Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3232: Giết Hết Tất Cả

Cự Ngạc nhất tộc chém giết nhiều tu sĩ Ly Hoả tông như vậy, Diệp Hạo làm sao có thể từ bỏ ý đồ chứ?

Phải biết tộc của Ly Mị có một nửa dòng máu là của Nhân tộc.

Diệp Hạo lái chiến hạm trực tiếp tớ tổ đình của Cự Ngạc nhất tộc.

Cự Ngạc nhất tộc thấy một màn như vậy toàn bộ đều ngẩn ra.

Chuyện gì thế này?

Ly Hỏa tông tìm tới cửa?

Chẳng lẽ bọn họ không sợ chết sao?

Nhưng sau một khắc chiến khôi của Diệp Hạo đã xuất thủ.

Hắn xoá tu vi của toàn bộ tu sĩ Cự Ngạc nhất tộc.

- Chuyện kế tiếp giao cho các ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Đám người Chu An lao tới như bầy sói.

Tổ đình Cự Ngạc nhất tộc không có bao nhiêu người, bởi vì phần lớn bọn họ đều đi chinh chiến cướp bóc, nhưng dù vậy số lượng người ở lại cũng vượt hơn trăm vạn.

Nhưng hơn trăm vạn người này đều bị tàn sát không thương tiếc.

Sau đó Ly Hỏa tông lại bắt đầu càn quét.

Đợi đến khi đã càn quét hết tài nguyên của Cự Ngạc nhất tộc cũng là chuyện của mấy canh giờ sau.

- Diệp công tử.

Ly Hoạ mừng rỡ đi tới trước mặt Diệp Hạo, nàng đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Những tài nguyên này ta vốn đưa cho các ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Thế nhưng là . . . .

Ly Họa còn đang định nói lại bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Những tài nguyên này ta không cần đến.

Sau đó Diệp Hạo liền lái chiến hạm rời khỏi đại lục.

Hắn không hề đuổi tận giết tuyệt Cự Ngạc nhất tộc, nhưng số phận của Cự Ngạc nhất tộc đã cũng đã định.

Diệp Hạo đã giết rất nhiều cường giả Cự Ngạc nhất tộc, mười tám Tương Lai cảnh và Quá Khứ cảnh, bây giờ ngay cả tổ đình Cự Ngạc nhất tộc cũng đã bị tiêu diệt, khối đại lục này chỉ cần đoàn kết một chút là có thể hoàn toàn xoá sổ Cự Ngạc nhất tộc.

Đương nhiên nếu bọn bọn họ vẫn còn hiềm khích như bây giờ lại là chuyện khác.

Chiến hạm!

Diệp Hạo truyền thụ cho đám người Ly Mị công pháp của thiên hà Cửu Thiên.

- Công pháp của thiên hà Cửu Thiên ổn định nhất, nhưng đồng thời cũng cần nhiều thời gian nhất.

Diệp Hạo nhìn đám người Ly Mị xung quanh một cái nói.

- Thực lực mà hai loại đạo quả đồng thời bộc hát ra cũng không phải đơn giản giống như một cộng một. Hiện tại ta sẽ truyền thụ cho các ngươi công pháp nhập môn, chủ yếu là để cho các ngươi biết hệ thống công pháp của thiên hà Cửu Thiên.

Tất cả đám người Ly Hoạ đều kiên nhẫn nghe giảng.

Đây chính là một loại đạo quả khác.

Nếu tu luyện thành công, chiến lực sẽ tăng lên gấp đôi.

Tất cả mọi người ở đây, ngay cả Phượng Tuyết đều nghiêm túc nghe giảng.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua.

Hôm nay chiến hạm đột nhiên nói cho Diệp Hạo biết phía trước phát hiện một cỗ chấn động khủng bố.

Diệp Hạo liền để chiến khôi cảm ứng trước.

Sau một lúc, chiến khôi nghiêm túc nói cho Diệp Hạo.

- Phía trước xuất hiện một ngôi mộ, ta hoài nghi là mộ của Kim Thế cảnh.

- Kim Thế cảnh?

Trong lòng Diệp Hạo hơi động nói.

- Cao hơn ngươi sao?

- Không rõ ràng.

Chiến khôi lắc đầu nói.

- Lúc này ngôi mộ kia tản ra chấn động chỉ là Kim Thế cảnh sơ kỳ, nhưng lúc còn sống chủ nhân ngôi mộ có thực lực gì, ta cũng không biết.

Dừng một chút chiến khôi nói tiếp.

- Nhưng ta cảm thấy mình hẳn có thể chống lại.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn quyết định đến đó nhìn thử.

Ngay sau đó chiến hạm tăng tốc.

Nửa phút sau hắn đáp xuống gần một quan tài cổ bằng đồng đang lơ lửng giữa không trung.

Sự xuất hiện của Diệp Hạo đã khiến các tu sĩ gần đó chú ý.

- Nơi này là khu vực của Cuồng Kiếm tông, xin hãy nhanh chóng rời đi để tránh hiểu lầm không đáng có.

Một trung niên đứng dậy quát lớn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo vỗ vỗ pháo đài.

Pháo đài lập tức khóa chặt kia trung niên, một cỗ lực lượng kinh khủng nhanh chóng thành hình.

- Ngươi cho rằng lấy ra một chiếc chiến hạm Quá Khứ cảnh đỉnh phong là có thể doạ được ta sao?

Trung niên kia hừ lạnh một tiếng nói.

Hắn chính là tông chủ Cuồng Kiếm tông, một thân tu vi đạt đến Quá Khứ cảnh đỉnh phong.

Nhưng gia tộc của hắn có Tương Lai cảnh cao cấp.

- Vậy nếu cộng thêm lão thân thì sao?

Ly Mị nói xong liền bước về phía trước một bước.

Khí thế Tương Lai cảnh trung giai giống như sóng to gió lớn nghiền ép về phía trung niên kia.

Trên mặt các tu sĩ xung quanh đều lộ ra tia kiêng dè.

- Tư Không Vân, đừng náo loạn.

Một lão giả đứng ở sau lưng trung niên kia mở miệng nói.

Lão giả kia là một vị lão tổ của Cuồng Kiếm tông, tu vi của hắn đạt tơi Tương Lai cảnh trung kỳ.

Nhưng hắn cũng không nắm chắc được bao nhiêu thành có thể đánh bại được Ly Mị.

Vả lại dù gì cũng không cần như thế.

- Các ngươi có thể vào.

Một thanh niên mặc bạch y đứng ở phía đông vừa cười vừa nói.

- Nhưng đồ vật trong ngôi mộ, bốn nhà chúng ta phải được chọn trước.

- Không sai, bằng không bốn nhà chúng ta sẽ liên thủ đối phó các ngươi.

Đứng ở phía tây chính là một nam tử lưng hùng vai gấu.

Trên mặt nam tử này có một vết sẹo, nhìn qua rất là dữ tợn.

- Đây cũng là ý của Tuyết Kiếm tông chúng ta.

Một nữ tử mặc phấn y cười nói.

Nữ tử này kiều diễm như hoa, rất nhiều nam tử ở đây thỉnh thoảng đều lén trộm nhìn nàng.

- Cuồng Kiếm tông chúng ta cũng có ý này.

Một nam tử tuổi tác hơi lớn đi ra từ đoàn Cuồng Kiếm tông.

Khí tức nam tử trầm ổn, nhìn qua không giống là đệ tử Cuồng Kiếm tông.

Nhưng tu sĩ nào biết nam tử đó đều biết rằng một khi hắn bắt đầu cuồng bạo, cho dù là người có cảnh giới cao hơn hắn cũng không thể chế trụ nổi hắn.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu cười.

Phượng Tuyết lại là nhíu mày.

- Cần gì phải quan tâm bọn họ? Cùng lắm thì giết hết là được.

- Ngươi nói cái gì?

Nam tử lưng hùng vai gấu trợn mắt nói.

- Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?

Phượng Tuyết chợt quát một tiếng.

Nam tử kia chỉ cảm thấy một đạo kinh lôi nổ vang trong thức hải hắn, năng lượng kinh khủng tạo thành một trận gió lốc trong đầu hắn, tàn nhẫn quấy phá ý thức và linh hồn hắn.

- Hùng Lỗi.

Một trung niên đứng sau lưng nam tử kia vội vàng xuất thủ, dưới sự áp chế của thần thức mạnh mẽ của mình, hắn san bằng thần niệm hoá thành gió lốc kia.

Lúc này khí tức của Hùng Lỗi chấn động dữ dội.

Hắn thở hổn hển, nhưng ánh mắt hắn nhìn Phượng Tuyết lại tràn đầy kiêng dè.

- Rác rưởi.

Phượng Tuyết lạnh lùng nói.

- Ngươi nói chuyện có cần mất lịch sự như vậy không?

Sắc mặt trung niên kia không hề tốt chút nào.

- Ngay cả Thiên Kiêu bảng còn chưa đặt chân đến, nơi này có chỗ cho hắn nói chuyện sao?

Phượng Tuyết cười lạnh nói.

- Làm sao, ngươi cảm thấy ta nói sai?

- Ngươi đặt chân đến Thiên Kiêu bảng?

- Thiếu chút nữa thì đặt chân Cái Thế bảng.

Phượng Tuyết nói xong liền thả khí tức ra.

Ở Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong này, nàng cũng đã tích luỹ trong thời gian rất lâu.

Khi nàng thả ra khí tức của mình, cho dù là Quá Khứ cảnh ở gần đó cũng phải kinh hãi.

- Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong đã mạnh như vậy?

- Nữ tử này chắc chắn có thể tiếp cận Cái Thế bảng.

- Chỉ có nội tình như vậy mới có khí thế mạnh mẽ như thế.

Thế hệ trước của bốn đại thế lực vừa khiếp sợ, đồng thời trong lòng bọn họ cũng bắt đầu tính toán.

Xem ra phía sau Phượng Tuyết tuyệt đối không hề đơn giản.

Có lẽ còn có Kim Thế cảnh toạ trấn.

Bọn họ làm sao có thể đắc tội cơ chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận