Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2925: Oan gia ngõ hẹp

Chương 2925: Oan gia ngõ hẹp
Trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng dành riêng một khu vực ven hồ có phong cảnh tươi đẹp để các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 ăn tết.
Khu vực này chính mà mảnh đất vàng mà trước đây Tống Thư Hàng định khai thác thành “resort ven hồ thế giới hạch tâm”.
Cả sân khấu và khu vực dành cho Biệt Tuyết Tiên Cơ bày tiệc đều được bố trí thỏa đáng.
Phân thân bọc thép và Thi Bá phụ trách tiếp đãi các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1, tiểu trợ lý hạch tâm có mặt ở khắp mọi nơi, quan tâm đến tất cả các thành viên có mặt trong thế giới hạch tâm từng li từng tí, khiến mỗi vị khách đều cảm thấy như đang ở nhà.
Trong hoạt động lần này, trừ một số khu vực không thích hợp để mở ra, Tống Thư Hàng mở hết tất cả các khu khác trong thế giới hạch tâm cho các tiền bối nhà mình.
Những khu vực kia bị phong tỏa không phải vì sợ các tiền bối sẽ tiết lộ bí mật của thế giới hạch tâm, chỉ đơn giản là không tiện mà thôi. Ví dụ như suối nguồn sự sống ở trung tâm thế giới hạch tâm là nơi có bản thể của Sở các chủ đang ngâm mình thổi bong bóng, không thích hợp mở ra cho người ngoài; còn có một khu vực kín chôn một đống xương cốt, cũng không thích hợp cho các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 tiếp xúc; một số khu vực nguy hiểm và đầy cạm bẫy như Tử Vong Sâm Lâm cũng bị Tống Thư Hàng đóng lại luôn.
Song lúc này các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 cũng không ở trong khu vực được quy hoạch để ăn tết. bọn họ đang thâm quan khu vực di tích mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ dưới sự chỉ dẫn của phân thân bọc thép.
Để tiện cho bdp tổ chức nghi thức đặc biệt nên Tống Thư Hàng đã tạm thời tập trung các mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ lại một chỗ.
Trừ mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ nhà hàng số 111 được tách riêng để Biệt Tuyết Tiên Cơ bày tiệc tết, những mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ còn lại đều được tập trung ở đây.
Bao giờ sử dụng xong, Tống Thư Hàng có thể di chuyển mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ về chỗ cũ theo “Bản đồ quy hoạch thế giới hạch tâm” của tiểu trợ lý hạch tâm, không có vấn đề gì lớn.
Tống Thư Hàng đã thu gom được không ít mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ. Tứ phương đại đế của Thiên Đình có bốn tòa cung điện thì hắn đã độc chiếm hai tòa hoàn chỉnh rồi.
Đông Chi Điện của Bắc Phương Đại Đế và Nam Thu Tự đã tự sinh ra khí linh của Nam Phương Đại Đế.
Đông Chi Xuân các của Đông Phương Đại Đế thợ rèn thì Tống Thư Hàng có vài mảnh vụn, đến Hạ cung của Tây Phương Đại Đế, hắn cũng nhặt được một cái quảng trường.
Đấy là chưa kể Công Đức điện của mỹ nhân rắn công đức và Trọng Lực điện mà Tô Thị A Thập Lục gửi ở chỗ hắn.
Lần này thiện thi Bá Thiện còn hỗ trợ Đạo Tử liên tục chuyển một lượng lớn mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ từ Nho gia tới. Trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng hiện nay đã tập hợp được một di tích Thiên Đình Viễn Cổ quy mô nhỏ rồi.
Hễ là người tu luyện thì đều cảm thấy hứng thú với thế lực lớn nhất Chư Thiên Vạn Giới năm xưa – Thiên Đình Viễn Cổ. Dù là các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng hiếm có cơ hội được tiếp xúc một lúc nhiều mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ đến vậy.

Ở bên ngoài thế giới hạch tâm, tại nhà của Tống Thư Hàng ở thành phố Văn Châu.
“Thầy ơi, bao giờ Bạch tiền bối mới đến? Biệt Tuyết Tiên Cơ đang giục đây này.” Sở Sở cất tiếng hỏi.
Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử lập đội đi bắt niên thú để nấu cỗ tết, bây giờ chỉ còn năm mươi phút nữa là sang năm mới mà chưa thấy về.
“Để ta liên lạc thử xem.” Tống Thư Hàng dùng chức năng hệ thống mạng chat Tu Chân gọi cho Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối nhận cuộc gọi, nói ngay: “Thư Hàng à, ta với Vũ Nhu Tử rẽ qua đây một lát rồi về ngay. Bảo Biệt Tuyết Tiên Cơ chờ thêm mười phút nữa là được.”
“Rẽ? Bạch tiền bối, ngài phát hiện ra thứ gì hay ho hả?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Bạch tiền bối không đến chỗ không có bảo bối. Nếu Bạch tiền bối rẽ ngang đường thì hoặc là thấy bảo bối, hoặc là có chuyện gì đó thú vị hấp dẫn hắn!
“Sắp ăn tết đến nơi rồi, nếu ta có phát hiện ra thứ gì hay thì cũng phải kéo các ngươi theo cùng chứ. Lần này ta đi làm chuyện nghiêm túc đấy.” Bạch tiền bối cười nói: “Đột nhiên ta nhớ ra lần trước chúng ta giành được mảnh vỡ Dao Trì Thiên Đình ở Vô Cực Ma Tông, giờ ta đi lấy nó về.”
“Đúng rồi, Dao Trì! Suýt nữa thì ta quên khuấy đi mất.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn và Bạch tiền bối cướp mảnh vỡ Thiên Đình Viễn Cổ Dao Trì của Trình Cẩu Đản từ tay Vô Cực Ma Tông, nhân tiện còn lấy luôn cả thần đăng của Lư Sơn Lộ Ma Tôn.
Bây giờ Lư Sơn Lộ Ma Tôn đang ở trong Bá giới của Tống Thư Hàng, phụ trách trông coi đám đệ tử Vô Cực Ma Tông làm công cho hắn. Nhóm đệ tử Vô Cực Ma Tông này đã ký hợp đồng làm công miễn phí mười năm cho Tống Thư Hàng.
Ban đầu nơi đám đệ tử Vô Cực Ma Tông này làm công là thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng. Hôm nay hắn muốn bày tiệc ăn tết nên mới chuyển bọn họ tới Bá giới.
Dù sao thì cả hai nơi cũng đều là địa bàn của Tống Thư Hàng… Sau này đệ tử Vô Cực Ma Tông kết thúc mười năm hợp đồng thì có thể cân nhắc chuyển cả phái đến Bá giới của Tống Thư Hàng, trở thành môn phái duy nhất vào đó chiếm đóng. Đến khi đó bọn họ có thể làm công ăn lương ở chỗ Tống Thư Hàng, không còn phải làm không công nữa.
Thực tế thì lúc này các đệ tử Vô Cực Ma Tông trong Bá giới đã bị thủ đoạn của Bá Tống làm cho sửng sốt chẳng nói nên lời.
Trừ tiểu thế giới cá nhân bao la rộng lớn kia, đại lão Bá Tống còn có hẳn một vị diện trong Chư Thiên Vạn Giới!
Trước kia vì sao chúng ta… không đúng, phải là vì sao Công Tử Hải lại chọc phải một tồn tại thế này kia chứ?
Công Tử Hải hại bọn ta rồi!
Nhưng… có lẽ đây cũng là một cơ duyên chăng?
Dường như vị diện thế giới trong Chư Thiên Vạn Giới của đại lão Bá Tống rất hiếm người. Có lẽ đây là cơ hội của Vô Cực Ma Tông của bọn họ cũng không chừng!

Tống Thư Hàng kết thúc cuộc trò chuyện với Bạch tiền bối, bèn nói với Sở Sở: “Sở Sở, về nói với Biệt Tuyết Tiên Cơ, muộn nhất là mười phút nữa nhóm Bạch tiền bối sẽ về. Các tiền bối trong nhóm đã đến gần đủ, cô đi giúp Biệt Tuyết Tiên Cơ đi, Tiểu Thải cũng đi luôn.”
Tiểu Thải chẳng giúp được gì trong công cuộc nấu nướng, nhưng kĩ năng dùng dao xuất sắc của cô thì lại có thể phát huy được tác dụng.
“Vâng thưa thầy.” Sở Sở gật đầu.
Bây giờ cô kiêm tu đạo tiên trù. Đối với cô, giúp đỡ Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng chính là một cách tu luyện.
“Mà sao Joseph vẫn chưa đến nhỉ?” Tống Thư Hàng nghi ngờ hỏi.
Mấy ngày trước hắn đã nhắn tin cho Joseph, chuẩn bị lần này chính thức kết nhân quả sư đồ.
Theo tính cách của Joseph thì lẽ ra phải đến từ lâu rồi mới đúng.
Nhưng sắp sang năm mới đến nơi rồi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng Joseph đâu.
“Hay là gọi cho hắn?” Linh quỷ tiên tử khống chế thân thể của Tô Thị A Thập Lục, bay đến sau lưng Tống Thư Hàng, ôm cổ hắn bằng hai tay.
“Để ta thử xem.” Tống Thư Hàng đành lấy điện thoại di động ra, tìm tên Joseph.
Nhưng điện thoại của hắn vừa kêu được hai hồi chuông đã bị tắt máy.
Tống Thư Hàng: “???”
Joseph chắc chắn sẽ không chủ động tắt máy của hắn… chẳng lẽ điện thoại bị trộm?
Tống Thư Hàng hơi động tâm niệm, điều động một chút nguyên thần chi lực. Một khắc sau, thần thức Trảm Tam Thi Kiếp Tiên của hắn đã bao trùm toàn bộ Hoa Hạ.
Song thần thức của hắn bao trùm một cách im hơi lặng tiếng, tu sĩ ở cảnh giới thấp hơn đều không thể phát hiện ra.
Sau đó, Tống Thư Hàng xác định được vị trí của Joseph.
Đúng là Joseph đã gặp chuyện. Hắn đang bị trói gô, treo lủng lẳng xoay tròn trên trần của một động phủ nọ.
Mà đối diện với hắn, một con rối thô sơ vừa bóp nát một chiếc điện thoại di động.
“Điện thoại của sư phụ ngươi, nhưng ngươi đừng mơ hắn sẽ đến cứu ngươi.” Con rối cười lạnh: “Dù sư phụ ngươi có là ai thì cũng không cứu được ngươi đâu.”
“Đúng rồi, mình có thể cầu cứu sư phụ mà!” Joseph đột nhiên nói.
Con rối thô sơ: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận