Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1032: Cầu cứu

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Nam Vực chi thương.

Diệp Hạo cùng Phân Thân của hắn cướp bọc sạch sẽ toàn bộ Tôn cấp Thế Lực trở xuống của Nam Vực.

Kiếm lời đầy bồn đầy bát.

Sự việc kéo dài đến hai tháng sau Diệp Hạo mới thản nhiên rời đi.

Sở dĩ Diệp Hạo rời đi vì thương thế của hắn đã khỏi.

Thương thế đã khỏi hẳn, hắn tiếp tục ở Nam Vực cũng không còn ý nghĩa gì, trọng yếu là đã có Yêu Vương xuất thủ, trong vòng một ngày đã có chín tôn Phân Thân bị giết, nếu Diệp Hạo tiếp tục ở lại thì khó nói sẽ không bị phát hiện.

Diệp Hạo ẩn mình nhanh chóng ra khỏi Nam Vực.

Sau khi rời khỏi Nam Vực, Diệp Hạo một đường nhanh chóng tiến về Tòng Long Thành.

Diệp Hạo rời đi Tòng Long Thành cũng đã bốn tháng, không biết Diệp gia thế nào?

Xem ra sớm rối loạn rồi?

Nghĩ đến đây khóe miệng Diệp Hạo không khỏi lộ ra một vòng mỉm cười.

Kỳ thật Diệp Hạo không quan tâm việc Tuyên Hạo giày vò Diệp Hầu Gia, đường đường một Hầu Gia mà ngay cả con của mình cũng bảo vệ không được thì làm Hầu Gia làm gì nữa.

Sau chuyện này, Diệp Hạo sẽ tổn thất thảm trọng.

Nhưng tổn thất này hắn lại không để trong mắt.

Những ngày này Diệp Hạo ở Nam Vực cướp bóc tài nguyên đã gấp trăm lần toàn bộ gia sản của Diệp gia.

Chuyện này tuyệt đối đúng.

Vì trong hai tháng Diệp Hạo đã dọn sạch trên trăm Thế Lực lớn nhỏ ở Nam Vực.

Tùy tiện đưa cho Diệp gia một chút cũng đủ bồi thường tổn thất.

Diệp Hạo không có vận dụng Tôn Cấp Chiến Hạm, mà lại triệu hoán ra một chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm ung dung chạy tới Tòng Long Thành, về phần Phân Thân lại tiếp tục đi trừ ác hành thiện.

Chỉ cần những Thế Lực làm nhiều việc ác đều sẽ bị Diệp Hạo cướp sạch giết sạch.

Cứ như thế đi một đường lại đoạt một đường.

Hôm nay, lúc Diệp Hạo đi đến một đỉnh núi thì phát hiện một thiếu nữ chân đạp Kiếm Quang đang chạy về phía hắn.

Khi thấy được thiếu nữ này là ai thì tâm thần hắn hơi rung động.

Cẩn Nhi.

Diệp Hạo không nghĩ lại gặp được thị nữ của Lăng Dao.

Nhưng lúc này bộ dáng của Cẩn Nhi lại cực kì chật vật, trên người xuất hiện mấy chục vết thương, khí tức bất ổn.

Khi nàng nhìn thấy Diệp Hạo thì ánh mắt không khỏi sáng lên, không cần xin phép Diệp Hạo mà nhảy lên Chiến Hạm.

- Nhanh mang ta đi Lăng Kiếm Tông.

- Hình như ta không mời ngươi lên Chiến Hạm nha?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta nói cho ngươi biết, ta là Đệ Tử Chân Truyền của Lăng Kiếm Tông đó.

Cẩn Nhi ra vẻ kiêu ngạo nói, dù tình huống hiện tại của nàng không tốt.

Cẩn Nhi không biết Diệp Hạo vì Diệp Hạo không có khôi phục tướng mạo.

- Đừng nói ngươi là Đệ Tử Chân Truyền của Lăng Kiếm Tông, dù ngươi là Tông Chủ Lăng Kiếm Tông thì như thế nào?

Diệp Hạo lườm Cẩn Nhi một cái lạnh lùng nói.

- Ngươi nói cái gì?

Cẩn Nhi giận tím mặt.

Mỗi Tu Sĩ đều tôn trọng Tông Môn của mình.

Cẩn Nhi cũng không ngoại lệ.

- Cút.

Diệp Hạo vung ống tay áo lên, một cỗ kình lực liền bao phủ Cẩn Nhi, cưỡng ép đưa nàng ra khỏi Chiến Hạm.

Cẩn Nhi lảo đảo lui về sau mấy chục mét mới kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi là ai?

Cẩn Nhi là Đệ Tử Chân Truyền của Lăng Kiếm Tông, tu vi đạt tới Tiên Chủ Tứ chuyển, nhưng đối phương chỉ vung tay lên nàng đã không sức phản kháng mà bị đưa ra khỏi Chiến Hạm.

Điều này nói rõ cái gì?

Cẩn Nhi rất rõ ràng.

Cái này nói rõ tu vi của Diệp Hạo cao hơn hẳn nàng.

Diệp Hạo đang định nói gì thì tiếng phá không truyền đến, tiếp đó mấy đạo thân ảnh mang theo khí tức lạnh lẽo xuất hiện giữa không trung.

- Còn có giúp đỡ.

Một thanh niên cầm đầu có tu vi mạnh nhất nhìn thoáng qua Diệp Hạo , tiếp đó lạnh lùng nói.

- Vậy thì giết hết tất cả.

Tiếng nói vừa dứt hai đạo thân ảnh liền đánh về phía Diệp Hạo, một thân ảnh khác thì đánh về phía Cẩn Nhi đang bị thương.

Diệp Hạo nhìn hai đạo thân ảnh bừng bừng sát khí kia lạnh lùng nói.

- Tự tìm cái chết.

Vừa dứt lời Diệp Hạo vung tay áo lên, lực lượng kinh khủng như sóng lớn trực tiếp xé rách thân thể của hai tên cao thủ Tiên Chủ cảnh, mưa máu đầy trời hiện ra làm thanh niên cầm đầu biến sắc.

- Ngươi là ai?

- Người chết không cần biết rõ ta là ai?

Diệp Hạo nói đến bàn tay liền hướng về trung niên kia nắm một cái, Pháp Tướng Đại Thủ giống như một Long Trảo nắm hắn trong tay.

- Ngươi biết ta là ai không?

Trung niên cả giận nói.

Diệp Hạo lại không chút do dự mà bóp nát hắn luôn.

Cần quan tâm hắn là ai sao?

Chỉ cần không phải Tiên Vương, Diệp Hạo không quan tâm.

Lúc này chỉ còn dư tên Tướng Sĩ không ngừng áp chế Cẩn Nhi kia, tên Tướng Sĩ sợ hãi nhìn bốn phía một cái rồi xoay người chạy trốn.

Cẩn Nhi hơi bình phục một cái liền chỉ Tướng Sĩ nói.

- Ngươi sao không giết hắn?

- Ta muốn làm cái gì còn không tới phiên ngươi tới xen vào?

Hai con ngươi Diệp Hạo như điện tỏa ra uy áp kinh khủng giống như một đạo như kinh lôi nổ vang trong Thức Hải của Cẩn Nhi, nàng liên tục rút lui mấy bước rồi oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

Tâm thần Cẩn Nhi run rẩy dữ dội.

Nàng lúc này mới đột nhiên ý thức được thanh niên trước mắt này căn bản không phải như bản thân tưởng tượng, bởi vì cho dù Tiểu Thư của nàng cũng không có thực lực cường hoành như vậy.

Mắt thấy Diệp Hạo lái Chủ Cấp Chiến Hạm muốn rời đi nàng vội vàng hô.

- Chờ đã.

Diệp Hạo không có để ý mà lái Chiến Hạm tiếp tục rời đi.

Cẩn Nhi nhìn thấy loại tình huống này vội vàng xé rách không gian xuất hiện phía trước Chiến Hạm hai tay ngăn đón nói.

- Chờ đã.

Trong mắt Diệp Hạo toát ra vẻ tức giận nói.

- Ngươi tự tìm cái chết hay sao?

- Xin Công Tử mau cứu Tiểu Thư nhà ta?

- Tiểu Thư nhà ngươi?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

Lăng Dao ra chuyện gì?

Diệp Hạo đối với Lăng Dao không có hảo cảm cũng không có ác cảm, bởi vì hắn không phải Tứ Phương Hầu Thế Tử. Bất quá sau khi nàng leo lên Lăng Kiếm Tông, còn phái thị nữ của bản thân bảo hộ Diệp Hạo, nhân phẩm của Lăng Dao cũng rất khá.

- Tiểu Thư của ta bị cao thủ Phệ Linh Tông vây công, ta được Tiểu Thư trợ giúp mới chạy ra được.

Cẩn Nhi vội nói.

Nhưng Lăng Kiếm Tông cách nơi này mười vạn dặm xa, sau khi ta chạy tới thì không chừng Tiểu Thư đã…

- Mang ta đi.

Cẩn Nhi mới vừa nói đến đây đã thấy Diệp Hạo thu hồi Chiến Hạm mà xuất hiện bên người nàng nói.

- Phía trước 3 vạn 2000 dặm.

Cẩn Nhi chưa kịp nói hết câu đã cảm thấy không gian trước mặt bịch một tiếng phá toái, tiếp đó một cỗ nhu hòa lực lượng bao vây lấy nàng vọt về nơi xa.

Tốc độ để cho nàng vì đó sợ hãi.

Tốc độ không phải Tiên Chủ cảnh cường giả có thể nắm giữ.

Chẳng lẽ nói thanh niên này là một vị Tiên Tôn hay sao?

Làm sao có thể chứ?

Dù Diệp Hạo cố ý ẩn giấu đi Cốt Linh của mình, nhưng nàng vẫn có thể nhìn ra tuổi tác của hắn không lớn lắm, thậm chí có khả năng còn kém hơn so với nàng. Tuổi trẻ như vậy tại sao có thể là Tiên Tôn đây?

Như vậy thì chỉ có một loại khả năng?

Vị Thiên Kiêu này nắm giữ chiến lực của Tiên Tôn?

Ý thức được điểm ấy Cẩn Nhi rốt cục ý thức được Diệp Hạo tại sao không để bản thân nàng vào trong mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận