Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2948: Thiên Hồng Thú.

- Không thành vấn đề.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Diệp Hạo được Chiến Thần trợ giúp, về tình về lý cũng nên giúp đỡ Yêu Nữ.

Dù sao Yêu Nữ cũng là hậu nhân của Chiến Thần.

- Tiền bối, còn có gì muốn gửi gắm không?

- Nếu không phải là tình huống vạn bất dắc dĩ, đừng nên trùng kích Chúa Tể cảnh.

Chiến Thần nhìn Diệp Hạo một hồi khẽ thở dài.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động.

- Thương Thiên sẽ ra tay?

- Phía sau chuyện này liên quan đến rất nhiều thứ.

Chiến Thần thong thả nói.

- Ngươi cho rằng ngươi đã nhìn thấy được chân tướng của sự thật, nhưng đợi đến khi ngươi đẻ lộ cái lồng, ngươi mới phát hiện mình chỉ là cóc ngồi đáy giếng.

Sắc mặt Diêp Hạo hoàn toàn thay đổi.

Một câu nói này của Chiến Thần quá kinh người.

- Tiền bối...

- Ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi một câu, nhớ không thể truy cứu đến cùng.

Chiến Thần nói xong, hắn vung tay lên triệu hoán Yêu Nữ từ tầng thứ tám vào tầng thứ chín.

Yêu Nữ nhìn Diệp Hạo một chút, lại nhìn Chiến Thần một chút.

- Tiên tổ, đừng nói ngươi bại rồi đấy.

- Không sai, bại.

Chiến Thần thản nhiên nói.

Thái độ Yêu Nữ nhìn Diệp Hạo liền thay đổi.

- Ngươi... Là ai?

- Ta có thể không nói sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta đã nhớ kỹ bộ dáng của ngươi, ngươi cảm thấy đến lúc đó ta không nghe ngóng ra sao?

- Nhân tộc, Thần vực, Diệp Hạo.

Diệp Hạo nghĩ một hồi phát hiện thật đúng là như vậy.

Muốn giữ bí mật này trừ phi tiêu diệt Yêu Nữ.

Nhưng Diệp Hạo có thể làm được không?

Nghĩ Chiến Thần chỉ để trưng cho đẹp thôi sao?

- Ngươi chính là Thần vực Diệp Hạo?

Yêu Nữ hoảng sợ nói.

- Xem ra tên của ta nổi như sấm rền bên tai nhỉ.

- Ở Cổ chiến trường ngươi đứng thứ nhất, ngươi biết có bao nhiêu người muốn đối phó với ngươi không?

Nói đến đây Yêu Nữ tựa hồ nghĩ tới điều gì đó.

- Nhưng những tên kia nhất định phải thất vọng rồi, bọn họ cho rằng ngươi không có truyền thừa cấp cao, thật không ngờ từ đầu ngươi đã có truyền thừa của cường giả Kim Thế cảnh đỉnh phong.

- Đúng rồi, truyền thừa mà ngươi lấy được là của Thời Gian chi chủ sao?

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Vậy ngươi nhận được truyền thừa từ ai?

- Chuyện này không thể nói cho ngươi biết được.

- Không có tí năng lực nào.

Yêu Nữ nhếch miệng, ngay sau đó nhìn về phía Chiến Thần.

- Tiên tổ, truyền thừa của ngươi có phần của ta không?

- Diệp Hạo không cần truyền thừa của ta!

Khiến Yêu Nữ không ngờ rằng Chiến Thần lại nói như vậy.

- Vì sao?

- Hắn tặng cho ngươi.

- Đầu ngươi bị úng à?

Yêu Nữ nhịn không được mà nhìn Diệp Hạo.

- Miễn ngươi chiếm được truyền thừa của tổ tiên, ngươi có thể một đường tăng đến Kim Thế cảnh đấy.

- Ta cảm thấy ngươi cần phần truyền thừa này hơn ta.

Diệp Hạo nghiêm mặt nói.

- Chiến Thần nhất mạch không thể sa sút được.

Chiến Thần đang muốn Yêu Nữ thiếu mình một nhân tình.

Nếu đã vậy, Diệp Hạo cũng không có lý do gì không nhận cả.

- Ngươi...

Yêu Nữ có chút xúc động.

Đây chính là truyền thừa của Chiến Thần đấy.

Cho dù là phụ thân ruột cũng khó có thể nhường được.

Diệp Hạo lại không chút do dự nhường cho nàng?

Nàng làm sao có thể không cảm động một chút nào được?

- Ta nên báo đáp ngươi như thế nào đây?

Con mắt tuyệt mỹ của Yêu Nữ nhìn về Diệp Hạo nói khẽ.

- Đừng làm bại lộ thân phận của ta, có thể chứ?

- Đây đã là báo đáp gì?

- Vậy tương lai ta nghĩ ra rồi lại nói.

- Được.

Yêu Nữ nghiêm túc nói.

Lúc này Chiến Thần mở miệng nói.

- Diệp Hạo, đây là phần thưởng của ngươi.

Nói xong liền ném cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần rồi gật đầu một cái.

- Tiền bối, ngươi có thể ném ta và những tên khác cùng một lúc được không, ta khôg muốn bị bại lộ.

- Chuyện này ngươi yên tâm đi.

Chiến Thần vừa cười vừa nói.

- Mỗi thiên kiêu sau khi thất bại đều sẽ bị truyền tống đến một thời không khác nhau, mà ngươi chính là người kiên trì đến cùng trong đám người này, bây giờ ta sẽ đồng thời đưa các ngươi ra khỏi du tích.

- Chờ đã.

Diệp Hạo đột nhiên nhớ đến một vấn đề.

- Còn có chuyện gì?

- Tiền bối biết Cửu Cung chúa tể không?

- Biết.

- Cửu Cung chúa tể đã từng đưa cho ta một linh sủng.

- Linh sủng gì?

- Hắn nói cho ta biết là Siêu Thoát cấp.

- Ở trong tiểu thế giới của ngươi?

- Đúng vậy.

- Mở tiểu thế giới của ngưoi ra để ta nhìn thử.

Diệp Hạo lập tức mở tiểu thế giới của hắn ra.

Thần niệm của Chiến Thần quét một lần nói.

- Nếu Phi Thiên miêu này hoàn toàn khôi phục, thực lực đại khái sẽ ở Tương Lai cảnh trung kỳ, nhưng lấy thân phận của Cửu Cung chúa tể không lý nào lại tặng cho ngươi chiến sủng rác rưởi như vậy.

- Chiến sủng? Ngươi nói Phi Thiên miêu là chiến sủng?

- Đúng vậy.

- Cửu Cung chúa tể có để lại trên nó…

Lời kế tiếp Diệp Hạo còn chưa nói hết nhưng ý tứ lại cực kỳ rõ ràng.

- Trên danh nghĩa Thần vực thuộc về Lục Đạo chúa tể, nhưng bây giờ Cửu Cung chúa tể tặng cho ngươi linh sủng, ta vẫn cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Chiến Thần trầm ngâm một hồi nghiêm mặt nói.

- Cho nên ta mới thỉnh giáo tiền bối.

- Lấy kỳ ngộ của ngươi bây giờ không cần đến Phi Thiên miêu này.

Chiến Thần nghĩ một hồi nói.

- Như vậy đi, ta sẽ khiến Phi Thiên miêu rơi vào trạng thái rối loạn thời gian, thế nào?

- Rối loạn thời gian?

- Đợi đến khi tu vi của ngươi đến một mức độ nhất định cũng sẽ thi triển được Thời Gian Rối Loạn.

Chiến Thần nhẹ nhàng nói.

- Ở bên trong Thời Gian Rối Loạn, Phi Thiên Miêu sẽ không có khái niệm thời gian, bên ngoài đi qua trăm vạn năm, nhưng nó chỉ cảm thấy mới đi qua trong nháy mắt.

- Nó sẽ không phát hiện ra chứ?

- Dù ta đã chết, cũng không phải nó có thể phát hiện ra được.

Chiến Thần tự tin nói.

- Một khi ta thi triển Thời Gian Rối Loạn, ngũ quan lục thức của hắn đều bị ngăn cản, đến lúc đó ngươi có thể thoải mái làm chuyện ngươi muốn làm.

- Vậy làm phiền tiền bối.

Sau một lúc Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Phi Thiên miêu vẫn luôn là tâm bệnh của Diệp Hạo, trước đó hắn không có năng lực giải quyết, bây giờ vất vả lắm mới gặp được một cường giả, Diệp Hạo sao có thể buông tha chứ?

Chiến Thần gật đầu một cái rồi bắt đầu thi triểu Thời Gian Rối Loạn.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Chiến Thần mới mở miệng nói.

- Xong rồi.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo thật tâm nói.

- Chuyện nhỏ.

Chiến Thần không thèm để ý nói.

Đợi đến khi Chiến Thần tiễn Diệp Hạo xong, hắn mới nhìn về phía Yêu Nữ nói.

- Ngươi cảm thấy Diệp Hạo thế nào?

- Có thể đánh bại tiên tổ ở cùng thời kỳ, thành tựu tương lai của hắn sẽ vượt qua cả ta.

Yêu Nữ trầm ngâm một hồi nói.

- Lúc đầu ta cho rằng tiểu tử này chỉ chiếm được truyền thừa của một cường giả Kim Thế cảnh đỉnh phong, không ngờ tiểu tử này còn chiếm được ưu ái của Cửu Cung chúa tể.

Chiến Thần nói đến đây, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.

- Ngoài dự đoán của ta.

Yêu Nữ khẽ thở dài.

Bên trong không gian hư vô.

Sau khi Diệp Hạo xuất hiện ở đây liền khoanh chân ngồi xuống.

Hắn kiểm tra túi càn khôn của mình.

Trong túi càn khôn ngoại trừ ban thưởng ở các tầng ra còn có hai chiến sủng.

Tiềm lực Tương Lai cảnh đỉnh phong, Thiên Hồng thú!

Tiềm lực Tương Lai cảnh hậu kỳ, Huyền Tuyết thú!

Diệp Hạo phát hiện tu vi của hai chiến sủng này đều ở Thần Hoàng cảnh đỉnh phong, khoảng cách nửa bước Cấm Kỵ chỉ có cách nhau một đường.

- Thiên Hồng thú.

Diệp Hạo kêu một tiếng.

Bộ dáng của Thiên Hồng thú giống như một con chó vậy.

Khác biệt là trên ngừoi nó tản ra đủ loại ánh sáng.

Hơn nữa vẻ đẹp của nó cũng rất cao.

Một thân lông trắng như vải gấm.

Khỏi phải nói cao ngạo bao nhiêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận