Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 336: Bạch tiền bối nghịch kiến.

Chương 336: Bạch tiền bối nghịch kiến.
Một đêm không mộng mị, ngày hôm nay thế giới vẫn hòa bình.
Sáng sớm Tống Thư Hàng ngủ dậy, nặng nề thở dốc một hơi.
Bạch tiền bối không tìm hắn đi nhảy Bungee… có khi hôm qua ngài ấy thật sự chỉ nhất thời nổi hứng muốn thay đổi hình tượng thôi ha?
Hắn ôm trong lòng cả suy đoán và hy vọng.
Đây chính là tâm lý đà điểu. Nghe đồn khi đà điểu bị đẩy vào đường cùng thì sẽ vùi đầu vào trong cát. Nó nghĩ nếu mình không nhìn thấy kẻ địch thì kẻ địch cũng không nhìn thấy mình luôn, đây là một loại tâm lý trốn tránh hiện thực.
Con người đôi khi cũng vậy. Họ sẽ luôn tìm một vài cái cớ hoặc một vài khả năng để an ủi chính mình, sẽ bao vây mình trong những lí do để chế tạo ra một cảm giác an toàn hư ảo.
“Hi vọng hôm nay thế giới vẫn hòa bình như thế… hy vọng hôm nay mình có thể sống sót an toàn.”
Tống Thư Hàng xuống giường, ngẩng đầu ước nguyện với thiên không.
Sau đó hắn đi ra khỏi lều, chuẩn bị tìm chỗ rửa mặt.
Ra khỏi lều thì thấy đống lửa nướng hôm qua lại đang bập bùng, Đồng Quái Tiên Sư đội mũ cao bồi đang loay hoay bên giá nướng.
Trên giá có rất nhiều thịt rừng xâu chuỗi, có cả một chút rau rừng quả dại linh tinh, nhìn là biết chuẩn bị riêng cho tiểu hòa thượng.
Đồng Quái tiền bối chu đáo thật đó nha. Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng. Đồng thời hắn cũng phát hiện hôm nay cái mũ cao bồi của Đồng Quái Tiên Sư hình như to ra một tí, trông giông giống cái mũ rộng vành. Chẳng lẽ là cái mũ khác cái hôm qua sao?
“Chào buổi sáng, Đồng Quái tiền bối.”
Tống Thư Hàng vẫy tay gọi.
“Thư Hàng tiểu hữu, chào buổi sáng. Đi về phía tay phải của ta tầm 100m có nguồn nước đấy, ngươi đi rửa mặt mũi rồi về ăn sáng đi.”
Đồng Quái tiền bối không quay lại mà nói.
“Cảm ơn tiền bối, tiền bối vất vả rồi.”
Tống Thư Hàng trả lời theo bản năng, sau đó mơ màng đi về phía tay phải của tiền bối.
Đi được hai bước, Tống Thư Hàng đột nhiên khụng lại. Hắn cứ thấy có gì đó sai sai.
Giọng nói của Đồng Quái tiền bối hơi sai sai, nó thanh thúy mềm mại cứ như là giọng con gái ấy?
Tống Thư Hàng quay phắt đầu lại nhìn về phía giá nướng.
Đồng Quái tiền bối vẫn mặc trắng, quần bò lửng, vẫn đội mũ cao bồi,
Cơ mà bộ ngực sừng sững kia là sao? Đường cong khiến cho người ta phải há hốc mồm kinh ngạc làm cho ngực áo vồng lên khêu gợi kia là sao?
Còn có cái eo con kiến yêu kiều…
Còn cả đôi chân nhỏ dài trắng nõn lộ ra dưới chiếc quần bò lửng…
Và khuôn mặt… khuôn mặt kia cứ phải gọi là con mắt lá dăm lông mày lá liễu, mĩ miều xinh đẹp vô cùng, giữa đôi lông mày còn điểm một vết chu sa.
Con gái!
“Đồng Quái tiền bối?”
Tống Thư Hàng chỉ vào cô, kinh ngạc hỏi.
“Ủa? Vẫn chưa đi rửa mặt à?”
Đồng Quái Tiên Sư ngẩng đầu lên nở một nụ cười rạng rỡ, nhan sắc này đã đạt trình họa thủy luôn rồi!
“Tiền bối, bề ngoài của ngài là…là sao?”
Tống Thư Hàng khiếp sợ hỏi. Vì sao mình ngủ một giấc dậy mà Đồng Quái Tiên Sư đã hóa thân từ một ông chú tục tằng thành Đồng Quái Tiên Tử rồi ư?
Thế giới này vặn vẹo rồi hả?
Hay là mình vẫn còn đang nằm mơ?
“À? Ngươi nói bề ngoài của ta á hả?”
Đồng Quái Tiên Sư mỉm cười:
“Đây là thuật dịch dung đó mà. Ngươi ở trong nhóm Cửu Châu Số 1 lâu thế, chắc cũng ít nhiều nghe nói là thuật dịch dung của ta rất cao minh rồi ha?”
Thuật dịch dung à? Ừa ha, đúng là mình có nghe nói về thuật dịch dung của Đồng Quái Tiên Sư ở trong nhóm thật.
Thế nhưng tiền bối à, tình hình của tiền bối bây giờ thì không thể giải thích bằng thuật dịch dung cao minh được nữa đâu!
“Tiền bối… dịch dung mà cả dáng người cũng thay đổi được luôn à?”
Tống Thư Hàng nhịn không được phải châm câu:
“Đây phải là pháp thuật biến hình mới đúng chứ? Khác quá đi mất!”
Hai quả bưởi phi khoa học kia là sao? Vòng eo con kiến kia là sao? Đôi chân nõn nà kia là sao???
“Thuật dịch dung phối hợp với súc cốt công, với ta mà nói thì thay đổi ngoại hình chỉ là chuyện dễ như bỡn thôi.”
Đồng Quái Tiên Sư đắc ý nói, vừa nói chuyện vừa buông cái kẹp nướng xuống.
Sau đó, tiên sư show cho Tống Thư Hàng xem dáng người yêu kiều của mình hiện tại. Hắn vuốt quanh cái rốn xinh xinh ~ sướng nha ~ thuật dịch dung chính là tùy hứng như vậy đó ~
“Chờ dã tiền bối, để ta từ từ đã…”
Tống Thư Hàng ra sức day day huyệt thái dương, ra sức dụi mặt, sau đó ra sức xoa mạnh lên mặt mình.
Rồi hắn lại nhìn về phía Đồng Quái Tiên Sư.
Đồng Quái Tiên Sư cười xinh tươi với hắn.
Tống Thư Hàng tiếp tục lặp lại chuỗi động tác của mình ban nãy, rồi lại nhìn Đồng Quái Tiên Sư, sau đó bình tĩnh hỏi:
“Tiền bối, có thể cho ta biết giới tính của ngài được không?”
“NO ~ Đây là bí mật lớn nhất của ta đó nha ~”
Đồng Quái Tiên Sư đắc ý cười nói:
“Toàn bộ nhóm Cửu Châu Số 1 chưa ai biết giới tính và hình dạng thật sự của ta đâu. Ahihi ~”
Tiền bối, đây có phải là việc đáng để tự mãn thế đâu!
Khí trách lúc ấy khi Đồng Quái Tiên Sư va Bắc Hà Tán Nhân hẹn nhau đại chiến trên đỉnh Tử Cấm, Bắc Hà Tán Nhân lại gào thét là không tìm thấy Đồng Quái Tiên Sư.
Loại dịch dung làm thay đổi không chỉ tướng mạo mà còn cả hình thể và khí tức này căn bản chính là 1 bug to đùng! Chẳng khác gì nhân vật trong phim tự nhiên bị đổi thành diễn viên khác đóng, nhận ra mới là lạ ấy!
Lại nói, cuộc đại chiến Tử Cấm Đỉnh mà Bắc Hà Tán Nhân và Đồng Quái Tiên Sư hẹn nhau hình như chỉ còn tầm một tháng nữa là diễn ra rồi.
Đến lúc đó mình nhất định phải kiếm tấm vé máy bay đến thủ đô thôi, không thể bỏ qua trận chiến này được.
Từ từ đã… đề tài chạy đi đâu mất rồi?
Tống Thư Hàng ra sức lắc đầu:
“Tiền bối, sao tự nhiên ngài lại muốn trang điểm thành con gái thế này?”
“Vì sao lại tự nhiên muốn trang điểm thành nữ á?”
Đồng Quái Tiên Sư đặt một tay lên môi, sau đó nở một nụ cười tươi rói:
“Đương nhiên là vì Bạch tiền bối rồi!”
“?”
Tống Thư Hàng chẳng hiểu mô tê gì.
“Ngươi không cảm thấy dùng thân phận đàn ông để đối mặt với Bạch Tôn Giả là rất nguy hiểm hay sao? Cứ cảm thấy thế giới quan bị vặn vẹo kiểu gì ấy. Đã vậy thì ta chỉ cần biến sang thân phận con gái là không cần phải lo lắng việc này nữa rồi đúng không? Ta cảm thấy ta ở trong bộ dạng này có lực miễn dịch Bạch Tôn Giả cao lắm nhé.”
Đồng Quái Tiên Sư dương dương tự đắc.
Tống Thư Hàng câm lặng gật đầu.
Sau đó hán giơ ngón cái lên với Đồng Quái Tiên Sư, rồi nở một nụ cười chói lóa để lộ mấy chiếc răng trắng tinh lấp lóe dưới nắng mai.
Thế rồi, Tống Thư Hàng nói:
“Chào buổi sáng, Bạch tiền bối.”
“Ừ, chào buổi sáng.”
Một giọng nói bình thản vang lên sau lưng Đồng Quái Tiên Sư.
Đồng Quái Tiên Sư cứng đờ người, quay đầu lại.
Sau đó hắn nhìn thấy Bạch Tôn Giả đang ngồi xổm không xa sau lưng mình, nghịch mấy con kiến trên mặt đất.
Có hơn ba chục con kiến bé tí không ngừng bò tới bò lui dưới ngón tay của Bạch Tôn Giả. Khi chúng nó vất vả bò đi xa một chút thì Bạch tiền bối lại gẩy nhẹ một cái, bắt chúng nó về, chơi đến là vui.
Đồng Quái Tiên Sư nuốt ực nước miếng, không hổ là Tôn Giả thất phẩm, ngài đến gần như thế mà mình chẳng cảm ứng được chút khí tức nào.
Tựa hồ cảm giác được ánh mắt của Đồng Quái Tiên Sư, Bạch Tôn Giả quay đầu lại gật đầu với hắn:
“Chào buổi sáng, Đồng Quái đạo hữu.”
Vừa nói chuyện, Bạch Tôn Giả vừa thò ngón tay dí chết tươi con kiến xinh xắn đang bò.
Đồng Quái Tiên Sư nước mắt trào tuôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận