Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2354: Hệ nhà cư sĩ mạnh vô địch!

Chương 2354: Hệ nhà cư sĩ mạnh vô địch!
Ánh mắt của người đàn ông râu đẹp không khác gì thợ săn kho báu phát hiện ra mỏ vàng.
Tống Thư Hàng bị nhìn chòng chọc mà lông gà lông vịt dựng đứng cả lên.
Lúc này, Tạo Hóa Tiên Tử nhanh chóng lên sàn giải vây cho Tống Thư Hàng. Cô ló mặt ra ngay trên mặt của Tống Thư Hàng, thoạt trông y như hắn đeo một cái mặt nạ mĩ nhân.
“Ngươi nhìn cái gì?!” Sau đó, Tạo Hóa Tiên Tử lườm trả không chút khách khí, đồng thời còn dùng giọng điệu thô lỗ đưa ra lời cảnh cáo.
Tống Thư Hàng: “…”
Túy Yue Cư Sĩ: “…”
Song người đàn ông râu đẹp không những không để ý mà còn vỗ đùi đánh đét rồi reo lên: “Hay quá!”
Tống Thư Hàng nghệt mặt ra: “???”
“Bá Tống đạo hữu, xin hỏi vị tiên tử này có quan hệ như thế nào với ngươi?” Người đàn ông râu đẹp đột nhiên hỏi.
“Tiền bối nói vị tiên tử nào kia?” Tống Thư Hàng hỏi lại.
Khi nói chuyện, mấy vị tiên tử đồng loạt hiện thân sau lưng hắn.
Linh quỷ tiên tử, Tạo Hóa Tiên Tử, Vũ Nhu Tử da đen, tóc ngố của Sở các chủ chiếu hình hư ảnh của bản thể, Thông Nương ngưng tụ thành hình người và khí linh tiên tử trên găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ. Sáu vị tiên tử đẹp đến lóa mắt, không khác gì khổng tước xòe đuôi.
Đáng tiếc mỹ nhân rắn công đức còn đang ở chỗ Bạch tiền bối, nếu không thì đã góp đủ bảy nàng tiên luôn rồi.
“Hân hạnh, hân hạnh.” Người đàn ông râu đẹp chắp tay nói.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ hắn vẫn chưa thấy tu sĩ nào mang theo nhiều hàng đính kèm muôn màu muôn vẻ như Tống Thư Hàng. Không chỉ có sáu vị tiên tử này, hắn còn liếc thấy cái bia đá nhỏ trên eo và thanh đại bảo kiếm bên hông Tống Thư Hàng đều là những vật đính kèm vô cùng cường đại kia.
Bá Tống Huyền Thánh không hổ là ngàn năm đệ nhất thánh, người ta cùng lắm chỉ trang bị đến tận răng, còn hắn thì vũ trang tận vào nội tạng.
“Ta nói vị tiên tử đầu tiên, cái người xoa bóp huyệt thái dương cho ngươi ấy.” Người đàn ông râu đẹp chỉ vào linh quỷ mà nói.
“À, ngài nói tiên tử này sao? Cô ấy là linh quỷ của ta.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
“Linh quỷ?” Người đàn ông râu đẹp sững sờ.
Tống Thư Hàng khẳng định: “Đúng vậy. Tuy là linh quỷ nhưng cô ấy tương đối đặc biệt. Từ một khía cạnh nào đó mà nói, cô ấy cũng có thể coi là một cá thể độc lập.”
Người đàn ông râu đẹp nhíu mày.
Một lát sau, hắn nói: “Là linh quỷ cũng không sao, cô ấy đúng là quá tuyệt!”
Tống Thư Hàng: “Tiền bối… ta tố cáo ngài quấy rối ta đấy nhé.”
Linh quỷ chính là hắn. Bảo linh quỷ quá tuyệt thì có khác gì bảo hắn tuyệt đâu?
“Ta nói tình trạng của cô ấy kia. Chắc ngươi cũng cảm nhận được trạng thái tồn tại gần như “bằng không” của cô ấy chứ? Còn cả tình trạng không phải sống mà cũng không phải chết của cô ấy nữa. Cô ấy thực sự là một viên ngọc quý, nếu là cô ấy thì nhất định có thể thành công! Bá Tống đạo hữu, ta có một cơ duyên muốn tặng linh quỷ của ngươi. Ngươi có bằng lòng cho cô ấy theo ta tu luyện một thời gian không?” Người đàn ông râu đẹp chân thành nói.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Cảnh này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Ở nơi sâu thẳm trong trí nhớ của Tống Thư Hàng, linh quỷ đầu tiên của hắn cũng đã từng có trải nghiệm tương tự. Nó bị thư sinh lưu ly mượn đi, bây giờ vẫn chưa trả!
“Đừng có mơ!” Tống Thư Hàng xua tay rối rít.
Vết xe đổ còn rành rành ra đó, đừng ai hòng cướp linh quỷ đi khỏi tay hắn.
Dùng lý do gì cũng đừng hòng.
“Bá Tống đạo hữu, cô ấy là linh quỷ của ngươi thì mối liên hệ giữa cả hai là không gì cắt đứt được. Ta thật sự có cơ duyên muốn tặng cô ấy. Trong quá trình tặng cơ duyên, ta cũng thu được lợi ích, nhưng chắc chắn là cả hai bên cùng có lợi.” Người đàn ông râu đẹp thành khẩn nói.
“Ta cũng từng cho là như vậy.” Tống Thư Hàng bình tĩnh đáp: “Nhưng linh quỷ đầu tiên của ta bị người ta mượn đi, bây giờ vẫn chưa trả về.”
Người đàn ông râu đẹp: “…”
Thì ra Bá Tống Huyền Thánh có kinh nghiệm đau thương trước đó rồi à?
“Cho nên nếu tiền bối thực sự có cơ duyên muốn tặng cho linh quỷ của ta thì ta phải đích thân đi cùng tiền bối mới được. Linh quỷ chính là ta, ta chính là linh quỷ, bọn ta vốn là một thể. Nếu ta có thể đi cùng cô ấy thì ta mới đồng ý nhận cơ duyên.” Tống Thư Hàng bổ sung.
Trước đó Bạch tiền bối two đã tính cho hắn một quẻ, quẻ bói nói rằng ở quanh đây sẽ có cơ duyên và lối thoát dành cho hắn, mà trong cơ duyên này, hắn có cơ hội lấy được phương pháp che đậy thiên cơ.
Bây giờ nhìn lại, chắc chắn cơ duyên này nằm ở chỗ người đàn ông râu đẹp kia chứ chẳng đâu xa.
“Nếu có thể thì ta cũng muốn đưa Bá Tống đạo hữu vào bí cảnh mà bọn ta tiến hành huấn luyện đặc biệt… Nhưng Bá Tống Huyền Thánh ngươi không thể vào đó được.” Người đàn ông râu đẹp cảm thán.
Tống Thư Hàng: “Vì sao?”
“Vì ngươi quá nổi bật.” Người đàn ông râu đẹp nói: “Một mình người có bốn thánh hiệu Bá Tống, Bá Nho, Bá Long, Bá Ma, cảm giác tồn tại quá mãnh liệt. Ngươi hoàn toàn không có tư cách để tiền vào bí cảnh huấn luyện đặc biệt của bọn ta.”
Tống Thư Hàng cạn lời.
Chẳng biết từ bao giờ, Tống Thư Hàng hắn đã trở thành người đàn ông có cảm giác tồn tại cao ngút trời như vậy.
Trong nội tâm hắn vẫn cứ ngỡ mình chỉ là một con gà mờ mới chập chững bước chân vào giới tu chân mà thôi.
Người đàn ông râu đẹp lại nói: “Bá Tống Huyền Thánh đừng vội vã từ chối cơ duyên vội. Ta cho Bá Tống Huyền Thánh xem nội dung cơ duyên trước rồi ngươi hẵng quyết định, thế có được không?”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn các vị tiên tử sau lưng mình.
“Vậy xem trước rồi quyết định.” Tóc ngố của Sở các chủ nói.
Dù sao chỉ xem thôi thì cũng chẳng mất gì.
Hơn nữa có cô, Xích Tiêu Kiếm và bia đá ở đây, cũng không sợ đối phương âm thầm giở trò xấu.
Thấy Tống Thư Hàng đồng ý, người đàn ông râu đẹp thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó hắn vuốt râu cười một tiếng, vẽ một cánh cửa giữa hư không rồi nói: “Bá Tống đạo hữu, hãy đặt tay lên cửa để đọc nội dung liên quan tới cơ duyên mà ta nói.”
“Ta đặt tay lên đó sẽ không bị hút vào chứ hả?” Tống Thư Hàng cảnh giác nói.
Người đàn ông râu đẹp: “…”
Tin tưởng nhau chút đi, Bá Tống Huyền Thánh.
“Xin lỗi, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng ấy mà.” Nói đoạn, Tống Thư Hàng đặt tay lên cánh cửa vẽ nọ.
Sáu vị tiên tử sau lưng hắn cũng tò mò đặt tay lên, đọc tin tức cùng với hắn.
[Lát nữa các ngươi đừng có chen nhau đấy nhé.]
Tống Thư Hàng chưa kịp lên tiếng thì đã có một vài tin tức từ cánh cửa kia đi vào ý thức của họ.
Cảm giác này… rất giống với việc truyền đạt kiến thức từ con mắt thần thứ ba của ba mắt tiền bối, song hiệu suất kém hơn nhiều.
Cơ duyên mà người đàn ông râu đẹp nói đến có nội dung rất phong phú, không khác gì một gói quà hạng sang.
Bên trong có kĩ xảo thao tác Nguyên Anh đặc biệt, còn có chỉ dẫn khai thác tiềm lực của Nguyên Anh một cách tối đa ở cảnh giới thấy phẩm, giúp tu sĩ thất phẩm không còn mơ hồ, vững vàng tiến cấp.
Nhưng quan trọng nhất là thông qua thí luyện cơ duyên này, linh quỷ tiên tử có xác suất cao sẽ tôi luyện được một thần thể đặc biệt.
Thể chất này mạnh mẽ vô địch. Nếu ngưng tụ thành công, nó có thể gây ảnh hưởng và làm giảm cường độ của thiên kiếp khi độ kiếp!
Khi đọc tới đây, Tống Thư Hàng sợ ngu người.
Trừ sức mạnh công đức tự động triệt tiêu một phần cường độ thiên kiếp nhờ đại công đức, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một thủ đoạn khác có thể làm suy yếu uy lực thiên kiếp!
Chẳng phải nguyên lý này sẽ khiến khi Thiên Lôi giáng sét thì quên mất, hoặc không để ý đến người độ kiếp, dẫn đến việc uy lực thiên kiếp hạ xuống ư?
Nếu đúng như vậy thì hệ tu nhà Thánh Ước Cư Sĩ đúng là vô địch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận