Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1796: Cuối Cùng Ta Cũng Thực Hành Một Mục Lý Thuyết Thành Công

Chương 1796: Cuối Cùng Ta Cũng Thực Hành Một Mục Lý Thuyết Thành Công
Trong một thoáng chốc, Tống Thư Hàng suýt tưởng rằng trình độ ngữ văn của bản thân kém cỏi nên đọc sai chữ thứ hai.
Hắn nhìn đi nhìn lại cái tên lưu trong danh bạ, đúng là Tối Việt Cư Sĩ, hắn biết hai chữ ‘Tối Việt’ này mà, dù hắn có mù cũng không đọc ‘Việt’ thành ‘Nhật’.
Lẽ nào ta lưu sai đạo hiệu trong danh bạ?
Không đúng... lúc trước ta dựa theo cách phát âm này gọi cư sĩ rất nhiều lần, lần nào cũng thấy cư sĩ rất vui, cứ tưởng ta nhớ được đạo hiệu của ngài ấy.
Vậy nên Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn cư sĩ, trong đôi mắt chứa đầy sự thương hại.
Cư sĩ:
“???”
“Bá Nguyệt tiền bối, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công của ta có thể luyện thẳng đến cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm, ngài có muốn đổi công pháp tu luyện không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Nếu Bá Nhật tiền bối tiếp tục tu luyện bộ công pháp kia thì đời này coi như xong. Theo tu vi ngày càng cao, từ tiểu trong suốt tiền bối đã biến thành đại trong suốt, hơn nữa mức độ trong suốt cũng ngày càng cao. Đến khi thần công đại thành, có lẽ ngài ấy sẽ bị mọi người quên lãng hoàn toàn...
“Túy Nhật, là Túy Nhật.”
Cư sĩ ảo não thở dài nói:
“Thôi bỏ đi, không nói đến chuyện này nữa, chúng ta bàn về đề tài vừa rồi đi. Có muốn thu thập đủ bộ Thần Binh Kỳ Giám trong tay ngươi không? Vừa rồi ta còn đang do dự không biết có nên thu thập một bộ công pháp chỉ có quyển thượng quyển hạ, xem thử có biến hóa đặc biệt gì không.”
Cư sĩ vẫn còn cơ hội chọn bảo vật, nếu Tống Thư Hàng muốn thu thập đủ bộ Thần Binh Kỳ Giám, hắn có thể lấy Thần Binh Kỳ Giám quyển trung cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút:
“Cũng tốt, đã có được quyển thượng, vậy lấy luôn quyển trung thử đi.”
Con người là vậy đấy, một khi có được quyển thượng của món bảo vật nào đó, nếu vừa lúc gặp được quyển trung, trong đầu sẽ sinh ra ý nghĩ muốn lấy được quyển trung.
“Vậy ta sẽ giúp ngươi.”
Cư sĩ nói.
Sau khi đi dạo một vòng, cư sĩ phát hiện có rất nhiều thứ muốn lấy... nhưng do có quá nhiều thứ muốn lấy nên lại không biết chọn món nào mới tốt.
“Tiền bối chờ chút, ta muốn làm một thí nghiệm.”
Tống Thư Hàng vội nói.
Sau đó ý niệm của hắn chợt động.
Một tên Thiên Nhân thân hình to cao bị đưa ra khỏi thế giới hạch tâm.
Đây chính là tên Thiên Nhân lục phẩm bị Tống Thư Hàng bắt được lần trước, vốn dĩ muốn đổi hắn lấy phần thưởng... Nhưng lần trước sau khi lăn lộn cả buổi, cuối cùng lại quên đổi tên Thiên Nhân lục phẩm quan trọng nhất này thành phần thưởng, bây giờ vẫn bị nhốt trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Lúc này Thiên Nhân lục phẩm rất suy yếu, thương thế trên người đã lành, chỉ là cơ thể không cử động được. Sau khi bị đưa ra khỏi thế giới hạch tâm, hắn trợn mắt nhìn Tống Thư Hàng đầy hung ác.
Vì lý do an toàn, Tống Thư Hàng gọi đao cổ vô hình ra, đâm vào eo Thiên Nhân lục phẩm một đao rồi rót kịch độc tê liệt vào.
“Về mặt lý thuyết, tên này đã đạt đến cảnh giới lục phẩm, cũng có tư cách chọn một món bảo vật từ ‘Tán Tài Vương Tọa’.”
Tống Thư Hàng đưa tay về phía Thiên Nhân lục phẩm rồi vẫy nhẹ một cái.
Ngay sau đó, thân thể của Thiên Nhân lục phẩm bò dậy một cách cứng nhắc như một con rối bị điều khiển bởi những sợi dây.
“Niệm lực?”
Cư sĩ ở bên cạnh hỏi.
Lần trước hamster Nhiễm Chân Cổ Ma đã giảng về nội dung có liên quan đến niệm lực trong phần giảng pháp trước chư thiên vạn giới, hơn nữa còn là một cách sử dụng niệm lực hoàn toàn mới.
Có rất nhiều tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đang tu luyện thử, nhưng do thời gian tu luyện còn ngắn, trước mắt vẫn chưa có ai tu luyện ra niệm lực đặc biệt được nói đến trong bài giảng pháp của Nhiễm Chân Cổ Ma. Hơn nữa, sau khi bắt đầu tu luyện theo phương pháp của Nhiễm Chân Cổ Ma, có người phát hiện không phải ai cũng tu luyện ra được loại niệm lực đặc biệt này.
Mà dù có tu luyện ra niệm lực thì công kích bằng niệm lực của rất nhiều người ngưng tụ ra còn không hiệu quả bằng một phát công kích bằng pháp thuật bình thường.
Có người hoài nghi có lẽ niệm lực đặc biệt mà Nhiễm Chân Cổ Ma nói đến là thứ được sáng tạo riêng cho một nhóm người đặc biệt hoặc là cho sinh vật Cửu U.
Xem ra Thư Hàng tiểu hữu rất hợp với phương pháp tu luyện loại niệm lực đặc biệt này, thế nên mới thành công luyện ra niệm lực đặc biệt trong thời gian ngắn như vậy.
“Đúng vậy, là niệm lực.”
Tống Thư Hàng khảy tay, niệm lực vô hình khống chế thân thể của Thiên Nhân lục phẩm tiến đến gần Thần Binh Kỳ Giám quyển trung.
“Ơ? Bá Tống Huyền Thánh muốn chọn quyển công pháp đó à? Bảo vật mà nghìn năm đệ nhất thánh muốn chọn ắt hẳn có giá trị rất cao nhỉ?”
Gần đó có hai tu luyện giả lục phẩm thầm nghị luận.
Nếu... bọn họ lấy quyển công pháp đó trước, phải chăng công pháp sẽ thuộc về bọn họ?
Nhưng ý niệm này chỉ vừa hiện lên đã bị chính bọn họ bóp chết.
Bởi vì người nọ là Bá Tống Huyền Thánh, là một tồn tại đáng sợ chỉ cần trừng mắt một cái sẽ làm người ta mang thai, có khi hít thở cùng một bầu không khí với hắn sẽ mang thai đôi cũng không chừng. Mấy vị Chân Quân lục phẩm vội nín thở, chuyển sang chế độ nội tức.
Tống Thư Hàng không hề phát hiện ra sự thay đổi vẻ mặt của các tu luyện giả gần đó.
Hắn dùng niệm lực khống chế Thiên Nhân lục phẩm đến gần Thần Binh Kỳ Giám quyển trung rồi vươn tay ra cầm lấy.
Sau đó Thiên Nhân lục phẩm kéo một phát, thế là lấy được quyển trung.
Thành công rồi!
Cuối cùng ta cũng thực hành thành công một mục lý thuyết.
“Khà khà, đây là cách hay.”
Tống Thư Hàng nhận lấy Thần Binh Kỳ Giám quyển trung, sau đó lại nhốt Thiên Nhân lục phẩm vào trong điện Hàn Đông:
“Tiền bối, nếu có cơ hội chúng ta hãy đi bắt Thiên Nhân, bắt sống ấy. Sau đó ta sẽ khống chế Thiên Nhân, như vậy sẽ lấy được nhiều bảo vật hơn.”
“Ý hay, ta bắt sống được mấy tên Thiên Nhân nhưng còn nhốt ở bên ngoài chứ không mang vào Tán Tài Vương Tọa, lát nữa ta mang bọn chúng vào.”
Dứt lời, cư sĩ lại truyền âm nhập mật cho thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1.
Thiên Nhân còn sống quả nhiên có giá hơn Thiên Nhân đã chết.
“Tiền bối có thấy Thần Binh Kỳ Giám quyển hạ không?”
Tống Thư Hàng đặt quyển trung cạnh quyển thượng rồi hỏi.
Cư sĩ lắc đầu:
“Ta đi dạo từ tầng một đến tầng bảy nhưng không thấy, chắc nó nằm từ tầng tám trở lên.”
Nói đến đây, cư sĩ lại cảm thấy chua xót.
Do trên người hắn không có long ấn cũng không có danh hiệu Cổ Thánh nên không thể đi lên tầng tám.
Nhưng lúc bị tầng tám chặn lại, hắn lại cảm thấy có chút vui vẻ, bởi điều này chứng tỏ quy tắc của Tán Tài Vương Tọa vẫn chú ý đến hắn!
“Vậy tiền bối ở đây nhé, ta lên tầng tám xem thử.”
Tống Thư Hàng lắc nhẹ hai cuốn sách nhỏ trên tay.
Mặc dù hắn đã lãng phí hết cơ hội ở tầng tám nhưng trên người hắn có nhiều người.
Mỹ nhân rắn công đức, Tạo Hóa Tiên Tử, tiểu m Trúc, Sở các chủ, Quy tiền bối, thậm chí Đao Cổ Vô Hình đều đã hóa thành hình người, không chừng cũng nhận được cơ hội...
Đừng nói là tầng tám, có Quy tiền bối và Sở các chủ, ngay cả tầng chín cũng có thể xông vào thử.
Vì vậy Tống Thư Hàng vận sức nhảy lên tầng trên của Tán Tài Vương Tọa.
Nhảy mấy cái, hắn xuyên qua tầng bảy, đáp xuống tầng tám.
Sau đó hắn lại nhảy vọt về phía Thất Tu Thánh Quân đang ở đứng vị trí cao nhất trên tầng tám.
“Chết rồi... nhảy quá đà.”
Trong hư không, Tống Thư Hàng la lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận