Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2454: Nếu như có duyên, gặp lại chốn giang hồ!

Chương 2454: Nếu như có duyên, gặp lại chốn giang hồ!
Buổi Huyền Thánh giảng pháp của Bá Diệt Thánh Quân được định trước sẽ ghi vào lịch sử tu chân này cuối cùng cũng kết thúc.
Màn hình nhân tiền hiển thánh bắt đầu mờ dần.
Các tu luyện giả chỉ có thể thấy có một luồng sáng mà mắt thường có thể quan sát được giáng xuống người Bá Tống Huyền Thánh, đó là sức mạnh công đức phong phú khôn cùng!
Sức mạnh công đức mà Tống Thư Hàng nhận được lần này lớn hơn cả bốn lần trước!
Có lẽ là do giảng pháp lần này quá chấn động lòng người chăng? Hoặc là do Thiên Đạo đã biến mất, không có phí chênh lệch cho trung gian, thế nên sức mạnh công đức lần này mới nhiều đến thế?
Tống Thư Hàng thu lại tâm thần, dẫn một lượng lớn sức mạnh công đức vào ‘mỹ nhân rắn công đức’, hy vọng cô có thể tiến hóa thêm một bước dựa trên cơ sở hiện tại. Nếu như mỹ nhân rắn công đức có thể tiến hóa một mạch đến cảnh giới cửu phẩm, vậy sau này khi độ thiên kiếp cửu phẩm hắn sẽ thoải mái hơn nhiều.
Ở sau lưng hắn, mỹ nhân rắn công đức đã thoát khỏi chế độ ‘nữ đế tiên tử vũ trang’, tay của cô cử động thoăn thoắt, kéo hoa sen trắng lơ lửng trong không trung tới, xoay người lấy tay áo che miệng, lén lút ăn hết hoa.
Sức mạnh công đức trong không trung không ngừng rót vào người cô nhưng lại bị cô chia thành bốn phần: ba nhỏ, một lớn.
Một phần được cô hấp thu.
Một phần bị cô dẫn tới ‘cá voi mập công đức’, cường hóa uy năng của thú cưỡi này, thực ra bây giờ cá voi mập công đức đã được coi là một phần của @#%x Tiên Tử.
Một phần khác bị cô dẫn tới ‘cây sấm sét công đức’, cây sấm sét lấp lóe sức mạnh thiên kiếp này là vũ khí của cô.
Còn phần sức mạnh công đức lớn nhất lại được chuyển đến ‘mạng công đức’ như ẩn như hiện. Mạng công đức mới là trọng điểm của đợt tiến hóa này, nó rất quan trọng với tương lai của Tống Thư Hàng.
“Cảm ơn các vị đã xem lần nhân tiền hiển thánh cuối cùng của ta, sau lần hiển thánh này, ta sẽ không xuất hiện trên đài hiển thánh nữa. Chư vị đạo hữu, nếu như có duyên, chúng ta sẽ gặp lại nhau nơi chân trời!”
Tống Thư Hàng chắp tay, hoàn toàn biến mất khỏi màn hình ‘nhân tiền hiển thánh’, chào từ biệt các đạo hữu trong chư thiên vạn giới trong tư thái cool ngầu.
Nếu như bỏ qua linh quỷ tiên tử đứng sau lưng túm chăn hộ hắn thì tạo hình lúc này Tống Thư Hàng sẽ rất ngầu.
Giảng pháp của ‘Bá Diệt Thánh Quân’ kết thúc mỹ mãn!


Bụp ~
Hình ảnh nhân tiền hiển thánh hoàn toàn biến mất.
Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng bị dịch chuyển đến ‘thế giới thiên kiếp bát phẩm đã sụp đổ’.
Không có Thiên Đạo chủ động ra tay chữa trị, không biết đến bao giờ thế giới thiên kiếp bát phẩm đã sụp đổ này mới hồi phục được? Nói không chừng… nó sẽ hoàn toàn vỡ nát, biết mất triệt để luôn?
Trong vũ trụ mênh mông.
Tống Thư Hàng nhanh chóng lấy ra một chiếc quần lửng từ ‘vòng tay pháp khí’ rồi mặc vào, trước mặt chư thiên vạn giới hắn không tiện mặc quần nên cứ thấy giữa hai chân lành lạnh, không thể nào quen được.
Đợi hắn mặc quần xong, linh quỷ tiên tử nhanh chóng nhập vào người hắn, biến mất không thấy bóng dáng… cô ấy đang xấu hổ thì phải?
[Rõ ràng là tồn tại nhất thể với ta, không cần phải ngại ngùng chứ nhỉ?]
Sau đó, Tống Thư Hàng lại xoay người nhìn mỹ nhân rắn công đức với ánh mắt mong đợi. @#%x Tiên Tử tiếp nhận nhiều sức mạnh công đức đến vậy, cô có thể tiến hóa lên cảnh giới cửu phẩm hay không hoàn toàn phải xem lần này!
Dù sao thì hắn cũng đã kết thúc lần giảng pháp cuối cùng, không còn kỳ ngộ thu hoạch nhiều sức mạnh công đức như hồi còn Huyền Thánh giảng pháp nữa. Nếu như lần này @#%x Tiên Tử không thể tiến hóa lên cảnh giới cửu phẩm, vậy không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào nữa.
Tống Thư Hàng xoay người lại, nhìn thấy mỹ nhân rắn công đức lặng lẽ nhả tơ.
Cây thiên kiếp công đức khổng lồ đứng sừng sừng sau lưng cô, trở thành khung đỡ cho cô kết kén.
Tống Thư Hàng: “…”
@#%x Tiên Tử, cô là truyền nhân của Linh Điệp Đảo à?
Mỹ nhân rắn công đức liếc Tống Thư Hàng một cái rồi âm thầm rung đùi đắc ý, bắt đầu kết một cái kén lớn.
Mỹ nhân rắn công đức có rất nhiều kinh nghiệm về việc ‘làm thế nào để kết ra một cái kén hoàn mỹ’, dù sao Tống Thư Hàng cũng từng kết kén hai lần, cả hai lần cô đều ngồi bên cạnh quan sát từ đầu đến cuối, nhớ hết mỗi một bước và các chi tiết.
[Phen này chắc mỹ nhân rắn công đức ổn rồi!]
Tống Thư Hàng mừng thầm.
Đợi tiên tử tiến hóa xong, sở hữu lực chiến cửu phẩm, Tống Thư Hàng sẽ có thêm một lá bài tẩy để chọi đại lão!
[Giảng pháp kết thúc rồi à?]
Lúc này sợi tóc ngố của Sở các chủ trên đầu Tống Thư Hàng truyền âm nhập mật tới.
[Kết thúc rồi.]
Tống Thư Hàng thổn thức, đáp:
[Nói thật, quen mỗi tháng độ thiên kiếp bát phẩm và nhân tiền hiển thánh một lần, bây giờ tự nhiên kết thúc hoàn toàn, ta thấy hơi không nỡ.]
Hơn nữa, không biết tại sao khi giảng pháp lần này kết thúc, trong lòng hắn lại có cảm giác trống rỗng rất vi diệu, hình như còn thiếu thứ gì đó thì phải?
[Nhưng giảng pháp cuối cùng kết thúc rồi, gánh nặng trong lòng ta cũng được buông bỏ rồi].
Tống Thư Hàng lại nói tiếp, như thế cũng tốt, hắn đỡ phải khổ sở đi viết ‘bản thảo Huyền Thánh giảng pháp’.
[Không cần phải lưu luyến, bây giờ ngươi buông xuống gánh nặng vẫn còn quá sớm đấy.]
Sợi tóc ngố của Sở các chủ dùng nói với giọng dịu dàng khiến xương cốt người ta mềm nhũn.
Tống Thư Hàng rùng mình, truyền âm:
[Sở tiền bối, có thể nói chuyện hẳn hoi không?]
Hắn không thích ứng nói với giọng nói khiến xương cốt mềm nhũn này.
[Ha ha ha, hỡi Bá Diệt Thánh Quân vừa kết thúc đợt giảng pháp cuối cùng, sao ngươi không kiểm tra cảnh giới của mình nhỉ?]
Sợi tóc ngố của Sở các chủ tiếp tục dịu dàng nói.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Cảnh giới của ta… cảnh giới!
Đậu xanh, cuối cùng cũng biết cảm giác trống rỗng sau lần giảng pháp này là thế nào rồi!
Cảnh giới của ta không tấn thăng!
Theo lý mà nói, khi Tôn Giả thất phẩm độ xong ‘thiên kiếp Huyền Thánh bát phẩm’, cảnh giới sẽ thăng lên, từ thất phẩm lên đến bát phẩm.
Nhưng Tống Thư Hàng lại không trải qua quá trình ‘tấn thăng cảnh giới’.
[Sao có thể như thế, rõ ràng ta đã độ thiên kiếp bát phẩm xong, hơn nữa còn nhân tiền hiển thánh và giảng pháp rồi mà! Tại sao cảnh giới cảnh giới của ta không tăng lên chứ?]
Gương mặt Tống Thư Hàng tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
[Hay là do ngươi phá vỡ ‘không gian Huyền Thánh bát phẩm’? Cũng có thể là vì khi tiến vào thế giới độ kiếp, ngươi bị kẹt ở thiên kiếp cũng nên? Hoặc có khả năng vào khoảnh khắc thăng cấp thì Thiên Đạo sụp đổ chăng?]
Sợi tóc ngố của Sở các chủ sung sướng lắc lư.
Đâm tim là một kỹ thuật, cần phải có thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Sau khi có đủ cả ba yếu tố, chỉ một kích đâm tim đơn giản cũng có hiệu quả bùng nổ.
[Chẳng lẽ ta còn phải độ thiên kiếp một và hiển thánh một lần nữa ư?]
Tống Thư Hàng đau khổ ôm lấy đầu.
Vừa rồi trước mặt chư thiên vạn giới, hắn đã nói mấy lời cáo biệt như ‘đây là lần thiển thánh cuối cùng, về sau có duyên, gặp lại nơi chân trời.’
Nếu như hắn lại độ kiếp và hiển thánh một lần nữa thì phải nói lời mở đầu như thế nào bây giờ?
[Hế lô, các khán giả thân mến, ta nhớ mọi người chết mất. Bởi vì nhớ mọi người quá nên ta quyết định hiển thánh một lần nữa, đây thật sự là lần hiển thánh giảng pháp cuối cùng của ta.]
[Chào mọi người, lại là Bá Tống đây, lâu rồi không gặp, mọi người vẫn khỏe chứ? Vốn dĩ lần trước là lần hiển thánh cuối cùng, nhưng lại thao tác sai, xảy ra sơ sót trong quá trình giảng pháp. Lần này đảm bảo là lần giảng pháp cuối cùng! Sau lần giảng pháp này, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại ở giang hồ!]
Đậu xanh! Đến lúc đó ai còn tin đây là lần giảng pháp cuối cùng của hắn chứ, mất hết danh dự rồi.
[Tìm được ngươi rồi ~]
Trong lúc Tống Thư Hàng còn đang buồn rầu, đột nhiên có một giọng nói vang lên trong tai hắn:
[Xin hỏi, ngươi chính là bản thể của ta à?]
Giọng nói này giống như âm thanh của máy móc.
“A!!!”
Cơ thể của Tống Thư Hàng như được lắp lò xo, bật lên thật mạnh, phát ra tiếng kêu gào như chuột chũi.
Đại… đại lão quả cầu béo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận