Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1495: Khu Ký Ức Ở Ổ E

Chương 1495: Khu Ký Ức Ở Ổ E
“Vàng à? Vàng cũng là đơn vị tiền tệ phổ biến rộng, vẫn có thể chấp nhận được. Có điều nếu như có thể chuyển khoản thì tốt hơn, vừa tiện lại còn nhanh, ông chủ có thể chuyển khoản không?” Ông anh vạm vỡ hỏi lại.
Tống Thư Hàng: “Trong tay tôi không có nhiều tiền mặt như vậy, số tiền lớn nhất trong tay tôi chính là gần mười triệu tiền điện thoại trong di động.”
Ông anh vạm vỡ nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, ánh mắt đặc biệt quái dị.
Sau một lúc lâu, ông anh vạm vỡ nói: “Vàng cũng được.”
“Vậy ông anh muốn bao nhiêu vàng?” Tống Thư Hàng hỏi.
Ông anh vạm vỡ nghệch mặt ra: “Thôi ông chủ cứ định giá đi, tôi cũng không dám chắc về giá trị của viên hạch tâm năng lượng này lắm.”
“Được rồi, ông anh đi theo tôi vào đây.” Tống Thư Hàng đứng dậy.
Ông anh vạm vỡ nhấc chiếc vali lên rồi đi theo phía sau hắn với vẻ rất tin tưởng.
Tống Thư Hàng dẫn hắn đi về phía kho chứa đồ của quán ăn.
Lúc này, kho chứa đồ đã đóng cửa, là hai ‘người tàng hình’ lấy đồ nấu ăn xong rồi tiện tay khép lại.
Trong nháy mắt khi ‘mở cửa’, Tống Thư Hàng kết nối cửa kho với một căn phòng trong Điện Hàn Đông ở thế giới hạch tâm.
Đồng thời, ý niệm của hắn chợt động, lại chuyển cát vàng đến căn phòng này.
Sau khi ông anh vạm vỡ theo Tống Thư Hàng vào phòng thì bị chói muốn mù mắt.
Trước mắt hắn là một ‘núi vàng’ chất đống.
Dưới ánh đèn chiết xạ, núi vàng phát ra ánh sáng chói mắt, đây là ánh sáng của tiền bạc.
“Vàng cám ở đây, ông anh có thể lấy đi bao nhiêu thì tính bấy nhiêu. Chỉ cần có thể mang đi thì sẽ thuộc về ông anh.” Tống Thư Hàng nói.
Vàng đến từ phòng tối Thiên Đạo nên tuyệt đối không cần lo lắng về phẩm chất.
“Tôi có thể lái xe qua đây không?” Ông anh vạm vỡ hỏi.
“Xe của ông anh phải nhỏ bao nhiêu mới có thể lái vào quán ăn của tôi đây?” Tống Thư Hàng cười nói: “Cho ông anh một chiếc xe đẩy nhỏ, trong kho chứa đồ có xe đẩy dùng để chuyển hàng, có thể cho ông anh mượn.”
Vàng trông rất chói mắt… Có điều, một gram khoảng chừng ba trăm tệ. Tống Thư Hàng không để ý đến thị trường vàng năm 2019 lắm, nói chung chắc là khoảng cỡ này.
Nếu để ông anh vạm vỡ tự dùng sức mình mang đi thì chỉ vác được chừng hơn một trăm kilogam là khá lắm rồi.
Một trăm ký quy ra thì được một trăm nghìn gram, tương đương ba mươi triệu. Gần bằng với ba lượt tiền điện thoại mà thần thoại kiếm thánh nạp cho hắn.
Đây chính là điểm khác biệt giữa tiền mặt và chuyển khoản.
Hiện vật trông chói mắt vô cùng, ngay cả dọn cũng không dọn nổi, đổi thành chuyển khoản điện tử thì sẽ biến thành một dãy số, không hề có cảm giác thỏa mãn chút nào.
Ông anh vạm vỡ gãi đầu, sau khi suy nghĩ chốc lát thì giao viên hạch tâm Huyết Ma vương tộc trong vali của mình cho Tống Thư Hàng.
“Vậy thì xem như giao dịch hoàn thành.” Tống Thư Hàng nhận lấy viên hạch tâm này rồi bình tĩnh nói.


Sau đó không lâu, ông anh vạm vỡ đẩy xe đẩy rời khỏi căn phòng chứa vàng.
Trên xe đẩy chồng chất mấy bao tải lớn, bên trong chứa đầy vàng cám.
Lại là một cuộc giao dịch mà cả đôi bên đều vui vẻ.
“Tự ông anh có thể xử lý đám vàng cám này đúng không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Ông anh vạm vỡ: “Yên tâm đi, ông chủ. Tôi có con đường riêng, hoàn toàn không thành vấn đề.”
Phẩm chất của đám vàng cám này cực kỳ tốt, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề tìm đầu ra để bán. Hơn nữa, dù có giữ lại để tự ngắm cũng được nữa.
Ông anh vạm vỡ luôn cảm thấy trên đám vàng cám này chứa một loại ma lực khó tả nào đó, khiến nó trông đặc biệt chói mắt.
Mang nó về xong, xây riêng một căn phòng rồi rải ra đất cũng là một chuyện cực kỳ hưởng thụ.
Sau khi đẩy xe đẩy đến cửa quán ăn, có mấy ông anh mặc áo vest chạy tới, nhận lấy bao tải từ trên xe đẩy của ông anh vạm vỡ rồi lần lượt chuyển lên xe bọn họ.
Ông anh vạm vỡ trả xe đẩy lại cho Tống Thư Hàng.
“Ông chủ, nếu lần tới tôi có bảo vật thì có thể đến đây gặp ông chủ để giao dịch không?” Ông anh vạm vỡ hỏi.
Hắn nghĩ tới núi vàng cám kia của Tống Thư Hàng, trong lòng lại muốn đổi thêm để đưa về nhà.
Thần kỳ nhất chính là tuy hắn rất muốn đám vàng cám này, nhưng trong đầu hắn hoàn toàn không có chút ý nghĩ xấu xa nào cả.
Hoặc nên nói là mỗi một tế bào trong thân thể đều đang cảnh cáo hắn, tuyệt đối không được có suy nghĩ lệch lạc với đám vàng cám nhà ông chủ.
Sau khi nhìn ông anh vạm vỡ đi xa, Tống Thư Hàng xoay người, đóng cửa quán ăn lại.
Con rối tiên tử lúc này đang sửa chữa vách tường.
Tiên tử khéo tay, cái gì cũng biết sửa. Cái bàn, vách tường đều không làm khó được cô. Dù sao thì cô cũng là tồn tại mà ngay cả bản thân bị hỏng cũng có thể tự sửa được cơ mà.
“Năng lượng trong viên hạch tâm kia đã sắp cạn, ngươi trao đổi lấy nó có ích gì chứ?” con rối tiên tử hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời: “Viên hạch tâm này là hạch tâm Huyết Ma, trong tay ta có một khúc xương Huyết Ma, còn có một ít Huyết Ma châu, chắc sẽ có cách bổ sung năng lượng cho nó. Nếu như không đủ thì Bạch tiền bối còn có rất nhiều Huyết Ma châu. Lại nói, thứ có thể dùng vàng bình thường để đổi thì tội gì không đổi chứ?”
“Cũng đúng.” con rối tiên tử tiếp tục sửa vách tường.
Tống Thư Hàng bỏ hạch tâm Huyết Ma vương tộc vào thế giới hạch tâm.
Sau đó, hắn đi tới bên cạnh hai người tàng hình, tiếp tục thử nghiệm pháp thuật xóa ký ức trên người bọn họ.
Người tàng hình số 2 giống với người số 1, trong đầu đều có ổ C và ổ D.
Sau khi Tống Thư Hàng tìm được tệp ký ức liên quan đến ngày hôm nay ở ổ D, giơ tay quẹt một cái đã xóa xong.
“Tốt lắm, càng ngày càng thuần thục, cũng không hề thất bại.” Tống Thư Hàng nói với vẻ hài lòng.
Tiếp đó, hắn lại vươn tay đè lên mi tâm của người tàng hình cuối cùng, thi triển thuật xóa kí ức.
Số 3 chính là người tàng hình nổ súng với Tống Thư Hàng, sau đó bị đập văng lên tường, làm bức tường dính đầy đầy máu.
Sau khi Tống Thư Hàng đè tay lên mi tâm hắn thì đột nhiên phát hiện trong đầu người tàng hình này có thêm một ổ đĩa so với hai người tàng hình trước đó.
Trong ký ức của hắn có thêm một ổ E.
“Ể? Vì sao chỉ có hắn lại có thêm một ổ đĩa nhỉ?” Tống Thư Hàng tò mò nói.
Nếu như dựa theo phân chia trong hệ thống máy tính thì ổ C hẳn là hệ thống ký ức của một người. Chẳng hạn như các loại ký ức chức năng chính như: đi lại, ăn uống ngủ nghỉ, tư duy… Có lẽ còn chứa một ít ký ức với trình tự đặc biệt, tỷ như ký ức về một loại kỹ năng hay thiên phú đặc thù nào đó.
Ổ D là ký ức về sinh hoạt hàng ngày của một người, ký ức mà Tống Thư Hàng muốn xóa bỏ đều nằm trong ổ D.
Vậy ổ E sẽ có cái gì đây?
Tống Thư Hàng sử dụng thuật xóa kí ức xóa sạch ký ức liên quan đến ngày hôm nay trong người tàng hình số 3.
Sau đó, hắn lại sử dụng thuật xóa kí ức một lần nữa.
Lần này khi pháp thuật tiến vào giao diện ổ C, D, E, Tống Thư Hàng thử chọn vào ổ C.
Nhưng thử nghiệm thất bại.
“ y da.” Tống Thư Hàng bị pháp thuật phản phệ.
Sử dụng pháp thuật xóa ký ức không cách nào tiến vào ổ C, thi triển pháp thuật thất bại, tinh thần của hắn bị chấn động một chút.
May mà đối phương chỉ là người bình thường, tinh thần lực rất yếu. Đối với Tống Thư Hàng mà nói thì chút phản phệ ấy chỉ tương đương với mi tâm nhói nhẹ một cái.
Dường như ổ C là khu vực bị cấm vào.
“Là bản thân thuật xóa ký ức không thể xóa đi ký ức ở ổ C, hay là tu vi của mình còn chưa đủ đây?” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Để sau này hỏi Bạch tiền bối vậy.
Con rối tiên tử tò mò nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Pháp thuật xóa ký ức và ổ C gì đó thì có liên quan gì với nhau chứ?
“Thử lại lần nữa, lần này tiến vào ổ E xem sao.” Tống Thư Hàng dứt lời rồi thi triển thuật xóa ký ức, chạm vào mi tâm người tàng hình số 3 lần nữa.
Lần này, lúc pháp thuật tiến vào giao diện ổ C, D, E, Tống Thư Hàng chọn vào ổ E.
[Cảnh báo, có năng lượng không rõ xâm nhập vào ‘chip điện tử’, khởi động hệ thống tường lửa.] Trên người tàng hình số 3 vang lên một giọng nói điện tử.
“Ui da.” Tống Thư Hàng bị pháp thuật phản phệ lần nữa.
Thử nghiệm lại thất bại.
“Chip điện tử? Không phải khu ký ức ư?” Tống Thư Hàng xoa mi tâm, lấy làm khó hiểu.
Thiếu nữ tóc vàng dưới quầy thu ngân mở to mắt, nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm. Vừa rồi ông chủ đã xâm nhập vào chip điện tử ư? Sao có thể được, hắn không hề dùng bất kỳ công cụ nào hết mà!
Chip điện tử là một loại chip sinh vật trong cơ thể người máy cải tạo. Lúc mức độ cải tạo cơ giới hóa của một người đạt từ ba mươi phần trăm trở lên thì cần một con chip như vậy để trợ giúp. Hơn nữa, ngoại trừ trợ giúp, chip điện tử còn sở hữu các loại chức năng khá thần kỳ, nó có khả năng tính toán và phân tích cực mạnh. Phối hợp với bộ phận máy móc cải tạo, giúp người máy cải tạo trở thành ‘siêu nhân’.
Trong cơ thể thiếu nữ tóc vàng cũng chứa một con chip điện tử như vậy.
Ông chủ không hề dùng bất kỳ máy móc hay công cụ nào cũng có thể xâm nhập vào trong chip điện tử của người tàng hình số 3 ư?
Rốt cuộc ông chủ là thứ gì thế này?
Thiếu nữ tóc vàng hoài nghi, ông chủ... không phải là người ngoài hành tinh đấy chứ?
“Khác với ổ C, tuy rằng tiến vào ổ E thất bại, nhưng đấy chỉ là do bị tường lửa chặn lại. Chỉ cần mình tăng thêm chút sức mạnh là có thể đột phá nó. Thử lại lần nữa nào.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Hắn vươn ngón tay ra chạm vào mi tâm người tàng hình số 3 lần nữa.
Lúc này đây, hắn trực tiếp cưỡng chế tăng cường linh lực và thần thức của bản thân.
Thực lực của kim đan bốn hạt nhân mạnh mẽ thúc giục thuật xóa ký ức xâm nhập vào ổ E kia.
Tường lửa trên ổ E của người tàng hình số 3 duy trì được hai giây rồi bị cưỡng chế công phá.
Nói đúng hơn là một bộ phận phụ trách phòng ngự trên chip điện tử của nó bị phá hủy hoàn toàn.
Bạo lực xông vào.
Tống Thư Hàng tiến vào trong ổ E.
Giống với ổ D, trong ổ E của người tàng hình số 3 cũng lưu trữ rất nhiều file ký ức.
Có thể bị thuật xóa ký ức cảm ứng được, lại cụ thể hóa ra thế này, hiển nhiên cũng là ký ức.
“Có thể xem không nhỉ?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Lúc pháp thuật xóa đi ký ức của hắn tiến vào ổ D thì chỉ có một chức năng đơn giản là xóa hoàn toàn.
Có lẽ bản thăng cấp của pháp thuật này có thể có được các loại chức năng như ‘xem ký ức, copy ký ức, paste ký ức’. Nhưng trước mắt, nó chỉ có mỗi chức năng ‘xóa bỏ ký ức hoàn toàn’ này thôi.
Ổ E này lại cho Tống Thư Hàng cảm giác rất khác biệt.
Tống Thư Hàng thử đưa ý thức chạm vào trên tệp ký ức trong ổ E.
Giao diện ‘click chuột phải’ hiện lên.
Bên trên chỉ có chức năng ‘xóa hoàn toàn’ như cũ.
Nhưng tệp ký ức trên ổ E lại tự động phát.
Thứ đầu tiên được phát là hình ảnh của một vài phần kiểm tra về thân thể máy móc. Đây là trình tự và ký ức được lưu trữ trong chip điện tử, giúp chủ nhân tiến hành quản lý thân thể máy móc.
Đến cuối cùng, vài hình ảnh thoáng hiện trước mặt Tống Thư Hàng.
Là hình ảnh thiếu nữ tóc vàng bị cơ giới hóa.
Người tàng hình số 3 là nhân viên nghiên cứu khoa học ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận