Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2555: Các ngươi đang diễn Tướng Thanh à

Chương 2555: Các ngươi đang diễn Tướng Thanh à
Ấn tượng đầu tiên giữa người với người rất đặc biệt, có lúc chỉ cần một điểm chung là có thể vừa mắt nhau rồi. Sau khi nhìn thấy thủ pháp cắt mình hai hai nửa để hành động của đối phương, Tống Thư Hàng cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nhưng đối phương nghĩ về hắn như thế nào thì khó nói lắm… Tống Thư Hàng lúc này mình khoác chăn đơn, mặt đeo mặt nạ, tạo hình vô cùng đặc biệt, nhìn kiểu gì cũng không giống như người tốt.
Lúc nhìn thấy Tống Thư Hàng, hiển nhiên đạo hữu nửa người có hơi cảnh giác, thần thức của hắn âm thầm quét về phía Tống Thư Hàng.
Sau khi quét xong, thần thức của đạo hữu nửa người không nhịn được mà bật chế độ chấn động… Hắn cảm ứng được trên người đối phương cũng có pháp khí che giấu, áp chế khí tức. Nhưng chỉ lọn tóc lộ ra ngoài của đối phương cũng đã tản ra khí tức khủng bố. Trong cảm ứng của hắn, khí tức sợi tóc trên đầu đối phương giống như biển cả rộng lớn không thấy bờ, sâu không lường được! Năng lượng bên trong mà bạo phát, chắc hẳn đủ để khiến trời đất nứt vỡ.
Khí tức của một lọn tóc cũng đã đáng sợ như thế, nếu như đối phương tháo pháp khí ức chế khí tức xuống, khó mà tưởng tượng nổi nó sẽ có khủng bố đến mức nào nữa.
Đây chắc chắn là một vị đại lão tiền bối tuyệt thế!
Không thể chọc được, không thể chọc được!
Khí thế của đạo hữu nửa người lập tức yếu đi.
Sợi tóc ngố Sở các chủ đung đưa, bị một tiểu bối quét thần thức qua, cô thấy hơi bất mãn.
Tống Thư Hàng vươn tay trấn an sợi tóc ngố Sở các chủ, sau đó hắn lại nhìn vị đạo hữu kia, chuẩn bị mở miệng.
“Ơ? Tiền bối, ngài là ‘cái gì cũng có thể bán’ à?”
Đạo hữu nửa người đột nhiên lên tiếng.
Hắn thấy rõ chiếc chăn đơn trên người Tống Thư Hàng.
Đạo hữu nửa người từng vinh hạnh gặp được đại lão cái gì cũng có thể bán, có ấn tượng rất sâu đậm với chiếc chăn này, cộng thêm việc bây giờ Tống Thư Hàng đang đeo mặt nạ, không nhìn rõ mặt, hơn nữa đến một lọn tóc của hắn cũng sâu không lường được. Các manh mối hợp lại, bện thành một chuỗi hiểu lầm.
Tống Thư Hàng cười ha hả, đáp:
“Ta không phải tiền bối cái gì cũng có thể bán.”
Đạo hữu nửa người khoác ào choàng cứng đờ người lại.
Ngay sau đó, hai mắt hắn đột nhiên sáng bừng lên:
“Hàng gì cũng có thể bổ tiên tử?”
Tống Thư Hàng: “???”
Huynh đệ à, ngươi không nghe thấy giọng nói của ta à? Tuy rằng ta đeo mặt nạ nhưng giọng ta rõ ràng là giọng nam mà, biết không hả? Lối suy nghĩ của ngươi làm ta hoảng sợ lắm đấy.
[Tiên tử, ha ha ha ha.]
Sợi tóc ngố Sở các chủ vui sướng khi người gặp họa:
[Thư Hàng, có phải hormone mà ngươi tỏa ra gần đây có vấn đề không?]
Tống Thư Hàng: “…”
Thấy tiền bối thần bí trầm mặc không đáp, đạo hữu nửa người cuối cùng cũng phản ứng lại:
“Xin lỗi nhé tiền bối, ban nãy là phản ứng vô thức của ta thôi. Chiếc chăn đơn trên người ngươi quá độc đáo… Ngoài cái gì cũng có thể bán ra, chỉ có đệ tử của hắn là hàng gì cũng có thể bổ tiên tử có được mà thôi. Tiền bối mua được chiếc chăn này ở đâu vậy?”
“Qùa người khác tặng đấy.”
Tống Thư Hàng đáp, đây là hàng phỏng theo chăn đơn của đại lão cái gì cũng có thể bán mà Bạch tiền bối two tặng cho hắn.
Đạo hữu nửa người nghe vậy, đột nhiên nói với giọng đầy hâm mộ:
“Tốt thật đấy.”
Chỉ ba chữ ngắn ngủi mà tràn đầy tình cảm lạc lõng, hâm mộ, chúc phúc, bi thương. Tống Thư Hàng tinh thông ngôn ngữ của Tạo Hóa Tiên Tử, vô cùng mẫn cảm với sự thay đổi cảm xúc.
Tống Thư Hàng: “…”
Sao hắn cứ cảm thấy chỉ trong nháy mắt vị đạo hữu đối diện tự tưởng tượng ra cả một bộ phim thế nhỉ?
Chẳng lẽ các đạo hữu trong tu chân giới đều xuất thân là biên kịch à? Bàn về năng lực tưởng tượng, ai ai cũng xuất sắc!


Vì không tiếp lời được nên hai người giấu đầu lộ đuôi chỉ đành im lặng nhìn nhau.
Sau hồi lâu.
Tống Thư Hàng lên tiếng chào hỏi trước:
“Đạo hữu, ngươi cũng đến đối phó với tà vọng à?”
Trùng hợp là đối phương cũng lên tiếng cùng lúc:
“Tiền bối, ngươi cũng đến đây vì đệ tử của Vô Cực Ma Tông à?”
Hai người cùng khựng lại.
Tống Thư Hàng đáp:
“Thực ra, cũng coi như đến vì đệ tử Vô Cực Ma Tông.”
“Thực ra, cũng xem như đến vì tà vọng.”
Một lần nữa, đối phương trả lời cùng lúc với Tống Thư Hàng.
Hai người lại ngẩn ra.
Tống Thư Hàng bật cười:
“Danh hào của đạo hữu là?”
“Tiền bối, ta nên xưng hô với ngài thế nào đây?”
Đạo hữu nửa người cũng lên tiếng hỏi.
Cả hai lại tiếp tục khựng lại lần nữa.
Tống Thư Hàng cảm thấy có một cảm giác ăn ý kỳ diệu đang tác quái.
[Các ngươi đang diễn Tướng Thanh (*) à?]
Sợi tóc ngố Sở các chủ không nhịn được nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Khụ ~ tiền bối, để ta nói trước nhé.”
Đạo hữu nửa người hất mũ trùm đầu ra, tự giới thiệu bản thân:
“Vãn bối Vương Lâm Đạo Nhân, là người trông coi thông đạo giữa thế giới Cửu U và hiện thế.”
Ở giữa mi tâm của hắn có một ấn ký to như móng tay, có thể chứng minh thân phận của mình.
“Ơ, vậy tại sao ngươi lại ở đây?”
Sợi tóc ngố Sở các chủ hỏi.
Giữa thế giới Cửu U và hiện thế có nhiều thông đạo lớn nhỏ khác nhau.
Những tà ma nhỏ yếu không có thuật pháp không gian đều nhờ vào những thông đạo này để đến hiện thế. Đồng thời, các tu sĩ trong hiện thế cũng có thể lợi dụng những thông đạo kể trên để đến thế giới Cửu U.
Nhưng do thuộc tính hỗn loạn của thế giới Cửu U, phần lớn các thông đạo giữa thế giới Cửu U và hiện thế đều không ổn định, có những thông đạo rất yếu, hoàn toàn không thể sử dụng được, có thông đạo xuất hiện không lâu liền tan biến, chỉ là thông đạo tạm thời… Những huyết ma bị Bạch tiền bối đâm thành xâu trước đây cũng là vì tìm phải một thông đạo tạm thời nên mới định kết bè đến hiện thế, thi triển thân thủ. Kết quả là chưa kịp kiến công lập nghiệp đã bị tai nạn xe ngoài ý muốn của Bạch tiền bối đâm xuyên qua, trở thành nguyên liệu huyết ma dược tễ của Tống Thư Hàng.
Thế nhưng thỉnh thoảng cũng xuất hiện thông đạo ổn định. Những thông đạo ổn định này sẽ trở thành địa điểm phòng ngự trọng điểm của cả thế giới Cửu U và hiện thế.
Vương Lâm Đạo Nhân tự chém mình thành hai nửa này chính là một trong số những người canh gác thông đạo.
Sở các chủ đột nhiên lên tiếng khiến Vương Lâm Đạo Nhân vô cùng kinh ngạc.
Nhưng lần này, hắn khống chế sự kinh ngạc của mình rất tốt, đáp:
“Thực ra cũng không phải là chuyện không thể nói.”
Đối phương là đại lão tuyệt thế… đại lão là sẽ có đặc quyền, vì nắm đấm của người ta cứng rắn mà.
Thế nên có thể tiết lộ một vài thông tin không phải tuyệt mật cho họ cũng được.
Sau khi tổ chức câu từ trong lòng, Vương Lâm tóm tắt đơn giản nguyên nhân mình xuất hiện tại nơi này.
Gần đây, những người canh gác thông đạo Cửu U phát hiện ra tần suất tà ma tấn công hiện thế ngày càng tăng, cho dù Thiên Đạo có sụp đổ, các tà ma cũng không nên kích động như thế mới đúng… Hắn cứ cảm thấy hình như các tà ma bị kích thích thì phải?
Tất cả người canh gác cùng lao vào điều tra, kết quả bất ngờ phát hiện ra các đệ tử của Vô Cực Ma Tông đang rục rịch hành động, bọn họ nhiều lần sử dụng thông đạo tạm thời để vào Cửu U. Sau khi thiên địa dị biến, tà vọng ở hiện thế bùng nổ, các đệ tử của Vô Cực Ma Tông lại càng tích cực hoạt động ở những nơi tập tung đông đảo tà vọng.
Liên kết các manh mối lại, người canh gác thông đạo Cửu U càng thêm cảnh giác.
Bọn họ phái người âm thầm điều tra Vô Cực Ma Tông, muốn xem xem rốt cuộc bọn chúng đang làm gì, liệu nó có ảnh hưởng đến tình trạng của hiện thế và thế giới Cửu U hay không?
Vương Lâm Đạo Nhân chính là một trong số những người canh gác được phái đi điều tra Vô Cực Ma Tông.
[Tần suất tà ma Cửu U tấn công hiện thế tăng lên?]
Tống Thư Hàng chú ý tới điểm này.
Thế giới Cửu U chỉ còn lại chúa tể Bạch tiền bối two mà vẫn còn xảy ra chuyện thế này nữa ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận