Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2846: Thời gian tối đa ba năm, tất cả vấn đề đều có thể được giải quyết

Chương 2846: Thời gian tối đa ba năm, tất cả vấn đề đều có thể được giải quyết
Giải đáp: (1)
∵ Mục tiêu công thức là Sở Quỳnh Quỳnh.
∵ Các loại trị số của công thức giới hạn từ +10 đến -10.
Giả thuyết: Trị số cảm xúc của Sở Quỳnh Quỳnh là x, câu trả lời tiêu chuẩn của bên ta là y, kết cục của bên ta là z. Tức z=x-y.
∵ Hiện tại cọng tóc ngố Sở Quỳnh Quỳnh mềm mại, không chống cự, bản thể của cô cũng không trực tiếp hiện thân.
∵ Phỏng đoán cảm xúc hiện tại của cô tương đối ổn định, cũng không trực tiếp tiến vào giai đoạn cáu kỉnh, vậy lấy giá trị của x là số chính giữa, x=5.
∵ 5 là đường giá trị nguy hiểm, thấp hơn 5 có thể dẫn nổ Sở Quỳnh Quỳnh, mang đến nguy cơ không thể dự đoán.
∵ Giá trị của y nhất định phải ≤ 0.
∵ Trong [công thức tìm đường sống], giá trị của z nhất định phải lớn hơn 5. Thế cục trước mắt, tranh thủ đạt được độ thông cảm thấp nhất.
∵ Giá trị của z = 6.
∵ z=x-y, 6=5-y.
∵ y=-1
Giải: Ta nhất định phải lựa chọn câu trả lời không đi đường bình thường, lấy phương thức trả lời -1 để ứng đối vấn đề của Sở Quỳnh Quỳnh.
Bằng không, cho dù có trả lời chính diện cũng sẽ khiến cảm xúc vốn chỉ còn 5 của Sở Quỳnh Quỳnh giảm đi 1 điểm, tiến vào tình thế nguy hiểm 4 điểm.
Trong nháy mắt, bóng hình hư ảo đã hoàn thành suy tính trong đầu.
Hắn duỗi tay ấn nhẹ một cái, cất đi quyển ‘Sở Quỳnh Quỳnh chỉ nam + công thức đối ứng’. Đồng thời, một bàn tay to dùng để ‘sờ đầu’ che khuất cọng tóc ngố Sở các chủ cũng thừa cơ nới lỏng ra.
[Không đi đường thường, nhất định phải áp dụng phương thức trả lời -1 cực đoan.] Bóng hình hư ảo hàm ý cười, trong lòng đã có một đáp án.
Câu trả lời -1 tốt nhất chính là trực tiếp thô bạo dời đi mâu thuẫn.
Bóng hình hư ảo vừa sờ nhẹ Sở tóc ngố, vừa lên tiếng: “Quỳnh Quỳnh, cô có muốn trở thành nữ…”
Sở các chủ lập tức khẩn trương, tóc ngố rõ ràng có chút mất tự nhiên.
“Nhi của ta.” Bóng hình hư ảo tạm nghỉ xả hơi rồi nói tiếp: “Để ta dùng ‘chuyển sinh chi pháp’, trực tiếp sinh cô ra một lần, khỏi phải ở trong suối nguồn sự sống của Bá Tống nữa?”
Cọng tóc ngố Sở các chủ: “…”
Bốp!
Tóc ngố hóa thành roi, quất mạnh lên cổ tay bóng hình hư ảnh, lưu lại một dấu đỏ rực.
Phương thức nói chuyện tạm nghỉ lấy hơi này của ngươi, sao lại không lấy hơi chết ngươi luôn đi?
“Ha ha ha.” Bóng hình hư ảo cười nhẹ một tiếng.
Nguy cơ được giải trừ.
Có đôi khi, lúc đối mặt với tai nạn lớn, có thể lựa chọn dùng tai tạn nhỏ để tránh tai. Ẩu đả 50 điểm thì tốt hơn 90 điểm nhiều.
“Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.” Nhưng lúc này, cọng tóc ngố Sở các chủ lại lên tiếng.
Tay bóng hình hư ảo cứng đờ: “…”
Ngay sau đó, hắn lộ ra nụ cười dịu dàng nhất: “Không có ‘các’, ở đâu ra ‘các’? Lúc này đây, trước mắt ta chỉ có cô và tóc ngố của cô thôi.”
“Ta quay phim lại rồi.” Cọng tóc ngố Sở các chủ nói: “Lát nữa ta sẽ thông qua chức năng ‘mạng chat Tu Chân’, gửi đoạn video này cho tổ vong linh hai người kia.”
Bóng hình hư ảo: “Ha ha, ha ha, ha ha.”
Nụ cười dần mất đi linh hồn.
“Chúng ta không còn trẻ nữa, dù là Trường Sinh Giả không bị năm tháng bào mòn, nhưng từ viễn cổ đến nay, đã quá lâu quá lâu rồi.” Cọng tóc ngố Sở các chủ thở dài nói.
Bóng hình hư ảo hơi khụng lại, nụ cười trên mặt dần thu liễm.
Chốc lát sau, hắn nghiêm túc nói: “Yên tâm đi… giữa chúng ta sẽ có một đáp án hoàn mỹ. Hơn nữa, ta sẽ không để cô chờ quá lâu.”
Cọng tóc ngố Sở các chủ nghe nói như thế, trong lòng lại giật mình. Cô không ngờ có thể nghe từ miệng đối phương câu trả lời rõ ràng như thế.
“Từ viễn cổ đến bây giờ, tuy là rất dài, nhưng cũng rất ngắn. Yên tâm đi, tối đa bốn năm nữa, không đúng… Tối đa hơn ba năm một chút thôi là đủ rồi.” Bóng hình hư ảo đáp.
Cọng tóc ngố Sở các chủ: “Chỉ cần ba năm ư?”
“Đúng vậy, ba năm là đủ rồi.” Bóng hình hư ảo nói.
Ba năm sau… là hợp pháp rồi!
Cọng tóc ngố Sở các chủ: “Ba năm, cũng rất nhanh.”
“Ta phải đi rồi.” Bóng hình hư ảo dịu dàng nói: “Thời gian hóng mát của ta sắp đến.”
Cọng tóc ngố Sở các chủ hỏi: “Bây giờ ngươi vẫn không thể tùy ý xuất hiện ở hiện thế ư?”
“Thời cơ còn chưa tới.” Bóng hình hư ảo đáp, hắn không thể gây hại cho Bá Tống. Cho nên, dựa vào ‘thần công quên mất rồi’ cấp 9+ sau khi chồng lên, hắn hiện thân trong thời gian ngắn đã là cực hạn.
“Có điều yên tâm, chỉ cần có cơ hội ra ngoài hóng gió, ta nhất định sẽ tới tìm cô.” Bóng hình hư ảo cam đoan.
“Chăm sóc tốt cho mình.” Cọng tóc ngố Sở các chủ nói.
“Cô cũng thế, ngoan ngoãn ở trong ‘suối nguồn sự sống’ của Bá Tống khôi phục… Trong thời gian ta không ở đây, nhất định phải chăm sóc tốt cho mình.” Bóng hình hư ảo nói.
Dứt lời, bóng dáng của hắn bắt đầu dần tiêu tán, hóa thành điểm sáng biến mất bên trong ‘tầm nhìn’ của cọng tóc ngố Sở các chủ.
Cọng tóc ngố Sở các chủ hơi cuộn lên.
Mà bản thể của cô đang nâng hai tay, trong tay có một tấm phù văn ‘pháp thuật thác ấn’.
Thứ ghi lại trong tấm phù văn này không phải hình ảnh, mà là câu nói cuối cùng kia [giữa chúng ta sẽ có một đáp án hoàn mỹ. Hơn nữa, ta sẽ không để cô chờ quá lâu.]
Câu nói này, phát đi phát lại nhiều lần.
Nhưng ký ức vừa rồi của Sở các chủ lại trở nên mơ hồ. Ký ức từ sau khi tóc ngố được khai quang nhìn thấy bóng hình hư ảo đều tiêu tán theo bóng hình hư ảo kia, đồng bộ tiêu tán.
Chỉ để lại tấm phù văn kèm ‘lời nhắn’ này trong tay.
Là ảnh hưởng của ‘thần công quên mất rồi’ cấp 9+? Hay là bị ảnh hưởng từ trạng thái khác?
“Ba năm, ba năm sau là thời gian đặc thù gì?” Sở các chủ bản thể thổi bong bóng trong suối nguồn sự sống.
Tiểu trợ lý hạch tâm còn tưởng Sở các chủ đang hỏi thăm cô, sau khi cô kiểm tra trong cơ sở dữ liệu của mình một lần thì trả lời: “Ba năm sau, là lúc Bá Tống gần tròn 22 tuổi. Trong pháp luật Trung Quốc, 22 tuổi là tuổi có thể kết hôn hợp pháp của nam giới.”
Sở các chủ: “…”
Người nói vô ý, người nghe có tâm.
Sở các chủ lặn nửa gương mặt xuống suối nguồn sự sống, phun ra một chuỗi bong bóng.
Hơn ba năm sau, tuổi kết hôn hợp pháp của Tống Thư Hàng… Hơn ba năm sau, Tống Đầu Gỗ nói sẽ giải quyết quan hệ với cô một cách hoàn mỹ.
“Ta cảm thấy phải làm chút gì đó.” Sở các chủ thong thả nói.
Không thể tiếp tục cá mặn như thế nữa.
Có lẽ, cô nên cân nhắc việc chủ động liên hệ với Sở two.


Một bên khác.
Sau khi bóng hình hư ảo tiêu tán trong ‘tầm nhìn’ của Sở các chủ thì lại ngưng tụ một lần nữa trên không trung đài sen nơi ‘bản thân thi’ đang đứng, cũng mở ra một cánh cửa không gian ở đó.
Nhưng hắn không lập tức đi vào mà ở lại phía trên ‘bản thân thi’ của Tống Thư Hàng lẳng lặng chờ đợi, thời gian hắn nán lại không nhiều lắm.
Chốc lát sau.
Bạch long tỷ tỷ đối diện đột nhiên mở cánh cửa không gian, chui vào trong đó biến mất không thấy.
Thoạt nhìn tựa như rời khỏi phương thế giới này vậy.
Nhưng trên thực tế, linh thể của cô lại thông qua lực lượng không gian lười biếng bơi đến phạm vi đài sen, tiếp xúc với bóng hình hư ảo.
“Đã lâu không gặp, bạch long tỷ tỷ.” Bóng hình hư ảo mỉm cười nói: “Chúc mừng bạch long tỷ tỷ thành công thoát thân khỏi đại đạo ‘Thiên Đình viễn cổ’.”
“Vì sao không đến đảo thần bí gặp ta?” Bạch long tỷ tỷ trực tiếp nói.
Trong góc độ thị giác của bạch long tỷ tỷ, cô không nhìn thấy bóng hình hư ảo trò chuyện với cọng tóc ngố Sở các chủ trước đó.
Từ tầm nhìn của cô, không lâu sau khi xác định ‘Bá Tống’ thuận lợi chém ra thi thứ ba, dưới sự lùng tìm của cô, rốt cuộc trên không trung đài sen tìm được ‘cánh cửa không gian’ này.
Mà bóng hình hư ảo đang đứng ngay dưới cánh cửa không gian, cứ như đang chờ cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận