ nghe vậy, suy nghĩ chốc lát rồi đề nghị: “Kỳ thật Thư Hàng ngươi có thể truyền mã QR của ngươi cho Bá Cầu phân thân trên sao hỏa xa xôi kia mà, nếu như nó gặp được đối thủ thích hợp trên sao hỏa, ngươi có thể bảo Bá Cầu phân thân chiếu ra mã QR.”
“…” Sợi tóc ngố Sở các chủ nhịn không được nói: “Khăn quàng cổ tiên tử cô là ác long à?”
“Ý kiến hay!” Mắt Tống Thư Hàng sáng lên: “Ta phải nghĩ cách truyền mã QR cho Bá Cầu đại lão mới được.”
Kẻ dám đến sao hỏa khiêu chiến đại lão quả cầu béo phân thân ít nhất đều là tồn tại cấp Trường Sinh Giả.
Nếu như trong đó có một vài đại lão phù hợp tiêu chuẩn, vừa lúc có thể kéo vào sổ đen số 2, khiến sổ đen số 2 lạnh tanh trở nên náo nhiệt.
Sở tóc ngố lẳng lặng vểnh lên trời, mao mao nhìn trời, lặng lẽ không nói.
Tống Thư Hàng: “Ngoài ra, tư liệu vừa rồi Hà Chỉ tiền bối truyền qua, vừa hay chúng ta có thể thí nghiệm một chút. Tài liệu thực nghiệm tà vọng vừa rồi lấy được, vừa hay có thể phát huy được tác dụng.”
Bia đá đạo hữu lên tiếng: “Ta rất có hứng thú với phần tư liệu thực nghiệm này của Hà Chỉ truyền đến, ngươi mở khu thực nghiệm trong tiểu thế giới cho ta, để ta nghiệm chứng phần tư liệu này cho.”
Nếu như thực nghiệm thành công, có lẽ Bá Tống Huyền Thánh thật sự làm ra được ‘đại tiệc tà vọng’. Chắc hẳn, bất kể là chúa tể Cửu U Bạch two hay là Bạch Thánh hiện thế đều sẽ rất thích mới đúng. Cho nên, thân là pháp khí trung thành nhất của chủ nhân, nó có nghĩa vụ trợ giúp Tống Thư Hàng hoàn thành thực nghiệm ‘đại tiệc tà vọng’.
Vũ Nhu Tử da đen chui ra khỏi cái bóng của Tống Thư Hàng, nói: “Tống tiền bối, ta cũng vào nữa, trợ giúp bia đá tiền bối.”
Dù sao bản thể đã đi theo bên cạnh Tống Thư Hàng, nếu cô ở lại chỗ này, phương diện ‘trải nghiệm’ sẽ trùng hợp với bản thể, còn không bằng đi làm chút chuyện chính cô muốn làm.
Chẳng hạn như yên ổn học tập, vui vẻ tiến hành một vài thực nghiệm độ khó cao, nghiệm chứng tri thức lý thuận trên mặt thực tiễn.
“Đi đi, sau đó để ta xem xem có thể lừa Biệt Tuyết Tiên Cơ qua trợ giúp chúng ta hoàn thành thí nghiệm hay không.” Tống Thư Hàng cười ha ha nói.
Sau lưng.
Lúc Vô m Tử, Thương Hải Thư Sinh, Diệp Thanh Đạo Cô nghe Bá Tống Huyền Thánh nhắc tới bốn chữ ‘Biệt Tuyết Tiên Cơ’ thì nhịn không được tiết nước bọt.
Mặc dù Biệt Tuyết Tiên Cơ không thuộc nhóm tiên tử xinh đẹp nhất tu chân giới, nhưng cô tuyệt đối là tiên tử có thể làm người ta chảy nước bọt nhất tu chân giới.


Bên kia, Biệt Tuyết Tiên Cơ đang cau mày suy tư về đề nghị của Bá Tống.
“Đưa tà vọng lên bàn ăn giống tâm ma ư?” Biệt Tuyết Tiên Cơ xoa mi tâm.
Nếu như mấy tháng trước có người nói với cô muốn ăn tà vọng, cô nhất định sẽ quăng qua một cái tát. Thứ như tà vọng, ăn được sao?
Nhưng bây giờ, ngay cả thiên kiếp uy nghiêm đều biến thành nguyên liệu nấu ăn… Vậy tà vọng có thực thể bị mang lên bàn ăn hình như càng có tính khả thi hơn.
Sau khi suy tư thật lâu, Biệt Tuyết Tiên Cơ trả lời: [Muốn chế tà vọng thành nguyên liệu nấu ăn, ngươi có nắm chắc không?]
[Ta vừa đạt được một phần ‘tư liệu nghiên cứu tà vọng’ kỹ càng từ trong tay một vị đại lão viễn cổ, hơn nữa chính miệng vị đại lão viễn cổ này thừa nhận, linh cảm để hắn nghiên cứu ‘món ăn thiên kiếp’ là bắt nguồn từ nghiên cứu tà vọng. Cho nên, ta cảm thấy nếu như Tiêu Cơ muốn có lý giải sâu sắc đối với ‘món ăn thiên kiếp’ thì có thể đến tham gia hạng mục nghiên cứu tà vọng cùng bọn ta.] Tống Thư Hàng trả lời.
Biệt Tuyết Tiên Cơ lập tức đáp: [Thành giao!]
Tư liệu nghiên cứu tà vọng của đại lão viễn cổ sáng tạo ‘món ăn thiên kiếp’ thật sự quá hấp dẫn cô.
Cô thật sự không từ chối được cám dỗ to lớn như vậy.
Đối với cô, loại tư liệu nghiên cứu về nguyên liệu nấu ăn này có lực hấp dẫn ngang bằng với lực hấp dẫn của công pháp cấp Kiếp Tiên đối với tán tiên.
Hơn nữa, vị đại lão viễn cổ kia chưa hoàn thành ‘hóa tà vọng thành nguyên liệu nấu ăn’, nếu để cô thay vào thì đó cũng là một loại khiêu chiến với cô.
Khiêu chiến trên đạo tiên trù!
[Bây giờ ngươi đang ở đâu, ta đi tìm ngươi.] Biệt Tuyết Tiên Cơ không hề che giấu tâm tình ‘không thể chờ đợi được’ của bản thân.
Tống Thư Hàng cười khà khà.
Ngài sử dụng công kích cám dỗ ‘tài liệu nghiên cứu tà vọng của Hà Chỉ Ma Đế’ với Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Biệt Tuyết Tiên Cơ chịu một vạn điểm thương tổn.
Ngài thành công dụ được một Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Tống Thư Hàng: [Tiên Cơ cô đi tìm Sở Sở, sau đó, ta trực tiếp lợi dụng lực lượng không gian mang hai người qua đây. Ngoài ra, trong quá trình thực nghiệm có thể sẽ dùng đến dụng cụ làm bếp tiên trù, Tiên Cơ cô nhớ mang theo nhé.]
Trên người Sở Sở mang theo tọa độ đao gỗ thánh ấn.
Kể từ đó, hắn có thể trực tiếp đón Biệt Tuyết Tiên Cơ và Sở Sở vào thế giới hạch tâm.
Nếu may mắn, có lẽ tối nay có thể thưởng thức tài nấu nướng của Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Ngoài ra…
Chờ sau khi Biệt Tuyết Tiên Cơ đến nơi, tốc độ quét tà vọng của bọn họ cũng phải tăng lên.
Tránh cho Tiên Cơ đến lại không cách nào cưng cấp thực nghiệm phẩm tà vọng đầy đủ.
“Vậy tiếp theo, đi tới địa điểm tà vọng kế đến đi.” Tống Thư Hàng xoay người, nói với Thương Hải Thư Sinh.
Thương Hải Thư Sinh gật đầu, nói: “Tà vọng cường đại cách chỗ chúng ta gần nhất là sơn thôn Hồ Áo cách đây hai trấn nhỏ, trong một sơn lâm ở nơi đó có một tà vọng với lực uy hiếp trên cấp năm, thực lực cụ thể không biết.”
“Đi thôi, đến lúc đó ta ra tay đánh tà vọng gần chết trước, sau đó A Thập Lục, Vũ Nhu Tử, còn có Tiểu Thải, các cô thay phiên nhau xử vài con tà vọng thử xem.” Tống Thư Hàng vung tay lên, tế ra chiến xa Hà Long Thần Hành.
Trước khi đi, hắn lại đưa mắt nhìn hòa thượng tây và Vô m Tử đạo trưởng.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, hắn duỗi tay lấy ra một cái bình nhỏ, ném cho hòa thượng tây.
Hòa thượng tây nghi hoặc nhận lấy bình nhỏ: “Tống tiền bối, đây là cái gì?”
[Một loại nước suối kéo dài tuổi thọ, có thể kéo dài ít nhất năm mươi năm tuổi thọ.] Tống Thư Hàng truyền âm nhập mật: [Ta nghĩ, hẳn là ngươi sẽ cần tới nó.]
Hòa thượng tây sững sờ, sau đó hắn chắp tay với Tống Thư Hàng: “Tạ ơn Tống tiền bối.”
Sư phụ hắn Vô m Tử đạo trưởng lúc còn trẻ từng bị trọng thương, bây giờ tuổi thọ không dài.
Tống tiền bối tặng hắn phần lễ vật này, chí ít có thể giúp sư phụ hưởng thêm năm mươi năm tuổi thọ nữa.
Phần lễ vật này, hắn thực sự không cách nào cự tuyệt.
Dù rằng sư phụ ngày nào cũng quất hắn, kỳ thật sâu trong lòng hắn vấn rất kính yêu sư phụ.
Đáng tiếc, nếu như sư phụ là hòa thượng thì càng tốt rồi.
Hòa thượng tây dùng ánh mắt phức tạp nhìn Vô m Tử.
“Làm gì?” Vô m Tử cảnh giác trong lòng.
“Kỳ thật hình dáng quả đầu của sư phụ rất thích hợp để cạo trọc ạ.” Hòa thượng tây giơ ngón cái lên, nhe răng cười.
Vô m Tử: “…”
Trở về xem ta có quất chết ngươi không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận