Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2485: Nhân Quả Báo Ứng * Phiên Bản Bạch Long

Chương 2485: Nhân Quả Báo Ứng * Phiên Bản Bạch Long
Tán tài bảo mệnh chính là một loại ‘độn pháp’ cực kỳ cao thâm.
Chỉ cần hai bên giao chiến không tồn tại ân oán không thể không hóa giải hay huyết hải thâm cừu, như vậy tán tài bảo mệnh vào thời khắc mấu chốt thì thường có thể thu được hiệu quả không tệ.
Số lượng lớn dị bảo được phun ra, hơn nữa phần lớn đều là trân bảo ngay cả Trường Sinh Giả cũng sẽ động lòng, tuyệt đối có thể tạo được tác dụng trì hoãn kẻ địch… Dù không ăn thua gì thì cũng có thể chuyển dời lực chú ý của đối phương trong vài cái chớp mắt.
Thời gian vài cái chớp mắt đủ để Côn Vương chạy trốn tìm đường sống!
Dù sao, nó có thân thể Côn bằng, nắm giữ độn thuật mạnh nhất chư thiên vạn giới. Khi nó hóa Côn thành bằng, năng lực bỏ chạy trên mặt vật lý đứng đầu trong chư thiên vạn giới.
Chỉ cần kéo ra một khoảng cách, rời khỏi phạm vi phong tỏa không gian, nhóm Trường Sinh Giả lập tức có thể tùy ý thông qua thủ đoạn không gian thoát ly chiến trường, ẩn vào chư thiên vạn giới, như cá vào biển lớn, không tung tích để tìm.


Thủ đoạn ‘tán tài’ của Côn Vương là lựa chọn vô cùng bình thường.
Đặc biệt là tồn tại vĩnh viễn quanh quẩn ở biên giới bần cùng như Tống Thư Hàng, vô số trân bảo kia quả thực là chói mù mắt hắn.
Mà trong dị bảo đầy trời, một quả trứng nhỏ màu trắng tinh tưng nhẹ lên. Dưới sự yểm hộ của trân bảo, nó thành công chui ra khỏi phạm vi kết giới phòng ngự của Nho gia!
Đây chính là bản thể hiện tại của Côn Vương. Lúc đối mặt với một đao không cách nào địch nổi của Bá Tống, Côn Vương quả đoán lựa chọn ‘chết’ một lần, mặc cho nhục thân của mình bị đao mang phá hủy.
Đồng thời, nó âm thầm cấy vào một món dị bảo quý giá, sinh ra một thân thể mới trong lúc thân thể cũ chết đi, đạt được hiệu quả ‘sống lại’.
Chỉ là không ngờ số Bá Tống thao tác hay ho như vậy, còn lục ra được bản thể mới đang ẩn nấp của nó.
[Hôm nay tạm thời bỏ tài cầu sinh, ngày khác nếu có cơ hội, chờ ta khôi phục trạng thái, ta nhất định phải tìm về đám bảo vật này!] Côn Vương thầm nghĩ.
Thua không đáng sợ, nhưng Côn không thể mất đi chí khí! Nhục thân có thể tèo, nhưng thái độ tuyệt đối không thể quéo!
Phía sau…
Thân hình bạch long tỷ tỷ cuộn lên, thu lấy mấy mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ.
Đồng thời, trong quá trình thu thập mảnh vỡ, ánh mắt bạch long tỷ tỷ chú ý đến quả trứng nhỏ nhảy tưng tưng kia: “Tìm được ngươi rồi, Côn Vương đạo hữu.”
Sợi tóc ngố Sở các chủ hô lớn: “Khăn quàng cổ màu trắng tiên tử, đừng tha cho nó! Bắt nó lại đi!”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
[Khà, muộn rồi!] Quả trứng nhỏ đang nhảy kia thầm nghĩ.
Khi bạch long xông tới, đồng thời thu thập mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ, nó đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc bỏ chạy.
Mặc dù là hình thái quả trứng nhỏ, nhưng tinh hoa toàn thân nó đều áp súc trong đó. Chỉ cần cho nó một chút thời gian, nó lập tức có thể phá xác mà ra, một lần nữa hóa thành côn. Sau đó, chỉ cần vài tháng ngắn ngủi là nó đã có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong!
Dưới trạng thái chuẩn bị bỏ chạy kỹ càng của nó, vị bạch long tiên tử sau lưng tuyệt đối không đuổi kịp nó!
“Không thể không thừa nhận, lần này là ta thua! Nhưng lần sau, người thắng nhất định sẽ là ta!” Trứng nhỏ Côn Vương vọt mạnh về phía hư không.
Đồng thời, nó ‘hóa Côn thành Bằng’ trong vỏ trứng, dựa theo bản năng thi triển một độn pháp cao cường nổi tiếng chư thiên vạn giới!
Một đôi cánh chim bằng thuần năng lượng hiện lên hai bên trứng nhỏ, khiến quả trứng nhỏ trắng tinh này trông khá đáng yêu.
Cánh chim Bằng vỗ lên, thúc đẩy trứng nhỏ màu trắng vọt vào hư không.
Tốc độ cực nhanh!
Trứng nhỏ màu trắng hóa thành một tia chớp màu trắng, trong nháy mắt đã độn đến chân trời!
Nhưng mà… tốc độ này lại không đạt đến tốc độ đỉnh điểm trong tưởng tượng của bản thân Côn Vương!
[Không đúng, hẳn là ta có thể nhanh hơn mà? Lý ra ta phải có thần tốc đứng đầu chư thiên vạn giới chứ!] Côn Vương nghi hoặc trong lòng.
Tốc độ vỗ cánh chim Bằng hiện tại của nó dù nhanh, nhưng đây chỉ là tốc độ cao nhất của bản thân Thiên Bằng. Còn lâu mới đạt tới cấp bậc thần tốc đứng đầu chư thiên vạn giới!
[Chờ đã, có phải ta đã mất đi cái gì rồi không?] Trong lòng Côn Vương bắt đầu hoảng hốt.
Sau khi bị một đao của Bá Tống chém nát thân thể cũ, sau đó hồi sinh thành trứng nhỏ, dường như hắn đã mất đi một vài thứ gì đó.
Ký ức? Năng lực? Pháp thuật?
Không ổn… chẳng lẽ lúc sử dụng món dị bảo bảo mệnh hóa Côn thành trứng kia cần trả một cái giá nào đó?
Đậu mè, dù sử dụng dị bảo thì cần trả giá, nhưng tại sao phải cướp mất độn thuật bảo mệnh của ta chứ?
Đây quả thực là gài hàng Côn mà.
“Ái chà ~ Côn Vương đạo hữu, chớ vội đi!” Lúc này, giọng bạch long tỷ tỷ vang lên sau lưng Côn Vương.
Chỉ thấy bạch long tỷ tỷ cũng hóa thành tia chớp màu trắng đuổi theo Côn Vương.
Đồng thời, móng vuốt nhỏ của cô vung lên, bắt đầu ngưng tụ một kết giới ‘phong tỏa không gian’, ngăn cản Côn Vương sử dụng lực lượng không gian bỏ chạy.
Không xong, sắp bị đuổi kịp rồi!
“Bạch long tiên tử, cô cần gì phải đuổi theo không tha? Tiếp tục như vậy nữa, dù ta liều mạng cũng sẽ không để cô sống yên đâu!” Đôi cánh chim bằng của Côn Vương liều mạng vỗ, tranh thủ kéo dài khoảng cách với bạch long tiên tử, đồng thời mở miệng uy hiếp.
Nó đã đến đường cùng, thật sự sẽ liều mạng!
“Nếu ngươi muốn liều mạng thì ta cũng không có ý kiến đâu ~” Bạch long tỷ tỷ vui vẻ nói: “Trạng thái hiện tại của ta, dù bị nổ đến thịt nát xương tan thì cũng có thể sống lại trên người bé đáng yêu nhà Tô Thị. Ngươi muốn liều mạng thì ta nổ với ngươi.”
Hai vật trang sức bạch long tỷ tỷ và mỹ nhân rắn công đức căn bản không sợ tử vong. Chỉ cần Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục bản thể còn tồn tại, vô luận chết bao nhiêu lần đều có thể mượn lực lượng công đức của bản thể để khôi phục. Cho nên, tâm tính của các cô đặc biệt lạc quan.
Côn Vương: “…”
Kế sách hiện thời, nó chỉ có thể liều mạng vỗ cánh chim Bằng, đồng thời, bắt đầu dựa theo đặc tính của cánh chim Bằng nhằm nhanh chóng thiết kế ra một bộ ‘độn thuật’.
Thân là Trường Sinh Giả, Côn Vương có tri thức uyên bác. Trong quá trình chạy trốn, nó chế tạo riêng một bộ ‘độn pháp’ cho chính mình cũng không phải việc khó gì.
Hơn nữa, nếu bạch long tiên tử sau lưng là hình thái ‘thân thể công đức’ đặc thù, vậy khoảng cách giữa cô ta và bản thể nhất định có hạn chế.
Chỉ cần kéo ra đủ khoảng cách thì nhất định có thể ném cô ta lại.
Một Côn một rồng, ngươi truy ta đuổi.
Hai tia chớp màu trắng lóe lên trên không trung, xẹt qua chân trời.
“Lại nói, lần trước Côn Vương đạo hữu cũng đuổi theo tiểu cô nương Bạch Cốt chạy khắp thế giới như thế này nhỉ?” Sau lưng, bạch long tỷ tỷ đột nhiên lại lên tiếng.
Trong lòng Côn Vương hơi động: “Cô?”
“Tự giới thiệu chút nhé, ta là tổ tiên kim long của Thiên Đình viễn cổ. Tiểu cô nương Bạch Cốt của bọn ta được đạo hữu chiếu cố rồi.” Trên mặt bạch long tỷ tỷ lộ vẻ ‘long nhan đại duyệt’, trong giọng điệu tràn đầy vui vẻ.
Côn Vương: “Làm sao có thể, tổ tiên kim long rõ ràng là màu vàng!”
“Phai màu rồi.” Bạch long tỷ tỷ bình tĩnh nói, đồng thời tốc độ của cô âm thầm tăng lên hai phần.
Côn Vương: “…”
Không được, tiếp tục như vậy nữa thì sẽ bị đuổi kịp mất!
Chỉ đành vận dụng thủ đoạn áp dưới đáy nồi thôi.
Côn Vương âm thầm cắn răng, ý niệm thúc giục.
“Ầm ~~”
Sau lưng bạch long tỷ tỷ, nơi ranh giới phong tỏa không gian, có một cánh cửa không gian mở ra.
‘Uyên Tử’ Nho gia hiện thân.
Nhục thân của Uyên Tử chính là át chủ bài cuối cùng có thể vận dụng được bây giờ của Côn Vương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận