Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1010: Lăng Dao Cự Tuyệt

Nam Vực, Huyết Sát tông có hết thảy 12 phân bộ, thập bát trưởng lão cùng thập thất trưởng lão phụ trách một phân bộ.

Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Thập bát trưởng lão, sắc mặt thập thất trưởng lão không khỏi đại biến.

Tuy quan hệ giữa hai người không tốt lắm, nhưng nhìn thấy một màn này, hắn vẫn tiến lên kiểm tra thương thế.

- Thần hồn của ta đã sắp tiêu tán.

Lúc nói ra câu này, thần hồn thập bát trưởng lão càng thêm ảm đạm

- Ta bị thế tử tứ phương hầu Diệp Hạo tổn thương.

- Diệp Hạo?

Thập thất trưởng lão hoảng sợ lặp lại.

- Làm sao có thể? Vị kia không phải phế vật sao?

- Phế vật? Ta ẩn tàng sâu như vậy, vị kia liếc mắt đã nhìn ra, hơn nữa, lấy tu vi ta trước mặt hắn hoàn toàn không có sức hoàn thủ.

Thập bát trưởng lão khổ sở nói.

- Không thể nào? Ngươi là Tiên Chủ thất chuyển đó.

Thập thất trưởng lão cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Ta cho ngươi biết, vị kia cao thâm mạt trắc, ta mơ hồ cảm thấy vị kia rất có thể là thiên kiêu.

Thập bát trưởng lão vừa nói đến đây, con ngươi đột nhiên co rụt lại, bởi vì một đạo thân ảnh đã xuất hiện trước mặt hắn.

- Diệp Hạo.

Thập bát trưởng lão lộ vẻ hoảng sợ trên mặt.

Thập thất trưởng lão vừa muốn động thủ đã bị một đạo lực lượng thần hồn vô cùng bá đạo khóa chặt.

Sau một khắc, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện bên cạnh hắn, tiếp lấy, vỗ một cái lên bả vai hắn, nói

- Ta cảm thấy ngươi nên thành thực một chút mới tốt.

Trên mặt thập thất trưởng lão cũng lộ vẻ hoảng sợ.

Bởi vì lúc Diệp Hạo chạm vào hắn, tu vi toàn thân hắn đã bị giam giữ.

Cấm chế gì đây?

Tại sao chưa từng nghe qua?

Hiện tại, hắn rốt cục minh bạch tại sao thập bát trưởng lão nói Diệp Hạo cao thâm khó lường?

- Ngươi bị theo dõi!

Thập thất trưởng lão âm trầm nhìn thập bát trưởng lão.

- Lúc ta đến đây đã bố trí rất nhiều loại trận pháp, ngoài ra, ta còn bày ra các loại Mê Trận cùng Huyễn Trận ở ven đường.

Tthập bát trưởng lão không thể tin nổi nhìn Diệp Hạo

- Ngươi sao có thể lặng yên không một tiếng động truy tung đến đây?

- Ta bày Truy Hồn Thuật lên thần hồn ngươi, dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ta vẫn có thể đuổi theo.

- Truy Hồn Thuật không có cự ly hạn chế sao?

Thập bát trưởng lão cũng không phải Tiểu Bạch, cái gì cũng không hiểu.

- Thật sự có cự ly hạn chế.

Diệp Hạo gật đầu nhẹ

- Nhưng phân bộ các ngươi chỉ cách Tòng Long Thành 8000 cây số, khoảng cách này, thần hồn phân thân quét qua đa biết.

- Thần hồn phân thân?

Thập bát trưởng lão hoảng sợ nói.

- Ngươi là thiên kiêu.

Sắc mặt thập thất trưởng lão trở nên khó coi.

Cho tới bây giờ, Huyết Sát tông vẫn không tiếp nhận nhiệm vụ liên quan đến thiên kiêu.

Thứ nhất, phía sau thiên kiêu có đại thế lực bảo hộ; thứ hai, thiên kiêu thực sự có khí vận quá thịnh, không thể muốn giết là giết; thứ ba, chém giết thiên kiêu rất dễ dàng gặp phải Thiên Khiển, nếu khí vận ngươi vượt qua thiên kiêu thì là chuyện khác.

- Không đúng, thần hồn phân thân chỉ có thể bao phủ phạm vi một nghìn dặm.

Thập thất trưởng lão lập tức nghĩ tới cái gì.

- Ngớ ngẩn!

Diệp Hạo cười lạnh

- Ai nói cho ngươi biết thần hồn phân thân của thiên kiêu chỉ bao phủ phạm vi một nghìn dặm?

- Cái này....

- Ta tới đây để nói cho ba người các ngươi biết.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Thứ nhất, Đỗ gia chuẩn bị đấu giá Thiên Diễn Nghịch Trận, nếu các ngươi có tiền thì mua sắm; thứ hai, không cho phép các ngươi về sau động đến Đỗ gia; thứ ba, nếu các ngươi về sau muốn báo thù, các ngươi có thể tùy thời tới tìm ta. Nếu các ngươi dám động tới người không liên quan, ta cam đoan sẽ nhổ tận gốc Huyết Sát tông.

Diệp Hạo nói xong rồi xé rách không gian rời đi.

(truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – truyenyy.com)

. . .

Chuyện phát sinh trong dạ tiệc sinh nhật Đỗ Nhã Thanh được truyền khắp cả tòa Tòng Long Thành.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tòa thành đều chấn động.

Tứ Phương Hầu Phủ!

Tứ Phương Hầu mặc mãng bào, sắc mặt lạnh lùng nhìn Tiểu Lộ đang run lẩy bẩy quỳ giữa đại sảnh.

- Ngươi không biết Diệp Hạo đi đâu?

- Nô tỳ thật sự không biết công tử đi đâu?

Tiểu Lộ không biết phát sinh chuyện gì, nàng chỉ biết rõ bản thân đang tu luyện lại bị truyền gọi đi tới đại sảnh.

- Phụ thân, căn cứ kết quả điều tra, sau khi nhị đệ rời khỏi nhà Đỗ Nhã Thanh đã biến mất không thấy đâu nữa. Hiện tại, không ai biết hắn đi đâu?

Lúc này, Diệp Lan nhẹ giọng nói ra.

- Nghịch tử, hắn dám đưa Huyết Tinh cấp bậc Tiên Tôn cho Đỗ Nhã Thanh, chẳng lẽ hắn không biết Huyết Tinh đại biểu cho một Tiên Tôn sao?

Sau khi nghe được chuyện này, Tứ Phương Hầu lập tức về nhà.

- Phụ thân, chuyện này cũng phải trách ta, ta không nên giới thiệu Đỗ Nhã Thanh cho nhị đệ.

Diệp Lan suy nghĩ một hồi rồi ôm trách nhiệm về phần mình.

- Chuyện này có quan hệ gì với muội?

Diệp Khung lạnh lùng lên tiếng

- Điều này rõ ràng do Diệp Hạo tự tác chủ trương.

- Diệp Hạo đưa Huyết Tinh cấp bậc Tiên Tôn cho nữ nhân mình không được sao?

Diệp Khung vừa dứt lời, một trung niên phụ nhân ung dung hoa quý hừ lạnh lên tiếng.

- Nhị Nương, ta không có ý này.

Diệp Khung không ngờ Hướng Tâm luôn luôn ôn nhu cũng sẽ đứng ra.

- Chuyện ngươi khi dễ Hạo Nhi những năm nay, ngươi thật tưởng ta không biết?

Trước đó, Hướng Tâm bất đắc dĩ không đứng ra bởi vì nàng đứng ra cũng không thể làm nên chuyện gì, Tứ Phương Hầu không có lựa chọn khác nên đành phải cho Diệp Khung kế thừa Tước Vị.

Nhưng bây giờ không giống nhau.

Căn cứ các phương tình báo, Diệp Hạo có thực lực mạnh hơn Diệp Khung.

Tứ Phương Hầu chắc chắn sẽ cân nhắc người thừa kế Hầu Gia một lần nữa.

Đương nhiên, nàng làm mẫu thân nên phải đứng ra ủng hộ nhi tử.

Thời gian dần qua, Tứ Phương Hầu đã tỉnh táo lại.

Đối với đám người Diệp Lan và Hướng Tâm, lão lấy được tình báo càng thêm toàn diện.

- Diệp Hạo có thực lực ít nhất cũng phải Tiên Chủ bát chyuển, nếu không, cho dù chuẩn thiên kiêu cũng không có khả năng tùy ý ngược sát thập bát trưởng lão Huyết Sát tông như vậy.

Tứ Phương Hầu thầm nghĩ trong lòng

- Còn nữa, Diệp Hạo dễ dàng tặng Huyết Tinh cấp bậc Tiên Tôn cho Đỗ Nhã Thanh, điều này mang ý nghĩa Diệp Hạo có đầy đủ tự tin đặt chân lên Tiên Tôn.

- Như vậy, lúc hắn đạt đến Tiên Chủ bát chuyển, thậm chí cửu chuyển, nếu ta đưa đồ vật trong phủ khố cho Diệp Hạo, hắn có lẽ sớm đặt chân đến Tiên Tôn.

Tứ Phương Hầu vừa nghĩ đến hai chữ Tiên Tôn, trong lòng nổi lên một ngọn lửa nóng.

Hiện tại, ông ta chưa từng nghe qua trong thế hệ tuổi trẻ có người đặt chân lên Tiên Tôn.

Nế lúc này Diệp Hạo tăng cảnh giới đến Tiên Tôn rất có thể làm một số đại lão trong triều chú ý, nếu có thể lấy được sự ưu ái của một vị đại lão, Diệp gia có thể tiến thêm một bước.

Nghĩ tới đây, Tứ Phương Hầu nhìn về phía Diệp Lan.

- Lan Nhi, sáng ngày mai ngươi bồi ta đi Đỗ gia.

- Đi Đỗ gia làm cái gì?

- Đương nhiên đi cầu hôn.

- Cái này…ta cảm thấy nên chờ một chút mới tốt?

- Tại sao?

- Trước đó, Diệp Hạo đã cảnh cáo không muốn ai tham gia chuyện của hắn, còn nữa, nếu như Diệp Hạo có thực lực này, tại sao không thể gả hắn cho Lăng Dao chứ?

- Lăng Dao?

Nghe được Diệp Lan nhắc tới hai chữ Lăng Dao, Tứ Phương Hầu hơi lắc đầu.

- Thế nào?

- Trong triều có nhi tử một vị đại lão coi trọng Lăng Dao, nếu chúng ta không buông bỏ sẽ có khả năng sẽ bị nhất mạch bọn họ chèn ép.

Tứ Phương Hầu khẽ thở dài.

- Lăng Dao có ý gì không?

- Lăng Dao cự tuyệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận