Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1358: Thánh Thành Không Bao Giờ Thất Thủ

Chương 1358: Thánh Thành Không Bao Giờ Thất Thủ
Tại sao Vân Tước Tử lại sinh ra đồ thật thế này?
Chuyện này quá không khoa học!
Lúc này quả cầu thịt kia lăn đều lăn đều, lăn thẳng đến chỗ Tống Thư Hàng.
Bên kia, sau khi sinh xong, Vân Tước Tử mất sức ngã xuống đất.
“A!”
Người khổng lồ thiên kiếp gầm một tiếng, sau đó bước đến bên cạnh Vân Tước Tử, giơ kiếm ánh sáng lên điên cuồng công kích thân xác Vân Tước Tử.
Ầm ầm ầm ầm~~
Cát bụi mịt mù, năng lượng của thiên kiếp và ma kiếp nổ tung.
Vân Tước Tử lại bị đâm sâu vào trong lòng đất lần nữa, không rõ sống chết, khí tức hoàn toàn biến mất.
...
Quả cầu thịt lăn nhanh đến bên chân Tống Thư Hàng, tốc độ lăn rất nhanh.
“Sẽ có một tiểu Na Tra chui từ trong quả cầu thịt ra à?”
Tống Thư Hàng tò mò.
“Là hắn, là hắn, là hắn, chính là hắn~~ anh hùng thiếu niên, tiểu Na Tra~~”
Tạo Hóa Tiên Tử ở sau lưng cất giọng hát. Đây là câu dài nhất mà cô từng hát, trước kia những câu tương tự cô chỉ hát đến một nửa lại biến thành y y nha.
“Muốn dùng kiếm bổ nó ra không?”
Tống Thư Hàng two hỏi.
Xích Tiêu Kiếm:
“Cẩn thận, thiên kiếp tới rồi!”
Sau khi đâm Vân Tước Tử mấy trăm kiếm, người khổng lồ thiên kiếp lại xoay người, bước mấy bước đi đến trước mặt Tống Thư Hàng, giơ cao kiếm ánh sáng thiên kiếp.
“Pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, mở!”
Tống Thư Hàng bản thể khẽ hô.
Ba mươi ba món pháp khí mở rộng ra, trong ánh sáng hiện lên một vật có hình vuông.
Đồng thời Tống Thư Hàng gọi thánh ấn Bá Tống ra.
Bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú này của hắn đều ở trạng thái phong ấn, từ cấp bậc bát phẩm phong ấn còn cấp bậc tứ phẩm.
Mà muốn kích hoạt khế ước của phong ấn thứ tư lại cần thánh ấn phối hợp.
Dù là găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, thuẫn Vương Bá Chuyên Gia hay là ba mươi mốt món pháp khí khác thì phong ấn thứ tư đều giống nhau, cần thánh ấn phối hợp mới mở được.
Lúc này người khổng lồ thiên kiếp đã xông tới, giơ kiếm ánh sáng lên cao rồi chém xuống.
Mà pháp khí tổ hợp tam thập tam thú vẫn chưa mở ra hoàn toàn, chỉ còn thiếu một chút xíu nữa.
“A, nhanh lên chút đi.”
Tống Thư Hàng điên cuồng vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, rót tất cả chân nguyên trong người vào trong pháp khí, tăng nhanh tốc độ mở của chúng.
Keng~~
Ngay lúc này, quả cầu thịt trên mặt đất đột nhiên bật lên, bắn về phía kiếm ánh sáng thiên kiếp.
Dưới sự sắc bén của kiếm ánh sáng, quả cầu thịt bị cắt ra.
Một người tóc xanh lam chui ra khỏi quả cầu thịt.
Mái tóc dài màu lam thật dày xõa sau lưng, trông hệt như một tấm áo choàng.
Là Vân Tước Tử!
Nhưng đây là Vân Tước Tử bản thu nhỏ.
“A ha!”
Vân Tước Tử cất giọng con nít kêu lên, huyền băng trong tay hóa thành cầu băng cực lớn, chặn dưới kiếm ánh sáng thiên kiếp.
Mà bản thân cô thì lộn vòng, lăn đến bên cạnh Tống Thư Hàng.
Cô là trẻ sơ sinh, trên người không một mảnh vải, nhưng mái tóc màu lam vừa dài vừa dày kia rũ xuống, giúp che phủ thân hình cô.
“Vân Tước Tử tiên tử?”
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt.
“Ha ha ha ha, không ngờ tới đúng không?”
Vân Tước Tử ngây ngô nói:
“Ta tặng bộ thân thể cũ tàn tạ kia cho đại lão Cửu U rồi. Ta mượn lực lượng của kỹ năng ánh nhìn mang thai, lại sử dụng một bí pháp để thân thể cũ sinh ra chính ta.”
“Tự mình sinh ra chính mình... đạo trường sinh của Trình Lâm?”
Tống Thư Hàng bất giác thốt lên.
Trong số những phương pháp hắn biết, cũng chỉ có đạo trường sinh của Trình Lâm là có thể tự sinh chính mình ra.
Nhưng sau khi đạo trường sinh của Trình Lâm sinh ra bản thân, thân thể cũ sẽ lập tức tan biến, khác với trạng thái lúc này của Vân Tước Tử.
“Đạo trường sinh gì? Đâu có, ta dùng phương pháp mượn thai sinh nở với bí thuật chữa thương vô thượng mà, chỉ là cái giá phải trả không nhỏ. Nhưng chỉ cần thân thể hồi sinh lại thuộc về chính ta thì tất cả đều không thành vấn đề, tự do mới là quan trọng nhất.”
Vân Tước Tử đắc ý nói.
Trong lúc đang nói chuyện, trong hư không bỗng sinh ra một trận chấn động.
Có một khúc xương trắng nõn như ngọc phá không bay tới, muốn trở về nhục thân của Vân Tước Tử.
Tống Thư Hàng vừa nhìn đã nhận ra khúc xương này, nó là xương bất hủ.
Nguyên nhân Vân Tước Tử bất tử là nhờ xương bất hủ bất diệt. Chỉ cần có khúc xương này ở trong người, dù Vân Tước Tử có tự tìm đường chết thế nào cũng không sao.
[Đây là thứ tốt, Thư Hàng, đoạt nó đi!]
Bạch tiền bối two nói.
“A a a a~”
Lúc này ở đằng xa, quả cầu kim loại thể lỏng khống chế thân thể cũ của Vân Tước Tử phát ra tiếng hét chói tai.
Sau đó khúc xương trắng nõn như ngọc kia bị ép kéo về, trở về trong thân thể cũ của Vân Tước Tử.
Thứ mà quả cầu kim loại thể lỏng để nhất chính là khúc xương bất hủ này, há lại không có phòng bị trước? Nó đã để lại rất nhiều hậu chiêu trên khúc xương bất hủ, chính là dùng để ứng phó trong trường hợp xương bất hủ chạy trốn.
Sau khi xương bất hủ bị ép kéo về, Vân Tước Tử bản thu nhỏ bên cạnh Tống Thư Hàng đột nhiên mềm nhũn, yếu ớt ngã xuống.
“Ôi chao, không ổn, thân thể mềm như bún rồi.”
Vân Tước Tử kêu lên.
Tống Thư Hàng two bất giác đỡ lấy Vân Tước Tử theo bản năng. Lúc này găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ trên tay phải đã được tháo ra, đang tổ hợp bộ pháp khí tam thập tam thú số 2.
Khi tay hắn tiếp xúc với Vân Tước Tử, bí pháp giám định khởi động.
Hai tay của Tống Thư Hàng two đột nhiên chảy máu.
[Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử (thể tàn khuyết): Bộ thân thể mượn bí pháp viễn cổ thai nghén sinh ra, bên trong thân thể ẩn giấu tai họa ngầm cực lớn. Sau khi mất đi xương bất hủ, Vân Tước Tử mất đi năng lực bất tử, nếu chết thì sẽ chết thật.]
Tống Thư Hàng:
“...”
Nói vậy có nghĩa là trước khi đoạt xương bất hủ về lại, Vân Tước Tử tiên tử phải từ bỏ sở thích tự đi tìm đường chết đúng không?
...
Lúc này người khổng lồ thiên kiếp lại trở về, dùng kiếm ánh sáng đâm quả cầu kim loại thể lỏng.
Nó là vật thể do thiên kiếp và ma kiếp ngưng tụ thành, bản thân nó không có trí khôn, nó chỉ hành động theo một bộ trình tự. Trong phần thiết lập của bộ trình tự này, Vân Tước Tử là đối tượng công kích thuộc hàng thứ nhất, Tống Thư Hàng là đối tượng công kích thuộc hàng thứ hai.
Vậy nên chỉ cần khí tức của Vân Tước Tử xuất hiện, nó sẽ quay qua công kích Vân Tước Tử.
Người khổng lồ thiên kiếp lại giơ cao kiếm quang, tung ra một đợt công kích liên hoàn về phía bộ thân thể cũ của Vân Tước Tử do quả cầu kim loại thể lỏng khống chế.
Bộ thân thể cũ do quả cầu kim loại thể lỏng khống chế lại bị đâm sâu vào trong lòng đất, khí tức hoàn toàn biến mất.
Người khổng lồ thiên kiếp hài lòng thu kiếm, sau đó lại trở về tấn công Tống Thư Hàng.
“Thư Hàng, pháp khí của ngươi vẫn chưa mở xong à?”
Xích Tiêu Kiếm kêu lên.
Tống Thư Hàng:
“Nó lớn hơn ta tưởng nên còn cần thêm chút thời gian nữa.”
Vốn dĩ hắn cứ tưởng rằng pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của mình sẽ hợp thành một khối rubik, bởi vì thứ xuất hiện trong ánh sáng có hình vuông.
Nhưng bây giờ xem ra thứ mà pháp khí tổ hợp hợp thành rất khổng lồ, không đơn giản chỉ là một khối rubik.
“Có cần ta ra tay không?”
Xích Tiêu Kiếm hỏi.
“Không cần, để ta!”
Lúc này, ở trên người Tống Thư Hàng bản thể lại có một giọng nói vang lên, là giọng của em gái con rối kia. Cô ấy dùng tài liệu do Thất Sinh Phù Phủ Chủ đưa tới cộng thêm lượng lớn tài liệu mà Tống Thư Hàng thu được gần đây, sửa chữa được hơn phân nửa thân thể.
“Không cần, để tự ta xử lý.”
Tống Thư Hàng nói.
Bất kể Xích Tiêu Kiếm hay là em gái con rối đều không phải pháp khí của Tống Thư Hàng, nếu bọn họ ra tay, uy lực của thiên kiếp sẽ tăng lên gấp đôi.
Người khổng lồ thiên kiếp giơ cao kiếm ánh sáng, tư thế cầm kiếm của hắn cực đẹp, giống hệt như tiêu chuẩn trong sách giáo khoa.
Sau đó người khổng lồ thiên kiếp chém xuống một kiếm.
Một luồng kiếm khí cắt phá thiên địa bắn về phía Tống Thư Hàng.
Lần này người khổng lồ thiên kiếp không sử dụng công kích vật lý.
Kiếm khí phá thể ra, bổ đôi mặt đất, chém vỡ bầu trời.
Trong đó còn ẩn chứa kiếm ý do pháp tắc thiên kiếp mang tính hủy diệt biến thành.
Tống Thư Hàng vận sức vung thánh ấn.
“Bá Tống!”
Hắn cất giọng thét to.
Thánh hào Bá Tống trên thánh ấn bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Thánh ấn kết nối với pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, kích hoạt phong ấn cuối cùng trên người chúng.
Chỉ trong chớp mắt, phong ấn bát phẩm trên cả ba mươi ba món pháp khí đều được giải trừ.
Mỗi một món pháp khí đều bộc phát ra uy lực bát phẩm.
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy tiên thiên chân nguyên trong cơ thể bị rút ra, rót vào trong ba mươi ba món pháp khí. Cứ thế này thì chẳng bao lâu nữa tiên thiên chân nguyên trong cơ thể hắn sẽ bị rút cạn.
Chỉ có cảnh giới tứ phẩm lại đồng thời kích hoạt ba mươi ba món pháp khí bát phẩm, rõ ràng Tống Thư Hàng đang tự ép khô bản thân.
Cho dù có linh quỷ và thánh ấn tiếp sức, năng lượng trong cơ thể hắn vẫn theo không kịp tốc độ tiêu hao.
“Cứ tiếp tục thế này ngươi sẽ chết đấy!”
Xích Tiêu Kiếm lên tiếng.
Tống Thư Hàng:
“Không sao, vẫn còn cứu được.”
Hắn còn có Bạch tiền bối two đang giúp hắn, còn có thế giới hạch tâm.
Đến lúc cùng đường bí lối, hắn có thể rút lấy một phần lực lượng từ thế giới hạch tâm hoặc là cầu cứu Bạch tiền bối two.
Ầm~~
Kiếm khí đụng vào vầng sáng bao quanh pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Bộ pháp khí tam thập tam thú giải phóng hoàn toàn, món nào cũng đạt cấp bậc bát phẩm, chúng tổ hợp với nhau ngăn chặn kiếm khí.
Nhưng đồng thời lượng tiêu hao của Tống Thư Hàng cũng tăng lên.
Trong lúc chống cự kiếm khí, pháp khí tam thập tam thú cũng rút lấy nhiều năng lượng hơn từ chỗ Tống Thư Hàng.
“Cứu cái con khỉ, ngươi sắp bị ép khô rồi kia!”
Xích Tiêu Kiếm khẽ quát.
Chân nguyên trong cơ thể Tống Thư Hàng bị điên cuồng rút lấy, thậm chí thân xác hắn cũng có hiện tượng bị hút khô.
“Ta tới giúp ngươi!”
Vân Tước Tử cất giọng con nít nói.
Cô đưa tay ra đặt trên lưng Tống Thư Hàng.
Một nguồn chân nguyên khổng lồ không ngừng chảy vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.
Linh lực của Vân Tước Tử rất kỳ diệu, có thể là do chịu sự ảnh hưởng của xương bất hủ nên linh lực trong người cô cũng mang theo một tia thuộc tính bất hủ.
Hoạt tính mạnh, độ tinh thuần cao, dễ khống chế.
Hơn nữa trong đó còn ẩn chứa một loại uy nghiêm và ý chí.
Nguồn linh lực này thông qua Vân Tước Tử chảy vào trong cơ thể Tống Thư Hàng, sau đó lại thông qua Tống Thư Hàng chảy vào trong ba mươi ba món pháp khí.
Khí tức của ba mươi ba món pháp khí cũng trở nên uy nghiêm hơn.
“Khụ, hiện hình cho thế giới thấy đi nào pháp khí tổ hợp tam thập tam thú...”
Tống Thư Hàng khẽ hô với giọng khàn khàn.
Hắn cầm lấy thánh ấn bá Tống, vận sức ném về phía pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Thánh ấn Bá Tống rơi lên trên hạch tâm của bộ pháp khí tam thập tam thú là găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ.
Găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ khẽ nắm lại, bắt lấy thánh ấn.
Ngay sau đó, có bốn bức tường xuất hiện bên cạnh Tống Thư Hàng.
Đây là bốn bức tường vương giả.
Tường Kim Sư Vương Giả và tường Bạch Hổ Vương Giả được xếp ở bên trong, tạo thành hai bức tường trong.
Tường Băng Sa Vương Giả và tường Lôi Ưng Vương Giả chắn phía trước Tống Thư Hàng, tạo thành hai bức tường ngoài.
Thần môn Miêu Yêu Tiên Cơ từ không trung hạ xuống, chiếm cứ vị trí sau lưng Tống Thư Hàng.
[Thánh thành không bao giờ thất thủ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận