Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2271: Chúng ta có thể đối phó với đại lão quả cầu béo như thế này

Chương 2271: Chúng ta có thể đối phó với đại lão quả cầu béo như thế này
Tốc độ lan tràn của ‘tà vọng’ còn nhanh hơn tưởng tượng của hắn.
Theo lý mà nói, quyền bính Thiên Đạo mới vừa bắt đầu suy giảm, góc thế giới bắt đầu sụp đổ… phải có một giai đoạn giảm xóc thì nó mới ảnh hưởng tới hiện thế.
Không ngờ thế giới lại không cho thời gian giảm xóc.
Đương nhiên, cũng có khi là thời kỳ giảm xóc đã qua rồi cũng nên?
“Bá Tống Thánh Quân, mặt đất bị ô nhiễm rồi à?”
Liễu yêu Khinh Vũ thấp giọng hỏi.
Tống Thư Hàng đáp:
“Vùng đất này tạm thời không sao cả, chỉ là có tà vọng đi qua, để lại khí tức. Nhưng ta không biết nhiều chuyện về tà vọng… phải tìm người khác để hỏi xem sao.”
Nếu như khu Giang Nam đã xuất hiện tà vọng, không biết tình hình của thành phố Văn Châu bên kia thế nào rồi?
Tống Thư Hàng lấy di động ra, gọi cho đệ tử tước yêu Tiểu Thải.
“Sư phụ, sự phụ tìm ta có chuyện gì à?”
Sức sống của Tiểu Thải tỏa khắp bốn phía, dường như lúc nghe điện cô còn đang luyện đao pháp, tiếng đao kình vù vù vang lên không ngừng.
“Tình hình của thành phố Văn Châu bây giờ thế nào rồi?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Bình an vô sự, bên chỗ sư phụ xảy ra chuyện rồi à?”
Tiểu Thải nói.
“Ừ, chỗ ta có tà vọng ẩn nấp. Ngươi cũng chú ý bên thành phố Văn Châu một chút, nếu như có chuyện gì thì báo ngay cho ta.”
Tống Thư Hàng nói.
“Tà vọng? Sao thứ này lại xuất hiện chứ? Ta hiểu rồi sư phụ, ta sẽ lập tức liên lạc với đệ tử Nho gia ở gần đây.”
Tiểu Thải đáp.
Ở gần nhà của Tống Thư Hàng có một học đường Nho gia mới mở chưa lâu.
Vốn học đường này chỉ có đệ tử Nho gia cảnh giới tam phẩm trấn giữ… Tuy nhiên sau khi chuyện ‘Bá Tống Huyền Thánh là chuyển thế của Thánh Nhân Nho gia’ truyền ra trong nội bộ Nho gia thì bắt đầu có cao thủ Nho gia ngũ phẩm đến đây trấn thủ.
Thỉnh thoảng còn có thánh quân các hệ của Nho gia đi ngang qua, mục đích chỉ để ngó thử nơi chào đời lần này của ‘Thánh Nhân Nho gia Tống Thư Hàng’… cũng chính là vùng đất Thánh Nhân sinh ra.
Dường như Tiểu Thải đã từng tiếp xúc với tà vọng, khi nghe đến tên tà vọng thì cô nghĩ ngay đến chuyện liên lạc với đệ tử Nho gia.
Thấy Tiểu Thải đáng tin cậy như thế, Tống Thư Hàng cũng an tâm hơn một chút:
“Được… mai kia ta sẽ về thành phố Văn Châu. Đến lúc đó ta sẽ chế tạo ‘pháp khí bản mệnh’ cho ngươi, mấy hôm nay ngươi nhớ chuẩn bị trạng thái cho tốt.”
Không chỉ Tiểu Thải, đợi Sở Sở tấn thăng lên tam phẩm, hắn cũng phải bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu rèn pháp khí bản mệnh rồi.


Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với tước yêu Tiểu Thải, Tống Thư Hàng lại nhanh chóng gọi tên Bạch tiền bối two trong não hải.
“Bạch tiền bối có ở đó không?”
Vừa gọi xong, Tống Thư Hàng lại đột nhiên nhớ tới lần trước Bạch tiền bối two từng nói đừng có lúc nào cũng hỏi ‘có ở đó không’, có chuyện thì nói thẳng luôn, đừng lãng phí thời gian.
Vì thế, hắn nhanh chóng báo cáo bổ sung:
[Bạch tiền bối, 1: Phải đối phó tà vọng thế nào để có hiệu suất cao nhất? Có cách nào để tìm ra tà vọng hay không?]
[2: Có cách nào áp chế hiệu quả ‘thiên hạ không ai không biết’ xuống một chút không?]
[3: Bạch tiền bối, chỗ ngươi có còn ‘lông đuôi thánh viên bát phẩm’ không?]
Sau khi hỏi một mạch, Tống Thư Hàng gật đầu đầy hài lòng.
Cảm giác này giống như đang cầu nguyện với thần linh, báo hết nguyện vọng 1, 2, 3 của mình ra vậy.
Nhưng xét từ góc độ nào đó mà nói thì Bạch tiền bối two cũng không khác gì thần linh… Chúa tể Cửu U chính là một mặt khác của Thiên Đạo .
[Có phải ngươi có hiểu lầm gì đó với bốn chữ ‘chúa tể Cửu U’ rồi không?]
Giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên trong não hải của Tống Thư Hàng… Ngươi thật sự coi ta là đèn thần để cầu nguyện đấy à?
Tống Thư Hàng thấy Bạch tiền bối two mắc câu… không đúng, là trả lời thì lập tức nói ra kịch bản soạn sẵn trong đầu:
“Bạch tiền bối, thực ra gần đây chức năng ‘Tu Chân’ của ta thăng cấp rồi, có được rất nhiều chức năng thú vị, một trong số đó là ‘chat nhóm nhiều người’.”
“Rồi sao nữa?”
Bạch tiền bối two bình tĩnh hỏi lại, hắn không có hứng thú với chức năng này.
“Sau khi thăng cấp, thân là ‘server’, ta sẽ có rất nhiều quyền hạn. Đợi khi cảnh giới của ta tăng thêm chút nữa, chúng ta thử nghĩ cách để đại lão cầu béo quét ‘mã QR’ của ta, để xem có thể thêm nó vào danh sách bạn bè của ta không. Tiếp đó, ta sẽ lập một nhóm, trong đó chỉ có chúng ta và đại lão cầu béo. Ta sẽ cấm chat đại lão cầu béo… Hai chúng ta tha hồ sỉ vả nó ở trong nhóm. Thế nào hả?”
Tống Thư Hàng đề nghị.
Đương nhiên… Trước mắt chuyện thêm đại lão cầu béo vào trong danh sách bạn bè vẫn chỉ là kế hoạch.
Cảnh giới hiện giờ của Tống Thư Hàng chưa đủ, hắn sợ sau khi kết bạn với đại lão cầu béo, đại lão sẽ liên tục tung ra những thủ đoạn cao siêu như Trình Lâm Tiên Tử.
Vì thế, hắn định đợi cho cảnh giới tăng thêm một chút nữa, hoàn thiện hệ thống chat ‘Tu Chân’ rồi lại kết bạn với đại lão cầu béo sau.
Như thế có thể thông qua chức năng chat ‘Tu Chân’, lặng lẽ định vị mục tiêu đại lão cầu béo từ đằng sau, đạt được tác dụng ‘biết người biết ta’.
“Thú vị, cái này hay đấy.”
Quả nhiên Bạch tiền bối two có sức sống và hứng thú vô cùng tận với chuyện cà khía oviws đại lão cầu béo:
“Ta sẽ nghĩ cách hoàn thiện phương án này cho ngươi.”
Chỉ cần nghĩ tới chuyện đại lão cầu béo không cẩn thận bị kéo vào nhóm, vừa không có tính năng thoát nhóm vừa bị cấm ngôn, chỉ có thể để hắn và Tống Thư Hàng mặc sức sỉ vả là Bạch tiền bối two lại thấy mừng như mở cờ trong bụng.
“Lát nữa ta sẽ phái số Hamster mang tình báo và cách xử lý tà vọng đến cho ngươi. Nếu như gặp được tà vọng thú vị thì ngươi cứ phong ấn nó, giao cho số Hamster mang về cho ta.”
“Muốn áp chế hiệu ứng thiên hạ không ai không biết rất đơn giản. Lát nữa ta sai số Hamster mang đến cho ngươi một chiếc nhẫn, sặc pin một tiếng là dùng được hai mươi tư giờ liên tục.”
“Về phần lông đuôi của thánh viên bát phẩm… ngươi hãy mang món tâm ma kiếp đến đổi đi.”
Bạch tiền bối two trả lời từng vấn đề một.
“Cảm ơn Bạch tiền bối, ta đã chuẩn bị xong nguyên liệu cho món ăn tâm ma kiếp rồi, thời gian gần đây ta và Biệt Tuyết Tiên Cơ đang đào sâu nghiên cứu nhằm chế biến nó ngon hơn nữa.”
Tống Thư Hàng đáp.
Ở nhà dựa cha mẹ, ra ngoài nhờ tiền bối.
Quen biết bao nhiêu tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’, sau đó lại làm quen với một loại các đại lão như Bạch tiền bối two, Trình Lâm Tiên Tử, đại lão cái gì cũng có thể bán, tiền bối ba mắt quả đúng là chuyện may mắn nhất trong đời người.


“Bá Tống Thánh Quân tìm được cách giải quyết tà vọng rồi à?”
Liễu yêu Khinh Vũ thấy Tống Thư Hàng đứng ngẩn người dưới tàng cây bèn hỏi.
“Phương án giải quyết đến rồi đây!”
Tống Thư Hàng mỉm cười.
Hắn vươn tay mở thế giới hạch tâm.
Tà ma chuột hamster nhảy ra.
Hôm nay nó vẫn ngầu lòi như trước, thậm chí còn mặc một bộ áo bào kiếm khách tiêu sái phiêu dật và một tấm áo choàng màu đỏ nữa.
“Sau khi lên đến ngũ phẩm, Nhiễm Chân đạo hữu càng ngày ngầu đấy nhé.”
Tống Thư Hàng tán thưởng.
“Đó là đương nhiên.”
Tà ma chuột Hamster tiêu sái phất ào choàng, hôm nay số Bá Tống ăn nói dễ nghe quá đi:
“Nào, số Bá Tống ngươi vươn tay ra, ta đưa đồ cho ngươi.”
“Ngươi có thể gọi ta là Tống Tôn Giả. Dù sao thánh hào Bá Tống này cũng chỉ là hàng dỏm thôi mà.”
Tống Thư Hàng vươn tay ra nói.
Tà ma chuột Hamster: “…”
Phắn đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận