Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2416: Nguyện bảo vệ hết thảy những gì trước mắt

Chương 2416: Nguyện bảo vệ hết thảy những gì trước mắt
“Hi vọng Bạch tiền bối có thể về kịp buổi họp thường niên.” Tống Thư Hàng cười nói.
Hắn vừa dứt lời, Xích Tiêu Kiếm đã lên tiếng: “Không phải lo đâu, dù Bạch Thánh Quân không đến thì chỉ cần Thư Hàng ngươi đến là buổi họp thường niên của Tô thị sẽ không vấn đề gì đâu.”
Tống Thư Hàng: “???”
Tô Thị A Thất sau lưng bật cười ha hả, ngầm hiểu.
Sau quá trình nghiên cứu, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 phát hiện ra một quy luật: Mỗi khi Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng lập đội ra ngoài mạo hiểm thì quá trình mạo hiểm sẽ cực kì bình an và thuận lợi.
“Ô, Thư Hàng, Tiểu Thập Lục, cuối cùng hai ngươi cũng đến rồi.” Lúc này, giọng nói của Cuồng Đao Tam Lãng vang lên sau lưng họ.
Tô Thị A Thập Lục quay đầu lại thì thấy Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối ôm trong tay một vò rượu lớn tỏa hương thơm ngào ngạt.
Tô Thị A Thất hít hà rồi thở ra khoan khoái: “Rượu ở đâu ra thế?”
Trong Thiên Hà Tô thị không hề có loại rượu này, cho nên chắc hẳn là Tam Lãng mang từ bên ngoài tới.
“Rượu ngon cuỗm được từ hòn đảo thần bí kia, của Đồng Quái đấy. Hắn đến muộn một chút nên bảo ta mang rượu tới trước.” Cuồng Đao Tam Lãng vỗ vò rượu trong tay: “Đi thôi, vào trong nào, các đạo hữu trong nhóm đã đến gần đủ hết rồi.”
Tô Thị A Thất bước tới một bước, mở cửa lớn của đình viện ra.
Sau cánh cửa là một đình viện rộng lớn theo phong cách cổ điển.
Đình đài lầu các, cầu nhỏ quanh co, nước biếc chảy dài.
Trên hồ bồng bềnh bè trúc, bờ hồ nở rộ hoa mai.
Từng chi tiết trong đình viện này đều thể hiện sự xa hoa lắm tiền của Thiên Hà Tô thị.
Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đang tụ tập ở lầu các giữa hồ.
Tiếng đàn du dương truyền đến. Tạo Hóa Pháp Vương ngồi trên lan can, cổ cầm đặt ngang trên đầu gối, tiếng đàn dìu dặt vang lên từ những ngón tay của hắn. Tạo Hóa Pháp Vương có trình độ cực cao ở các phương diện viết từ, viết khúc và chơi nhạc cụ. Chỉ cần không mở miệng nói thì hắn chính là đại tông sư trong làng âm nhạc.
Tố Tố Tiên Tử của Thương Sinh tông và Vân Trung Tiên Khách đạo hữu vừa xuất quan năm nay, một người ôm tì bà, một người thổi sáo đệm nhạc cho Tạo Hóa Pháp Vương.
Trên bè trúc giữa hồ, Đông Phương Lục Tiên Tử mặc váy đỏ và Lệ Chi Tiên Tử mặc chiếc váy màu lam nhạt đang để chân trần nhảy múa nhịp nhàng.
Phong cảnh như họa, tiên tử như tranh, đẹp không sao tả xiết.
Trong đình trúc nhỏ ven hồ, Hằng Hỏa Chân Quân nâng bút viết thi từ trên những tấm lụa buông rủ, nét bút như kiếm, trong từng câu chữ đều ẩn chứa ý cảnh phá rồi lại lập. Đây là tình hình gần đây của Nho gia, gần đây Nho gia khổ tận cam lai, đang đi vào giai đoạn hồi sinh mạnh mẽ.
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử thì ở bên cạnh treo câu đối cho Hằng Hỏa Chân Quân như một tiểu thư khuê các chân chính. Hằng Hỏa Chân Quân đã hứa sau khi viết xong số câu đối cần thiết của ngày hôm nay thì sẽ dùng mười kiểu chữ khác nhau để viết cho cô một bản ca từ. Ca khúc ấy là Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử viết cho Hoàng Sơn Tôn Giả, ý cảnh tuyệt đối chẳng thua kém gì bài ca Hoàng Sơn đại ngốc.
Hoàng Sơn Tôn Giả và Bắc Hà Tán Nhân thì đang đánh cờ.
Dược Sư và Giang Tử Yên kề vai bên nhau, hoa mai quanh hai người nở bừng rực rỡ.
“Tôn Giả nổ hạt nhân” Hiến Công Cư Sĩ, Giao Bá Chân Quân, Thất Sinh Phù Phủ Chủ, Tuyết Lang Động Chủ cùng nhau chạm chén rượu nồng, cười vang mà uống cạn.
Bạch Hạch hình thái tiên tử khoác đạo bào tím biếc, mỉm cười rót rượu cho các đạo hữu trong nhóm. Bây giờ tâm trạng Bạch Hạc vô cùng tốt, bởi vì cô nghe tin hôm nay Bạch tiền bối sẽ đến tham gia buổi họp thường niên.
Trên đỉnh lầu các, Diệt Phượng Công Tử lười biếng nằm dài, trên đỉnh đầu có đôi tai mèo lúc lắc khe khẽ.
Bên cạnh hắn là Đậu Đậu đang không ngừng lẩm bẩm gì đó. Đậu Đậu đang kể lể nỗi phiền não gần đây cho Diệt Phượng Công Tử nghe. Ví dụ như Hoàng Sơn đại ngốc thực sự chuẩn bị động phủ cho nó, muốn để nó ra ngoài ở riêng rồi.
Thứ không có được mới là tốt nhất. Trước kia Đậu Đậu bị Hoàng Sơn đại ngốc trông vô cùng chặt, hơi một tí là không được ra ngoài, thế là nó suốt ngày bỏ nhà trốn đi. Bây giờ nó sắp phải ra ở riêng một mình một nơi, không còn ai ngăn cản nữa. Vốn dĩ nó phải vui mừng vì được sống những tháng ngày trước kia chỉ dám nằm mơ, nhưng khi sắp có được thì trong lòng nó lại đột nhiên trống rỗng.
Trên cầu nhỏ, bé Thi, bé Chúc và Tiểu Quả Quả nô đùa tung tăng, cười vang khanh khách…
Khi vào trong đình viện cùng Tô Thị A Thập Lục, gương mặt dưới tấm mặt nạ của Tống Thư Hàng nở một nụ cười rất đỗi ôn hòa.
Khi các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 tụ họp cùng một nơi sẽ mang đến cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái. Không có phân tranh, không luận thân phận, mối quan hệ giữa các thành viên hòa hợp đến mức khiến người khác phải kinh ngạc vô cùng.
Tống Thư Hàng cảm thấy vô cùng may mắn vì nơi dẫn lối cho hắn bước vào con đường tu chân là nhóm Cửu Châu số 1. Giữa chư thiên vạn giới này, một tập thể như nhóm Cửu Châu số 1 thực sự là vô cùng hiếm thấy, mà có lẽ chẳng thể tìm ở nơi đâu được một nơi thứ hai như vậy nữa.
Có một đám tiền bối đặc biệt ấy, mới có Bá Tống Huyền Thánh hôm nay.
“Thư Hàng tiểu hữu, uống một chén không?” Thấy Tống Thư Hàng bước vào, Thất Sinh Phù Phủ Chủ lên tiếng gọi ngay. Dù Tống Thư Hàng đang đeo mặt nạ, nhưng các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều quen nhẵn mặt hắn rồi, chỉ liếc mắt một cái là nhận ra hắn luôn.
“Thư Hàng có uống được không?” Tô Thị A Thất hỏi.
“Trong tình huống bình thường, uống mấy chén nhỏ chắc là không sao đâu.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn đã trưởng thành, có thể uống vài chén vừa phải, nhưng vấn đề là bây giờ hắn đang ở trong trạng thái nguyên thần, nếu muốn uống rượu thì phải chuyển rượu cho bản thể ở tiểu thế giới nhân tạo thông qua thế giới hạch tâm để uống hay sao?
“Thế thì uống vài chén đi.” Chưa đợi Tống Thư Hàng giải thích, Tô Thị A Thất đã cưỡng ép kéo hắn đến chỗ mấy ông bạn rượu.
“Tam Lãng tiền bối, để ta rót cho mọi người nhé.” Thấy thế, Tô Thị A Thập Lục quay người làm động tác nhận bình rượu với Cuồng Đao Tam Lãng.
Cuồng Đao Tam Lãng giao bình rượu cho Tô Thị A Thập Lục rồi nháy mắt với cô: “Để Thư Hàng tiểu hữu uống nhiều một chút, trong tiệc rượu lần trước hắn mới uống có một nửa đã đi đón cô xuất quan rồi, lần này nhất định phải uống bù.”
Tô Thị A Thập Lục: “…”
“Ha ha.” Cuồng Đao Tam Lãng cười lớn, rồi đi tới ngồi bên cạnh Thất Sinh Phù Phủ Chủ cùng với Tô Thị A Thất và Tống Thư Hàng.
Giao Bá Chân Quân đưa chén cho ba người.
Tô Thị A Thập Lục ôm vò rượu tới, nhận lấy nhiệm vụ rót rượu từ Bạch Hạc Chân Quân, rót đầy chén cho tất cả.
“Chúc mừng buổi họp thường niên của Tô thị.” Hiến Công Cư Sĩ đỏ mặt cười vang, sảng khoái hô.
Nguyên thần của Tống Thư Hàng giơ chén rượu mà dở khóc dở cười.
Đã đến lúc này, hắn không tiện làm các tiền bối mất hứng, thế là vén mặt nạ lên, để nguyên thần làm động tác “uống rượu”.
Trên thực tế thì tất cả rượu ngon đều được hắn chuyển vào tích trữ trong thế giới hạch tâm.
Bản thể của hắn còn đang bế quan, có muốn cũng chẳng uống được.
Tuy không thể uống được rượu, nhưng nguyên thần của Tống Thư Hàng vẫn ngửi thấy mùi rượu thơm nồng nàn.
Tống Thư Hàng nâng chén nhìn các tiền bối bên cạnh mình, nhìn Tô Thị A Thập Lục sau lưng, các tiên tử nhảy múa trên hồ, Diệt Phượng Công Tử và Đậu Đậu trên lầu các phía xa, còn cả Hoàng Sơn tiền bối và Bắc Hà tiền bối…
Cảnh tượng này khiến tâm hồn hắn bỗng bình yên khó tả.
Tống Thư Hàng thậm chí còn không nỡ lên tiếng, chỉ sợ mình sẽ làm hỏng cảnh tượng như tranh vẽ này.

Ở một phía khác.
Trong động phủ của Thằng Kết lão tổ.
Vũ Nhu Tử vươn tay vơ Thông Nương và số hamster.
“Chắc cũng sắp đến lúc rồi đấy, chúng ta đi tìm Tống tiền bối đi.” Cô đặt Thông Nương và số hamster lên vai, bước ra ngoài động phủ với những bước chân cực kì thục nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận