Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3050: Nữ Đế Thực Lực Chân Chính.

Diệp Hạo nói xong, bản nguyên công pháp của Tử Phủ, Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý cũng dung nhập vào hai loại công pháp bản nguyên của Diệp

Lúc này cũng không phải là một cộng một lại thêm một.

Quả thật Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý vẫn có chút chênh lệch so với hai loại công pháp trước đó, thế nhưng Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý cũng là công pháp bản nguyên Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo lui về phía sau một bước, lần nữa đánh ra một đòn.

Nữ Đế lảo đảo lui lại.

Một bước!

Hai bước!

Ba bước!

Thẳng đến khi lui về phía sau bảy bước, Nữ Đế khó khăn lắm mới ngừng lại được.

Toàn trường xôn xao!

Bởi vậy đây là Nữ Đế lần đầu tiên khi giao phong chính diện nàng bị Diệp Hạo bức lui.

Hơn nữa một lần này còn lui lại bảy bước.

Chẳng lẽ hôm nay Nữ Đế sẽ bại trong tay Diệp Hạo?

Đại Diễn nhìn về phía tiểu đạo sĩ bên người nói.

- Nhị sư huynh, ngươi nói đại sư huynh có phải là đối thủ của hai vị này không?

- Đại sư huynh từng nói hắn không bằng Nữ Đế.

Tiểu đạo sĩ yên lặng nửa ngày mở miệng nói.

Không bằng Nữ Đế.

Đây cũng thừa nhận không bằng Nữ Đế.

Nữ Đế kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Tinh Hà, nếu như nói đây là cực hạn của ngươi, vậy ngươi thua rồi.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

Chẳng lẽ nói bây giờ Nữ Đế vẫn còn át chủ bài hay sao?

Thế nhưng khiến Diệp Hạo không ngờ rằng giọng nói của Nữ Đế lại thay đổi.

- Tinh Hà, chúc mừng ngươi, bây giờ ngươi đã trở thành người đứng đầu Thiên Bảng ở Cửu Cung vực.

Cái gì?

Diệp Hạo có chút ngẩn ra.

Nữ Đế có ý gì?

Sau một khắc Diệp Hạo khiếp sợ nhìn thấy Nữ Đế hóa thành một miếng da.

Một miếng da!

- Nữ Đế, miếng da này là thế nào?

Diệp Hạo la lớn.

- Đây là miếng da ta lấy ra, bản tôn của ta còn đang ngộ đạo.

Tấm da kia phát ra một tia tinh thần ba động.

- Hiện tại năng lượng ẩn chứa bên trong miếng da này đã hao hết, cũng coi như là hoàn thành sứ mệnh của nó.

- Bây giờ bản tôn của ngươi đang ở đâu?

- Tương lai ngươi sẽ biết.

Dư âm mịt mờ, thật lâu không dứt.

Mà tu sĩ toàn trường không khỏi vì đó cảm thấy sợ hãi.

Vừa rồi liên tục đại chiến với Diệp Hạo chỉ là một miếng da của Nữ Đế.

Nếu vậy bản tôn của nàng phải đáng sợ đến mức nào chứ?

Cũng đúng lúc này đám người phát hiện trên Thiên Bảng xếp hạng của Diệp Hạo từ thứ hai vọt lên thứ nhất.

Nhưng thiên kiêu Cửu Cung vực lại biết Diệp Hạo có thực lực để lên đến một bước này.

- Nữ Đế.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Hắn nhận ra nếu bản tôn của Nữ Đế đi tới, hắn có lẽ không phải là đối thủ.

Cho dù hắn vận dụng Vọng Ngữ thành chân thuật cũng dùng sức không đúng chỗ.

Nhưng lúc này Diệp Hạo cũng không phải trong trạng thái toàn thịnh, tâm ngã của hắn đã lấy mất đi hai phần ba thực lực của hắn rồi.

- Đại nhân, sau này Thanh các phải thế nào?

Lúc này Đế Cương la lớn.

- Làm từng bước là được, ai dám gây bất lợi với Thanh các, đợi đến khi bản tôn của ta trở về, giết không tha.

Khi ba chữ giết không tha rơi xuống, toàn bộ thiên địa đều tràn ra vô cùng vô tận sát ý.

Tâm thần mọi người run lên.

Chuyện này khiến một vài tâm tư nhỏ nhỏ của một số cao thủ cũng yên lặng tiêu tán.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên người Đế Cương.

- Đế Cương, sổ sách giữa chúng ta có phải nên thanh toán rồi không?

- Ta đã thua ở trong tay của ngươi, ngươi còn muốn làm sao?

- Nhưng ngươi Thanh các đã lấy rất nhiều nữ tử Nhân tộc chúng ta, chuyện này ngươi phải cho ta một câu trả lời thích đáng.

Đế Cương yên lặng một hồi nói.

- Ta sẽ thả toàn bộ nữ tử Nhân tộc ra.

- Không đủ.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Sau này Thanh các sẽ không có nữ tử nào thuộc Nhân tộc.

Đế Cương nói tiếp.

- Không đủ.

- Thanh các lấy ra một trăm ngàn vạn Hoàng thạch để đền bù tổn thất.

- Một trăm vạn? Định đuổi ăn mày à?

Diệp Hạo hừ lạnh nói.

- Tinh Hà, ngươi đừng quá đáng.

Đế Cương bị Diệp Hạo chọc giận.

Hắn đã liên tục nhượng bộ.

- Quá đáng? Đế Cương, ngươi cho rằng ta sẽ quan tâm đến lời uy hiếp của Nữ Đế chắc?

- Ngươi phải biết ngươi chỉ đánh bại được một miếng da của Nữ Đế thôi.

- Làm sao ngươi biết ta có đang ở trạng thái toàn thịnh hay không?

Lời nói của Diệp Hạo khiến con mắt của Đế Cương co rụt lại.

- Tinh Hà, ngươi đừng nói với ta, đây còn chưa phải là trạng thái đỉnh phong của ngươi?

Khi Đế Cương nói câu này, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chặt vào Diệp Hạo.

Thần sắc Diệp Hạo không đổi nói.

- Ta đã nói rồi, ta chờ bản tôn Nữ Đế đến, đến lúc đó ta sẽ đường đường chính chính đánh bại nàng.

Thông qua lần giao thủ với Nữ Đế, Diệp Hạo đã đánh cắp được một phần công pháp của nàng.

Mà những công pháp này có thể dung nhập vào ba ngàn đại đạo của Diệp Hạo.

Hắn tin dần dần thực lực của hắn còn có thể tiếp tục tăng lên.

Trong lòng Đế Cương có một dự cảm xấu.

- Ngươi muốn như nào?

- Một trăm ức.

- Toàn bộ Thanh các cũng không có nhiều Hoàng thạch như vậy

- Sáu mươi ức,

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Đây là giới hạn thấp nhất của ta, nếu ngươi còn không đồng ý, vậy ta sẽ nhổ tận gốc Thanh các của các ngươi.

Đế Cương yên lặng lại.

Nếu là thế lực khác có lẽ sẽ kiêng kị.

Nhưng Diệp Hạo thật sự vẫn không cần kiêng kị.

Bàn về bối cảnh Diệp Hạo thuộc Lục Đạo chúa tể nhất mạch, bàn về thực lực cũng không hề kém hơn Nữ Đế.

Nếu hắn nhổ tận gốc Thanh các, đến lúc đó cho dù Nữ Đế trở lại thì thế nào?

Chẳng lẽ Nữ Đế dám chém giết Diệp Hạo sao?

- Cho ta một chút thời gian.

- Bao lâu?

- Ba ngày.

- Được,

Đợi đến khi Đế Cương rời khỏi, Diệp Hạo nhìn xung quanh toàn trường một cái nói.

- Không biết ở nơi này có người nào muốn khiêu chiến với ta không?

Đám người đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không biết trong hồ lô của Diệp Hạo bán dược gì?

- Các ngươi chỉ cần hành động, ta giúp các ngươi chỉ ra chỗ thiếu hụt trong công pháp của các ngươi.

Diệp Hạo nói xong, toàn bộ thiên kiêu đều kích động.

Không có công pháp của người nào là hoàn mỹ, mà trong quá trình tu luyện, mỗi người đều có lý giải của riêng mình.

Chưa nói ai đúng ai sai, nhưng có cơ hội để trở nên hoàn mỹ còn hơn là không có.

Hiện tại Diệp Hạo muốn chỉ ra chỗ thiếu hụt trong công pháp của bọn họ, trừ phi đầu của bọn họ bị lừa đá mới không muốn.

- Ta tới.

Đại Diễn là người đầu tiên đứng ra.

- Ra tay đi.

Diệp Hạo cười nói.

Đại Diễn vận dụng Cửu Cung chi thuật.

Diệp Hạo cũng vận dụng Cửu Cung chi thuật, khiến Đại Diễn không ngờ rằng Diệp Hạo còn vận dụng thuần thục hơn hắn.

Trong quá trình giao đấu Cửu Cung chi thuật, không ngờ Đại Diễn lại thua trong tay Diệp Hạo.

- Làm sao có thể chứ?

Khắp khuôn mặt Đại Diễn tràn ngập thần sắc không thể tin được.

- Những năm này đối với việc nghiên cứu Cửu Cung chi thuật ta cũng không còn dưới ngươi nữa.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Vừa rồi ta để ý thấy khi ngươi vận dụng Ly Cung…

Diệp Hạo liên tiếp chỉ ra ba sai lầm của Đại Diễn.

Đại Diễn cẩn thận cảm ngộ một hồi rồi gấp gáp ngỏ ý cảm ơn với Diệp Hạo.

- Tạ giải thích nghi hoặc.

Đại Diễn cảm thấy đợi đến bản thân hoàn thiện ba chỗ thiếu hụt này, sức chiến đấu của bản thân có lẽ sẽ tăng cao thêm một thành.

Tuyệt đối không nên xem thường một thành này.

Phải biết đến mức độ của Đại Diễn, muốn tăng lên một chút xíu cũng rất khó khăn.

Mà bây giờ lại có thể tăng hẳn lên một thành.

Sau Đại Diễn, từng thiên kiêu lần lượt đi lên thỉnh giáo Diệp Hạo.

Diệp Hạo đánh bại bọn họ xong lại chỉ ra những chỗ thiếu sót trong công pháp của bọn họ.

- Nhị sư huynh, tại sao ngươi không ra tay?

Đại Diễn thấp giọng hỏi.

- Ngươi cảm thấy Tinh Hà là người như thế nào?

Tiểu đạo sĩ nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận