Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2039: Thực Tại Ảo – Năng Lực Vạn Năng?

Chương 2039: Thực Tại Ảo – Năng Lực Vạn Năng?
Sau cú va chạm mạnh, không ít thú tu trong các khoang không chống đỡ nổi mà rơi vào cơn hôn mê ngắn ngủi.
Đồng bạn của họ vội vàng ra tay, dùng các thủ đoạn để cứu tỉnh đồng đội của mình.
Người cho uống đan dịch, người thì dùng pháp thuật chữa trị, có người còn kêu gọi thống thiết… Nhưng thủ đoạn mà Tống Thư Hàng trông thấy nhiều nhất, thẳng thắn thô bạo nhất, chính là liên hoàn tát.
Thú tu lên được mặt trăng vàng kim đều có tố chất thân thể cường hãn và đã trải qua giám định của Viên Vương siêu to khổng lồ, thế nên đồng đội của họ cứ thế vung tay lên mà tát lấy tát để, chẳng khách sáo gì cả.
Bốp bốp bốp! Bép bép bép! Bốn phía vang vọng tiếng kêu và tiếng vả, tiết tấu đều đặn khiến cho người ta cảm thấy mình đang ở trong một buổi hòa nhạc lớn với những khán giả vỗ tay nhiệt tình.
“Bạch tiền bối đâu?” Hai chân nhũn cả ra, Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi. Thân thể bằng gỗ cũng phối hợp với cái đầu của hắn mà không ngừng run lên.
“Ở đằng kia, đang vẫy chúng ta kia kìa.” Bạch long tỷ tỷ chỉ móng vuốt về một hướng rồi trả lời.
Tống Thư Hàng quay sang nhìn về phía bạch long tỷ tỷ vừa chỉ.
Ở bên đó, khoang VIP của Bạch tiền bối đã mở ra, Bạch tiền bối đang dựa vào cửa sổ vẫy tay với Tống Thư Hàng, trông có vẻ tâm tình rất tốt.
“Chúng ta đi hội họp với Bạch tiền bối đi.” Tống Thư Hàng vịn chỗ ngồi, từ từ đứng dậy.
Khoang trống trên đại thụ mở ra.
Bạch long tỷ tỷ duỗi móng vuốt, ôm Tống Thư Hàng và nửa người của Bạch Thánh Quân, bay ra khỏi khoang.
Sau đó nửa người dưới của Bạch tiền bối tự động chạy về phía khoang VIP.
Nửa người còn lại của Bạch tiền bối bay ra khỏi khoang thuyền, kết nối một cách hoàn mỹ với hai chân của mình.
“Chắc hẳn nơi này chính là bí địa thí luyện thánh sơn Gars.” Bạch tiền bối nói, sau đó ngồi xuống, dùng ngón tay chọc lỗ trên mặt đất.
Mặt đất rất mềm, có một số nơi còn là bãi cát.
Tống Thư Hàng cũng ngồi xuống chọc lỗ trên mặt đất như Bạch tiền bối. Hắn chọc nhẹ một cái, mặt đất đã thủng mộ lỗ nhỏ, mà lực lượng vẫn không ngừng thẩm thấu vào lòng đất.
Sau khi sáu mươi sáu con thánh viên biến thành thánh viên bọc thép, thân thể Tống Thư Hàng đã được cường hóa lên rất nhiều.
Cho nên hắn không khống chế được cường độ của cú chọc này.
“Sau khi trải qua thí luyện và được Viên Vương thừa nhận, mức độ cường hóa của Thánh Viên Long Lực Thần Công còn vượt xa tưởng tượng của ta.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn lắc lắc tay, sau đó tiếp tục chọc đất để điều chỉnh lực lượng của mình.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn đối diện với chuyện sức mạnh của nhục thân tăng vọt, nên đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm lắm rồi.
“Ngươi chưa nhận ra nơi này mang đến cảm giác rất quen thuộc à?” Lúc này, sợi tóc ngố của Sở Các Chủ lên tiếng.
Tống Thư Hàng gật đầu, đáp: “Không hiểu vì sao khi đáp xuống mặt trăng vàng kim này thì ta lại có cảm giác thân thiết như “về nhà” vậy.”
“Không, ý ta là nó rất giống Bích Thủy Các của ta.” Sở Các Chủ nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma lên tiếng: “Không có gì lạ. Bích Thủy Các chính là nhà của Sở đạo hữu. Tống Thư Hàng thì lại cảm thấy nơi đây giống nhà mình. Bạch Thánh Quân cũng từng nói khi đến gần thánh sơn Gars, hắn bỗng nhớ về cố hương. Có lẽ mặt trăng vàng kim này có thể cho người ta cảm giác ấm áp như về nhà chăng?”
“Không… hết thảy những gì ở đây cực kì giống Thực Tại Ảo, ta nghĩ ý của Sở đạo hữu là như vậy đúng không?” Bạch long tỷ tỷ nói.
Không riêng một mảnh đất nào, mà toàn bộ mặt trăng vàng kim này đều giống một Thực Tại Ảo.
Thế thì ngầu quá!
Đây không phải là một thành phố, mà là cả một tinh cầu nhỏ đấy!
Sở Các Chủ có thể duy trì Bích Thủy Các đã là kì tích. Để duy trì Bích Thủy Các, thậm chí phần lớn thời gian cô còn phải chìm trong trạng thái ngủ say.
Mà tinh cầu màu vàng này có thể tích vượt xa Bích Thủy Các, thời gian duy trì nó cũng không phải một hai ngày. Nếu truy tra nguồn gốc của thánh sơn Gars và bí địa thí luyện thánh sơn Gars của Thú giới thì có khi phải tra đến trước thời Viễn Cổ!
Đó là thời đại mà cả Thánh Nhân Nho Gia và Thiên Đình Viễn Cổ đều chưa xuất hiện.
Tống Thư Hàng đột nhiên nhớ đến cái gì, bèn hỏi: “Bạch long tỷ tỷ, ta nhớ cấu tạo của Thiên Đình Viễn Cổ cũng liên quan đến Thực Tại Ảo đúng không?”
“Đúng vậy, cấu tạo của Thiên Đình Viễn Cổ đúng là có liên quan đến Thực Tại Ảo, cũng có thể nói nó là bản cường hóa của Bích Thủy Các nhà Sở đạo hữu. Chính vì cấu tạo đặc thù ấy mới khiến các thành viên của Thiên Đình dung nhập Đạo của mình vào trong Thiên Đình.” Bạch long tỷ tỷ gật đầu đáp.
Tống Thư Hàng suy tư: “Sao ta cảm thấy năng lực Thực Tại Ảo của cảnh giới Tôn Giả nghịch thiên thế nhỉ?”
“Chính xác đấy.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói: “Trong trí nhớ của ta, Xích Tiêu Tử từng khen ngợi sự đặc biệt của Thực Tại Ảo đến mấy lần liền.”
Hai mắt Bạch tiền bối sáng ngời lên: “Nếu mặt trăng màu vàng này là do Thực Tại Ảo diễn hóa thành thì nó sẽ có một hạch tâm, chúng ta tìm hạch tâm của nó ra đi!”
“Phải tìm thế nào?” Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma đề nghị: “Hay là đào hang? Nếu là hạch tâm thì có khi nó tồn tại ở trong lòng mặt trăng đấy.”
“Nhưng cũng có thể nó nằm ở một chỗ khác trên mặt trăng vàng này, chẳng bằng để Bạch tiền bối dùng nhánh cây dò đường để tìm còn hơn.” Tống Thư Hàng nói.
“Ừ, làm thế đi.” Bạch tiền bối gật đầu, bẻ một nhánh cây trên thân Tống Thư Hàng rồi ném lên trời.
Tách ~
Đột nhiên, một vệt sáng phóng tới, đánh nổ nhánh cây này.
Tống Thư Hàng trợn tròn mắt: “???”
Là ai mà dám đánh nát cả nhánh cây nhỏ xinh của hắn?
Tay đứt ruột xót, dù là nhánh cây nhỏ đã bị bẻ gãy cũng là một phần thân thể của hắn đấy nha!
Vệt sáng đột ngột xuất hiện này là mở màn của thí luyện.
Những con quái vật hình thù dữ tợn bỗng chui ra từ bóng tối giữa không trung.
Bọn chúng có thiên phú tương tự với năng lực không gian, có thể ngưng tụ ra từng mảng bóng tối giữa không trung rồi qua lại tự do trong bóng tối ấy.
“Đây cũng là một phần của thí luyện sao?” Bạch tiền bối xoa cằm nói.
Ở phía xa, một con quái vật ba mắt phát ra tiếng cười quái dị. Ban nãy chính nó đã bắn nổ nhánh cây của Tống Thư Hàng.
Đang cười, tự nhiên nó ho khù khụ như bị sặc.
Sau đó quái vật ba mắt đấm thùm thụp lên ngực mình, ai ngờ càng đấm càng sặc dữ hơn.
Sặc sấp mặt một hồi, con quái vật sùi bọt mép ngã xuống đất rồi run lên bần bật.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma: “…”
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy có kẻ địch tự cười rồi tự làm chính mình bị sặc đấy.
Cùng lúc ấy, những thú tu leo ra khỏi khoang trong đại thụ đã lao vào vật lộn với đám quái vật kia.
Đây cũng là một phần trong thí luyện sao?
“Đã vậy thì…” Sáu mươi sáu con thánh viên bọc thép trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng ngân lên vang dội, hắn tiến lên một bước, dộng một quyền lên con quái vật bị sặc đến sùi bọt mép kia.
Tạch!
“Khoan, cảm giác dưới nắm đấm không đúng!” Tống Thư Hàng vội vàng nhảy lùi lại. Nắm đấm của hắn vừa rồi hệt như đấm vào một quả bóng.
Có gì đó không ổn?
Khi Tống Thư Hàng còn đang suy tư thì con quái vật ba mắt đã tiêu tán đi.
Sau đó, một lá bùa không trọn vẹn rơi vào nắm đấm của Tống Thư Hàng.
Từ trong phù văn tuôn ra một lượng lớn kinh nghiệm tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận