Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1616: Thiên Phạt

Chương 1616: Thiên Phạt
Tống Thư Hàng cảm thấy gần đây trạng thái của hắn không tốt lắm, vận may thì vẫn bình thường nhưng mấy ngày nay bảo bối của hắn cứ ra đi từng thứ một...
Số linh thạch khó khăn lắm mới kiếm được lại bị con rối tiên tử dùng hết.
Hóa thân spam nhóm chat tốn bao công sức lắp ráp thì bị thiên kiếp phá hỏng.
Trùng Sinh đan vất vả lắm mới mưa được, vừa nuốt vào chưa được bao lâu đã không còn.
Một giọt kim loại lỏng khó lắm mới mọc ra lại đột nhiên biến mất.
Qua mấy ngày nữa hắn phải đi ba nhà Phật Đạo Nho, đến cửa cầu tinh lọc thân thể, lại cầu thêm bùa hộ mệnh. À đúng rồi, cũng nên đi giáo hội thánh quang phương Tây, xem thử có thể hưởng ké lễ rửa tội, cầu bình an không, không thể bên nặng bên nhẹ được.
Ngay lúc Tống Thư Hàng còn đang suy nghĩ, trong hư không có một luồng lôi quang đột nhiên đánh xuống.
Luồng lôi quang này cũng không quá lớn, kích thước vẫn bình thường, về mặt hình thái thì yếu hơn kiếp lôi rất nhiều, nhưng bên trong nó lại ẩn chứa một loại sức mạnh hủy diệt tất cả.
Lôi quang đến quá nhanh, không hề cho người ta thời gian phản ứng.
Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy lôi quang, nó đã đến trước mặt Tống Thư Hàng.
“Đi!”
Bên tai Tống Thư Hàng vang lên tiếng Bạch tiền bối phân thân. Bạch tiền bối phân thân hướng về phía Tống Thư Hàng cong ngón tay bắn bay hắn.
Ngay lúc bắn bay Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối phân thân cầm lấy trường mâu trong tay Tống Thư Hàng rồi ném nó lên không trung.
Ầm!
Lôi quang bổ trúng thanh trường mâu, đánh nó nổ thành tro.
Trong lòng Tống Thư Hàng lại đau nhói.
Thanh trường mâu này là chiến lợi phẩm thu được từ trên người Thiên Nhân. Đừng xem thường nó, nó là pháp khí đặc chế cấp ngũ phẩm, sau khi ném đi, có thể thông qua pháp khí đồng bộ thu hồi nó về. Nếu bán đi cũng kiếm được rất nhiều linh thạch.
“Đây là cái gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tại sao đột nhiên lại có thiên lôi bổ hắn? Hơn nữa sức mạnh hủy diệt tất cả ẩn trong luồng lôi quang kia chẳng khác gì bug, trong thánh kiếp bát phẩm cũng không gặp thiên lôi khủng bố như vậy.
Nhưng... Tống Thư Hàng lại cảm thấy thiên lôi này khá quen mắt.
Ừ, gần đây ngoài việc thường xuyên không giữ được bảo bối, hắn còn có một tật xấu là nhìn cái gì cũng thấy quen mắt.
Tóm lại, gần đây hắn bệnh không nhẹ.
“Thiên phạt.”
Bạch tiền bối phân thân trả lời, ánh mắt của hắn vẫn nhìn lên trời, không hề buông lỏng cảnh giác.
Thiên phạt?
Nhớ ra rồi.
“Lúc trước đại lão quả cầu béo từng phân ra một phân thân, cưỡng ép xông vào hiện thế, kết quả là bị loại thiên lôi này đánh chết.”
Tống Thư Hàng moi ra được hình ảnh tương quan từ trong trí nhớ của mình.
Lúc đó đại lão quả cầu béo còn chưa có được thân xác Vân Tước Tử tiên tử, nó tốn bao công sức hóa thân đến hiện thế, nhìn trời hét to ‘Hợp thể đi~ hợp thể’, kết quả lại bị thiên phạt đánh.
Bạch tiền bối two từng kể trong cuộc đời của mình, chúa tể Cửu U chỉ có một cơ hội bước vào hiện thế, cùng với một lần sử dụng quyền lực Thiên Đạo. Ngoại trừ hai điều này, một khi chúa tể Cửu U bước vào hiện thế sẽ phải chịu thiên phạt, bộ phận tiến vào hiện thế sẽ bị đánh tan thành mây khói.
“Chẳng lẽ là do một giọt kim loại kia tượng trưng cho một bộ phận của đại lão quả cầu béo, vậy nên nó vừa xuất hiện ở bên ngoài thế giới Cửu U đã lập tức dẫn thiên phạt đến?”
Ngoài ra, Tống Thư Hàng tinh mắt phát hiện ra một điều... uy lực và kích thước của luồng lôi điện thiên phạt vừa mới xuất hiện yếu hơn nhỏ hơn thiên phạt ở hiện thế rất nhiều.
Hay là do nơi này là thế giới hắc long, sức mạnh của Thiên Đạo truyền tới nơi này đã bị suy yếu?
“Không ổn, chúng ta bị khóa mục tiêu rồi.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Tống Thư Hàng:
“Bị thiên phạt khóa á?”
“Ừ.”
Bạch tiền bối phân thân gật đầu, trên mặt lộ vẻ nghiêm túc.
“Có cứu được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thiên phạt là thứ mà ngay cả hóa thân của chúa tể Cửu U cũng không tiêu diệt được.
Bạch tiền bối phân thân lắc đầu:
“Bó tay thôi, thiên phạt khác với thiên kiếp. Thiên kiếp sẽ có lúc đánh xong nhưng thiên phạt là không chết không thôi. Hơn nữa bị thiên phạt bổ trúng cũng chẳng khác gì chết.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Vừa rồi một giọt kim loại lỏng của đại lão quả cầu béo kia đã biến mất trên trường mâu rồi mà? Tại sao hắn và Bạch tiền bối phân thân còn bị khóa mục tiêu?
Người qua đường vô tội dù nằm cũng trúng đạn.
“Bị thiên phạt bổ trúng thì sẽ thần hình toàn diệt ư?”
Tống Thư Hàng vội hỏi.
“Đương nhiên, hơn nữa nó còn tàn khốc hơn cả thiên kiếp. Thiên kiếp vô tình nhưng cuối cùng vẫn giữ lại một đường sinh cơ cho người độ kiếp. Từ xưa đến nay, số tu sĩ giữ được hơi tàn sau khi độ kiếp thất bại cũng không ít. Thậm chí nếu vận khí tốt, có tỷ lệ rất nhỏ giữ được thần hồn, sống lại thông qua pháp khí hồi sinh. Mà gặp phải thiên phạt, thập tử vô sinh.”
Dứt lời, Bạch tiền bối phân thân ngưng tụ linh lực toàn thân, trông hệt như một con báo đang săn mồi.
“Vậy thì chỉ còn một cách.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
“Ta cũng nghĩ như vậy... thời gian chờ hồi sinh của ngươi hết chưa?”
Bạch tiền bối phân thân hỏi.
Tống Thư Hàng rầu rĩ nói:
“Hết rồi, mới vừa hết đây thôi.”
Trong giọng nói ẩn chứa sự chua xót không nói nên lời.
“Thả lỏng thân thể, từ bỏ tất cả kháng cự, thu hết pháp khí tùy thân cất vào vòng tay pháp khí, đặt lên người tiểu m Trúc. Nhanh lên một chút, không còn nhiều thời gian đâu.”
Bạch tiền bối phân thân nhanh chóng dặn dò.
Tống Thư Hàng cũng làm đúng theo lời Bạch tiền bối.
Hắn thu tất cả pháp khí, vật kiện đáng tiền trên người cùng với túi thu nhỏ cất vào trong vòng tay pháp khí.
Hắn triệu hồi mỹ nhân rắn công đức.
@#%× Tiên Tử há miệng phun Xích Tiêu Kiếm tiền bối ra.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, lát nữa phiền ngài chú ý đến tiểu m Trúc giúp ta.”
Tống Thư Hàng tháp vòng tay pháp khí xuống, treo lên trên thân Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
“Lên đường bình an.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối trầm giọng nói.
Nhìn đi, nó đoán đâu có sai, tên Tống Thư Hàng này thật sự mang thuộc tính ‘không hề lãng phí một món pháp khí hồi sinh nào’!
“Đến rồi!”
Bạch tiền bối phân thân nhắc nhở.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bay đến bên cạnh Lý m Trúc và cô gái say rượu của thế giới hắc long, bảo vệ bọn họ.
Bạch tiền bối lướt đến bên cạnh Tống Thư Hàng.
Ầm ầm~~
Trên bầu trời, lại là một luồng phiên phạt ngưng tụ, tiếng sấm rền vang không dứt.
“Sẵn sàng chưa?”
Bạch tiền bối phân thân hỏi.
“Đã sẵn sàng, Bạch tiền bối cố gắng nhẹ một chút nhé, đừng làm ta đau đớn quá.”
Tống Thư Hàng nhờ vả, trong giọng nói chứa đầy sự bi thương.
Bạch tiền bối phân thân dùng ngón tay làm kiếm, chỉ về phía Tống Thư Hàng.
Kiếm quang hóa thành kiếm võng, vây lấy hắn.
Ngay sau đó, ý thức của Tống Thư Hàng trở nên mơ hồ.
Hình ảnh hắn thấy cuối cùng là Bạch tiền bối phân thân điềm tĩnh mỉm cười:
“Lần sau gặp lại, nếu như có cơ hội...”
Sau đó thiên phạt đánh xuống, lôi quang chói mắt đâm mù mắt Tống Thư Hàng.
Luồng thiên phạt này đã trải qua quá trình tụ lực, to hơn luồng thiên phạt trước đó gấp mấy lần.
“Đây là lời chúc cuối cùng của ta... Chúc ngươi may mắn, Thư Hàng tiểu hữu.”
Tiếng của Bạch tiền bối phân thân vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
************
Chờ khi ý thức tỉnh táo lại, Tống Thư Hàng phát hiện mình lại xuất hiện trong cảnh tượng tàn khốc kia.
Một thế giới thuần trắng.
Một đồng vàng lớn bằng một chiếc bàn không ngừng xoay tròn với đủ loại tư thế, tốc độ xoay tròn đều đều, tiết tấu ổn định khiến người ta yên tâm.
“Thành công tiến vào giai đoạn hồi sinh, như vậy có nghĩa là ta không bị thần hình câu diệt.”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Tống *Lần này bị Bạch tiền bối phân thân giết chết* Thư Hàng.
Về mặt nguyên lý, kiểu chết lần này của hắn giống như của thiếu nữ người máy tóc vàng. Lúc trước Thư Hàng không muốn để cô ấy táng thân dưới thiên kiếp, thân tử đạo tiêu, thần hình câu diệt, thế nên đã cho cô ấy buộc định với một đồng vàng hồi sinh, sau đó móc lò phản ứng hạt nhân trong cơ thể cô ấy ra.
Lần này vì tránh cho Tống Thư Hàng táng thân dưới thiên phạt, thần hình câu diệt, Bạch tiền bối phân thân đã chém chết hắn trước.
Có câu người chết là hết, chết rồi thì thiên phạt cũng sẽ không đuổi theo đánh nữa, sau đó Tống Thư Hàng có thể dựa vào đồng vàng hồi sinh tiến vào giai đoạn sống lại.
Chẳng lẽ đây chính là nhân quả báo ứng trong truyền thuyết, lần nào cũng hiệu nghiệm? Trước kia hắn đối xử với thiếu nữ người máy tóc vàng thế nào thì hôm nay cũng bị đối xử lại y như vậy?
Một lần lạ, hai lần quen.
Đã trải qua quy trình sống lại của đồng vàng hồi sinh một lần, Tống Thư Hàng rất bình tĩnh.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào đồng vàng đang xoay tròn.
Tốc độ xoay tròn của đồng vàng bắt đầu gia tăng, tiến vào bước cuối cùng trong quy trình hồi sinh.
Mỗi lần dùng đồng vàng hồi sinh sống lại đều là một lần đánh cược!
Nếu là mặt trước, mười tháng sau là có thể sống lại.
Nếu là mặt sau, phải mười năm sau mới có thể trở về từ cõi chết.
Nếu vận khí nghịch thiên, tiền vàng dựng đứng, vậy chỉ cần mười giây là có thể sống lại ngay tại chỗ, bắt đầu cuộc sống mới.
“Lần trước vận khí quá kém, ném ra mặt sau. Hôm nay cơ hội thí nghiệm huyết thống lại đến rồi.”
Tống Thư Hàng đưa tay cách không điểm về phía đồng vàng hồi sinh.
Rốt cuộc là người Châu u hay là người Châu Phi thì phải xem hôm nay thôi.
“Bạch tiền bối phù hộ!”
Tống Thư Hàng vung tay thật mạnh.
Rầm~
Đồng vàng hồi sinh bắn lên thật cao giống như đạn đại bác, sau đó lại xoay tròn rơi xuống.
“Dựng đứng cho ta!”
Tống Thư Hàng hô to.
Ơ?
Sao cảnh này cũng quen thế nhỉ?
Bệnh quen mắt của ta lại tái phát ư?
Không, không đúng.
Lần trước hình như ta cũng dùng tư thế này, cũng nói lời thoại này, kết quả lại ném ra mặt sau.
Trong lòng Tống Thư Hàng dâng lên dự cảm không ổn.
Sơ ý quá rồi.
Đáng lẽ hôm nay ta phải đổi tư thế khác mới đúng.
Trước kia lúc rút thẻ, làm sao để nâng cao tỷ lệ thành công?
Ấy ấy năng lượng ma pháp?
Rửa mặt, rửa tay, sau đó để tâm linh ở vào trạng thái thuần khiết nhất, tâm vô tạp niệm?
Đại pháp ‘Mẹ ơi hãy yêu con lần nữa’?(*)
Xí, những thủ đoạn này đều là kỹ năng riêng người Châu Phi.
Trong lúc Tống Thư Hàng vẫn đang suy nghĩ, đồng vàng đã rơi xuống đất.
Cạch~
Đồng vàng nằm trên mặt đất, mặt ngửa lên trên là mặt sau.
Lại là mặt sau, lại là mười năm.
Sắc mặt Tống Thư Hàng ảm đạm nhợt nhạt.
“Mười năm quá lâu, ta muốn càng sớm càng tốt kia.”
Khổ nổi Thời Quang thành cũng đã hết năng lượng, có muốn rút ngắn thời gian cũng không được.
Lần này hết thật rồi.
Keng!
Ngay lúc Tống Thư Hàng tuyệt vọng, đồng vàng nằm trên mặt đất bỗng nảy lên, sau đó lại rơi xuống đứng vững trên đất.
Đứng, dựng đứng rồi!
Vậy có nghĩa là chỉ mười phút sau, Tống Thư Hàng hắn sẽ sống lại!
Sống sót sau tai nạn, trong lúc tuyệt vọng lại thấy được hy vọng, đi vào ngõ cụt lại tìm được lối ra!
Tống *cảm động đến mức khóc một dòng sông* Thư Hàng.
Mười phút sau.
Tống Thư Hàng chậm rãi mở mắt ra.
Chú thích:
(*) Tên gốc ‘妈妈再爱我一次’(tên tiếng Anh: My Beloved), tạm dịch là ‘Mẹ ơi hãy yêu con lần nữa’. Đây là một bộ phim đài loan phát hành năm 1988
Bạn cần đăng nhập để bình luận