Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2302: Đến Thủy Thế Giới

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sau khi về tới tông môn, Diệp Hạo cùng Lâm Nguyệt Nhi mỗi người đi một ngả.

Mà trên đường về, Mặc Lan nhịn không được hỏi:

- Nguyệt nhi, Diệp công tử tên gì?

- Diệp Thiên.

- Diệp Thiên?

Mặc Lan cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc.

Nhưng trong thời gian ngắn cũng không nhớ ra được là ai?

Đúng lúc này, nàng nghe được mấy người thiếu nữ thảo luận.

- Hôm nay các cô có tiến về Chiến Lực tháp không?

- Thế nào?

- Diệp Thiên khảo hạch đệ nhất mời năm trước lấy tu vi Thiên Thần cảnh tầng tám trở thành thủ lôi nhân tầng 36.

- Làm sao có thể? Thủ lôi nhân Tầng 36 không phải Bôn Lôi Thủ Tạ Tấn à?

- Đúng vậy, Tạ Tấn được công nhận là Chân Long, thời đại này nhất định xưng Vương, nhưng hắn vẫn bị Diệp Thiên thấp hơn một cảnh giới đánh bại.

- Chẳng lẽ Diệp Thiên tu luyện Hoàng cấp công pháp?

- Làm sao cũng phải đến cấp bậc Chuẩn Hoàng.

- Bối cảnh Diệp Thiên sâu như vậy hả?

- Hôm nay, bởi vì Phù Tang vương triều vương tử Đại Tuyền Thái Lang nhằm vào Lâm Nguyệt Nhi, Diệp Thiên không những trước mặt mọi người làm nhục công chúa Phù Tang vương triều Na Mỹ, mà còn để Đại Tuyền Thái Lang quỳ xuống trước mặt mọi người.

- Không đến mức này chứ? Nghe nói Đại Tuyền Thái Lang cũng là Chân Long đó.

- Ta không biết Đại Tuyền Thái Lang có phải Chân Long hay không, ta chỉ biết hắn đích thật quỳ xuống.

- Vì sao trước đó Diệp Thiên không nổi danh?

- Diệp Thiên không phải không nổi danh, mà hắn quá vô danh, mười năm trước khảo hạch đệ nhất, lúc ấy đã vượt qua Thái Sử Vĩnh Huy của Chuẩn Hoàng thế gia, bất quá thời gian sau, hắn một mực tu luyện trong Công Pháp Điện.

- Hắn có bao nhiêu tích phân mà có thể tu luyện mười năm trong Công Pháp Điện?

- Ta nghe nói ngoài bỏ tầng bốn ra, toàn bộ công pháp trong Công Pháp Điện đều mở cửa cho hắn.

- Ông trời ơi, toàn bộ Nam Đẩu thư viện chỉ có Bạch Tiểu Bạch có đãi ngộ giống như thế thôi?

- Ai nói không phải? Phải biết Thái Sử Vĩnh Huy cũng không có đâu.

- Chẳng lẽ Diệp Thiên có bối cảnh Hoàng triều?

- Ai biết được? Bất quá có thể khẳng định Diệp Thiên là thiên chi kiêu tử.

Mặc Lan nghe mấy thiếu nữ kia líu ra líu ríu thảo luận mà há hốc mồm.

Sau đó đáng thương nhìn Lâm Nguyệt Nhi nói:

- Nguyệt Nhi, cô giúp ta hỏi Diệp công tử một chút, hiện tại ta có thể làm thị nữ của hắn không?

- Cô có biết ta vì thân phận này cố gắng rất lâu?

Lâm Nguyệt Nhi nói:

- Nhưng đến giờ người ta cũng không có hứa hẹn đây.

- Làm sao có thể? Quần áo trân quý như vậy Diệp công tử cũng mua cho cô rồi.

Mặc Lan cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Công tử chỉ tiện tay làm thôi.

Lâm Nguyệt Nhi nhẹ nhàng nói:

- Có lẽ cô không biết, Đại Tuyền Thái Lang vì bồi tội đưa ra một chiến khôi Sinh Thần cảnh cùng ba trăm vạn thần thạch, nhưng Công tử không cần suy nghĩ đã đưa chúng cho ta.

- A.

Mặc Lan kinh động.

- Những vật này Công tử thật không có để trong mắt, chỉ tiện tay làm.

- Vậy…vậy cô biết thân phận của Công tử không?

Mặc Lan hỏi.

- Không biết, chưa bao giờ nghe nói qua.

- Ta khẳng định cao quý không tả nổi.

Lâm Nguyệt Nhi cười khổ một tiếng.

Không phải nói nhảm.

- Đúng rồi, nửa tháng sau tiến về Thủy Thế Giới có thể đưa ta theo không?

- Cái này…

Lâm Nguyệt Nhi chần chờ.

- Nguyệt Nhi, xin cô.

Mặc Lan cầu khẩn.

- Để ta hỏi giúp cô.

Lâm Nguyệt Nhi nói:

- Bất quá ta không cam đoan.

- Nguyệt Nhi là tốt nhất.

Mặc Lan ôm Lâm Nguyệt Nhi cười khanh khách nói.

Nửa tháng đi qua rất nhanh.

Lần nữa nhìn thấy Bạch Tiểu Bạch, Diệp Hạo mới hiểu được vì sao nàng hạn định thời gian nửa tháng.

Bởi vì tu vi hiện tại của nàng đã đột phá đến Thiên Thần cảnh tầng tám.

- Tu vi ổn định chưa?

Diệp Hạo hỏi.

- Không sai biệt lắm.

Bạch Tiểu Bạch cười nói:

- Còn nữa, đi Thủy Thế Giới cũng không phải một ngày hai ngày, đến nơi đó lại củng cố là được.

Dừng một chút, Bạch Tiểu Bạch nói tiếp:

- Chúng ta đi thôi.

- Chờ một chút.

Diệp Hạo vội nói.

- Thế nào?

- Hai bằng hữu của ta sẽ lập tức tới ngay.

- Ngươi còn dẫn người?

Bạch Tiểu Bạch trên mặt lộ ra vẻ không vui.

Nàng nhìn qua rất dễ ở chung, nhưng rất ngạo.

Những năm nay nàng không có một tri tâm hảo hữu nào đã nói lên điều đó

Nàng sở dĩ gọi Diệp Hạo đi cùng cũng vì cảm thấy hắn cùng cấp bậc với mình.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại tự tác chủ trương mang theo hai người, cái này khiến trong lòng Bạch Tiểu Bạch rất khó chịu.

- Đến rồi.

Diệp Hạo nói đến đây, Lâm Nguyệt Nhi cùng Mặc Lan đã vội vả chạy đến.

- Trên đường chậm trễ một số việc.

Lâm Nguyệt Nhi áy náy nói.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây Bạch Tiểu Bạch đã lên tiếng.

- Con người của ta độc lai độc vãng đã quen, ta đi trước.

Quẳng xuống câu nói này, Bạch Tiểu Bạch quay người bước đi.

Trên mặt Lâm Nguyệt Nhi cùng Mặc Lan lộ vẻ xấu hổ.

- Diệp công tử.

Lâm Nguyệt Nhi có chút bất an gọi.

- Kiêu ngạo cái gì?

Diệp Hạo nhếch miệng nói:

- Đi, chúng ta mặc kệ nàng.

Nói thì nói như thế, nhưng Lâm Nguyệt Nhi vẫn cảm thấy mình đến ảnh hưởng đến Diệp Hạo và Bạch Tiểu Bạch.

Mặc Lan càng không dám nói tiếp nữa.

Nàng so với Lâm Nguyệt Nhi, lòng tự trách còn nhiều hơn.

Sau khi ba người Diệp Hạo đi tới Thủy Thế Giới mới phát hiện nơi này có mấy trăm tu sĩ đang xếp hàng tiến vào.

Những tu sĩ này tu vi cao có thấp có, bất quá thấp nhất cũng là Thiên Thần cảnh.

- Ta hiện tại giới thiệu cho các ngươi một chút quy tắc tiến về Thủy Thế Giới.

Lúc này, một đạo thanh âm thong thả vang lên trong tai mỗi người.

- Đợi chút nữa sẽ phát cho các ngươi một truyền tống lệnh bài, khi các ngươi ở Thủy Thế Giới gặp được nguy hiểm, có thể bóp nát nó thì sẽ truyện tống các ngươi ra ngoài.

- Trong Thủy Thế Giới có rất nhiều lính tôm tướng cua, các ngươi nhìn thấy đồng môn đệ tử gặp được nguy hiểm, nhớ kỹ xuất thủ tương trợ.

- Bên ngoài Long Cung đã mở, các ngươi có thể ở ngoại vi tới lui, tìm kiếm bảo tàng.

- . . .

- Tốt rồi, phải nói cũng đã nói, hi vọng các ngươi có thể ghi nhớ.

- Giờ ta mở truyền tống trận.

Theo thanh âm của đối phương rơi xuống, đám người Diệp Hạo cảm thấy không gian trước mắt chấn động. Sau một khắc, không gian bắt đầu vặn vẹo, cũng không biết trôi qua bao lâu bọn họ đột nhiên phát hiện mình ở trong một hồ nước khổng lồ.

Thần niệm quét qua thì phát hiện thần niệm bị trở ngại cực lớn.

Bất quá khẳng định đượcmột chuyện.

Mọi người đã đến Thủy Thế Giới.

- Nghe nói Thủy Thế Giới không có thiên địa.

Lâm Nguyệt Nhi nói khẽ.

- Đi thôi, chúng ta đi dạo xung quanh một chút.

Diệp Hạo cười nói.

Những ngày này, hắn cũng không nhàn rỗi, cũng có rất nhiều hiểu biết đối với Thủy Thế Giới.

Toàn bộ thiên địa đều bị nước bao bọc, vô luận ngươi đi về phía thế nào, ngươi cũng không tìm tới điểm cuối cùng.

Diệp Hạo cảm thấy không có khả năng vô cùng vô tận, hơn phân nửa là không gian quy tắc bóp méo, khiến cho người ta không ngừng đi vòng trong này.

Bởi vậy hắn mang theo hai người Lâm Nguyệt Nhi đi bộ khắp nơi đồng thời thả ra chín tôn phân thân của mình để tìm kiếm bí mật Thủy Thế Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận