Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 916: Chủ cấp phá cấm đan

Tôn trọng đối với cường giả cũng là tôn trọng đối với bản thân.

Diệp Hạo có thể thôi diễn ra đan phương Minh Tâm Thông Tuệ Đan trước bản thân đã chứng minh trình độ đan đạo của Diệp Hạo rất cao.

Vì vậy, Trác Tinh Nhi không cho phép Ngọc Long Công Tử vũ nhục Diệp Hạo.

Đương nhiên Ngọc Long Công Tử cũng hiểu rõ đạo lý này.

Nhưng hiểu rõ là một chuyện, có chấp nhận được hay không lại là một chuyện khác.

Ngọc Long Công Tử đã sớm xem Trác Tinh Nhi như bản thân độc chiếm, hiện tại, Trác Tinh Nhi lại nhắc đến tên của một người nam nhân khác, sao hắn có thể không tức giận được?

- Còn có, ngươi có thể đi.

Trác Tinh Nhi đứng lên.

Ngọc Long Công Tử trầm mặt một cái rồi cũng đứng lên.

Trác Tinh Nhi cũng đã hạ lệnh đuổi khách.

Bản thân cũng không thể mặt dày ở lại đây được.



Trịnh Địch nói rất đúng.

Đan phương trên vách tường phía tây quả thật rất khó thôi diễn.

Dù có truyền thừa của Dược Vương nhưng Diệp Hạo phải tốn thời gian hai tháng mới có thể thôi diễn là một trong số đó.

Chuyện này khiến Diệp Hạo cảm thấy được không bù nổi mất a.

Đương nhiên, quan trọng hơn là Diệp Hạo rõ rang tu vi bản thân hạn chế tốc độ thôi diễn.

Đợi khi tu vi của bản thân tang lên có lẽ có thể tới đây tiếp tục thôi diễn đan phương.

- Chủ Cấp Phá Cấm Đan.

Trịnh Địch chấn kinh nhìn đan phương do Diệp Hạo thôi diễn ra.

Diệp Hạo thôi diễn ra không phải là Chủ Cấp Phá Cấm Đan bây giờ.

Mà là Chủ Cấp Phá Cấm Đan thời kỳ Thượng Cổ, hiệu quả có thể tăng gấp đôi a.

Nói cách khác, nếu có thể có một viên Tuyệt Phẩm Chủ Cấp Phá Cấm Đan thì có tám thành tỷ lệ đột phá thành công.

Bên trong Tiên Vực, đúng là Tiên Tôn có thể được xưng tụng là cường giả.

Nhưng mà Tiên Chủ mới là lực lượng chủ lực bên trong một Gia Tộc.

Có thể tưởng tượng được một khi Chủ Cấp Phá Cấm Đan của Diệp Hạo được bán ra thì sẽ oanh động cỡ nào?

Trịnh Địch đã thấy Diệp Hạo luyện đan.

Gia hỏa này vừa ra tay chính là Tuyệt Phẩm a.

Tuyệt phẩm có ý nghĩa gì?

Chính là có ý nghĩa có cao hơn tám thành đột phá thành cường giả Tiên Chủ.

Loại Tiên Đan này khi được bán ra nhất định sẽ phong thưởng.

Trịnh Địch kiềm chế kích động trong lòng, hắn dẫn Diệp Hạo đến gặp ba vị Tôn Cấp Đan Sư.

Ba vị này thôi diễn một phen rồi để cho Diệp Hạo ở tại đó luyện chế Chủ Cấp Phá Cấm Đan.

Đúng như Trịnh Địch suy đoán, Diệp Hạo luyện chế thành công Tuyệt Phẩm Chủ Cấp Phá Cấm Đan, nhưng đáng tiếc là chỉ có hai viên Tuyệt Phẩm Chủ Cấp Phá Cấm Đan, có ba viên Cực Phẩm Chủ Cấp Phá Cấm Đan, và bốn viên Nhất Phẩm Chủ Cấp Phá Cấm Đan.

- Tiểu tử nhà ngươi thực sự là lần đầu tiên luyện đan hả?

Một vị Tôn Cấp Đan Sư nhịn không được hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Rất khó tưởng tượng tuổi trẻ như ngươi lại có thể luyện chế được Tiên Đan như thế này.

Vị Tôn Cấp Đan Sư thứ hai nói ra.

Diệp Hạo cười không nói.

Diệp Hạo cũng không thể nói cho bọn họ biết hắn đã trong Thời Gian Tinh Thạch tu luyện gần trăm năm được a.

Trong trăm năm đó, phần lớn thời gian Diệp Hạo dùng để nghiên cứu Điển Tịch Dược Vương lưu lại.

- Diệp Hạo, dựa theo ước định, trong vòng sáu mươi năm nữa, đan phương này toàn quyền thuộc về ngươi.

Vị Tôn Cấp Đan Sư thứ ba cười nói.

Nói cách khác, trong sáu mươi năm, Tiên Đình sẽ không luyện chế Thượng Cổ Chủ Cấp Phá Cấm Đan.

Nếu Tiên Đình cần thì sẽ mua từ trong tay Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu rồi lấy ra một viên Cực Phẩm Đan và hai viên Nhất Phẩm Đan đưa cho Trịnh Địch.

- Cho ngươi ba viên.

Diệp Hạo nói khẽ.

Trinh Địch tiếp nhận Tiên Đan, sau đó nói:

- Diệp Hạo, Tiên Đình có lẽ sẽ tìm ngươi luyện chế một nhóm Chủ Cấp Phá Cấm Đan.

Trịnh Địch nhìn thấy Diệp Hạo trầm ngâm vội nói:

- Tiên Đình tìm ngươi mua sắm Tiên Đan chỉ tiêu dung trong nội bộ, tuyệt đối sẽ không lưu truyền ra ngoài thị trường.

- Nhưng lúc này Luyện Đan, ta phải căn cứ theo thời gian của ta.

- Chuyện này là đương nhiên, tu hành của ngươi mới là quan trọng nhất.

- Ừm.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Sau đó, Diệp Hạo trở về đỉnh núi của bản thân.

Diệp Hạo nhìn thấy một thanh tú nữ tử đứng trước tiểu viện của bản thân.

- Cô là ai?

Nữ tử kia vội vàng thi lễ với Diệp Hạo mội cái nói:

- Ta là Tiểu Sắc, thị nữ của Vô Danh Công Tử.

- Dẫn đường đi.

Sau khi đi tới đỉnh núi của Vô Danh, Diệp Hạo phát hiện nồng độ linh khí ở đây không cao như đỉnh núi của bản thân.

Diệp Hạo hỏi Vô Danh vấn đề này, sau đó, Vô Danh bất đắc dĩ nói ra:

- Chẳng lẽ ngươi không biết người có Tam Lục Cửu Đẳng hả? Ngươi là bá chủ Đông Vực, đỉnh núi ngươi ở đương nhiên phải tốt hơn của ta rồi.

- Thực lực của ngươi ở Đằng Long Các thuộc về cấp bậc nào?

- Trung hạ.

- Cặn bã như thế?

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Vô Danh có một cảm giác bất lực.

- Ngươi cho rằng ai cũng giống ngươi hả?

- Được rồi, ngươi tìm ta có việc gì?

- Ngày mai là sinh nhật của Tứ Hải Vương.

- Chuyện này thì có quan hệ gì với chúng ta?

- Ngươi đúng là không có lương tâm a. Ngươi và Thường Hi đã có quan hệ như vậy?

Nghe vậy, khóe miệng Diệp Hạo cơ quắp nói:

- Cái gì gọi là quan hệ của ta và Thường Hi?

- Tình cảm mà Thường Hi dành cho ngươi cho dù là ta cũng nhìn ra được.

- Chúng ta chỉ là bạn bè.

- Cha của bạn bè mừng thọ ngươi cũng không muốn đến xem hả?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu nói:

- Được rồi.

- Vậy thì đi thôi.

- Đi đâu?

- Chẳng lẽ ngươi định đi tay không tới đó hả?

- Chẳng lẽ ngươi có chỗ nào tốt?

- Trân Bảo Các.

Nghe được Trân Bảo Các, trong mắt Diệp Hạo lộ ra một vòng ngưng trọng:

- Tin đồn bên trong Trân Bảo Các hội tụ kỳ trân khắp thiên hạ?

- Đúng vậy a, đủ loại ngươi không tưởng tượng đến, bên trong Trân Bảo Các đều có.

- Vậy thì đi nhìn xem một chút.

Diệp Hạo cảm thấy hứng thú nói.

Hiện tại, Diệp Hạo căn bản không thiếu tiền a.

Khi tu vi của hắn đạt đến Kim Tiên Cảnh, hắn không thể nào tiếp tục duy trì chín mươi chin phân thân được nữa.

Lúc này, Diệp Hạo đứng trước hai lựa chọn.

Lựa chọn thứ nhất là hạ thấp thực lực của phân thân, còn lựa chọn thứ hai là hạ thấp số lượng phân thân.

Cuối cùng Diệp Hạo khống chế sáu mươi tư phân thân.

Diệp Hạo đi từ Đông Vực đến Trung Vực, trên đường đi, sáu mươi tư phân thân của hắn chém giết đủ loại Tông Môn tội ác tày trời.

Có thể nói, Diệp Hạo đã sớm lừa đầy bồn đầy bát.

Trân Bảo Các!

Diệp Hạo và Vô Danh đều không phải người thích rêu rao.

Vì vậy họ mặc quần áo không xa hoa chút nào.

Điều này khiến cho khi hai người đến cửa Trân Bảo Các, trong mắt hai hàng thị nữ không có bao nhiêu cảm giác hứng thú.

Nhưng vì quy củ của Trân Bảo Các nên họ không thể không tiến lên.

Một thiếu nữ dáng người cao gầy đi đến trước mặt hai người:

- Hai vị Công Tử, ta là Mạt Nhi, thật vui vì được trở thành người dẫn đường của hai vị a.

Diệp Hạo đang định lễ phép gật đầy thì thiếu nữ gọi là Mạt Nhi kia sáng mắt lên nhìn đến người của một thanh niên ở xa đang đi tới.

Thanh niên kia một một thân cẩm bào quý báu, bên hông treo một Ngọc Bội Kim Long, chân mang vân trường ngoa, không nhanh không chậm đi tới.

Đồng thời, ánh mắt của hắn càn rỡ nhìn lên người hai hàng thiếu nữ đứng ở cửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận