Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2717: Hôm nay Bá Tống Huyền Thánh cũng rất high

Chương 2717: Hôm nay Bá Tống Huyền Thánh cũng rất high
Ở phương diện này, Tống Thư Hàng rất biết tự lượng sức mình.
Trừ khi hắn nhập mộng vào Thánh Nhân Nho Gia, sau đó trải nghiệm hoàn chỉnh từ đầu đến cuối toàn bộ cuộc đời của Thánh Nhân Nho Gia, thu hoạch tất cả tri thức của Thánh Nhân để xây dựng cơ sở tri thức tu chân cho mình. Nếu không, chỉ dựa vào một chút lí luận tu chân của hắn mà muốn nắm giữ một pháp thuật phức tạp thì chẳng khác gì kẻ ngốc nói mơ.
Tri thức là phải học tập từng bước một, xây dựng cơ sở vững chãi, dần dần tích lũy từng chút một. Tống Thư Hàng học kiểu cấp tốc thực sự không có thời gian đó.
Thực ra Tống Thư Hàng rất muốn học tập, không hề ghét học chút nào, bản thân hắn còn là học sinh xuất sắc thích đọc sách kia mà… chẳng qua thời gian không cho phép mà thôi.
Quan trọng hơn là bây giờ Tống Thư Hàng không có đầu, liên kết giữa đầu với thân còn bị tậm tịt, khả năng học tập -1.
Bé Bạch an ủi hắn: “Thư Hàng, không phải vội. Năng khiếu học tập của ngươi cao mà, chỉ thiếu thời gian thôi. Sau này chúng ta sẽ bổ sung kiến thức cơ sở còn thiếu cho ngươi sau.”
Hắn phải cho Tống Thư Hàng một chút lòng tin, không thì thằng nhóc này tự kỉ mất.
Tương lai còn dài đằng đẵng, bao giờ rảnh rỗi, hắn dành thười gian bù đắp kiến thức căn bản về tu chân cho Tống Thư Hàng là được rồi.
Người khác học là để thăng cấp, để có được tuổi thọ dài lâu và lực lượng mạnh mẽ. Còn Tống Thư Hàng có tuổi thọ và lực lượng trước mới dùng thời gian dài lâu ấy để học tập sau.
“Ta dạy ngươi các kĩ xảo khống chế, kích hoạt và đình chỉ phi kiếm dùng một lần trước, sau đó sẽ đơn giản hóa Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh. Ngươi nghe cho đàng hoàng.” Bé Bạch ho nhẹ một tiếng, nói.
“Vâng, Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng ngồi thẳng tắp, khiêm tốn nghe giảng.
Bé Bạch bắt đầu truyền âm giảng giải bằng giọng điệu êm tai, miêu tả kĩ càng thủ pháp điều khiển phi kiếm dùng một lần cho hắn.
Tống Thư Hàng phát hiện ra giọng nói của bé Bạch và giọng hát của Tạo Hóa Tiên Tử khác nhau về thanh điệu nhưng lại giống nhau về công dụng, đều mang đến cho người ta cảm giác như nghe tiếng của thiên nhiên.
Bé Bạch giảng giải đơn giản dễ hiểu, ngay cả Tống Thư Hàng cũng nhanh chóng hiểu rõ chi tiết cách khống chế phi kiếm dùng một lần. Mặt khác, để đề phòng vạn nhất, hắn còn nhờ mỹ nhân rắn công đức bật chức năng ghi âm để ghi lại lời giảng của bé Bạch.
Một lúc lâu sau…
“Nhớ hết chưa?” Giảng xong, bé Bạch hỏi.
Tống Thư Hàng gật cổ: “Nhớ rồi ạ, ta còn nhờ mỹ nhân rắn công đức ghi âm lại rồi kia, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe lại được.”
Nếu Tống Thư Hàng đang ở hiện thế thì cả đống hàng đính kèm trên người có thể chia sẻ áp lực học tập cho hắn bằng nhiều cách khác nhau, giúp hắn nhanh chóng nắm giữ tri thức.
Tống*Người đàn ông muốn trở thành vạn pháp chi chủ*Thư Hàng.
“Ừm, vậy bây giờ ngươi nghe lại vài lần luôn đi. Ta chỉnh sửa Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh đã.” Nói đoạn, bé Bạch nhắm mắt lại, thôi diễn Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh trong đầu mình.
Tống Thư Hàng cũng nhắm mắt nghe bản ghi âm lời giảng của bé Bạch mà mỹ nhân rắn công đức giúp mình ghi lại.
Trong thể nội hắn, mỹ nhân rắn công đức nhẹ nhàng vỗ tay thành tiếng.
Trong ý thức Tống Thư Hàng hiện ra một quảng trường vàng rực.
Giữa một luồng ánh sáng bảy màu chói mù mắt, mỹ nhân rắn công đức hiện thân, trên cổ đeo một chiếc tai nghe trông cực kỳ chuyên nghiệp, trước người thì có một dàn CDJ xịn sò.
Tống Thư Hàng: “???”
Công Đức Tiên Tử, cô làm gì vậy?
Trong lúc hắn còn đang ngẫm nghĩ thì mỹ nhân rắn công đức đã bắt đầu bước tới trước dàn CDJ và bắt đầu chà đĩa.
Hình tượng của cô trước đây đã vặn vẹo lắm rồi, bây giờ thì nó nứt toác ra luôn.
m nhạc sống động vang lên, thi thoảng còn xen lẫn tiếng chà đĩa đầy khí thế của mỹ nhân rắn công đức.
Ngay sau đó, tiếng giảng bài của bé Bạch cũng cất lên.
Mỹ nhân rắn công đức lồng nhạc và chỉnh âm cho bài giảng của bé Bạch từ đầu đến cuối, biến bài giảng của hắn thành một tác phẩm âm nhạc hoàn chỉnh.
Bản nhạc sống động và đầy tiết tấu này vang vọng trong lòng Tống Thư Hàng, ma tính đến cực điểm.
Mỹ nhân rắn công đức còn mở chức năng phát lại. Sau mấy lần nghe bản nhạc này, chắc chắn Tống Thư Hàng sẽ nhớ nằm lòng cách thức khống chế phi kiếm dùng một lần thôi!
Kĩ thuật chà đĩa của DJ mỹ nhân rắn công đức cao siêu khiếp người. Rõ ràng cô mới thử lần đầu tiên mà điêu luyện như dân lành nghề mấy chục năm.
Khúc ca bé Bạch giảng bài phối cùng nhịp trống mãnh liệt, sống động, vang vọng lòng người.
Thế là khi Tống Thư Hàng không đầu nghe đi nghe lại tác phẩm này, thân thể bất giác lắc lư theo nhịp điệu của nó.
Mới đầu chỉ lắc lư khe khẽ thôi.
Sau khi nghe lại hai lần, thân thể hắn đã bắt đầu bay lắc hào hứng theo nhịp nhạc sôi động.
Hôm nay Bá Tống Huyền Thánh cũng rất là high!
Đây mới là phương pháp học tập mới mẻ để sự học khô khan biến thành vui vẻ chứ.
Ở phía đối diện.
Sau vô số lần chỉnh sửa, cuối cùng bé Bạch cũng đơn giản hóa Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh thành mười sáu mảnh phù văn.
Thế là tương đối. Nếu muốn đơn giản hóa thêm một bước nữa thì phải mất quá nhiều thời gian. Với Tống Thư Hàng hiện tại thì mười sáu mảnh phù văn là đủ để hắn nắm giữ tri thức trong thời gian ngắn rồi.
Dù sao cũng là Huyền Thánh bát phẩm chính quy, cảnh giới giúp sức nhiều lắm.
Sau đó, bé Bạch mở mắt ra.
Vừa mở mắt, hắn đã thấy Tống Thư Hàng lâng lâng phê cần, bay lắc điên cuồng theo tiết tấu.
Bé Bạch: “???”
Ta bảo ngươi học tập cho tử tế mà ngươi đang làm trò gì đấy?
Bé Bạch chỉ tay một cái, trận văn phi kiếm dùng một lần trên người Tống Thư Hàng được kích hoạt. Một khắc sau, thân thể hắn phóng vèo lên trời, dính lên trần của ổ chó Tống mà xoay tròn tít thò lò.
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi: “Bạch tiền bối, sao thế ạ?”
“Ngươi đang làm cái gì đấy?” Bé Bạch hỏi ngược lại.
“Ta đang học tập chăm chỉ mà.” Tống Thư Hàng trả lời.
Bé Bạch: “…”
“Thật mà Bạch tiền bối, ngài tin tưởng ta đi. Ta đã nắm vững toàn bộ điểm quan trọng trong bài giảng cách khống chế phi kiếm dùng một lần của ngài, hơn nữa còn có thể hát ra không sai một chữ nữa kia.” Tống Thư Hàng tự tin nói.
[Hát ra? Đây là phương pháp học tập đặc biệt của Tống Thư Hàng à?] Nghĩ tới đây, bé Bạch lại ngoắc ngón tay một cái, kéo Tống Thư Hàng xuống.
Sau đó hắn vỗ nhẹ vào hư không, mười sáu mảnh phù văn xếp thành trận hình xuất hiện trong phạm vi thần thức của Tống Thư Hàng.
“Đây là phù văn sau khi đơn giản hóa Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh. Ngươi nhớ cho kĩ vào, đừng nhầm chi tiết nào đấy. Khi sử dụng Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh trên người mình mà nhớ nhầm một chi tiết thì nguyên thần chia năm xẻ bảy ra chứ chẳng đùa đâu.” Bé Bạch nghiêm túc nói.
“Vâng, Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng dùng thần thức bao phủ mười sáu phù văn, đọc thật cẩn thận, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Khi học đao pháp, Tống Thư Hàng tiếp thu cực kỳ nhanh.
Tiếp đó là học phù văn đơn giản hóa theo cách của Bạch tiền bối, hắn cũng tiếp thu rất chi là năng suất.
Chẳng bao lâu sau hắn đã nhớ kĩ trong lòng mười sáu phù văn kia.
Nắm giữ lý thuyết Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh thành công.
Bước kế tiếp, chính là học đi đôi với hành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận