Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 703: Tống Thư Hàng: Ta có cảm giác như mình không phải là con người

Chương 703: Tống Thư Hàng: Ta có cảm giác như mình không phải là con người
Bắc Hà Tán Nhân:
“Tên Tam Lãng ngu ngốc nhà ngươi, Linh Điệp Tôn Giả là tu sĩ nhân loại hàng thật giá thật, mau rút lại lời nói của ngươi ngay!”
Hệ thống nhắc nhở:
“Cuồng Đao Tam Lãng đã rút lại một tin nhắn.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“May mà rút lại kịp thời!”
Nhưng lúc này, Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử lại ló đầu ra:
“Xin lỗi nhé, lão phu là tu sĩ nhân loại, Linh Điệp chẳng qua là đạo hiệu mà thôi? Ngoài ra. . . Lão phu không phải con sâu xanh, không biết điều này có làm cho Tam Lãng đạo hữu thất vọng hay không nhỉ?”
Từ giọng điệu cũng có thể thấy được, cha của Vũ Nhu Tử lại đang treo tài khoản của cô rồi.
Bây giờ Vũ Nhu Tử đang cố gắng chế tạo trận pháp để độ kiếp, hầu như không có thời gian online tán dóc. Tài khoản của cô đều là do Linh Điệp Tôn Giả treo máy giúp. Vừa rồi Cuồng Đao Tam Lãng @Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử trong nhóm, đương nhiên sẽ gọi Linh Điệp Tôn Giả ra rồi.
Cuồng Đao Tam Lãng nhanh chóng trả lời:
“Không đâu không đâu, sao ta có thể thất vọng được cơ chứ. Linh Điệp tiền bối ngài là nhân loại chính gốc, ta vui còn không kịp đây! Tiền bối, ngài không biết không có tội, ngài sẽ không truy cứu mà đúng không?”
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“Ha ha.”
Tiếc rằng hắn chính là Linh Điệp Tôn Giả có tiếng tính toán so đo, cái tên Cuồng Đao Tam Lãng này lại bị ghi vào sổ đen của hắn thêm lần nữa.
Thậm chí Linh Điệp Tôn Giả đã nghĩ ra đến lúc đó nên xử lý Cuồng Đao Tam Lãng như thế nào rồi. Chờ đến khi phim của Nhóm Cửu Châu Số 1 quay xong thì hắn sẽ mời đạo diễn Jacob quay thêm một bộ phim nữa cho tên kia.
Tên của phim sẽ là “Cuộc Sống Phóng Túng Không Bị Trói Buộc Của Ta”, nhân vật chính sẽ do Cuồng Đao Tam Lãng đảm nhiệm, nội dung phim chính là ném Tam Lãng đạo hữu lên trên mặt biển bao la hùng vĩ đang ầm ầm sóng dậy, sóng lớn sôi trào đủ kiểu! Lại vứt vào trong hồ núi lửa, lại là các loại sóng lớn sôi trào đủ kiểu!
Linh Điệp Tôn Giả bảo đảm, đến lúc đó hắn sẽ đầu tư lớn để quay bộ phim này thật hoàn mỹ.
. . .
Nhóm Cửu Châu Số 1
Kim Cương Quân Tử Đao:
“Icon lệ rơi đầy mặt, các vị tiền bối đừng đùa nữa mà, ta nói thật đó. Bây giờ ta đang điên cuồng nhả tơ đây, xin hãy chỉ ta đi, nhân loại phải làm như thế nào mới có thể kết những sợi tơ phun từ miệng ra thành kén đây.”
Lúc này, Bạch Tôn Giả lại hiện thân:
“Thư Hàng, tại sao ngươi lại phải kết kén làm gì?”
Kim Cương Quân Tử Đao:
“Bởi vì. . .Trong lòng ta có một loại xúc động mãnh liệt thúc giục ta hóa kén thì phải?”
Bạch Tôn Giả:
“. . .”
Kim Cương Quân Tử Đao:
“Chủ yếu là do lúc nãy ta uống một chút Long Ma dược tề, sau đó ta lập tức bắt đầu nhả tơ rồi, muốn dừng cũng không được. Đúng rồi, Bạch tiền bối, ngài có biết hóa kén không?”
Trong ấn tượng củaTống Thư Hàng, Bạch tiền bối chẳng khác nào vạn năng.
Bạch Tôn Giả:
“Xin lỗi nhé Thư Hàng. Nếu như ngươi có vấn đề gì cần hỏi về mặt tu chân thì ta có thể giải đáp cho ngươi.Nhưng chỉ có chuyện hóa kén này thì ta xin kiếu.”
Hoàng Sơn Chân Quân:
“Ta cũng không thể giúp ngươi về vụ hóa kén này rồi. Thư Hàng tiểu hữu, ta đành bất lực.”
Lạc Trần Chân Quân:
“Bất lực +1.”
Cổ Hồ Quan Chân Quân:
“Bất lực +2.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu (Túy Nguyệt Cư Sĩ):
“Bất lực +3.”
. . .
Một lát sau, các vị tiền bối của Nhóm Cửu Châu Số 1 bèn sôi nổi chém gió tận hai trang nhật ký chat của nhóm.
Còn dám nói mình không có tài khoản phụ khác để chém gió ư? Nếu không có tài khoản phụ thì làm gì nhiều đạo hữu online chém gió như vậy chứ?! Tống Thư Hàng rất muốn lật bàn.
Chẳng lẽ hắn thật sự phải lên mạng tìm video “tằm con hóa kén” để vừa học vừa làm hay sao?
Lúc này, Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử lại ló mặt lên:
“Thư Hàng tiểu hữu, tuy rằng không biết tại sao ngươi lại đi muốn hóa kén. Thế nhưng nếu như ngươi muốn học hóa kén thì ta có thể phái người đến chỉ điểm cho ngươi đấy.”
Kim Cương Quân Tử Đao:
“Thật sao? Cảm ơn Linh Điệp tiền bối!”
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“Không cần khách sáo, bây giờ ngươi còn ở chỗ quay phim à?”
Kim Cương Quân Tử Đao:
“Đúng vậy, buổi sáng hôm nay vừa quay xong phần kịch bản có liên quan tới Không Vân Phái, bây giờ đang nghỉ ngơi.”
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử:
“Được, ngươi chờ một chút nhé, ta lập tức cho người đến tìm ngươi.”
Mặc dù Linh Điệp Tôn Giả là tu sĩ nhân loại hàng thật giá thật, nhưng trên Linh Điệp Đảo của hắn khắp nơi đều là yêu tinh dạng bướm. Ngay cả trong số các đệ tử của hắn cũng có mấy người là điệp yêu có tư chất xuất sắc.
Trong đám cấp dưới hắn phái đi giúp Tống Thư Hàng đóng phim đúng lúc có vài điệp yêu.
Mỗi tên điệp yêu cấp dưới của hắn đều có kinh nghiệm nhả tơ hóa kén, hoàn toàn có thể hướng dẫn Thư Hàng.
Tuy rằng. . . Lúc điệp yêu nhả tơ hóa kén thì vẫn còn là một con sâu nhỏ, chứ chưa hóa thành hình người, cũng không hề có kinh nghiệm về việc “nhả tơ hóa kén ở dạng người”.
Nhưng lúc này có còn hơn không chứ nhỉ.
*****
Khoảng chừng sáu phút sau, một con Thải Điệp lớn cỡ bàn tay bay về phía Tống Thư Hàng. Đi cùng Thải Điệp còn có Bạch Tôn Giả.
Tôn Giả nghe được tin Tống Thư Hàng đang nhả tơ, thậm chí còn chuẩn bị hóa kén thì cảm thấy rất đỗi kinh ngạc, vì vậy cố tình qua đây xem thế nào.
Lúc này,trước mặt Tống Thư Hàng đã có một nắm lớn tơ, nếu như kéo thẳng ra thì cũng dài hơn trăm mét.
“Đang nhả tơ thật à.”
Bạch Tôn Giả tò mò ngồi xuống trước mặt Tống Thư Hàng, dùng một thanh kiếm gỗ chọt chọt vào đống tơ hắn nhả ra.
Sợi tơ mảnh, nhẹ như sợi tóc.
Tôn Giả thử dùng kiếm gỗ cắt nhẹ vào sợi tơ, nhưng sợi tơ lại không hề bị gì.
“Độ dẻo cũng khá đấy chứ.”
Tôn Giả lại thử dùng thêm kiếm khí lên trên kiếm gỗ mới chặt đứt sợi tơ.
Trông Bạch Tôn Giả. . . Chơi đến là vui.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
“Xin chào Thư Hàng tiên sinh. Vừa rồi Linh Điệp Tôn Giả kêu ta đến để hướng dẫn cho Thư Hàng tiên sinh nhả tơ hóa kén.”
Con Thải Điệp nhỏ này dừng trước mặt Tống Thư Hàng, vỗ cánh nói.
“Xin chào.”
Tống Thư Hàng truyền âm nói, bởi vì miệng hắn vẫn đang không ngừng nhả tơ, hắn chỉ có thể dùng truyền âm nhập mật để chào hỏi.
“Thư Hàng tiên sinh, ngươi có thể gọi ta là Tửu Cô. Đây là tên mà Tôn Giả đặt cho ta.”
Thải Điệp Tửu Cô cười hì hì nói. Cô dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng. . . Yêu tu nhả tơ thì cô thấy nhiều rồi.Thế nhưng tu sĩ nhân loại nhả tơ thì đây là lần đầu tiên cô thấy.
Tống Thư Hàng:
“Tửu Cô à. . .Tên rất hay. Tửu Cô này, ta muốn hóa kén thì phải làm sao?”
Không ngờ Linh Điệp Tôn Giả còn đặt tên cho điệp yêu trên Linh Điệp Đảo? Điệp yêu trên Linh Điệp Đảo nhiều như vậy, không biết Tôn Giả có thể nhớ hết tên mà hắn đặt không nữa?
Kiều Kiều cô nương ở một bên mở chức năng ghi hình trên điện thoại, chuẩn bị quay lại toàn cảnh Tống Thư Hàng hóa kén.
Tửu Cô hỏi:
“Nếu như nói muốn hóa kén thì bước đầu tiên hẳn là tìm một nơi tốt để hóa kén. Thư Hàng tiên sinh, không biết ngươi tính hóa kén ở đâu?”
“Hay là chúng ta về phòng ta nhỉ?”
Nói xong, ngón giữa Tống Thư Hàng ngưng tụ chân khí hoá lỏng, lấy chỉ thành đao nhẹ nhàng quẹt một cái, cắt đứt sợi tơ đang được nhả ra không ngừng ở trong miệng.
. . .
Mọi người về tới phòng của Tống Thư Hàng.
Thải Điệp Tửu Cô đánh giá gian phòng này xong bèn hỏi:
“Thư Hàng tiên sinh, ngươi muốn hóa kén ở đâu trong phòng đây? Theo ta thấy, bốn góc tường, hoặc là góc trên trần nhà đều là nơi rất thích hợp để hóa kén. Chỗ nào có góc sẽ khá dễ dàng mắc kén lên, có thể làm giá đỡ kén, giữ cho kén không rơi xuống.”
“. . .”
Tống Thư Hàng truyền âm hỏi:
“Ta có thể chọn nằm ở trên giường hóa kén không?”
Hắn luôn có cảm giác rằng hóa kén trong góc rất không an toàn, hắn cũng không phải sâu, ngộ nhỡ rơi xuống thì sao đây? Cái góc trên trần nhà càng không cần phải nói rồi!
Thải Điệp Tửu Cô:
“Ừm, chắc là được, chỉ cần chuyển giường qua góc trong phòng, ở chỗ góc sẽ dễ hóa kén hơn.”
Tống Thư Hàng còn chưa trả lời, Bạch Tôn Giả, Hiến Công Cư Sĩ, Ngư Kiều Kiều ở bên cạnh đã chủ động đẩy giường của hắn qua góc phòng.
Trong mắt Bạch Tôn Giả, Hiến Công Cư Sĩ, Ngư Kiều Kiều đều tràn ngập tò mò, đang đợi đến lúc Tống Thư Hàng hóa kén.
Đặc biệt là Hiến Công Cư Sĩ, ánh mắt đặc biệt chăm chú, hắn đang âm thầm “học hỏi”. Bởi vì sắp tới Hiến Công Cư Sĩ cũng sẽ uống Long Ma dược tề. Nói không chừng đến lúc đó, hắn cũng phải hóa kén giống Tống Thư Hàng thì sao? Vì vậy, chuẩn bị trước sẽ khỏi phải lo, lắm nghề không thiệt thân, học thêm chút kiến thức chẳng sai đi đâu được.
Tống Thư Hàng:
“. . .”
Trong lòng yên lặng thở dài, hắn leo lên giường, tựa vào góc tường dựa theo hướng dẫn của Thải Điệp Tửu Cô.
Thải Điệp Tửu Cô:
“Thư Hàng tiên sinh, thử xem có thể dán tơ mà ngươi nhả ra lên trên tường được hay không? Nếu như là được thì cứ liên tục nhả tơ lên góc tường, kết thành lưới kén xem, coi như giá đỡ.”
“Để ta thử xem.”
Tống Thư Hàng đáp.
Hắn thử nhả sợi tơ dính trên vách tường, đúng là dính lên rồi, hơn nữa còn dính rất chặt nữa.
Trong nháy mắt, sợi tơ thành công dính lên tường, trong lòng Tống Thư Hàng thầm có chút mất mát, còn có một loại ảo giác. . . Từ hôm nay trở đi, có lẽ hắn sẽ phải tạm biệt với cái tên “nhân loại hàng xịn” rồi.
Hắn vội vàng lắc đầu, xua đi cảm giác này trong đầu.
. . .
Dưới sự hướng dẫn kỹ càng của Thải Điệp Tửu Cô, Tống Thư Hàng dùng sợi tơ dính bên này, dán bên kia, nhanh chóng hoàn thành bước đầu tiên của hóa kén là tạo lưới kén.
Trong quá trình này, Tống Thư Hàng không thể chỉ biết dùng miệng giống như con tằm, thỉnh thoảng hắn còn dùng hai tay để dán những sợi tơ này lên tường.
“Thư Hàng tiên sinh rất có thiên phú hóa kén đấy, sau khi hóa lưới kén xong, tiếp theo chúng ta sẽ kết lót kén.”
Thải Điệp Tửu Cô cười nói.
Kế tiếp, cô hướng dẫn Tống Thư Hàng bắt đầu dùng cách đặc thù để nhả tơ, lúc đầu là cách nhả tơ hình chữ C, sau đó là cách nhả tơ hình chữ S, cuối cùng lại biến thành cách nhả tơ hình số 8. Toàn bộ quá trình không có tiết tấu hay quy luật gì, trông vô cùng lộn xộn.
Dưới sự hướng dẫn của Tửu Cô, một tầng kén xoã tung mềm mại đã nhanh chóng hoàn thành. Đây chính là bộ phần bên ngoài - “Lớp lót”.
“Thật thần kỳ, nhả nhả phun phun là đã có thể kết thành một cái kén to như vậy rồi. Nhìn qua có vẻ khá mềm mại đấy.”
Bạch Tôn Giả dọn cái ghế dựa qua ngồi xuống, nhìn chằm chằm Thư Hàng đang nhả tơ, mắt không chớp lấy một cái.
Ngư Kiều Kiều nói:
“Ta cảm thấy chúng ta nên đi kiểm tra thử xem, không biết trong các đời tổ tiên của Thư Hàng có vị nào đó là yêu tu loài tằm không nhỉ?”
Hiến Công Cư Sĩ không biết móc đâu ra một cái camera, bắt đầu quay lại toàn bộ quá trình. Hắn cơ trí không có tham gia vào đề tài này, bởi vì nói không chừng lát nữa thôi là đến phiên hắn hóa kén rồi.
Bạch Tôn Giả:
“Thư Hàng, giờ ngươi có cảm giác gì không?”
Tống Thư Hàng:
“Cảm giác ư? Ta có cảm giác như mình đã không còn là nhân loại. . . Hơn nữa, ta cảm thấy có hơi khát nước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận