Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2233: Ngươi là ma quỷ à?

Chương 2233: Ngươi là ma quỷ à?
Có người đang nhìn trộm bọn họ.
“Thú vị lắm.”
Bạch tiền bối cảm thấy rất thú vị… Vào lúc tất cả mọi người đều không dám nhìn thẳng vào ‘Bá Tống’ mà vẫn có người âm thầm bám theo họ.
Bạch tiền bối vươn tay ra, tấm lệnh bài bạc trên tay lật lại.
Tấm lệnh bài bạc này và rương đá trong tụ lý càn khôn của hắn liên kết thành một thể, hai bên tương thông. Như thế trong lúc đóng giả thành Tống Thư Hàng, khi các tu sĩ trong chư thiên vạn giới nhìn hắn sẽ không cảm ứng được thánh hào của ‘Bạch Thánh’ mà là mấy thánh hào ‘Bá Tống, Bá Nho, Bá Long, Bá Ma’.
Nhưng vì Tống Thư Hàng có tới bốn thánh hào, cứ một lúc Bạch tiền bối lại phải lật lệnh bài, đổi thánh hào khác… Trò chơi lật đổi thánh hào rất thú vị.
Bạch tiền bối đi trước dẫn đường, tay cầm một nhánh cây quơ nhẹ.
Vũ Nhu Tử da đen theo sát phía sau.
Kẻ nhìn lén trong bóng tối kia cũng đi theo ở đằng xa.
Bạch tiền bối không đi nhanh… nếu như đi nhanh quá, nhỡ kẻ theo bám theo không kịp thì làm thế nào?
Cứ đi hoài đi mãi, đột nhiên có một tia kiếm quang xé không bay tới, rơi về phía chỗ của Bạch tiền bối.
“Tiền bối cẩn thận.”
Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng.Quái Lệ Lục Đậu Phượng Tiên Tử kêu lên.
“Đừng lo, không phải kẻ địch đâu.”
Bạch tiền bối vẫy tay, kiếm quang trong không trung rơi xuống tay hắn.
Là Lưu Tinh Kiếm có vỏ.
Trên thân Lưu Tinh Kiếm còn treo một tờ giấy, bên trên viết một chữ ‘được’ to tướng.
Vũ Nhu Tử da đen chớp mắt, lấy làm khó hiểu.
“Ta vừa đặt trước một bàn tiên hào ở chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ, vừa hay cô ấy đang ở trái đất. Lát nữa chúng ta tìm thấy địa bàn rồi thì có thể ăn cơm trước khi đào động phủ.”
Bạch tiền bối giải thích.
Vũ Nhu Tử da đen gật đầu.


Hơn nửa tiếng sau.
Bạch tiền bối dẫn Vũ Nhu Tử da đen rời khỏi khu tập trung của các tu sĩ lúc trước, bước ra khỏi phạm vi bảo vệ của trận pháp bảo vệ khu tập trung.
Sau đó lại bay về hướng nhánh cây chỉ hồi lâu, cuối cùng Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử da đen đáp xuống một khu vực hoang vu.
“Ừm, nơi này tốt đấy…Vũ Nhu Tử đứng đợi bên cạnh nhé.”
Bạch tiền bối gật đầu, truyền âm với Vũ Nhu Tử da đen… Sau khi rời khỏi trận pháp bảo vệ thì không tiện nói chuyện trên mặt trăng.
Dứt lời, Bạch tiền bối móc ra một chiếc la bàn, nhìn trái liếc phải, miệng lẩm bẩm, bấm đốt ngón tay rất chuyên nghiệp.
Vũ Nhu Tử da đen không hiểu lắm về chuyện tìm bảo địa nên im lặng ngồi bên cạnh đợi.
Lại thêm nửa ngày nữa.
“Cũng tạm ổn rồi.”
Bạch tiền bối cất la bàn đi, gật đầu nói.
Để tiện trao đổi, vừa nãy khi đo lường mặt đất, Bạch tiền bối tiện chân vẽ một trận pháp lên đó. Trong trận pháp này, hai người có thể trao đổi bình thường bằng cách nói chuyện, không cần phải dựa vào ‘truyền âm nhập mật’ nữa.
Vũ Nhu Tử da đen hỏi:
“Tiền bối, xác định được vị trí cụ thể rồi à?”
“Không, ta nói đồ ăn đặt trước của Biệt Tuyết Tiên Cơ chắc là sắp tới, ta muốn ăn cơm rồi.”
Bạch tiền bối đáp.
Vũ Nhu Tử da đen chớp mắt vài cái.
Uỳnh ~~
Trong khi nói chuyện, đột nhiên từ đằng xa có một pháp bảo hình dáng như ‘tàu hỏa’ lao tới đây.
‘Pháp khí tàu hỏa’ này có tổng cộng mười khoang, tốc độ cuồng bạo.
“Đừng nói với ta đây là xe đưa đồ ăn của Biệt Tuyết Tiên Cơ đấy nhé!”
Vũ Nhu Tử da đen nói… Xe thức ăn này chẳng khác gì xe công thành, tông sập tất cả những vật cản trước mặt nó.
Bạch tiền bối gật đầu đáp:
“Đúng thế, chính là xe thức ăn. Lúc trước khi Biệt Tuyết Tiên Cơ thiết kế chiếc xe thức ăn này còn từng liên lạc với ta, ta đã chỉ điểm cho cô ấy làm thế nào để xe đi nhanh hơn, vững hơn, có sức trùng kích hơn.”
Vũ Nhu Tử da đen ngẩng đầu nhìn trời.
Đúng lúc này, xe đồ ăn đột nhiên phanh gấp… hình như đụng phải thứ gì đó thì phải?
Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên:
“A a a~”
Quả nhiên là đụng phải thứ gì đó rồi!
Tiếng thét này thê thảm đến mức khiến mọi người chua xót.
Dưới hiệu quả trận pháp của Bạch tiền bối, tiếng hét càng vang vọng hơn ~~
Mỹ nhân rắn công đức chui ra khỏi ‘tụ lý càn khôn’ của Bạch tiền bối, giơ một tấm biển có ghi [3.2 điểm] lên.
Tạo Hóa Tiên Tử cũng hiện lên tay, cầm một tấm biển [3.3 điểm].
Ở góc dưới cùng bên phải của tấm biển còn ghi ‘Điểm tối đa: 10 điểm’.
Sau khi giơ biển xong, hai vị tiên tử đồng loạt nhìn sang Vũ Nhu Tử da đen.
“Ơ? Ta cũng phải cho điểm à?”
Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng. Quái Lệ Lục Đậu Phượng Tiên Tử chỉ vào bản thân mình.
Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức nghiêm túc gật đầu.
Vũ Nhu Tử da đen nghĩ ngợi chốc lát, giơ bốn ngón tay lên:
“Vậy cho 4 điểm nhé? Tuy rằng chỉ kêu thảm ba tiếng nhưng cảm xúc ‘thảm thiết’ rất cao, chỗ này có thể cộng thêm điểm.”
Vào lúc này, Vũ Nhu Tử da đen cũng coi như có chút dáng vẻ của tâm ma.
Thân là một tâm ma đạt tiêu chuẩn, người khác càng đau khổ thì cô phải càng điềm tĩnh, thậm chí phải ngồi bên cạnh đâm chọc mới đúng.
Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức nhìn nhau, cuối cùng gật đầu tán thành… Điểm số của Vũ Nhu Tử da đen đã qua ải rồi.
Tàu hỏa giao đồ ăn dừng lại trong hàng ngàn tia lửa.
Phía trước tàu hỏa, một thân ảnh đang ở ‘trạng thái ẩn thân’ hiện ra, tiếng kêu thảm chính là do hắn phát ra.
Bởi vì đang ở trên mặt trăng, lại không có ‘trận pháp bảo vệ’ của chợ tu chân nên cảnh tượng hắn bị tông phải vô cùng khoa trương.
Sau khi lộn vòng với độ khó cấp 10 trên bầu trời xong, thân ảnh đó chật vật rơi xuống đât, nằm im bất động.
“Chết rồi à?”
Vũ Nhu Tử da đen hỏi.
Giọng nói của Xích Tiêu Kiếm tâm ma vang lên từ bụng mỹ nhân rắn công đức:
“Còn sống, vẫn còn thở. Tu luyện giả không dễ chết thế đâu.”
“Nhưng nhìn có vẻ như bị thương nặng lắm, hết cứu nổi rồi.”
Vũ Nhu Tử da đen nghiêm túc nói, bản tính tâm ma của cô có tính chọn lọc, chỉ nhắm vào một số đối tượng nhất định.
Tay của kẻ nhìn lén bị tông ngã lăn trên mặt đất kia không ngừng co giật… Hắn cảm thấy mình vẫn còn cứu được.
“Đừng từ bỏ chữa trị, sinh mệnh quý giá lắm.”
Bạch tiền bối dứt lời, lấy một dụng cụ từ pháp khí càn khôn ra.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nghi hoặc nhìn dụng cụ này:
“Đây là cái gì vậy?”
“Máy X-quang dùng trong y học, lần trước ta rút thăm trúng thưởng nhận được đấy, ta vẫn để nó trong pháp khí không gian. Hôm nay cuối cùng cũng phát huy công dụng rồi.” Bạch tiền bối giải thích.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma: “…”
Bây giờ ta mới biết hoạt động rút thăm trúng thưởng còn có thứ này đấy.
Mỹ nhân rắn công đức bay tới phía trước, dùng đuôi cuốn tên bị xe tông kia lên, đưa hắn tới chỗ máy chụp X-quang.
“Không có điện thì dùng thế nào được?”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói.
Bạch tiền bối cầm rắc cắm lên:
“Có ta đây, ta dùng Nạp Điện Thuật thay nguồn điện.”
Có Bạch tiền bối làm nguồn điện, máy X-quang bắt đầu quét.
Chẳng mấy chốc, phim X-quang đã ra.
“Theo như phim X-quang thì tên này gãy xương rồi… Mọi người xem, xương sườn gãy tận vài cái liền.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói.
“Dùng trị liệu thuật đi, nhưng tốt nhất là chữa lành xương cốt trước cái đã.”
Cọng tóc ngố của Sở các chủ nói.
“Chuyện chữa xương cứ giao cho ta.”
Vũ Nhu Tử da đen tuyên bố hùng hồn. Dứt lời, cô mượn di động của Bạch tiền bối, mở một ứng dụng photoshop ra.
Vũ Nhu Tử bản thể giỏi làm gói meme, thân là tâm ma, thiên phú của cô ở phương diện này cũng rất cao, đảm bảo có thể nối hết những chiếc xương bị gãy trong phim X-quang kia lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận