Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2054: Thông tin đợi xóa

Chương 2054: Thông tin đợi xóa
‘Biu ~’ một tiếng.
Một bông hoa xinh đẹp nở rộ giữa không trung.
Đây chính là đóa hoa chỉ nở rộ trên người sinh vật… nói đúng hơn là chỉ nở trên người sinh vật có ‘máu tươi’.
Nghệ danh của nó là ‘Huyết Hoa’.
Trong mắt một số kẻ có tính cách vặn vẹo thì đây là đóa hoa đẹp nhất thế gian.
Nhưng ‘Huyết Hoa’ lần này lại nở ra từ tấm bia được làm từ một tảng đá đen kịt.
“A ~ a~”
Bia đá còn phát ra tiếng kêu thảm như tiếng đá vỡ.
‘Phi kiếm dùng một lần số lần theo dấu vết’ mà Bạch tiền bối tế ra đang cắm vào chính phía sau tấm bia đá kia.
Máu tươi không ngừng phun ra từ phần lưng của tấm bia, cứ như đâm một đao vào lon Coca vừa bị lắc vậy.
Đây là không biết từ đâu chui ra đường đường chính chính đâm sau lưng.
“A ~ a ~ Thanh kiếm này từ đâu chui ra vậy? Là ai phóng kiếm thế? Sao ta không phát giác ra được thế nhỉ?”
Giọng nói trên bia đá vang lên.
Không đúng, theo lý mà nói trên đời này chỉ cần có người khóa vị trí, ý đồ tấn công nó thì nó sẽ cảm nhận được ngay lập tức mới đúng. Từ khi được chế tạo ra nó đã có tính năng này rồi.
Đợi chút đã… Đúng rồi, nơi này không phải thế giới Cửu U.
“Thế giới đáng chết này.”
Giọng nói của tấm bia đá có vẻ rất tức giận.
Sau đó, có một đợt dao động quỷ dị truyền tới từ bia đá.
Sau khi cảm nhận được dao động này, những con quạ đen trong phế tích bay tới, chúng dùng móng vuốt bắt lấy phi kiếm, vỗ cánh thật mạnh, muốn rút ‘phi kiếm dùng một lần’ ra khỏi bia đá.
Nhưng thanh phi kiếm dùng một lần này cắm rất chặt, dựa vào sức của lũ quạ đen này thì hoàn toàn không thể rút nó ra trong thời gian ngắn được.
“Đau đau đau…”
Tấm bia đá liên tục kêu thảm.
Hồi lâu sau.
Sau khi hết đám quạ này đến đám quạ khác thay nhau tiếp sức xuất trận, khó khắn lắm chúng mới rút được ‘phi kiếm dùng một lần’ trên bia đá ra.
Điều thần kỳ là ngay khi thanh phi kiếm bị rút ra thì máu trên tấm bia cũng ngừng chảy.
Đám quạ đen chộp lấy thanh phi kiếm được làm từ gỗ này, đặt nó lên phía trên bia đá.
Phía trước tảng đá có khắc hai quả cầu tròn.
Có vẻ như hai quả cầu tròn này là mắt của bia đá thì phải?
“Sao kiểu dáng của thứ này nhìn quen thế nhỉ?”
Thanh âm phát ra từ trong bia đá nói.
Càng nhìn càng cảm thấy hình như đã gặp phi kiếm làm bằng gỗ này ở đâu đó rồi, nhưng nhất thời chưa thể tìm ra được tin tức cụ thể từ kho dữ liệu.
“Quạc ~ quạc ~”
Bầy quạ đen bay tròn quanh đỉnh tấm bia.
Không biết trong lúc chúng nó cứ bay mãi thế này mà muốn đi vệ sinh thì làm sao đây? Nếu như chúng nó ị trên tấm bia dá thì có bị vặt cổ không nhỉ?
Hai con mắt của tấm bia đảo quanh, một lúc sau, có một thứ giống như mũi mọc ra từ phía dưới con mắt.
Mũi co duỗi!
Còn có cả tính năng tiên tiến này nữa cơ à.
Đầu năm nay, để tạo ra thiết bị toàn màn hình thật sự theo kịp thời đại, mọi người đều gắng sức sáng tạo.
Có đám quạ đen quắp lấy phi kiếm, đưa tới trước mũi của tấm bia.
Tấm bia hít hít ngửi ngửi.
“Khí tức tổng thể khá xa lạ, không biết tại sao nguyên liệu chế tạo lại là gỗ. Nhưng mà … bên trên có mùi rất quen thuộc. Lấy dữ liệu mùi hương, bắt đầu so sánh đối chiếu.”
Bia đá nói.
Nó bắt đầu đọc kho dữ liệu khổng lồ của mình, so sánh mùi này với nội dung trong kho dữ liệu.
Từng chuỗi phù văn mã số không ngừng lóe lên bên trên bia đá.
Năm phút sau tấm bia đá cuối cùng cũng tìm thấy thông tin tương ứng từ kho dữ liệu khổng lồ của mình.
Sở dĩ lâu như thế mới tìm được dữ liệu là vì phần thông tin này đã bị kéo đến ‘trạm thu hồi’, nằm trong trạng thái đợi bị xóa.
Nếu như chậm thêm mười ngày nửa tháng nữa thì dữ liệu này sẽ bị xóa mất.
“Ký hiệu này là… khí tức của Bá Tống.”
Bia đã xác định lại nhiều lần.
Sau đó nó lại trầm mặc.
“Quạc ~ quạc ~ quạc ~”
Quạ đen trên đỉnh đầu không ngừng xoay tròn, phát ra tiếng kêu khiến người ta thấy phiền lòng.
“Trong kho dữ liệu ghi lại, Bá Tống đã bị thiên phạt đánh chết, đến hài cốt cũng không còn. Điều này tuyệt đối không thể sai được. Bá Tống đã chết rồi.”
Giọng nói trong tấm bia đá vang lên lần nữa.
Những sinh mệnh chết dưới thiên phạt sẽ bị xóa bỏ hoàn toàn, bị diệt trừ từ tận gốc rễ. Dù có dùng thủ đoạn hồi sinh nào cũng không thể khiến người bị thiên phạt đánh chết sống lại.
Cho dù Bá Tống có vô số thủ đoạn sống lại, sau khi hóa thành tro bụi dưới thiên phạt thì cũng vẫn thập tử vô sinh. Vì thế phần dữ liệu liên quan đến Bá Tống mới bị chuyển đến trạm thu hồi, vì ghi nhớ chúng đã chẳng còn giá trị gì nữa…
Nếu vậy, thanh phi kiếm dược làm từ gỗ này rốt cuộc là sao đây?
Bên trên nhiễm đầy khí tức của Bá Tống.
Sau một lúc lâu trầm tư.
Bia đá đưa ra suy đoán đơn giản và có khả năng cao nhất.
“Có lẽ đây là pháp khí Bá Tống luyện chế khi còn sống, bị người khác tìm được chăng?”
Bia đá tổng kết.
Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có khả năng này mà thôi.
Nói gì đi nữa thì Bá Tống cũng là con chuột cấn tay, lúc sinh thời chắc chắn hắn đã luyện chế một số pháp khí. Sau khi hắn chết, di sản của hắn chắc chắn sẽ được người khác kế thừa hoặc là bị những tu sĩ khác lấy đi.
“Đúng là một tên phiền toái, cho dù đã chết cũng không chịu yên tĩnh, cấn tay thật đấy.”
Thanh âm trong bia đá lại nói tiếp.
Sau đó, từ sau lưng tấm bia… cũng chính là chỗ bị phi kiếm cắm trúng lúc trước bật ra một ngăn tủ, bên trong có một hạt châu đang lăn tròn.
Hạt châu là đạo cụ để lưu trữ dữ liệu.
Bia đá nhập tất cả những những chuyện liên quan đến ‘phi kiếm bằng gỗ, khí tức của Bá Tống Huyền Thánh và suy đoán của mình’ vào trong hạt châu.
Một con quạ đáp xuống, há miệng nuốt lấy hạt châu.
Sau đó, nó giương cánh bay lên trời. Trên bầu trời có một thông đạo tạm thời thông đến ‘thế giới Cửu U’. Qụa đen mang theo hạt châu chui vào trong thông đạo, tiến vào thế giới Cửu U.
“Gửi thanh phi kiếm này về máy chủ đi. Nói không chừng máy chủ có thể nghiên cứu ra nhiều thứ hơn từ nó.”
Bia đá lại nói tiếp.
Dứt lời, lại có hai con quạ đen đáp xuống, quắp lấy phi kiếm, bay tới thông đạo đến thế giới Cửu U.
Phi kiếm dùng một lần số lần theo dấu vết rung nhẹ, trước khi bị đưa vào thế giới Cửu U, nó bí mật gửi tín hiệu cho Bạch tiền bối.
Đợi sau khi hạt châu và phi kiếm đều biến mất, bia đá lại bắt đầu suy đoán một chuyện khác.
Rốt cuộc phi kiếm này là do ai phóng tới đây?
Không có manh mối gì cả.
Phi kiếm tự nhiên chui từ trong hư trung ra, cắm vào người nó.
Manh mối có thể sử dụng hiện tại là có lẽ người phóng phi kiếm quen biết với Bá Tống đã chết. Chưa kể kiểu dáng của thanh phi kiếm bằng gỗ kia rất quen mắt, có thể đây cũng là một manh mối.
Trong lúc bia đá còn đang trầm tư, một con quạ trở về từ thế giới Cửu U, mang về hai tin tức.
[Bạch.]
[Di chuyển trận địa.]
********
Trăng vàng trên cao.
Bạch tiền bối lấy notebook ra, ghi một tọa độ vào.
Tọa độ này chính là vị trí của tấm bia đá màu đen.
“Bia đá này nhìn có vẻ rất tiên tiến.”
Bạch tiền bối xoay tròn cây bút trong tay, muốn tháo nó ra để xem kết cấu bên trong quá.
Lúc này, thần long đưa Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục về khu giám sát.
“Thư Hàng.”
Bạch tiền bối nói:
“Chúc mừng ngươi, ngươi đã chết hẳn trong ghi chép rồi.”
Tống Thư Hàng ngu người: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận