Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2924: Ta Luyện Chế

Diệp Hạo đã từng chém giết hàng trăm các đại biểu của các đại văn minh.

Tài nguyên trên người bọn họ không có thứ nào không phải đứng đầu thiên hạ.

Mà có tài nguyên không có truyền thừa cũng không thể sở hữu.

Diệp Hạo tu hành theo con đường ba ngàn đại đạo, khiến hắn nhất định phải thu nạp vạn vật mới có thể đi đến cuối cùng.

Bởi vậy một bộ phận công pháp mà hơn trăm vạn tướng sĩ này tu hành đều là có cấp bậc cao nhất trong đồng cấp.

Thậm chí còn có truyền thừa Siêu Thoát cấp.

Cái này còn có một vấn đề.

Bọn họ có thể hiểu hay không?

Công pháp cho dù tốt, không hiểu được, cũng không có ích lợi gì.

Chuyện này phải nhờ vào Đại Một Tam Thiên Niên của Thời Gian Chi Chủ.

Nó đã giups tướng sĩ Viêm Hoàng tông có nhiều thời gian hơn để lĩnh ngộ công pháp mạnh mẽ.

Đây cũng là lý do vì sao tướng sĩ Viêm Hoàng tông lại mạnh hơn những tu sĩ cùng cấp bậc.

Thật sự là do thời gian tu hành của bọn hắn nhiều hơn người khác rất nhiều.

Theo thời gian trôi qua, tướng sĩ tấn công Viêm Hoàng tông bỏ mạng ngày càng nhiều.

Khi binh lính giảm xuống một phần ba, bọn họ rốt cục cũng lui binh.

Không lùi không được a!

Nếu không lùi, bọn họ sẽ bị diệt toàn quân.

Đại quân Viêm Hoàng tông lập tức tiến hành truy kích.

Sau khi giết chết một phần năm tướng sĩ của đối phương, bọn hắn quá quyết lui binh.

Nếu cứ tiếp tục truy kích có lẽ sẽ rơi vào bẫy của địch.

- Để lại ba vạn tướng sĩ quét dọn chiến trường, bảy vạn tướng sĩ tản ra bốn phía, những tướng sĩ còn dư lại gấp rút tiếp viện Bổ Thiên Giáo.

Diệp Hạo hạ lệnh.

Đối với Diệp Hạo mà nói, hắn thật ra cũng không quá để ý sinh tử của liên minh.

Chỉ ngoại trừ Bổ Thiên Giáo.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, đai quân Địa Phủ giống như nước thuỷ triều mà lui lại.

Chuyện này khiến tướng sĩ đóng giữ phòng tuyến thứ ba đều thở dài một hơi.

Phải biết chỉ trong ngắn ngủi nửa ngày, bên phía bọn họ đã hao tổn hơn ba thành tướng sĩ.

Nếu không có quân đoàn phòng tuyến thứ hai không ngừng liên tục bổ sung, phòng tuyến thứ ba có lẽ đã bị thủng rồi.

- Lần này may mắn là có hai quân đoàn Nhân tộc.

- Đúng vậy, không có trăm vạn quân của Nhân tộc, chúng ta căn bản không thể thủ được.

- Tông chủ, cờ chiến trong tay Viêm Hoàng tông không biết có thể mua lại được không?

- Cờ chiến có thể tăng gấp đôi sức chiến đấu, loại pháp bảo này trên chiến trường chính là thuốc tăng lực.

- Mặc kệ tiêu phí cái giá lớn thế nào cũng phải mua được một cái.

Khi các đại quân đoàn quét dọn chiến trường, người phụ trách các đại quân nhao nhao đi đến chỗ Diệp Hạo ngỏ ý cảm ơn.

Hàn huyên một hồi, một trung niên khắp khuôn mặt đều là râu quai nón mới mở miệng nói.

- Diệp tông chủ, cờ chiến kia trong tay ngươi có còn hay không?

- Ngươi nói cái này?

Diệp Hạo nói xong trong tay liền xuất hiện cờ chiến vừa rồi mới sử dụng.

Chỉ là lúc này cờ chiến lại ảm đạm tối tăm, phía trên thậm chí xuất hiện chi chít các vết rách.

- Cấm khí?

Trung niên kia giật mình nói.

- Có thể tăng phúc nhiều sức chiến đấu như vậy, pháp bảo bình thường làm sao có thể tiếp nhận được?

- Trước đó ta còn hoài nghi pháp bảo Hoàng cấp đỉnh phong làm sao có thể tiếp nhận nhiều phù văn như vậy, bây giờ nghe đó là cấm ký, ta mới bình thường trở lại.

- Cấm khí cũng đáng được mua.

- Diệp tông chủ, không biết ngươi có thể bỏ ra thứ mình yêu thích?

Diệp Hạo ra vẻ trầm ngâm một chút nói.

- Muốn chế tạo tạo một lá cờ chiến này cũng phải tốt rất nhiều tài nguyên và thời gian, như vậy đi, để ta hỏi thử trưởng lão luyện khí trong tộc.

- Mặc kệ đắt cỡ nào, Viên tộc ta cũng muốn có một cái.

- Diệp tông chủ, Đa Mục tộc ta đặt trước một suất.

- Diệp tông chủ, bất kể thế nào ngươi cũng phải để giành cho Tì Hưu nhất tộc ta một phần.

Rất nhanh đại biểu của hai mươi, ba mươi thế lực đều nhao nhao nói.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ khó xử.

- Ta sẽ cố gắng hết sức.

Mà ở trên đường trở về, Long Tước có chút thẹn thùng nói.

- Diệp công tử, có thể cho ta một phần được không?

- Cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Long Tước một túi càn khôn.

Thần niệm Long Tước quét một lần, không khỏi chấn động.

- Cái này... Cái này...?

Long Tước không ngờ Diệp Hạo một lá cờ chiến.

- Mặc dùng thời gian chúng ta quen biết nhau không dài, nhưng ở trong lòng ta, ta đã coi ngươi là bạn.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Đây chính là thuần túy nói bậy.

Diệp Hạo nhìn ra được thân phận của Long Tước ở trong Yêu Đô không hề tầm thường.

Bởi vậy hắn hi vọng có thể ôm được cây cổ thụ lớn như Long Tước.

Ánh mắt Long Tước lóe lên một cái nói.

- Thật ra ngươi không cần cần như vậy.

Long Tước tu hành đến trạng thái ngày hôm nay, tâm tư Diệp Hạo thế nào sao nàng không nhìn ra được?

- Long tiểu thư, ngươi không coi ta là bạn sao?

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Ta nhận là được chứ gì.

Long Tước nghĩ một hồi rồi nói khẽ.

Nhìn thấy Long Tước nhận lấy, Diệp Hạo mới hơi thở dài một hơi.

Có nhiều thứ không phải thích nhận là nhận.

Long Tước nhận, cũng đồng nghĩa với việc phải giúp đỡ Diệp Hạo.

Đây là quy củ.

Sau đó Long Tước an bài cho Viêm Hoàng tông và Bổ Thiên Giáo vào khu vực giữa phòng tuyến thứ hai và phòng tuyến thứ ba.

đem Viêm Hoàng tông cùng Bổ Thiên giáo an bài vào đầu thứ hai phòng tuyến cùng đầu thứ ba phòng tuyến trung gian khu vực.

- Các ngươi ở đây chỉnh đốn.

Sau khi Long Tước rời khior, Hi Vọng mới tới bên người Diệp Hạo nói.

- Tộc của Long Tước có tính tình ngang ngược, ngươi đưa cho nàng cây cờ kia, nàng chưa chắc sẽ đứng về phía ngươi.

Hi Vọng cảnh cáo nói.

- Ta không trông cậy vào nàng sẽ đứng vào phía ta, chỉ hi vọng nàng không gài bẫy ta là được rồi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Vả lại hiện tại thông qua cờ chiến, rất nhiều thế lực cũng không hi vọng Viêm Hoàng tông xảy ra chuyện.

- Cờ Chiến? Bán cho ta một cái được không?

Hi vọng đột nhiên nhớ ra hỏi.

- Bái cái gì chứ?

Diệp Hạo tiện tay đưa cho Hi Vọng một túi càn khôn.

- Bao nhiêu tiền?

- Long Tước ta còn cho được, thì ta cần lấy tiền của ngươi sao?

- Được, vậy ta lấy.

Hi Vọng nghĩ một hồi liền nhận lấy.

Cờ chiến có liên quan đến sinh tử của tướng sĩ trong tộc.

Lúc này cũng không nên đặt nặng bên nhẹ bên nặng được.

Khi Diệp Hạo về tới đại doanh phát hiện Kinh La đang thống kê số lượng thương vong.

- Thống kê thế nào?

- Lần này tử trận một trăm bốn mươi hai người, đả thương nặng tám trăm ba mươi hai người.

Về phần bị thương nhẹ Khinh La không hề nói.

Bởi vì không cần thiết.

- Cái con số này đã nằm ngoài dự đoán của ta.

Diệp Hạo ung dung nói.

Trước đó Diệp Hạo cho rằng ít nhất cũng phải trên ngàn người chết.

- Tài nguyên mà các tướng sĩ lấy được phải phân chia thế nào?

- Dựa theo quy củ, một nửa tài nguyên nộp về tông môn, một nửa dư lại bọn họ tự động xử lý.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Có tướng sĩ muốn đổi tài nguyên trong tay để lấy chiến đấu khí giới.

- Được, chỉ cần lấy ra tài nguyên tương xứng là được.

Một phần chiến đấu khí giới của trăm vạn đại quân trước đó là do Viêm Hoàng tông cung cấp, thế nhưng tài nguyên cấp bậc này không phải có thể cung ứng thoải mái.

Những thứ này cần ngươi phải lấy tài nguyên từ trên chiến trường ra để đổi.

- Ta nghe nói quân công có thể đổi tư nguyên từ liên minh.

- Đợi đến lúc chúng ta dưỡng sức xong rồi mới bắt đầu đi đổi.

Đây chính là ban thưởng của liên minh!

Không cần thì phí?

- Trong tay của ngươi có nhiều cờ chiến như vậy sao?

Khinh La dời đi chủ đề hỏi.

- Không có.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Vậy làm sao bây giờ?

- Ta đi luyện chế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận