Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2871: Thứ gì thứ gì mà cấn răng thế?

Chương 2871: Thứ gì thứ gì mà cấn răng thế?
Câu nói cuối cùng của Bạch tiền bối như một cái cớ tùy tiện dùng để an ủi mọi người để bọn họ không cần áy náy.
Tống Thư Hàng nhận lấy viên đá quý mà Bạch tiền bối đưa cho, đưa vào trong nó một sợi tiên nguyên nhỏ. Sau khi chứng đạo Kiếp Tiên cửu phẩm, đẳng cấp năng lượng trong cơ thể tu sĩ sẽ tiến hóa thêm một bước, từ khí huyết chi lực ban đầu đến chân khí, đến linh lực, đến huyền năng của Huyền Thánh, cuối cùng diễn hóa thành tiên nguyên bây giờ.
Mỗi lần tiến hóa đều là bước nhảy về chất của thực lực tu sĩ sau một thời gian dài tích lũy.
Sau khi rót tiên nguyên vào, trong viên đá quý chiếu ra ảnh chụp chung của mọi người.
Trong ấm ảnh ấy, tay trái Bạch tiền bối cầm kim đan cá voi mập, tay phải Tống Thư Hàng bế con gái máy móc đang biến hình, trái phải đối xứng nhau, trông cực kì đẹp mắt.
Mặt khác, tấm ảnh được lưu trữ nhờ pháp thuật thác ấn này còn còn có vài giây ảnh động.
Bạch tiền bối bắt gọn mấy tích tắc khi mọi người nhoẻn miệng cười, bao gồm cả Cật Qua Thánh Quân. Tuy Cật Qua Thánh Quân đang bị thiên lôi bổ sấp mặt nhưng vẫn liều mạng nặn ra được một nụ cười ôn hòa trong khi độ kiếp.
Người thích cười thường hay gặp may mắn!
“Nhìn tấm ảnh này có cảm giác như ảnh tốt nghiệp ấy nhỉ?” Tống Thư Hàng không nhịn được nói đùa.
Năm đó sau khi chụp xong ảnh tốt nghiệp phổ thông, hắn đã tốt nghiệp ra trường.
Hôm nay cũng vậy, chụp tấm ảnh nhóm này xong, hắn sẽ tốt nghiệp khỏi thiên kiếp!
Bạch tiền bối mỉm cười, lấy thêm một viên đá quý, đặt lên phi kiếm dùng một lần bản phá phòng tối rồi cong ngón tay búng một cái, đưa vào trong tay Cật Qua Thánh Quân đang độ kiếp bên hàng xóm để làm kỉ niệm.
“Thoáng một cái đã đến lần gặp cuối cùng của ta và thiên kiếp rồi…Sau này muốn gặp lại thiên kiếp đại gia thì phải dựa vào lực lượng của người khác. Có lẽ đây chính là tháng năm…” Tống Thư Hàng thu hồi tiên nguyên, hình ảnh được thác ấn ẩn vào trong viên đá quý.
Giống như khi đã rời trường học cũ. Tuy sau này hắn vẫn có thể về trường trung học của mình để dạo chơi, nhưng thân phận đã thay đổi vĩnh viễn rồi. Hắn không còn là học sinh của trường, chỉ còn là khách qua đường mà thôi.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tống Thư Hàng bỗng dâng trào cảm xúc tiếc nuối.
Nhưng con người rồi sẽ phải lớn lên.
Người ta không thể vĩnh viễn ở lại mái trường trung học… người tu luyện cũng như vậy. Chỉ cần không ngừng thăng cấp, đến một ngày nào đó ngươi sẽ độ xong tất cả thiên kiếp và trở thành đại lão Kiếp Tiên.
“Cũng đến lúc rồi, chúng ta đi thôi.” Bạch tiền bối nói. Tình cảm giữa Bạch tiền bối và thiên kiếp không sâu đậm như Tống Thư Hàng, cho nên hắn không thể hiểu nổi cảm xúc nuối tiếc ấy.
Dưới chân họ, pháp khí tổ hợp tam thập tam thú tản ra, hai bộ trở về thân thể Tống Thư Hàng, dung nhập vào linh hồ để bồi dưỡng; một bộ hóa thành vỏ của Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối.
Cùng lúc đó, màn hình livestream cũng đóng lại trước mắt Chư Thiên Vạn Giới. Lần này Bá Tống không giảng pháp!
Chuyện này khiến người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới vừa thấy tiếc vừa thấy may.
Cảm giác đắng ngọt đan xen này thật là khó tả.

“Cật Qua tiền bối, bọn ta đi trước đây. Chúng ta gặp nhau ở hiện thế nhé!” Tống Thư Hàng chắp tay nói với Cật Qua Thánh Quân.
“Từ từ đã Bá Tống, Bạch tiên trưởng, các ngươi chớ vội đi ~ Độ thiên kiếp xong còn khâu kí thác nguyên thần vào Kiếp Tiên Hư Không nữa. Phải kí thác nguyên thần vào Kiếp Tiên Hư Không mới thực sự là tấn thăng Kiếp Tiên! Đừng bỏ lỡ khâu này.” Thấy Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối muốn đi, Cật Qua Thánh Quân vội vàng nhắc nhở.
Cật Qua tiền bối quả thực là siêu chất phác, lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác, có thể xưng là con cá vàng trong làng cá voi chính nghĩa!
Bá Tống thì không nói làm gì. Trước khi vào không gian thiên kiếp thì hắn đã là Kiếp Tiên rồi. Nhưng Bạch tiên trưởng thăng cấp từ bát phẩm lên cửu phẩm, từ đầu đến cuối đã kí thác nguyên thần vào Kiếp Tiên Hư Không đâu?
“Cảm ơn Cật Qua tiền bối nhắc nhở, nhưng bọn ta đã kí thác nguyên thần vào Kiếp Tiên Hư Không thành công khi còn ở bát phẩm rồi, cho nên không sao đâu.” Tống Thư Hàng vẫy tay bái bai.
Cật Qua Thánh Quân: “!!!”
Kí thác nguyên thần vào Kiếp Tiên Hư Không từ khi bát phẩm? Các ngươi làm thế nào vậy hả?
Cùng là người tu luyện với nhau mà sao các ngươi lắm trò thế?
Hay thực ra cả đám người tu luyện bọn ta đều sai lầm, lẽ ra phải kí thác nguyên thần vào Kiếp Tiên Hư Không từ bát phẩm mới đúng?
Trong ánh nhìn chăm chú từ đôi mắt ngày càng đờ đẫn của Cật Qua Thánh Quân, Tống Thư Hàng và Bạch Thánh vẫy tay tạm biệt hắn, sau đó thân hình cả hai từ từ phai mờ trong không gian thiên kiếp cửu phẩm, trở về hiện thế.
Khi hai người ra khỏi không gian thiên kiếp Kiếp Tiên, năng lượng bản nguyên tinh khiết đã hội tụ trong hư không và tràn vào thể nội của bọn họ, bổ sung lượng tiêu hao của họ trong khi độ kiếp.
Đây là phúc lợi sau khi tấn cấp Kiếp Tiên cửu phẩm.
Có tiêu hao thì bổ sung lượng tiêu hao, không tiêu hao thì năng lượng bản nguyên của thiên địa này sẽ tăng cường cường độ và số lượng tiên nguyên, tăng cường tu vi cho họ.
Trong suốt quá trình độ thiên kiếp cửu phẩm, Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối chỉ tiêu hao ưu đãi chiết khấu thiên kiếp chứ chẳng mất bao nhiêu năng lượng, vậy là toàn bộ năng lượng bản nguyên phúc lợi đều trở thành thuốc bổ giúp bọn họ tăng cường công lực.
Kiếp Tiên sinh cơ, Kiếp Tiên tiên nguyên, Kiếp cốt, nguyên thần kí thác Kiếp Tiên Hư Không… một loạt đặc điểm của Kiếp Tiên hiển hiện trên thân thể Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối.
Đây có thể coi là quá trình kiểm hàng của thế giới Kiếp Tiên. Sau khi độ kiếp xong, ra ngoài, nó phải xác nhận người tu luyện đã có đủ bộ chức năng của Kiếp Tiên, không sót cái nào mới được.
“Đúng rồi Thư Hàng, trả ngươi này.” Bạch tiền bối vươn tay sang, đưa kim đan cá voi mập bất hủ trong tay cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhận kim đan cá voi mập, há miệng nuốt vào như nuốt kiếm.
Mỹ nhân rắn công đức xoa cằm lâm vào trầm tư. Có lẽ sau này ngoài cướp lời thoại thì cô còn có thể cướp cả việc nuốt kim đan cá voi mập nữa.
Cô và Tống Thư Hàng là một thể, cô có thể ra vào linh hồ bản mệnh một cách tự do.
Cho nên sau khi nuốt kim đan cá voi mập, cô còn có thể lặn xuống linh hồ bản mệnh rồi nhả nó ra.
Thế là… cô lại dẫn trước Tạo Hóa Tiên Tử một bước.
Trận chiến này, cô lại thắng!
Tống Thư Hàng nuốt kim đan cá voi mập, sau đó xoa nhẹ lên bụng: “Sau này ta phải cân nhắc đến việc phát triển kĩ năng pháo miệng mới được.”
“Phun hơi thở của rồng?” Bạch tiền bối hỏi.
“Ừm, phun hơi thở của cá voi?” Tống Thư Hàng đáp: “Khi mở miệng pháo thì phun kim đan cá voi mập ra giết địch, hiệu quả siêu to khổng lồ!”
Kim đan bất hủ, không hỏng được đâu mà sợ.
Bạch tiền bối suy nghĩ một lát rồi nói: “Nghe thú vị đấy, bao giờ rảnh ta sẽ nghiên cứu cho ngươi một kĩ năng phun hơi đơn giản.”
“Cảm ơn Bạch tiền bối, á!” Tống Thư Hàng chưa dứt lời, một cái miệng rộng đã há ngoác giữa không trung, cắn một phát lụi nguyên một nửa người hắn, chỉ còn thừa lại mỗi đôi chân.
Trong hư không, cái đầu của rùa tai ương khổng lồ từ từ hiện ra.
Rùa tai ương khổng lồ nhai một lúc, sau đó phát ra giọng nói trong trẻo của một cô gái trẻ: “Cấn răng ghê, cái gì đấy?”
“Thư Hàng đấy.” Bạch tiền bối nói.
“Là ngươi!” Rõ ràng rùa tai ương khổng lồ cũng nhận ra Bạch tiền bối.
Sau đó cô lập tức nhận ra thứ mà mình đang nhai nuốt: “Là ngươi à Bá Tống cấn tay? Móa, sao lại là ngươi hả?”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta mới muốn hỏi sao lại là cô nè!
Lần này ta có sử dụng bộ phận nào của Vân Tước Tử Tiên Tử đâu? Sao ngươi lại để mắt đến ta hả?
Đừng nói là vì kim đan cá voi mập đấy nhé?
Bạn cần đăng nhập để bình luận