Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3062: Cảm động, cự lão thức thâu đêm + ngủ không đủ giấc + sau khi bị cưỡng chế đánh thức còn phải tăng ca công tác

Chương 3062: Cảm động, cự lão thức thâu đêm + ngủ không đủ giấc + sau khi bị cưỡng chế đánh thức còn phải tăng ca công tác
Cẩn thận… vị cự lão này từng bị Bạch hố hết hai lần Thiên Đạo luân hồi, lần thứ ba lúc đối mặt với sự vật có liên quan đến Bạch, từ trong ra ngoài đều đầy cẩn thận.
Cho nên, dù đã biết nguyên nhân thân thể Công Đức Đạo Nhân bị Bá Chiếm bí pháp chiếm đoạt thành công, biết mọi thứ đều là trùng hợp.
Nhưng lúc nó tiếp nhận thân thể này thì vẫn chống sẵn một trăm triệu tâm nhãn, thận trọng từng bước, cẩn thận thăm dò, hơi có chút bất thường thì sẽ lập tức lui về rút dây mạng.
Thân thể Công Đức Đạo Nhân vốn chỉ cần thời gian một ý niệm trong đầu là có thể tiếp nhận, dưới sự cẩn thận của cự lão màu đen, cứng rắn dùng hơn nửa giờ mới tiếp nhận toàn bộ.
“Bắt đầu kiểm tra.”
“Không có bất kỳ bài xích gì.”
“Không có tàn dư ý chí của hắn.”
“Độ hoàn thành của Bá Chiếm bí pháp hoàn mỹ vô khuyết.”
“Còn tốt hơn trong tưởng tượng của ta, đây tuyệt đối là niềm vui bất ngờ ngoài dự liệu.” Rốt cuộc cự lão màu đen thở phào nhẹ nhõm.
Dưới khống chế ý chí của nó, thân thể Công Đức Đạo Nhân hai mắt đỏ ngầu trong hiện thế chậm rãi hành động.
Nhấc tay, vặn vẹo thân thể, lắc lư như đang khiêu vũ vậy.
Nếu như vận dụng tốt, thân thể Công Đức Đạo Nhân này sẽ trở thành một trong những át chủ bài lớn nhất của nó.
“Có điều bây giờ không phải lúc vận dụng bộ thân thể này…” Ý niệm của cự lão màu đen khẽ động, trên thân thể Công Đức Đạo Nhân cháy lên nghiệp hỏa hừng hực, bao phủ thân hình hắn lần nữa.
Thân thể Công Đức Đạo Nhân lùi về sau, biến mất trong khe nứt thời không, giấu đi thân hình.
[Lần này là lần Thiên Đạo luân hồi thứ chín, ta tất siêu thoát.] Cự lão màu đen như đang cường hóa lòng tin của mình, thấp giọng nói.
Chúc phúc bản thân, cường hóa bản thân.
Đây đã là cơ hội cuối cùng.
Chỉ sau khi siêu thoát Thiên Đạo, nó mới có thể tùy ý xuyên qua dòng sông thời gian, bất kể là quá khứ, hiện tại, tương lai đều sẽ không hạn chế được nó nữa.
Một ý niệm vạn vật sinh, một ý niệm vạn vật diệt, tất cả quy tắc thế gian đều không cách nào trói buộc nó nữa.
Chỉ có sau khi đạt tới độ cao cảnh giới siêu thoát, nó mới có cơ hội truy tìm tung tích của “Thiên Đạo đầu tiên”…
Tất cả những gì liên quan tới Thiên Đạo đầu tiên đều bị xóa đi, chặt đứt từ căn nguyên. Thế gian không có bất kỳ ai có thể nhớ được tin tức của Thiên Đạo đầu tiên.
Nếu như không phải mỗi một đời Thiên Đạo đều có thể xác định bản thân là Thiên Đạo đời thứ mấy… Nói không chừng khoảng trống của Thiên Đạo đầu tiên sẽ triệt để bị làm nhạt đi.
So với việc các đời Thiên Đạo khác không biết chút gì về Thiên Đạo đầu tiên, cự lão màu đen lại nắm giữ một chút manh mối.
Trong lòng nó có một ấn tượng từng dùng quyền hạn Thiên Đạo cưỡng ép in dấu, gia cố.
Trong ấn tượng kia, có một tồn tại siêu thoát “hạn chế thời gian”, ra vào trong dòng sông thời gian, dung mạo không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả, chủng tộc là sinh linh hình người…
Nếu quả thật muốn so sánh, cũng chỉ có tên đẹp mã hố nó hai lần là có thể so được với vị tồn tại này.
Trừ một chút xíu ấn tượng này ra, nó không có thêm manh mối nào về vị tồn tại này, nhưng mà, trong lòng nó lại có một chấp niệm.
Siêu thoát, mặc kệ phải trả giá gì, đánh vỡ hạn chế Thiên Đạo, siêu thoát khỏi Chư Thiên Vạn Giới này, siêu thoát thời gian và không gian, đạt tới cảnh giới chí cao vô thượng kia. Sau đó, đi truy tìm dấu vết kia.
Có thể lưu lại chấp niệm sâu sắc như vậy trong lòng nó, điều này chứng minh giữa nó và Thiên Đạo đầu tiên chắc chắn đã xảy ra một vài chuyện.
Có thể là ân oán, có thể là ngẫu nhiên gặp gỡ.
Nhưng nó không có nhiều ký ức hơn, chỉ có một chấp niệm và một chút xíu ấn tượng, cùng với một truy cầu mới.
Thiên Đạo đã từng là truy cầu của nó.
Hiện tại siêu thoát Thiên Đạo là truy cầu mới của nó.
Khác với cá mặn, nó có mục tiêu, có kế hoạch.
“Dường như cách lúc Thiên Đạo luân hồi lần thứ chín chân chính còn cần chút thời gian… ta còn phải chờ đoạn thời gian này.” Giọng cự lão màu đen càng ngày càng nhỏ.
Mỗi lần nó thức tỉnh, cùng với trực tiếp can thiệp hiện thế đều có hạn chế thời gian.
Cuộc chiến giữa Thánh Nhân Nho Gia và quả cầu béo lần trước cũng hố nó một phen. Sau khi rút khỏi hiện thế, nó đã phải đau khổ chống đỡ mười vạn năm thâu đêm không ngủ.
Mười vạn năm thâu đêm kia ảnh hưởng cực lớn tới giấc ngủ của nó.
Lại thêm lúc này, Thiên Đạo luân hồi lần thứ chín còn chưa chính thức bắt đầu, nó lại bị cưỡng chế đánh thức.
Một giấc này, ngủ không hề yên ổn.
Cho nên bây giờ, nó vô cùng buồn ngủ.
Tiếp đến, trước khi cuộc chiến Thiên Đạo đời thứ chín tiến vào trận chung kết, hoặc là khâu Thiên Đạo chứng đạo, nó nhất định phải tiến vào trạng thái ngủ say, cố gắng hết sức điều chỉnh trạng thái của bản thân.
[Ngủ tiếp một lát, một lát nữa…]
Giờ đây nó nắm giữ thân thể Công Đức Đạo Nhân, nếu thời gian này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nó có thể lợi dụng thân thể Công Đức Đạo Nhân làm việc!
Ý thức của cự lão màu đen dần rơi vào khoảng không…
Đúng rồi, trước khi ngủ, còn có chuyện phải làm!
Trước khi rơi vào giấc ngủ say, cự lão màu đen cố chống lại cơn buồn ngủ dữ dội, đi quét qua đường lui mình bố trí: trạng thái mặt trời màu đen.
Muốn xem xem gần đây mặt trời màu đen làm ăn sao rồi.
Mấy hơi thở sau.
Cơn buồn ngủ của cự lão màu đen lại bị kích thích lần nữa.
Quét nhìn bên dưới, nó phát hiện mặt trời màu đen lại bị phong ấn.
Phong ấn trong một tiểu thế giới tạo thành từ quyền hạn Thiên Đạo!
“Đậu xanh.” Cự lão màu đen xoa đầu mình.
Chuyện ngủ phải hoãn lại rồi.
Cũng may, hiện tại Thiên Đạo đời thứ tám vẫn còn trong trạng thái “tại nhiệm”.
Dựa theo kinh nghiệm, trong thời gian ngắn, hẳn là Thiên Đạo luân hồi lần thứ chín còn chưa bắt đầu.
Thiên Đạo hạ nhiệm, cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo mở ra, Thiên Đạo mới thượng nhiệm, quá trình này cần ít nhất vài ngàn năm.
Thừa dịp chút thời gian ấy, nó giải quyết phiền toái của mặt trời màu đen trước đã.
Sau đó, nắm chặt thời gian ngủ một giấc, điều chỉnh trạng thái!
Cự lão màu đen sau khi thức thâu đêm ngủ không đủ giấc còn phải chống lại cơn uể oải, bất chấp khó khăn, bắt đầu tăng ca.

Một bên khác, vị trí của Tống Thư Hàng.
Hắn và mỹ nhân rắn công đức cùng ngồi xổm xuống, nhìn kim đan cá voi mập chằm chằm.
Sau khi nuốt hạt giống công đức vào, kim đan cá voi mập bất hủ không phản ứng gì cả, thảnh thơi vô cùng.
“Trước đây chí ít còn có thể mang thai gì đó, lần này nuốt bảo vật cao cấp hơn mà sao không phản ứng chút nào vậy? Nếu không, nặn ra trước đi?” Tống Thư Hàng đề nghị.
Mỹ nhân rắn công đức gật đầu, vén tay áo lên, duỗi tay chụp lấy kim đan cá voi mập.
“Xì ~” Kim đan cá voi mập vội hành động.
Lỗ mũi nó phun ra “tia sáng bất hủ” lần nữa, quấn quanh người Tống Thư Hàng.
Chỉ trong chốc lát, nửa thân trên trừ phần đầu của Tống Thư Hàng bị bao thành kén.
Một màn này, trông quen mắt.
“Là á bất hủ hóa!” Tống Thư Hàng nói.
Đại lão cái gì cũng có thể bán biết hắn đang tiến hành “á bất hủ hóa” toàn thân, cho nên đặc biệt tặng hạt giống công đức?
Theo chiếc kén thành hình, “da Bá Tống” nửa người trên của Tống Thư Hàng được cường hóa, tiến hóa thành trạng thái á bất hủ.
Lực lượng công đức tiếp tục thẩm thấu đến xương cốt, tất cả xương cốt nửa người trên cường hóa đồng bộ.
“Chí ít bớt đi thời gian ta nhổ lông dê năm lần…” Tống Thư Hàng sờ nửa người trên của mình.
Cách lúc hắn á bất hủ hóa toàn thân đã không còn xa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận