Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1800: Cùng Tâm Ma Giao Thủ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Địch Tân Nguyệt rất lo lắng Diệp Hạo sẽ nổi giận.

Trên thực tế Diệp Hạo xác thực nổi giận.

Diệp Hạo đi đến trước mặt Tâm Ma mà Tâm Ma cũng nhìn lại.

Sau một khắc hai ánh mắt kinh khủng va chạm giữa không trung.

Sóng xung kích đáng sợ giống như kinh đào hải lãng tràn ngập bốn phía.

Hạo Thiên nhìn thấy vậy vội vàng xuất thủ ngăn cản.

Bởi vì nếu không ngăn cản thì toàn bộ Phủ Thành Chủ còn tồn tại hay không cũng khó nói.

Thế nhưng Hạo Thiên lập tức cảm thấy chấn kinh vì hắn toàn lực xuất thủ cũng đỡ không nổi sóng xung kích mà Diệp Hạo và Tâm Ma đối kháng sinh ra.

Đám Tu Sĩ xung quanh nhìn thấy như vậy, vội vàng ra tay giúp đỡ.

Nhưng thêm cả bọn họ vào cũng phải vất vả ngăn cản.

Răng rắc!

Âm thanh cái bàn bị phá toái.

Bả vai Tâm Ma run một cái, cúi đầu nhìn cái bàn trước người mình bị ấn nát, chợt ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo nói.

- Tinh Thần Lực của ngươi sao có thể cường hoành như vậy?

- Tại sao Tinh Thần Lực của ta không thể cường hoành?

- Ta chiếm được Đại Viên Mãn Hồn Thuật từ Ma Thần.

- Cấp bậc Hồn Thuật này ta cũng có.

Tâm Ma thật sâu nhìn Diệp Hạo một cái.

- Ta không bằng ngươi.

- Không bằng ta không phải rất bình thường?

Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai Tâm Ma nói.

- Chậm rãi cố gắng, cố gắng ngày nào đó còn vượt qua ta nữa.

Tâm Ma nhếch miệng.

- Lấy tay ngươi ra.

Diệp Hạo cười ha ha.

Tôn Ma Thần ở Thần Vực sẽ không có tu vi cao bao nhiêu, nếu không cũng sẽ không bị Tu sĩ của Cửu Trọng Thiên phong ấn

Bởi vậy điểm xuất phát của Tâm Ma đã không cao bằng Diệp Hạo, vả lại Diệp Hạo dung luyện rất nhiều Công Pháp hóa thành một lô, càng đi ra Đại Đạo của bản thân.

Càng thêm trọng yếu là.

Diệp Hạo trước sau tu luyện bao lâu.

Khác không nói chỉ ở Thạch Tượng trợ giúp cảm ngộ Thời Gian Áo Nghĩa đã hao phí ngàn năm.

Nhìn Diệp Hạo quay người rời đi, con ngươi Hạo Thiên co rụt lại.

Dù tôn thần bí hắc y thanh niên này cũng không phải đối thủ của Diệp Hạo?

Hắn xem rất rõ ràng.

Dưới Tinh Thần Lực đối kháng Tâm Ma vẫn kém một bậc.

- Yêu Nghiệt trong Yêu Nghiệt.

Hạo Thiên thầm nói trong lòng.

Lúc đầu Hạo Thiên nghe được danh xưng này, trong lòng đầy khinh thường.

Thế nhưng hiện tại hắn lại không thể xem kỹ lại vấn đề này.

Văn Minh của Cửu Trọng Thiên xa cao hơn Nhất Trọng Thiên, Diệp Hạo có thể ở Cửu Trọng Thiên đánh ra thanh danh này, như vậy có đạo lý của nó.

Tử Hi và Thiếu Huy cũng tràn đầy chấn kinh.

Vừa rồi Diệp Hạo và Tâm Ma phát sinh xung đột, hai người này cũng nơm nớp lo sợ.

Dù sao thực lực của Tâm Ma bày ra trước mắt.

Mà nhìn thấy Diệp Hạo nhàn nhã dạo chơi ngồi xuống, bọn họ rốt cục minh bạch tại sao Diệp Hạo được xưng là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ.

Không phải ai cũng có tư cách thu được dạng xưng hào này?

Cũng không phải người nào cũng có năng lực thủ vững được danh xưng này?

Phúc Tinh khiêu chiến Diệp Hạo, thất bại.

Tai Tinh khiêu chiến Diệp Hạo, thất bại.

Hạo Thiên khiêu chiến Diệp Hạo, thất bại.

Tâm Ma khiêu chiến Diệp Hạo, thất bại.

Mặc kệ đối thủ mạnh dường nào, Diệp Hạo thủy chung vẫn không bại.

Nhưng nhường đối thủ cảm thấy tuyệt vọng là không ai biết cực hạn của Diệp Hạo ở đâu?

Diệp Hạo ngồi xuống sau đó Tu Sĩ khác lần lượt ngồi xuống.

Mà bọn họ nhìn Diệp Hạo, ánh mắt đều lộ vẻ kính sợ.

- Vương Giả của Thế hệ trẻ

- Hoàn toàn xứng đáng.

- Khó trách quét ngang Cửu Trọng Thiên.

- Ta tò mò muốn biết Diệp Hạo Độ Kiếp thì sẽ độ mấy ngàn dặm Kiếp Vân đây?

- Hạo Thiên Độ Kiếp đã 3000 dặm, ngươi cảm thấy Diệp Công Tử không làm được à?

- Không biết có phải song trọng Kiếp Vân không?

- Thật có khả năng này.

Ngay khi Tu Sĩ thảo luận, Hạo Thiên lên tiếng.

- Diệp Tông Chủ, có phải ngươi Độ Kiếp song trọng Kiếp Vân không?

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Chẳng lẽ Tam Trọng?

Hạo Thiên mở to hai mắt nhìn nói.

- Làm sao có thể?

Diệp Hạo bật cười lớn đáp.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Hạo Thiên vô ý thức cảm thấy đối phương độ 3000 dặm Kiếp Vân.

Nói cách khác giống y như hắn.

Nghĩ tới đây trong lòng Hạo Thiên một lần nữa bốc cháy lên một tia chiến ý.

Nhất thời thất bại tính là gì?

Đợi đến bản thân đặt chân Bán Thần cảnh chẳng lẽ còn kém Diệp Hạo?

- Ngươi vừa mới làm ta sợ muốn chết.

Địch Tân Nguyệt giật giật quần áo Tâm Ma nói.

- Sợ cái gì?

Tâm Ma cười ha ha nói.

- Ngươi cảm thấy ta và Diệp Hạo chênh lệch thật rất lớn sao? Chỉ một chút nhỏ bé thôi.

Tâm Ma nói làm rất nhiều Tu Sĩ choáng váng.

Bọn họ suy nghĩ một chút thì cảm thấy thật đúng như thế.

Diệp Hạo cỡ nào cường thế?

Mạnh như Hạo Thiên cũng không có năng lực giao thủ cùng.

Tâm Ma có thể cùng Diệp Hạo đối chọi chính là một kỳ tích.

- Vị tiền bối này…

Lúc này Thiếu Huy chạy đến bên cạnh Tâm Ma thi lễ một cái, nói.

- Chuyện gì?

Tâm Ma lườm Thiếu Huy một cái, nói.

- Ngài có thể trị liệu cho tỷ tỷ của ta không?

Thiếu Huy nói xong chỉ Tử Hi cách đó không xa.

- Tỷ tỷ của ta thân hoạn Băng Mạch.

- Băng Mạch?

Nghe vậy Tâm Ma nhìn về phía Tử Hi, chốc lát sau đó lắc đầu.

- Tu vi của tỷ tỷ ngươi cũng đã đạt đến Tiên Vương Tứ chuyển, muốn tái tạo kinh mạch của nàng cần Vương Cấp Đỉnh Phong, những năm nay ta không tu luyện Đan Đạo, trình độ Đan Đạo chỉ đạt đến Vương Cấp tầng chín.

- Vương Cấp tầng chín?

Tu Sĩ toàn trường kinh trụ.

Bởi vì toàn bộ Nhất Trọng Thiên đều không có một vị Đan Vương tầng chín!

- Không biết ngài lúc nào có thể đặt chân Vương Cấp Đỉnh Phong?

- Nếu ta muốn tu luyện mà nói cũng cần 10 năm 8 năm.

Tâm Ma suy nghĩ một chút, trả lời.

- Cần thời gian dài như vậy?

Trong lòng Thiếu Huy trầm xuống.

- Chỗ ta có ba viên Thời Gian Tinh Thạch.

Lúc này Hạo Thiên lấy ra ba viên Thời Gian Tinh Thạch bình tĩnh nói.

Nhìn thấy Hạo Thiên lấy ra Thời Gian Tinh Thạch, ánh mắt Thiếu Huy không khỏi sáng lên.

Ba viên Thời Gian Tinh Thạch đại biểu 3 năm thời gian.

- Tỷ tỷ, đệ nhớ tỷ cũng có một viên Thời Gian Tinh Thạch, phải không?

Thiếu Huy nhìn về phía tỷ tỷ mình.

Tử Hi nhẹ gật đầu, lấy ra một viên Thời Gian Tinh Thạch.

Nhưng Thiếu Huy không ngờ Tâm Ma lại hơi lắc đầu nói.

- Thời Gian Tinh Thạch ta có, nếu ta muốn thì tùy thời đều có thể tăng tu vi Đan Đạo lên tới Vương Cấp Đỉnh Phong, nhưng tái tạo kinh mạch rất phức tạp, dù có tu vi Đan Đạo Vương Cấp Đỉnh Phong, cũng không phải nói đắp nặn thì có thể đắp nặn.

- Ngươi không nắm chắc?

Thiếu Huy có chút thấp thỏm nói.

- Đây không phải chuyện có nắm chắc hay không, chủ yếu là ta không muốn trị liệu cho tỷ tỷ ngươi, bởi vì chuyện này quá lãng phí thời gian và tinh lực.

Tâm Ma nhàn nhạt nói.

- Có thời gian này còn không bằng ta đi tu hành.

Thiếu Huy không khỏi giật mình.

Hắn còn muốn thuyết phục nhưng bị Tử Hi kéo lại.

- Tỷ tỷ.

Trở lại trên chỗ ngồi Thiếu Huy hít mũi một cái, đỏ ngầu cả mắt.

- Khóc cái gì, không phải chỉ tái tạo kinh mạch thôi sao?

Diệp Hạo lườm Thiếu Huy một cái, nói.

- Ta giúp tỷ tỷ ngươi tái tạo là được.

Diệp Hạo nói làm Thiếu Huy trừng lớn hai mắt, chợt hắn kích động nắm lấy cánh tay Diệp Hạo, vô cùng mong đợi hỏi.

- Ngài —— ngài thật có thể giúp tỷ tỷ ta tái tạo kinh mạch?
Bạn cần đăng nhập để bình luận