Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3117: Bá Tống, tên đàn ông vô tình!

Chương 3117: Bá Tống, tên đàn ông vô tình!
Xiên đồng đội, cứu kẻ thù.
Ấn ký của Thiên Đạo Luân Hồi Tiên Tử và Thiên Đạo Đạo Tử phát huy câu nói này vô cùng nhuần nhuyễn!
Cả hai lơ đẹp mục tiêu thực sự là Bá Tống, dồn hết sức lực tấn công ấn ký Thiên Đạo thứ tư.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn kim đan Thánh Nhãn trong hốc mắt ấn ký Đạo Tử. Quả nhiên, móc mắt chính là thủ đoạn cơ bản của các đại lão đỉnh tiêm.
Tuy hắn để kim đan Thánh Nhãn tự do phát huy trong việc ngăn chặn ấn ký của Đạo Tử tiền bối, nhưng không hề bảo nó chui vào trong hốc mắt ấn ký Thiên Đạo của Đạo Tử.
Mà ấn ký Thiên Đạo là năng lượng thể cụ hiện hóa ra. Nếu nó không bằng lòng thì Tống Thư Hàng không thể nhét kim đan Thánh Nhãn vào mắt nó được.
Nghe thì có vẻ không tưởng, nhưng trên thực tế, ấn ký Thiên Đạo của Đạo Tử đã tự chứa kim đan Thánh Nhãn vào hốc mắt của mình!
Có lẽ ấn ký của Đạo Tử cảm nhận được khí tức thuộc về thầy mình trong kim đan Thánh Nhãn, cho nên mới tự móc mắt mình theo bản năng rồi đặt kim đan Thánh Nhãn vào để bảo vệ di vật của thầy.
May mà những ấn ký Thiên Đạo này không phải là bất hủ bất diệt, nếu không dù ấn ký Đạo Tử có muốn móc mắt ra cũng không được.
Mà sau khi thay con mắt của Thánh Nhân Nho Gia vào, ấn ký của Đạo Tử cũng bị kích hoạt và quay giáo phản bội luôn!
Đối với Đạo Tử tiền bối, thầy hắn còn quan trọng hơn Thiên Đạo.
Thế là ấn ký Thiên Đạo thứ tư biến thành mục tiêu hút cừu hận hàng đầu của Đạo Tử. Cổng không gian vừa mở ra, ấn ký Đạo Tử đã dí nó mà dộng cho một đống tri thức thiết quyền!
Trong hư không, sao trời do Thiên Đạo thứ tư biến thành không ngừng bị nổ tung và chém nát.
Quá khó…
Rõ ràng tình thế vốn là 8 đánh 2. Thế mà đánh lộn một hồi lại thành ấn ký Thiên Đạo thứ tư lấy một chọi ba.
Luân Hồi Nhận Tiên Tử trong tay Bá Tống bật thốt một tràng cười sảng khoái như tiếng gà mái.
Mặc dù đây chỉ là ấn ký của Thiên Đạo, nhưng cứ nhìn thấy đồ vật liên quan đến Thiên Đạo thứ tư ăn hành là cô đã thấy vui rồi.
“Đúng rồi! Chém nó đi! Nổ tan xác nó!”
“Bá Tống sử dụng Trùng Phong Long Quyển Trảm!”
“Tiếp theo tung Thập Tự Khí Liệu Bạo Tinh Trảm ra!”
“Bây giờ đến Vô Địch Thánh Quang Trảm lên!”
“Cuối cùng kết thúc bằng Thiên Đao Táng Tinh Hà!”
Tống Thư Hàng: “…”
Luân Hồi Nhận tỷ tỷ à, ta không biết một chiêu nào trong cái đống mà cô vừa hô lên hết. Đặc biệt là Thiên Đao Táng Tinh Hà mà Tô thị không truyền cho người ngoài kia. Ta cũng muốn học lắm, chiêu ấy ngầu chết đi được ấy!
Ầm ~ Đùng ~
Có ấn ký của Đạo Tử tiền bối gia nhập vòng chiến, sao trời do ấn ký Thiên Đạo thứ tư biến thành bị đánh nổ với tốc độ nhanh hơn nhiều.
Ấn ký Thiên Đạo thứ tư bắt đầu lui về phòng ngự, công ít thủ nhiều, đa số thời gian dùng để tăng số lượng sao trời biến ra.
Nó tựa như một chiếc máy tạo quái vô tình, điên cuồng sản xuất những ngôi sao to lớn.
Sau đó những ngôi sao này lại bị chém vỡ, đánh nổ.
“Hiệu suất tăng lên không ít rồi… nhưng nếu hiệu suất tấn công có thể tăng thêm một chút thì tốt hơn. Như vậy tên này sẽ không còn thời gian công kích nữa, chỉ có thể phòng thủ và đưa đầu chịu đánh thôi.” Luân Hồi Nhận Tiên Tử rất vui vẻ.
Sau khi sức mạnh nhân quả của Nhân Quả đao kết thúc, cô vẫn không nỡ cắt đứt liên hệ mà chủ động cung cấp lực lượng, duy trì trạng thái thanh đao hư ảo đứng bên quan sát.
Luân Hồi Nhận Tiên Tử vừa dứt lời, đột nhiên ở phía xa có một con phượng hoàng to lớn giương cánh bay cao, ánh lửa phượng hoàng bùng cháy chiếu sáng cả bầu trời.
Hình thể của phượng hoàng không ngừng biến lớn, cuối cùng to lớn đến độ có thể sánh với một hành tinh.
Mà ở đuôi của con phượng này là một người đàn ông vô cùng anh tuấn.
Hắn nắm phượng hoàng lửa khổng lồ như một hành tinh trong tay, vẻ mặt dường như còn hơi lơ mơ, nhưng được phượng hoàng dẫn đường, hắn cũng gia nhập hàng ngũ chơi chém hoa quả.
Phượng hoàng lửa hót vang một tiếng, thu cánh lại, biến thân mình thành một mũi khoan, lao thẳng về phía trước.
Oành! Sau mỗi cú va chạm, nó đều có thể đánh tan một ngôi sao!
“Ấn ký của Thiên Đạo cha Cẩu Đản!” Tống Thư Hàng nói.
Luân Hồi Nhận Tiên Tử: “???”
“Chính là ấn ký của Thiên Đạo thứ ba – chủ nhân đích thực của đạo khí Cửu Tu Phượng Hoàng đao trong tay ta. Cửu Tu Phượng Hoàng đao, làm tốt lắm! Xong việc ta sẽ dùng một tỉ phát Dưỡng Đao thuật hầu ngươi!” Tống Thư Hàng cười sang sảng.
Ấn ký của Thiên Đạo cha Cẩu Đản không hề phản bội. Nó chỉ bắt lấy Cửu Tu Phượng Hoàng đao có quan hệ mật thiết với mình theo bản năng mà thôi.
Sau đó, hắn bị Cửu Tu Phượng Hoàng đao kéo theo như một con Husky gắn dây xích, bị động đi đánh nhau với những ngôi sao của Thiên Đạo thứ tư.
“Bây giờ cục diện đã thành một đấu bốn rồi, ngươi một, bọn ta bốn!” Luân Hồi Nhận Tiên Tử vui vẻ hô lên với ấn ký Thiên Đạo thứ tư. Tuy cô biết rằng đối phương chỉ là ấn kí, không có thần trí và không thể đáp lời.
Nhưng cô vẫn muốn hô lên để thể hiện rằng mình đang vui lắm.
Có ấn ký của Thiên Đạo cha Cẩu Đản và Cửu Tu Phượng Hoàng đao nhập cuộc, ấn ký Thiên Đạo thứ tư đã hoàn toàn mất đi cơ hội tấn công.
Nó chẳng những phải chật vật phòng thủ, mà còn phải dốc hết năng lượng vào việc gia tăng số lượng vì sao, hoàn toàn biến thành một cái máy tạo quái.
Trừ việc liên tục tạo quái để rồi chúng bị tiêu diệt, nó chẳng làm được gì nữa.
“Chậc chậc, cuối cùng cũng đến cực hạn rồi.” Luân Hồi Nhận Tiên Tử nhận xét: “Bây giờ trừ việc tạo ra các vì sao, ấn ký của Thiên Đạo thứ tư không làm được gì nữa. Lúc này chỉ cần thêm một chút tác động từ bên ngoài là có thể đập tan cực hạn, phá vỡ cân bằng của nó, khiến nó tan thành tro bụi.”
Nghe xong câu đó, Tống Thư Hàng bất giác liếc sang ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt tiền bối.
Trừ ấn ký của Thiên Đạo Bạch và ấn ký Thiên Đạo Công Đức Đạo Nhân đã bị Bạch tiền bối kéo đi, chỉ còn lại duy nhất ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt.
Nhưng ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt không có dấu hiệu quay giáo phản bội.
Hắn chỉ quần nhau với kim đan Thánh Nhãn với sự kiên nhẫn phi thường.
Dù không có thần trí, chỉ dựa vào bản năng, nhưng ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt vẫn đối phó với kim đan Thánh Nhãn một cách cực kỳ thận trọng, chiêu nào cũng khống chế trong phạm vi “không làm tổn thương đến kim đan Thánh Nhãn.”
Thế là chỉ một viên kim đan Thánh Nhãn đã có thể cầm chân ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt.
“Xem ra không đặt hy vọng vào ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt được rồi.” Tống Thư Hàng nói: “Có lẽ phải chờ cơ hội từ phía Bạch tiền bối thôi.”
“Thư Hàng, ngươi gọi ta à?” Giọng nói của Bạch tiền bối bỗng vang lên ngay bên tai Tống Thư Hàng.
Và rồi bóng dáng Bạch tiền bối từ xa tiến lại, chỉ vài bước sau đã đến bên cạnh hắn.
“Tiền bối giải quyết xong ấn ký của Thiên Đạo Bạch và Thiên Đạo Công Đức Đạo Nhân rồi à?” Tống Thư Hàng hỏi với vẻ hoang mang.
“Ừ.” Bạch tiền bối gật đầu: “Bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú do Thiên Đạo Bạch luyện chế trên người ta chính là hậu chiêu mà hắn đã chuẩn bị từ lâu. Trong trạng thái nửa bước siêu thoát, có lẽ hắn đã thấy được rất nhiều. Cuối cùng thì cả ấn ký của hắn và Công Đức Đạo Nhân đều được giải quyết xong xuôi rồi.”
“Bây giờ chúng ta liên thủ đối phó với ấn ký Thiên Đạo màu đen hả?” Bạch tiền bối hỏi.
“Không, ta đề nghị chúng ta cùng đâm sau lưng ấn ký của các Thiên Đạo tiền bối khác trước. Bằng không một khi ấn ký của Thiên Đạo thứ tư biến mất, các ấn ký khác sẽ đổ dồn vào tấn công chúng ta.” Tống Thư Hàng lanh trí nói.
Luân Hồi Nhận Tiên Tử: “…”
Đồ đàn ông vô tình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận