Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 607: Thân Phận Kinh Người

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Hắn ép buộc tiểu thư gả cho hắn, tiểu thư không đồng ý, hắn lập tức định động thủ.

Lan Nhi chỉ Thác Bạt Khởi nói.

Lan Nhi mơ hồ biết thân phận Diệp Hạo không phải bình thường.

Vì vậy, cô không kiêng kỵ mà chỉ Thác Bạt Khởi kể lể.

Ánh mắt Diệp Hạo nhìn về phía Thác Bạt Khởi hỏi:

- Cô ấy nói có phải sự thật không?

- Phải thì sao?

Thác Bạt Khởi khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo đang định nói tiếp nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Hắn nhìn về hơn mười thanh niên nam nữ ở phía xa.

- Tất Lãnh, Hùng Văn, Hoàng Tùng, Thiệu Phi, Đổng Võ, Mao Đại, Tông Siêu, Tô Hà, Sài Dực, Trình Hàm, Nam Cung Phường, Đảng Quang.

Diệp Hạo lần lượt đọc lên tên của những thanh niên này:

- Thác Bạt Khởi ý vào thân phận võ sĩ ức hiếp người khác, sao các người không đứng ra?

Toàn bộ quyền quý cao tầng ở đây kinh ngạc.

Diệp Hạo nhận biết tất cả những võ sĩ này?

Nhưng chuyện làm những quyền quý này kinh ngạc hơn còn ở phía sau.

Khi Diệp Hạo vừa nói xong, sắc mặt mười thanh niên nam nữ trở nên trắng bệch.

- Đặc Sứ đại nhân, chúng tôi sai rồi.

Tất Lãnh run rẩy trả lời.

Đặc Sứ?

Đặc Sứ có thân phận gì?

Thân phận Đặc Sứ này đừng nói những cao tầng quyền quý ở đây không biết, cho dù võ sĩ Thanh Long Đường hay Bạch Hổ Đường cũng không rõ ràng.

- Sai rồi?

Diệp Hạo lạnh lùng quát:

- Bây giờ các người mới ý thức được bản thân sai lầm hả? Võ Giáo cung cấp cho các người bao nhiêu tài nguyên? Sau khi tốt nghiệp, các người không tiến đến tiền tuyến mà ngược lại hiệu trung với những quyền quý cao tầng này?

- Ham muốn vinh hoa phú quý thì ta có thể hiểu được, nhưng các người ngàn vạn lần không nên quên khẩu hiệu của Võ Giáo chúng ta.

Diệp Hạo thất vọng nhìn mười thanh niên trước mặt.

Diệp Hạo nói lời này quá dọa người.

Bao gồm cả Tát Lãnh, cả đám thanh niên lập tức quỳ xuống.

- Đặc Sứ đại nhân, sau này chúng tôi không dám vi phạm nữa.

- Đặc Sứ đại nhân, cầu xin người tha thức cho chúng tôi lần này.

- Đặc Sứ đại nhân, nể tình chúng tôi vi phạm lần đầu, mong người tạm tha cho chúng tôi lần này.

Toàn trường kinh trụ.

Diệp Hạo có thân phận gì vậy?

Sao có thể dọa đám Thiên Chi Kiêu Tử này quỳ xuống xin lỗi chứ?

Diệp Hạo không trả lời mà nhìn về phía Thác Bạt Khởi.

Sắc mặt Thác Bạt Khởi khó coi lên.

Hắn cho dù đần đến mấy cũng biết Diệp Hạo là người mà bản thân không thể trêu chọc được.

- Cậu muốn làm cái gì?

Thác Bạt Khởi không khỏi lui lại phía sau vài bước.

- Cậu nói tôi nên làm gì?

Diệp Hạo lạnh lùng hỏi lại.

- Tôi nói cho cậu biết, thúc thúc tôi là Trưởng Lão Võ Điện đó.

Thác Bạt Khởi nuốt nước miếng nói:

- Nếu cậu dám động vào tôi, thúc thúc tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.

- Trưởng Lão Võ Điện?

Diệp Hạo nghe vậy tức giận nói:

- Không ngờ Võ Điện còn có loại người bại hoại như vậy.

Nói xong, thần niệm Diệp Hạo hướng về phân điện Ma Đô, rất nhanh hắn đã tìm được Trương Lan.

- Cho cô thời gian một phút, mang toàn bộ cao tầng Võ Điện đến Nhà Hàng Bồng Lai gặp tôi.

Trương Lan giật mình.

Nghe Diệp Hạo nói xong, cô thở dài một hơi, đồng thời cũng hơi lo lắng.

Chẳng lẽ cao tầng Võ Điện gây gắc rối cho mình hả?

Nhưng Trương Lan cũng không dám chậm trễ thời gian.

Cô không chào hỏi cao tầng Võ Điện trực tiếp giam cầm bọn họ trong phòng mình, sau đó, cô xé rách không gian mang bọn họ đến Nhà Hàng Bồng Lai.

Toàn bộ quyền quý cao tầng bị dọa sợ.

Bọn họ thấy cái gì?

Bọn họ thấy Không Gian Phá Toái trong phim chưởng a.

Không gian cũng có thể xé rách hả.

Sau đó, Trương Lan mang theo sáu vị cao tầng đi ra khỏi Không Gian Liệt Phùng.

- Tin đồn chỉ có Thành Anh Cảnh mới có thể xé rách không gian.

- Chẳng lẽ ở đây xuất hiện Thành Anh Cảnh hả?

- Chắc chắn là vậy.

Khi những võ sĩ ở đây đang xôn xao thì Trương Lan mang theo Sáu Đại Trưởng Lão đi ra khỏi Không Gian Liệt Phùng.

- Thúc thúc.

Thác Bạt Khởi nhìn thấy một vị trưởng lão trong đó vội hô to.

Thác Bạt Âu nhìn thấy Thác Bạt Khởi cau mày hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Thác Bạt Khởi chưa kịp trả lời đã thấy một màn kinh khủng.

Hắn thấy Điệp Chủ Võ Điện mà hắn kính trọng như Thần Minh đang cuối người hành lễ với Diệp Hạo.

- Đặc Sứ đại nhân, sáu đại Trưởng Lão Võ Điện đều đã ở đây.

Trương Lan cung kính nói.

- Điện… Điện Chủ đại nhân? Sao… Sao người lại hành lễ với cậu ta?

Thác Bạt Khởi có cảm giác như thế giới sụp đổ.

Trương Lan lườm Thác Bạt Khởi nói:

- Thác Bạt Khởi, có phải cậu đắc tội với Đặc Sứ đại nhân không?

Trương Lan nói xong, trong mắt cô lộ ra sát ý.

Cô luôn luôn làm việc công chính.

Nhưng khi dính đến Diệp Hạo thì công chính không nổi a.

- Tôi.

Sắc mặt Thác Bạt Khởi trắng bệch.

Hắn đã ý thức được bản thân đắc tội với một ngươi không thể đắc tội rồi.

Dù Điện Chủ đã đạt đến Thành Anh Cảnh cũng phải hành lễ với Diệp Hạo.

Chuyện này nói lên điều gì?

Nói rõ thân phận của Diệp Hạo cao hơn Trương Lan rất nhiều a.

Trung Tướng?

Tên ngốc nào nói thân phận của Diệp Hạo là Trung Tướng vậy?

- Hắn đắc tội tôi thì không có vấn đề gì, nhưng hắn đã chạm đến giới hạn của tôi.

Diệp Hạo nhìn Trương Lan nói:

- Vừa rồi, người này dám trước mặt mọi ngời ép buộc Lâm Nhu Nhi gả cho hắn, mà hắn lại là thành viên dự bị của Võ Điện, tôi muốn biết cô làm Điện Chủ Võ Điện như thế nào?

Diệp Hạo nói câu này không thể nói không nặng.

Trương Lan cuối đầu không dám trả lời.

Quyền quý ở đây cảm giác như đang trong mơ vậy.

- Chuyện này như thế nào vậy?

- Đây không phải thật chứ.

- Đến cùng Diệp Hạo có thân phận gì? Không phải hắn chỉ có quân hàm Trung Tướng thôi sao?

- Trung Tướng em gái cậu đấy, Điện Chủ Võ Điện có cấp bậc gì? Tin đồn chỉ có Cục Trưởng Cục Linh Dị mới có thể trục xuất, nhưng bây giờ Diệp Hạo lại dám nói như vậy, cậu nhìn xem không phải Điện Chủ Võ Điện không dám nói một câu à? Thân phận của Diệp Hạo không phải chúng ta có thể tưởng tượng được đâu.

- Diệp Hạo che dấu quá sâu a.

- Có thể Diệp Hạo là tu sĩ.

- Tu sĩ.

- Chỉ có tu sĩ mới dám không nhìn Điện Chủ Võ Điện.

- Đặc Sứ đại nhân, Điện Chủ chỉ vừa mới nhận chức, rất nhiều chuyện còn chưa quen xử lý.

Lúc này, một thiếu nữ da trắng nói khẽ:

- Người đừng tức giận quá.

Diệp Hạo lườm thiếu nữ này một cái rồi cất giọng nói:

- Nói đến chuyện này cô cũng khó tránh khỏi, thân làm Trưởng Lão Võ Điện, thành viên nào cũng thu được hả?

Nghe vậy, thiếu nữ này há to miệng nhưng không biết nên nói gì.

Thật ra chuyện này rất khó tránh khỏi.

Dù sao cao tầng có nhiều chuyện phải làm, không thể lúc nào cũng có thời gian quan sát cấp dưới a.

- Thiếu nữ này sao tôi cảm thấy quen mắt như vậy nhỉ?

- Trời ạ, đây không phải Lãnh Tuyết của Lãnh gia hả?

- Lãnh Tuyết?

Cao tầng Lãnh gia khi thấy rõ thiếu nữ đang nói chuyện kia thì hoảng sợ không nói nên lời.

Lúc trước, khi Lãnh Tuyết vừa tiến vào Đông Phương Võ Giáo còn phải chịu Lãnh gia uy hiếp, nhưng sau khi Trương Lan cảnh cáo vài lần thì những đệ tử Lãnh gia không dám gây chuyện với Lãnh Tuyết nữa.

Nhưng không ngờ, chỉ mới bao lâu không gặp mà Lãnh Tuyết đã trở thành Trưởng Lão Võ Điện rồi.

Cao tầng Lãnh gia từ kinh ngạc chuyển thành kinh hỉ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận