Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2747: Hoàng Sơn đại đại, ta quỳ với ngài còn không được ư?

Chương 2747: Hoàng Sơn đại đại, ta quỳ với ngài còn không được ư?
Cao tăng có được đại công đức, hơn nữa còn phải là đạo hữu đáng tin, tin cậy được, muốn đồng thời thỏa mãn hai điều kiện này thì thật không dễ tìm.
Lúc đầu Lý Đạo Quân có một đạo hữu cao tăng tương đối thích hợp… nhưng mấy tháng trước sau khi vị cao tăng này nghe Bá Tống giáng pháp xong, chịu một phát ‘Cường Giả Giám Định thuật’ thì đột nhiên thông suốt giác ngộ, lĩnh ngộ được chân lý sinh mệnh. Gần đây đang trong trạng thái bế quan, cho tới bây giờ vẫn chưa xuất quan.
Nếu không phải biết vị đạo hữu này là cao tăng đắc đạo, Lý Đạo Quân thiếu điều hoài nghi có phải hắn đi tạo sinh mệnh rồi hay không.
Lúc Hoàng Sơn Tôn Giả nghe được yêu cầu này thì hơi khựng lại, vừa muốn phòng ngự đủ thịt, lại vừa muốn đại công đức, đây không phải đang nói Tống Thư Hàng ư?
“Nếu là đại công đức… chỗ ta cũng bao trọn luôn.” Hoàng Sơn Tôn Giả cười trả lời: “Thấp nhất là ‘công đức thực thể hóa’, có đủ không?”
Hiện tại lực lượng công đức của Tống Thư Hàng tiểu hữu thâm hậu bao nhiêu, e rằng ngay cả bản thân hắn cũng không nói rõ được.
Hoàng Sơn Tôn Giả biết trước lần đầu tiên Huyền Thánh giảng pháp, Tống Thư Hàng đã ‘thực thể hóa ánh sáng công đức’ được rồi. Về sau lại trải qua bảy lần Huyền Thánh giảng pháp, tầng tầng lực lượng công đức gia trì. chư thiên vạn giới hiện tại, e rằng đã rất khó tìm ra tồn tại có lực lượng công đức khổng lồ hơn Tống Thư Hàng.
Thậm chí trong Trường Sinh Giả có đạo hữu nào sở hữu lực lượng công đức vượt qua Tống Thư Hàng hay không vẫn còn là ẩn số.
“Trình độ thấp nhất là ‘công đức thực thể hóa’? Shhh ~ ổn rồi ổn rồi!” Tâm tình Lý Đạo Quân bắt đầu trở nên tươi đẹp, Hoàng Sơn đạo hữu thật đúng là phúc tinh của hắn.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn cẩn thận hỏi một câu: “Vì đại sư công đức này có tin được không? Nhân phẩm của đạo hữu có được đại công đức chắc chắn đáng tin, nhưng miệng hắn có đáng tin không?”
“Yên tâm đi, hoàn toàn đáng tin. Chỉ cần lúc ngươi phân chia thu hoạch trong di tích thì chia cho đạo hữu ta dẫn tới nhiều một chút là được.” Hoàng Sơn Tôn Giả vui vẻ nói.
“Là cùng một người? Thì ra là thế.” Lý Đạo Quân lập tức nghe hiểu lời của Hoàng Sơn Tôn Giả, hắn gật đầu tỏ ý hiểu được. Cũng đúng, cao tăng đắc đạo thường có lòng dạ nhân từ, cho nên so với công kích, các cao tăng thường càng thích phòng ngự hơn. Chỉ lúc cần thiết mới bày ra thủ đoạn giận dữ khác với mặt từ bi.
Cho nên, vừa có được đại công đức, lại am hiểu thủ đoạn phòng ngự, hoàn toàn có thể lý giải.
Trong đầu hắn ảo tưởng ra dáng vẻ một vị cao tăng diện mạo hiền lành, tản ra ánh sáng công đức.
“Đến lúc đó, ta tuyệt đối sẽ không để đạo hữu Hoàng Sơn ngươi dẫn tới thiệt thòi đâu. Khi phân phối chiến lợi phẩm, nhất định phải đưa hắn thêm một phần.” Lý Đạo Quân vỗ ngực bảo đảm.
“Vậy ngươi còn yêu cầu khác không? Có thì nói luôn một lần, ta an bài thay ngươi. Nếu như không có vấn đề, không bằng hôm nay chúng ta hành động đi, chọn ngày không bằng đụng ngày.” Hoàng Sơn Tôn Giả đề nghị.
Trừ phòng ngự và lực lượng công đức ra, Tống Thư Hàng tiểu hữu còn có một bầy khỉ có thể hô 666 trợ uy; phương diện công kích mặc dù không có nhiều thủ đoạn, nhưng uy lực lại không yếu; ngay cả loại chuyện như mang thai mà Thư Hàng tiểu hữu cũng có thể làm được, có thể nói là vô cùng toàn diện.
“Đủ rồi, đủ rồi. Vậy hôm nay chúng ta xuất phát thôi! Chúng ta hẹn một nơi gặp nhau đi.” Lý Đạo Quân vui vẻ nói.
Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời: “Được, vậy ta trở về trả lời đạo hữu ta dẫn tới, hỏi xem hắn ở nơi nào, sau đó chúng ta tìm tọa độ thích hợp để tụ họp, rồi lại xông vào di tích.”
Sau khi tạm thời ngắt trò chuyện với Lý Đạo Quân, Hoàng Sơn Tôn Giả lại nhắn tin riêng cho Tống Thư Hàng: “Thư Hàng, ổn, hôm nay xuất phát. Bây giờ ngươi đang ở đâu, chúng ta tìm vị trí thích hợp, ba người gặp nhau trước đã.”
“Hoàng Sơn tiền bối bây giờ ngươi ở đâu? Ta trực tiếp mở cánh cửa không gian qua tìm ngươi.” Tống Thư Hàng nói.
“Cửa không gian?” Sau khi Hoàng Sơn tiền bối hơi khựng lại thì đột nhiên nói: “Suýt chút nữa quên mất vật trang sức trên người ngươi… lỗ rồi lỗ rồi, phí vào sân của vật trang sức trên người ngươi quá thấp rồi.”
Tống Thư Hàng cũng không phải một cá thể đơn thuần, một thân vật trang sức trên người hắn kia, chỉ lấy phí vào sân của ‘khiên thịt + đại sư công đức’, thật sự có hơi thấp.
Có điều… ngẫm lại vẫn là thôi đi, nếu muốn tính phí vào sân của vật trang sức toàn thân Tống Thư Hàng với hắn, Lý Đạo Quân cũng trả không nổi.
‘Hoàng Sơn tiền bối lầm tưởng ta phải dựa vào vật trang sức để mở cánh cửa không gian?’ Tống Thư Hàng vốn định giải thích một chút, hiện tại hắn đã có thể dựa vào bản lĩnh của mình để mở cánh cửa không gian. Có điều sau khi suy nghĩ chốc lát thì cảm thấy vẫn nên thôi đi… Tim Hoàng Sơn ma ma đã rất mệt mỏi, hắn không thể tạo thêm gánh nặng tâm lý cho Hoàng Sơn ma ma được.
Hoàng Sơn ma ma là của mọi người, lỡ như thực sự bởi vì gánh nặng này mà bị bệnh thì cũng không tốt.
“Ta ở địa cầu hiện thế giúp đỡ một vài đạo hữu giải quyết di chứng từ ‘sự kiện tà vọng’. Ta gửi tọa độ bản đồ sang cho ngươi, ngươi trực tiếp tới đi.” Hoàng Sơn ma ma trả lời.
Tống Thư Hàng ngoan ngoãn đáp: “Không thành vấn đề.”


Trong tàn tích tiểu thế giới.
Tống Thư Hàng nói với Đông Phương Đại Đế: “Đông Phương tiền bối, ta đi lấy bảo vật có thể tăng cường ý thức của pháp khí bản mệnh, đi một chút là về. Ngươi có thể chờ ta một lúc không?”
“Ngươi cứ việc đi đi… lưu phân thân của ngươi lại đây để liên lạc là được. Trước khi ta chính thức mở lò cường hóa pháp khí bản mệnh của ngươi, vừa hay cũng cần chút thời gian chuẩn bị.” Đông Phương Đại Đế trả lời.
Trước khi mở lò luyện khí, hắn cần dựa theo phẩm chất và chủng loại tài liệu, thiết kế một bộ phương án cường hóa cho sáu mươi sáu món pháp khí của Tống Thư Hàng.
Tài liệu khác nhau, con đường cường hóa cũng sẽ khác nhau.
Đặc biệt lần này Đông Phương Đại Đế chuẩn bị kỹ càng, tranh thủ dùng hết tất cả tài liệu để thăng cấp sáu mươi sáu món pháp khí, bởi vậy nên phương án cường hóa cũng sẽ càng phức tạp hơn.
“Vậy Đông Phương tiền bối, ta sẽ trở về sớm nhất có thể!” Tống Thư Hàng vươn tay đẩy ra cánh cửa không gian, dẫn theo mỹ nhân rắn công đức cùng biến nhất.
Đông Phương Đại Đế sắp xếp chỉnh tề hai bộ ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’ và tài liệu thăng cấp, bắt đầu tính toán phương án cường hóa.
“Tình trạng thăng cấp cường độ linh thức pháp khí của Bá Tống cũng phải cân nhắc tới mới được… dù sao không ngờ, ngay cả đồ vật đề thăng cường độ linh thức pháp khí Bá Tống cũng có thể moi ra.”
“Có điều, linh thức của pháp khí bản mệnh đột nhiên tăng lên trên diện rộng + đẳng cấp pháp khí cũng đồng thời tăng lên một mạch, vậy độ thân mật với bản thân tu sĩ rất có thể sẽ xảy ra vấn đề, điểm này không thể không đề phòng.”
Đông Phương Đại Đế nhẹ giọng nói.
Thân là người đứng đầu giới luyện khí, hắn sẽ suy xét mỗi một chi tiết nhỏ.
“Nói đi nói lại, ta chỉ là một tên luyện khí, độ thân mật giữa bản thân tu sĩ và pháp khí bản mệnh, ta hiểu cái búa ấy.” Đông Phương Đại Đế nói.
Phương pháp tăng độ thân mật của mỗi một tu sĩ và pháp khí bản mệnh đều không giống nhau, Đông Phương Đại Đế tối đa cũng chỉ nhắc nhở một chút. Cụ thể phải giải quyết thế nào còn phải xem bản lĩnh của chính Bá Tống.
Nói thật, Đại Đế còn rất chờ mong lúc sáu mươi sáu món pháp khí bản mệnh của Bá Tống nảy sinh vấn đề bởi vì tăng lên quá nhiều, Bá Tống phải đối mặt thế nào?
Hắn muốn nhìn xem, thanh niên được Thiên Đế xem trọng này rốt cuộc có chỗ đặc biệt gì?
******
Hiện thế, vị trí Hoàng Sơn Tôn Giả.
Hoàng Sơn Tôn Giả sờ nhẹ đầu chó của Đậu Đậu, nói: “Đậu Đậu, kế tiếp ta muốn đi thăm dò một di tích, ngươi ngoan ngoãn trông nhà nhé.”
“Không dẫn ta theo à?” Đậu Đậu hỏi.
“Thực lực của ngươi không đủ, bên trong di tích kia, ta không chắc có thể bảo vệ được ngươi.” Hoàng Sơn Tôn Giả nói: “Cố gắng tấn cấp đi.”
Đậu Đậu nghe thế thì ngoan ngoãn gật đầu. Di tích ngay cả Hoàng Sơn cũng không cách nào bảo vệ nó, gần đây nó không có hứng thú tìm đường chết.
Trong lúc nói chuyện, đột nhiên có cánh cửa không gian mở ra trước mặt Đậu Đậu.
“Gâu, Kiếp Tiên cửu phẩm?” Đậu Đậu lập tức giật bắn lên từ trên mặt bàn.
Kiếp Tiên cửu phẩm đột nhiên quang lâm, nó đương nhiên sẽ khẩn trương.
“Là ta, Đậu Đậu.” Giọng nói nhu hòa của Tống Thư Hàng phát ra từ trong cánh cửa không gian, thân hình hắn vượt không gian mà đến, vươn tay nhấc Đậu Đậu lên cao, bắt chước giọng điệu của Hoàng Sơn tiền bối: “Cố gắng tấn cấp đi, Đậu Đậu.”
Đậu Đậu: “…”
Chỉ riêng Tống Thư Hàng, nó không muốn bị tên này nhấc lên cao, nói lời như vậy!
“Ta tới rồi, Hoàng Sơn tiền bối.” Sau khi Tống Thư Hàng đặt Đậu Đậu xuống thì nói.
“Vậy chúng ta xuất phát thôi.” Hoàng Sơn Tôn Giả đưa một tờ giấy nói: “Vừa rồi ta lại liên hệ với Lý Đạo Quân, bây giờ hắn đang ở động phủ ẩn nấp trên mặt trăng, đây là tọa độ.”
“Không thành vấn đề, chúng ta trực tiếp qua đó.” Tống Thư Hàng gật đầu, sau đó hất nhẹ cọng tóc ngố trên đầu… làm bộ như Sở các chủ đang mở cánh cửa không gian.
Lại một cánh cửa không gian mở ra, thông thẳng với tọa độ trên mặt trăng.
“Hoàng Sơn tiền bối ngươi đi trước đi.” Tống Thư Hàng nói, hắn phải duy trì cánh cửa không gian này.
Hoàng Sơn tiền bối cũng không hoài nghi, sau khi hắn túm lấy túi càn khôn trên bàn, dặn dò Đậu Đậu xong thì đứng dậy bước vào trong cánh cửa không gian.


Mặt trăng, nơi động phủ ẩn nấp của Lý Đạo Quân.
“Hoàng Sơn nói muốn cùng vị đạo hữu cao tăng kia trực tiếp tới đây tìm ta, không biết lúc nào sẽ đến.” Lý Đạo Quân sắp xếp tốt đồ vật có thể dùng tới để thăm dò di tích.
Ngoài ra, hắn cũng muốn gặp vị đạo hữu hậu bối có công đức thâm hậu, phòng ngự cao cường nhà Hoàng Sơn kia.
Đang lúc nói chuyện, đột nhiên có một cánh cửa không gian mở ra nơi cửa động phủ của hắn.
Linh lực của cánh cửa không gian chấn động cực lớn, lập tức khiến Lý Đạo Quân cảnh giác.
Kiếp Tiên cửu phẩm?
Tại sao lúc này lại có Kiếp Tiên cửu phẩm tới tìm ta? Là truyền tống ngẫu nhiên xuất hiện sai lầm? Hay là nhìn trúng tin tức về ‘vật chất đặc thù’ trong tay ta, muốn qua đây đòi lấy từ chỗ ta?
Một nháy mắt, trong đầu Lý Đạo Quân hiện lên mấy chục ý niệm.
Nhưng ngay sau đó, bóng dáng quen thuộc kia của Hoàng Sơn Tôn Giả bước ra từ cánh cửa không gian.
“Hoàng Sơn?” Lý Đạo Quân sững sờ nói.
Ngươi nói ‘trực tiếp tới tìm ta’ ý chỉ vượt cánh cửa không gian trực tiếp tới đây?
Suýt chút nữa ngươi làm ta sợ tè ra quần rồi biết không?
Hoàng Sơn Tôn Giả mỉm cười nói: “Ta tới rồi, Lý Đạo Quân, mở cửa đi.”
Lý Đạo Quân bấm đạo ấn, mở cửa động phủ ẩn giấu ra, đón Hoàng Sơn vào.
Đợi sau khi Hoàng Sơn Tôn Giả tiến vào, Lý Đạo Quân tiến lên đón, cho hắn một cái ôm, sau đó hỏi: “Hoàng Sơn, vậy… vị đạo hữu kia đâu?”
Nhìn cánh cửa không gian trước cửa động phủ, một đạo hữu khác mà Hoàng Sơn nói sẽ không phải là đạo hữu mở cửa không gian đó chứ?
Đang khi nói chuyện…
Cửa không gian lóe lên, lại có một bóng dáng bước ra.
Lúc bóng dáng này vừa xuất hiện, có ánh sáng công đức đầy trời đi theo. Đồng thời, có bảy thánh hào trực tiếp hiện lên trong đầu Lý Đạo Quân.
Bá… Bá Tống?
Cả người Lý Đạo Quân đều cứng đờ.
Sao vị đại lão này lại tới đây?
“Tới rồi, đây chính là đạo hữu có phòng ngự rất mạnh mà ta nói.” Hoàng Sơn ma ma vẫy tay với Tống Thư Hàng từ xa.
Lý Đạo Quân: “! ! !”
Ta chỉ cần một đạo hữu khiên thịt có phòng ngự mạnh một chút, thế mà ngươi lại kéo đại lão Bá Tống tới đây cho ta?
Ngoài ra…
Cái tên Hoàng Sơn mày rậm mắt to này thế mà cũng biết khoác lác.
Bá Bá Tống thành hậu bối của ngươi từ lúc nào? Ngươi còn nhìn hắn trưởng thành?
Ngươi là đại lão thời đại viễn cổ chuyển sinh à?
Mặt ngươi đâu?
Có xấu hổ hay không?
Trong lúc đang suy tư.
Chỗ lối đi không gian nơi cửa động phủ, đại lão Bá Bá Tống hô lên với Hoàng Sơn Tôn Giả từ phía xa: “Hoàng Sơn tiền bối, ta đến rồi!”
Hoàng Sơn… tiền bối?
Tiền bối?
Bá Bá Tống gọi Hoàng Sơn tiền bối?
Lý Đạo Quân sững sờ nhìn bạn thân Hoàng Sơn của mình.
Đậu mè… ta thật sự không biết lai lịch của Hoàng Sơn ngươi lại lớn như thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận