Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2277: Tống *Chuyên Gia Lý Luận Về Tà Vọng* Thư Hàng

Chương 2277: Tống *Chuyên Gia Lý Luận Về Tà Vọng* Thư Hàng
“Hai vị huynh trưởng, các ngươi đã nhắc đến tên của vị kia rồi.” Người bắt yêu nhỏ gầy Trương Tiểu Phiền cảm thấy nhói tim.
Không thể kỹ tính một chút à? Nhóm người bắt yêu chịu thiệt trên phương diện ‘đầu sắt’ còn chưa đủ nhiều à?
Hai vị người bắt yêu lớn tuổi bên cạnh nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ.
“Cái tên Lục Phong đần thối này, trước khi ra ngoài ta đã nhắc nhở ngươi hết lần này tới lần khác rồi, tuyệt đối đừng đề cập đến thánh hào của vị kia, vì sao ngươi lại nhắc hả?” Vị người bắt yêu nói câu ‘nhắc đến tên sẽ mang thai’ kia thấp giọng nói.
Lục Phong phản bác: “Nhưng ta không có nhắc tới mang thai, người nhắc tới từ mang thai then chốt này chính là ngươi.”
“Hay là hôm nay chúng ta tạm thời rút lui trước đi, ta cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn chúng ta lom lom đấy.” Trương Tiểu Phiền nói nhỏ.
Nói không chừng bọn họ đã bị Bá Tống theo dõi mất rồi.
Hơn nữa hai vị huynh trưởng này thuộc loại hình ‘đóng cửa khổ tu’, ngoại trừ bắt yêu ra thì không biết gì hết. Đạo lý đối nhân xử thế lại không hiểu, rất chi là đầu sắt luôn.
Tiếp tục như vậy nữa, đừng nói là loại trừ tà vọng, nói không chừng còn chưa nhìn thấy tà vọng thì đã bị Bá Tống tiền bối dạy dỗ cách làm người rồi.
Cảm thấy vẫn nên trở về điều chỉnh trạng thái, chỉnh đốn rồi tái xuất sau.
Vị người bắt yêu nhắc tới ‘mang thai’ kia suy nghĩ chốc lát rồi trầm giọng nói: “Hay là chúng ta đi thẳng đến bái kiến Bá Tống tiền bối nhé.”
Người bắt yêu tên Lục Phong bên cạnh lắc đầu nói: “Muốn đi thì ngươi đi đi, dù ta nhảy từ trên lầu xuống cũng sẽ không đi gặp Bá… Bá…”
Suýt chút nữa hắn lại nói ra thánh danh của vị kia.
Người bắt yêu nhỏ gầy Trương Tiểu Phiền thở dài: “Ta có một đề nghị, hay là chúng ta đừng tiến vào một cách lén lút như vậy nữa. Nếu như vị kia đang lịch luyện hồng trần, vậy chúng ta cứ dùng thân phận chính quy tiến vào. Làm vậy, chỉ cần chúng ta đừng vượt quá giới hạn thì sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”
“Thân phận chính quy à? Sinh viên chuyển trường ư?” Người bắt yêu Lục Phong sờ cằm nói.
Trương Tiểu Phiền liếc nhìn bộ râu quai nón của Lục Phong, hồi lâu sau mới đáp: “Thân phận linh hoạt một chút, sinh viên dự thính, sinh viên giao lưu hoặc các thân phận tương tự, thậm chí có thể là lao công, nhân viên hộ lý, chỉ cần là thân phận chính quy là được. Ta đi làm xem sao.”
Ba vị người bắt yêu ẩn thân tạm thời thối lui.
Tống Thư Hàng: “…”
Vừa rồi hắn thật sự có ý niệm muốn làm ‘thần đèn cho nguyện vọng’ một phen, nhưng ngẫm lại thì tạm thời không tiến hành nữa.
Mục tiêu của ba người bắt yêu này là tà vọng ẩn nấp trong đại học Giang Nam.
Nói không chừng có thể phát huy được tác dụng.
Nhưng vẫn cần nhắc nhở bọn họ trước, đừng làm thái quá, đặc biệt là liễu yêu Khinh Vũ còn cắm rễ trong rừng cây.
Vì vậy, Tống Thư Hàng duỗi tay chạm nhẹ lên mi tâm của mình một cái.
Mắt thần thứ ba được kích hoạt.
Một luồng ý niệm thông qua mắt thần thứ ba trực tiếp truyền vào đầu ba người bắt yêu: Nhồi số liệu tin tức từ xa.


Ba vị người bắt yêu đang lặng lẽ rời đi, dự định lấy thân phận chính quy để tiến vào trường học lần nữa đột nhiên cứng đờ người.
Trong nháy mắt khi bọn họ bước ra khỏi cổng trường, có một luồng ý niệm vô cùng uy nghiêm, vô cùng khủng bố trực tiếp hiện lên trong ý thức của bọn họ.
Luồng ý niệm kia mênh mông vô hạn, tựa như vũ trụ vậy.
Đối mặt với luồng ý niệm kia, bọn họ tựa như một hạt bụi tầm thường trong vũ trụ vô hạn.
Ba vị người bắt yêu suýt chút nữa đã chịu không nổi.
Cũng may, luồng ý niệm đáng sợ này không có ác ý, chỉ đơn giản truyền lại vài tin tức cho bọn họ.
[Trong rừng cây sau ký túc xá nam có một cây liễu yêu, đó là sủng vật của Bạch Thánh Quân, đừng quấy rầy cô ấy. Trong trường học thỉnh thoảng sẽ có một gốc hành tinh đi loanh quanh, đó là nhân viên của ta, đừng có ý đồ gì với cô ấy. Nếu như nhìn thấy một con Hamster ngự kiếm phi hành thì cũng đừng có ý nghĩ dại dột gì, bằng không không ai cứu được các ngươi đâu.]
Lúc người bắt yêu đối mặt với ‘yêu quái’ thì sẽ có một loại xúc động sôi trào. Nhưng theo thời gian trôi qua, người bắt yêu ngày nay đã khác với thời kỳ viễn cổ, có thể đè loại xúc động này xuống.
Sau khi truyền tin tức xong, ý niệm uy nghiêm kia lập tức thu hồi, tiêu tán đi.
Ba người bắt yêu ẩn thân như trút được gánh nặng, ba người há mồm thở dốc, mồ hôi rơi như mưa.
Trương Tiểu Phiền có tu vi yếu nhất thậm chí phải dựa vào vách tường mới có thể miễn cưỡng đứng vững.
[Cây liễu yêu, hành tinh, chuột Hamster yêu.]
“Ý niệm vừa rồi chính là Bá Tống Huyền Thánh ư?”
“Quá kinh khủng, ý niệm tựa như vũ trụ vô hạn khiến ta căn bản không sinh ra ý phản kháng nổi.”
“Xem ra lời đồn quả nhiên không sai… Bá Tống Huyền Thánh căn bản không phải Huyền Thánh bình thường. Hắn là Kiếp Tiên đỉnh phong đang thực hành ‘đạo’ của mình, có thể bước ra đạo của mình, chứng đạo Trường Sinh Giả bất kỳ lúc nào.”
Ba vị người bắt yêu liếc nhau một cái, gật nhẹ đầu.
“Nhưng mà, Bá Tống Huyền Thánh cũng không ngăn cản chúng ta tiến vào đại học Giang Nam. Luồng tin tức vừa rồi chẳng khác nào cho phép chúng ta tiến vào.” Trương Tiểu Phiền nói.
Vì vậy mới cảnh cáo bọn họ không được đụng chạm vào cuộc sống của ba sủng vật trong đại học Giang Nam.
“Về trước đi, chuẩn bị thân phận chính quy rồi lại tiến vào. Nhưng đến lúc đó tuyệt đối đừng hành động thái quá.” Trương Tiểu Phiền lại bổ sung.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, ba vị người bắt yêu khôi phục trạng thái chút ít rồi lặng lẽ thối lui.
**********
Theo thời gian kim đồng hồ trở về vị trí cũ, chương trình học buổi sáng kết thúc.
Tà vọng cũng không hiện thân.
Tống Thư Hàng khép ‘bảo điển phổ cập khoa học về tà vọng’ trong tay lại, thời gian một buổi sáng, rốt cuộc hắn cũng ghi nhớ toàn bộ nội dung.
Thậm chí trong đầu còn thôi diễn tất cả các phương án phong ấn, loại trừ tà vọng một lần.
Hiện tại ít nhiều gì hắn cũng được xem như một chuyên gia về mặt lý luận.
Kế tiếp, cứ xem hiệu quả thực chiến cái đã.
“Thư Hàng, sao còn ngây người ra đó? Đi ăn cơm thôi.” Thổ Ba kêu.
Tống Thư Hàng cười vẫy tay: “Tới liền, đúng rồi… xế chiều hôm nay tụi mình gọi đồ ăn ngoài được không?”
Cao Mỗ Mỗ trưng ra vẻ nghi hoặc.
Tống Thư Hàng gần đây cứ luôn mồm nói ‘hấp thu thức ăn phải chú ý phối hợp dinh dưỡng’, thế mà lại chọn gọi đồ ăn ngoài à?
“Gần đây tao có một… đứa bạn tốt mở nhà hàng tên Thực Uyên Các, tao xem xem có thể gọi đồ ăn giao qua đây không.” Tống Thư Hàng nói.
Sở Sở đang tu luyện ở chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ, đúng lúc có thể cho Sở Sở luyện tay một chút.
Tống Thư Hàng lấy điện thoại di động, mở phần mềm chat ra.
Sau đó, chạm mở nhóm Cửu Châu số 1 theo thói quen.
Hôm nay trong nhóm vẫn náo nhiệt như trước.
Bắc Hà Tán Nhân: “Phương pháp Dược Sư cung cấp cũng không dùng được ư?”
Tố Tố Lòng Mang Trăm Họ: “Không được, không có hiệu quả. Lo thật đấy, đệ tử nhà ta hiện tại ra ngoài chỉ có thể dựa vào phi hành.”
Tố Tố Tiên Tử là vị tiên tử cùng xuất quan với Vân Trung Tiên Khách đạo trưởng lần trước, là phó tông chủ của Thương Sinh Đạo.
Các tiền bối đang nói chuyện gì vậy?
Ngón tay Tống Thư Hàng vuốt nhanh, kéo ghi chép tán gẫu ra lướt xem một lần.
[Lại là tà vọng?]
Thậm chí ngay cả một vài môn phái tu sĩ phụ cận cũng xuất hiện tà vọng.
Đám tà vọng này có con bị tu sĩ tiện tay giải quyết, nhưng có một ít tà vọng trong lúc nhất thời không tìm được phương pháp giải quyết.
Bên cạnh Thương Sinh Đạo vừa xuất hiện một con sông tà vọng kỳ quái.
Đám tà vọng này hiện ra chỉ trong một đêm rồi vây một vòng quanh đại trận hộ tông của Thương Sinh Đạo.
Con sông tà vọng này không bị pháp thuật phong ấn.
Hơn nữa sức khôi phục siêu mạnh, dưới sự công kích của pháp thuật cũng có thể khôi phục lại rất nhanh… Hơn nữa mấy đợt sau đó sẽ sinh ra tính đề kháng đối với pháp thuật cùng loại.
Tống Thư Hàng sờ cằm, trong đầu nhanh chóng đối chiếu con sông tà vọng với tư liệu trong đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận