Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1343: Ta Nhớ Ngươi, Ngươi Chính Là Vị Đạo Hữu Làm Tất Cả Mọi Người Mang Thai!

Chương 1343: Ta Nhớ Ngươi, Ngươi Chính Là Vị Đạo Hữu Làm Tất Cả Mọi Người Mang Thai!
Bạch tiền bối two lại hỏi:
[Ngươi còn thiếu mấy loại tài liệu nữa?]
[Bây giờ chỉ còn thiếu chín loại tài liệu nữa là cua, tôm, mực, cá heo, tê tê, heo, mèo, gấu và vượn.]
Tống Thư Hàng trả lời.
Bạch tiền bối two nói:
[Được, vậy để ta đi hỏi thăm giúp ngươi...]
Một lát sau.
[Ôi chao ơi~ quên mất, tạm thời ta không thể chạy đến hiện thế, nếu chạy tới chắc chắn sẽ bị bắt nhốt vào phòng tối. Suýt nữa là tung tăng chạy đến hiện thế rồi.]
Tiếng của Bạch tiền bối two vang lên.
Tống Thư Hàng:
[...]
[Yên tâm, ta đã sai người đi mời đại lão của Tam Thập Tam Thú Thần Tông tới rồi, lát nữa hắn sẽ tới. Ngươi chờ một chút, đến lúc đó trao đổi trực tiếp với người ta luôn.]
Bạch tiền bối two nói tiếp.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi nói:
[Bạch tiền bối, chắc chắn đại lão của Tam Thập Tam Thú Thần Tông không nhớ được ta. Bản thể của ta bị nhốt trong phòng tối Thiên Đạo, những ký ức liên quan đến ta trong đầu tất cả mọi người đều trở nên trong suốt.]
[Khách đến rồi, mở cổng thế giới hạch tâm ra nào, chờ ta đón người qua rồi nói tiếp.]
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng động ý niệm, thế giới hạch tâm mở ra.
Sau đó con bạch hổ xấu xí có thể uốn thân thể mình thành hình chữ U xuất hiện, đi theo sau lưng nó là một vị lão giả cầm cung.
“Tiền bối, chúng ta đến nơi rồi.”
Bạch hổ xấu xí có cá tính nói với vị lão giả cầm cung ở phía sau.
Lão giả cầm cung im lặng gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Hắn suy nghĩ kỹ một hồi, cuối cùng lắc đầu nói:
“Quả nhiên không nhớ gì cả.”
[Bạch tiền bối, quả nhiên người của Tam Thập Tam Thú Thần Tông quên ta rồi.]
Tống Thư Hàng cười khổ.
“Có điều cũng không sao, mặc dù không biết vì nguyên nhân gì mà ta lại quên mất sự tồn tại của đạo hữu nhưng... ta biết ngươi có tồn tại! Đạo hữu, ngươi chính là nhân vật quan trọng đã trợ giúp Tam Thập Tam Thú Thần Tông bọn ta đánh lui đám ngụy thần kia.”
Lão giả cầm cung mỉm cười nói.
“Ơ?”
Tống Thư Hàng sững sốt.
Rõ ràng do sự ảnh hưởng của phòng tối Thiên Đạo nên bị thiếu mất những ký ức quan trọng, không ngờ lão giả cầm cung vẫn nhớ hắn!
“Ngươi chính là vị đạo hữu đã làm cho mấy nghìn tên ngụy thần phải mang thai chỉ trong vòng mấy hơi thở đúng không? Đúng là một loại năng lực mạnh không tưởng.”
Lão giả cầm cung thật lòng thán phục.
Nếu loại năng lực có thể dùng trên người linh thú thì tốt biết bao? Chớp mắt là có thể làm cho trăm nghìn linh thú mang thai sinh nở... mới nghĩ thôi đã thấy tuyệt vời rồi. Đến lúc đó Tam Thập Tam Thú Thần Tông bọn họ cũng không cần phải đau đầu vì chuyện linh thú không muốn kết hôn sinh con nữa.
Gần đây trong giới linh thú đột nhiên có rất nhiều linh thú theo trào lưu chủ nghĩa độc thân, chỉ muốn sống im lặng làm một con linh thú FA, không muốn sinh sản đời sau. Loại chủ nghĩa độc thân chết tiệt này đã khiến cho các đệ tử của Tam Thập Tam Thú Thần Tông sầu muốn bại não luôn rồi.
Tóm lại dù là do phòng tối Thiên Đạo làm bọn họ quên mất Tống Thư Hàng, quên mất những chuyện hắn đã làm, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng cả đám ngụy thần không phân biệt nam nữ hay lưỡng tính đều mang thai đau đẻ, chỉ cần suy luận ngược lại là biết được đã có một vị đạo hữu nào đó âm thầm giúp đỡ Tam Thập Tam Thú Thần Tông.
“Thế nên mặc dù bọn ta chẳng biết tại sao lại quên mất đạo hữu nhưng chúng ta đều biết, chắc chắn lúc ấy đã có một vị nhân vật thần bí ra tay giúp đỡ bọn ta.”
Lão giả cầm cung mới nói xong, trong lòng đột nhiên chợt động:
“Bá Tống đạo hữu? Nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống đạo hữu?”
Tống Thư Hàng vẫn còn trong thời hạn một năm ở trạng thái ‘nhân vật mà thiên hạ không ai không biết’ sau khi nhân tiền hiển thánh, chỉ cần nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng một lúc, trong lòng sẽ có cảm giác, biết được thánh hào của hắn.
“...”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời, cảm thấy cạn lời luôn rồi.
Hắn có cảm giác vị lão giả cầm cung này đang nghĩ đến chuyện gì đó rất thất lễ.
Chết tiệt, thà để vị lão giả cầm cung này quên hẳn hắn luôn cho rồi!
Hơn nữa người làm đám ngụy thần kia mang thai cùng một lúc không phải hắn mà là Vân Tước Tử tiên tử, vậy mà bây giờ hắn cũng phải gánh luôn chuyện này.
“Khụ, không ngờ người ra tay giúp đỡ bọn ta lại là Bá Tống đạo hữu. Mặc dù ta không có chút ấn tượng nào về đạo hữu nhưng Tam Thập Tam Thú Thần Tông bọn ta vẫn chuẩn bị một phần chiến lợi phẩm cho đạo hữu, mong là ngươi sẽ thích.”
Dứt lời, lão giả cầm cung lấy ra một phần chiến lợi phẩm, là một chiếc rương lớn.
Tống Thư Hàng nhận lấy rương chiến lợi phẩm, sau đó mở ra xem thử, phát hiện trong đó có mấy loại tài liệu cấp bát phẩm.
“Mặc dù ký ức về Bá Tống đạo hữu trong đầu ta đã biến mất, nhưng ta vẫn có chút ấn tượng... hoặc có thể nói là trực giác, ta có linh cảm Bá Tống đạo hữu ngươi sẽ dùng tới mấy món đồ này, đều là mấy loại tài liệu dùng để luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Mà khi nhìn thấy Bá Tống đạo hữu, ta cũng đã xác định được điều này.”
Lão giả cầm cung vuốt râu cười nói.
Sau khi hắn đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, giữa hai người bỗng sinh ra cảm ứng như có như không. Đây là do hai người đều tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công.
Trong rương có mười miếng vảy tê tê cấp bậc bát phẩm, một cặp nanh heo rừng cũng cấp bát phẩm, càng cua kim cương cấp bát phẩm, râu tôm hùm khổng lồ cấp bát phẩm được sắp xếp ngay ngắn.
Ngoài bốn loại tài liệu cấp bát phẩm này ra, bên dưới rương còn có rất nhiều tài liệu luyện khí khác, toàn bộ đều là tài liệu luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
“Trùng hợp đến vậy ư?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc. Cả bốn loại tài liệu bát phẩm này đều là những loại tài liệu ba mươi ba thú mà hắn còn thiếu.
“Vốn dĩ ta định chọn mấy loại tài liệu bát phẩm khác nhưng giữa chừng trong lòng chợt động, cuối cùng đổi thành mấy loại tài liệu bát phẩm này.”
Lão giả cầm cung mỉm cười nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Trong lòng chợt động ư?
Vị lão tiền bối này... trong lòng chợt động vậy mà có thể đổi thành đúng mấy loại tài liệu hắn còn thiếu à?
Hay là do Bạch tiền bối two âm thầm động tay động chân gì đó với lão giả cầm cung?
“Bá Tống đạo hữu có vừa lòng với phần lễ vật này không?”
Lão giả cầm cung cười hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
“Cực kỳ vừa lòng.”
“Bá Tống đạo hữu vừa lòng là tốt rồi, lão phu cũng thấy nhẹ lòng.”
Lão giả cầm cung đứng dậy:
“Giờ lão phu còn có chuyện phải làm, Bá Tống đạo hữu, chúng ta tạm biệt tại đây vậy.”
Lão giả cầm cung mở cổng không gian định rời đi.
Lúc này Tống Thư Hàng lại nghĩ đến vấn đề nhân công luyện khí, cùng một chuyện không phiền hai chủ. Hơn nữa ngày hôm qua trong lúc Tam Thập Tam Thú Thần Tông đại chiến với ngụy thần, vị Phong Kiều Tử thi sĩ hiện đại kia đã thay mặt lão giả cầm cung đồng ý với hắn, hứa sẽ chọn mấy vị đại sư luyện khí để chế tạo pháp khí giúp hắn.
Vì vậy Tống Thư Hàng vội nói:
“Tiền bối, ta còn một chuyện muốn nhờ. Ta muốn mượn mấy vị đại sư có thể luyện chế pháp khí tam thập tam thú ở chỗ tiền bối, nhờ họ luyện chế hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú giúp ta.”
“Hai bộ ư?”
Lão giả cầm cung hỏi lại với giọng điệu nghi hoặc.
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Không thành vấn đề, sau khi trở về ta sẽ phái mấy vị đại sư lành nghề chuyên luyện chế pháp khí tam thập tam thú đến.”
Lão giả cầm cung gật đầu đáp.
Tống Thư Hàng lại bổ sung thêm mấy câu:
“À... tiền bối này, ta xin nhắc trước cho ngài biết một chuyện, bộ pháp khí tam thập tam thú này của ta, toàn bộ đều dùng tài liệu bát phẩm làm tài liệu chính nhé.”
Lão giả cầm cung đạp hụt một bước, ngã vào cổng không gian...
Bạn cần đăng nhập để bình luận