Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2178: Hạ Độc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Trong lòng Khương Sở Hàm đầy cảm động.

Đúng.

Cảm động.

Nàng cho rằng Diệp Hạo cần một bậc thang, cho nên mới đứng ra cầu tình.

Nhưng Diệp Hạo nói để Khương Sở Hàm ý thức được nếu Diệp Hạo theo hạ bậc thang này xuống thì Khương Sở Hàm nàng làm sao xử lys?

Ngoại giới sẽ hoài nghi nàng và Diệp Hạo quan hệ?

Phải biết hôm nay là ngày nàng đính hôn.

- Khương Sở Hàm, cô cho rằng mình là ai?

Diệp Hạo nhìn Khương Sở Hàm cười lạnh nói.

- Ngươi dám nhục nhã vị hôn thê của ta?

Trương Tam Thái dữ tợn nói.

Thấy một màn như vậy cao tầng Khương gia đều an tâm về tình cảm của Trương Tam Thái.

- Vậy thì như thế nào?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Diệp Hạo, đủ rồi.

Lúc này, nơi xa vang lên một thanh âm bất đắc dĩ.

Diệp Hạo theo thanh âm thấy một bóng người quen thuộc đang đi tới nơi này.

- Diệp Hạo gặp qua Hướng sư huynh.

Người thanh niên này không phải ai khác, chính là người năm đó phụ trách tiếp dẫn sứ giả Đan Hà các - Hướng Minh.

Lúc ấy Hướng Minh ném ra cành ô liu với Diệp Hạo, nhưng hắn một lòng muốn gia nhập Ngũ Sắc tông.

- Hướng sư huynh.

Trương Tam Thái nhìn thấy Hướng Minh, ánh mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng:

- Tiểu tử này nhục nhã đệ tử Đan Hà các chúng ta, còn mời Hướng sư huynh thay ta làm chủ.

- Ý ngươi bảo ta lấy lớn hiếp nhỏ?

Hướng Minh liếc Trương Tam Thái một cái nói.

- Ta —— ta không phải có ý này.

Trong lòng Trương Tam Thái nhảy lên một cái nói gấp.

Hắn tự xưng tương lai có thể trở thành người đứng đầu.

Nhưng bây giờ hắn còn chưa trưởng thành đâu.

Trước khi chưa trưởng thành, trước mặt cường giả thế hệ trước phải bảo trì khiêm tốn.

- Trương Tam Thái, không nên cảm thấy tư chất của ngươi không sai thì có thể hoành hành không sợ.

Hướng Minh lạnh lùng nhìn Trương Tam Thái nói:

- Còn có Tôn Mã Phương là mặt hàng gì tất cả mọi người rõ ràng, nếu không phải hắn ỷ vào thân phận Đan Hà các bức bách người khác uống rượu, sẽ có kết quả hôm nay sao?

- Hướng sư huynh, cứu ta.

Mặt Tôn Mã Phương đỏ lên, càng không ngừng cào cổ, cả người lộ ra vẻ rất thống khổ.

Rượu này nồng độ cực cao.

Đừng nói Tôn Mã Phương chỉ là Môn Thần cảnh, cho dù Hướng Minh Thị Thần cảnh cũng không dám một hơi uống sạch một bình này đâu.

Hướng Minh khẽ thở dài một hơi lấy ra một bình ngọc rót vào trong miệng Tôn Mã Phương, sau khi Tôn Mã Phương uống vài hớp thì cảm thấy cảm giác mê man giảm bớt không ít.

- Tạ Hướng sư huynh.

Tôn Mã Phương loạng choạng đứng lên hành lễ với Hướng Minh.

Hướng Minh nghiêm mặt nói:

- Sự tình hôm nay ta sẽ bẩm báo cho Chấp Pháp Đường.

- Hướng sư huynh, đừng a.

Sắc mặt Tôn Mã Phương bỗng biến đổi.

Hướng Minh lại đi về phía Diệp Hạo nói:

- Uống vài chén chứ.

- Nơi này quá ồn.

- Đi Bách Hoa các đi.

- Tốt thôi.

Đi tới đại môn Bách Hoa các, Diệp Hạo chú ý thấy rất nhiều tu sĩ đang đứng trước cửa rướn cổ lên nhìn.

- Bọn họ đang làm cái gì thế?

Diệp Hạo hỏi.

- Nữ tử Bách Hoa các ai cũng tuyệt sắc.

Hướng Minh cười nói.

- Đến đây cũng muốn thấy người đẹp.

- Vậy tội gì mà không đi vào?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Không có thân phận nhất định, căn bản vào không được.

- Cần thân phận gì?

- Tỉ như các đại tông môn chân truyền đệ tử, tỉ như đẳng cấp cao đan sư, trận sư, khí sư.

Thị nữ Bách Hoa các nhìn thấy lệnh bài bên hông hai người Diệp Hạo vội nhiệt tình nghênh đón bọn họ đi vào.

Xinh đẹp nữ hài cho người ta cảm giác cảnh đẹp ý vui.

Lại càng không cần phải nói nhiều cô gái xinh đẹp như vậy uốn mình theo người.

Sau khi vào phòng ăn, Hướng Minh lại hỏi:

- Phù Dong cô nương có đây không?

- Phù Dong cô nương đang luyện công.

- Thủy Tiên cô nương?

- Thủy Tiên cô nương còn đang rửa mặt.

- Vậy Thủy Tiên đi.

- Hai vị công tử đợi chốc lát.

Sau khi một thị nữ rời đi Hướng Minh nhìn hai thị nữ phục thị bọn hắn một cái:

- Các ngươi ở bên ngoài chờ đi.

Hai thị nữ cung kính đứng dậy.

- Diệp công tử, những năm này ở Ngũ Sắc tông vẫn tốt chứ?

Diệp Hạo chỉ lệnh bài bên hông.

- Không nghĩ tới Ngũ Sắc tông quyết đoán như vậy.

- Những năm này, Ngũ Sắc tông ủng hộ ta không ít.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Hướng Minh tuyệt tâm tư mời chào hắn.

- Hướng sư huynh tiện đường đến đây hả?

- Thiên Độc môn hiện thế.

Hướng Minh nói đến đây trong mắt lộ vẻ ngưng trọng.

- Thiên Độc môn?

Diệp Hạo giật mình.

Có tông môn này sao?

- Ba ngàn năm trước, Đan Hà các là đệ nhất tông môn Ngũ Sắc Vực.

Hướng Minh trầm giọng nói.

- Cũng bởi vì cùng Thiên Độc môn sống mái với nhau mới cấp tốc suy sụp, đến bây giờ ngay cả mười vị trí đầu cũng không bảo trì được.

Diệp Hạo biết rõ Hướng Minh nói khiêm tốn.

Đan Hà các hiện tại xếp hạng thứ sáu.

- Thiên Độc Môn rất mạnh hả?

- Kỳ thật lúc ấy Thiên Độc Môn đối mặt đối thủ bao quát các đại tông môn toàn bộ Ngũ Sắc Vực.

Hướng Minh trịnh trọng nói:

- Mà Đan Hà chúng ta các bởi vì cùng Thiên Độc môn tương xung, để bọn họ trọng điểm chú ý Đan Hà các chúng ta.

Diệp Hạo đang định nói cái gì thì nghe được một loạt tiếng bước chân.

Chợt đập vào mi mắt là một tuyệt mỹ nữ tử mặc thải y.

Eo thon không đủ một vòng tay, da thịt trong suốt như có thể nhìn xuyên qua, cái cổ thiên nga trắng như tuyết, quả là một vưu vật.

- Thủy Tiên gặp qua hai vị công tử.

Thiếu nữ khom người hành lễ với Diệp Hạo.

Hướng Minh nhìn Diệp Hạo một cái nói:

- Diệp sư đệ, thế nào?

- Cũng không tệ lắm.

Diệp Hạo quan sát toàn thể một cái nói.

- Thủy Tiên cô nương, hôm nay ngươi phải chiêu đãi Diệp sư đệ của ta thật tốt.

Hướng Minh cười nói.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy một trận làn gió thơm đánh tới, Thủy Tiên an vị bên cạnh hắn.

- Diệp công tử, Thủy Tiên rót rượu cho ngài.

Nói xong vì Diệp Hạo rót đầy một chén, sau đó bưng đưa đến miệng Diệp Hạo.

Diệp Hạo lại lắc đầu nói:

- Chén rượu này của cô ta không thể uống.

Thủy Tiên giật mình, chợt lã chã nếu khóc không ra tiếng:

- Diệp công tử, nhưng cảm thấy tướng mạo Thủy Tiên không vào pháp nhãn của ngài à?

- Ta lo lắng uống chén rượu này của cô sẽ bị hạ độc chết.

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

Sắc mặt Hướng Minh bỗng nhiên biến đổi, tiếp theo đi đến trước mặt Thủy Tiên, cướp đi thanh tửu trong tay nàng, thần niệm kiểm tra cẩn thận một phen về sau:

- Diệp sư đệ, ngươi xác định trong rượu này có độc?

- Độc trong rượu này kiểm trắc không ra đâu.

Diệp Hạo nói xong nhận lấy chén rượu trong tay Hướng Minh, tiếp đó ánh mắt nghiêm nghị nhìn Thủy Tiên, lạnh lùng nói.

- Ta tự nhận không có đắc tội Thủy Tiên cô nương, không biết vì sao ngươi lại hạ độc ta?

- Ta không hiểu ý của Diệp công tử.

Thần sắc Thủy Tiên không thay đổi nói.

- Vậy ngươi uống hết chén rượu này đi.

Diệp Hạo đưa tới.

Ánh mắt Thủy Tiên lộ ra vẻ giãy dụa.

Thấy một màn như vậy, Hướng Minh làm sao còn không rõ ly này rượu có vấn đề?

- Bách Hoa các các ngươi phải cho ta một lời giải thích.

Ánh mắt Hướng Minh lộ ra một tia sát cơ.

Ly rượu này từ trong bầu rượu đổ ra.

Như vậy có thể lý giải Hướng Minh đã trúng độc hay không?

Phải biết vừa rồi hắn cũng uống hai ba chén đây?

- Thú vị, thú vị, không nghĩ tới ở Bách Hoa các còn có thể gặp được một đan sư đẳng cấp cao?

Đúng lúc này, một trận tiếng vỗ tay vang lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận